Ma Thú Lãnh Chúa - Chương 97
Ma Thú Lãnh Chúa
Chương 97: Nhất bàn đích nữ nhân
https://gacsach.com
Không lâu sau, theo tiếng quát của mấy tên hắc ám pháp sư, trên người đội quân cương thi cùng khô cốt đều hiện lên một vòng hắc vụ quỷ dị. Đám hộ vệ chỉ cần không cẩn thận chạm phải, da thịt rất nhanh bị tiêu hủy, ngay cả xương cốt cũng không thể may mắn thoát khỏi. Rất nhanh, theo vài tên thân vệ gặp nạn, vong linh đại quân kinh khủng càng thu hẹp vòng vây lại.
Vong hồn độc vụ ?
Nhìn hắc vụ trên thân đám cương thi tên võ sĩ thủ hộ của Tư Thác Phu nuốt nước miếng một cách khó khăn. Vong hồn độc vụ là hắc ám hệ cao cấp ma pháp, hiển nhiên, mấy tên hắc ám ma pháp sư trước mắt này đều đã đạt tới cảnh giới Đại ma pháp sư. Hơn nữa thêm mấy tên cao giai hắc ám kỵ sĩ, tình thế cực kỳ không ổn.
-Thiếu gia, ta cõng ngươi chạy ra ngoài, mau !
Trầm ngâm chỉ chốc lát, võ sĩ thủ hộ của hắn không dám ham chiến, cắn răng quỳ trước mặt Tư Thác Phu.
Trông đám cương thi và khô cốt đang mãng liệt xông tới, lại thấy sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi của Mai Lệ Nhĩ Tư, Tư Thác Phu tâm can rối bời. Vừa lo lắng bị cương thi và khô cốt vây ở chỗ này, vừa không nỡ bỏ rơi Mai Lệ Nhĩ Tư xinh đẹp như hoa như ngọc.
-Đại nhân, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ a ?
Mai Lệ Nhĩ Tư làm bộ lục thần vô chủ, vừa nói vừa cả người đều tựa vào Tư Thác Phu. Làn da thịt đàn hồi, hương thơm mê người, hơn nữa lại được gia trì hắc ám mị hoặc, một chút liền làm vị lĩnh chủ điên đảo thần hồn. Thẳng đến khi tên võ sĩ thủ hộ nghiêng người che ở phía trước, " Keng" một tiếng đánh bay một tên hắc ám kỵ sĩ đánh bất ngờ hắn mới tỉnh lại.
-Ba Đế, ngươi cõng Mai Lệ Nhĩ Tư tiểu thư mở đường, ta dẫn thân vệ cản phía sau, mau !
Mặc dù đang lo lắng, khẩn trương đến độ đầu đầy mồ hôi, nhưng nhìn Mai Lệ Nhĩ Tư như hoa như ngọc, Tư Thác Phu rốt cục không nỡ để nàng lại. Từ khi gặp Mai Lệ Nhĩ Tư hắn đã biết đã vĩnh viễn chỉ yêu hắc y mỹ nhân này rồi.
Vì Tư Thác Phu kiên trì quyết định nên tên võ sĩ thủ hộ đành thở dài rồi không hề do dự, cõng Mai Lệ Nhĩ Tư đánh về phía trước. Nơi nào hồng sắc đấu khí đánh tới nơi đó cương thi cùng khô cốt đều bị giảo thành mảnh nhỏ, ngay cả hắc kỵ sĩ đằng đằng sát khí cũng không thể không lùi lại ba phần.
Dưới sự liều mạng, thân là sơ cấp kiếm thánh tên võ sĩ thủ hộ thần dũng vô cùng. Nhưng là, hắn không chú ý tới hàn quang trong mắt Mai Lệ Nhĩ Tư đang trên lưng hắn chợt lóe lên, hắn cũng không chú ý tới một cây châm đen nhánh đang từng chút từng chút đâm về phía động mạch trên cổ hắn, hồn nhiên chưa phát giác ra nguy hiểm đã gần trong gang tấc.
Nếu Ba Đế quay đầu lại xem, hắn đã phát hiện ra miệng của Mai Lệ Nhĩ Tư đang khẽ cử động, dường như đang mặc niệm chú ngữ gì đó, đồng thời chỉ cần quay đầu lại nhìn hắn cũng sẽ thấy cây châm đen nhánh càng ngày càng gần cổ hắn, chỉ cần hơi chút chú ý một chút, hắn sẽ biết phía sau lưng hắn đang có một cỗ ma lực quỷ dị không ngừng ngưng tụ.
Rất đáng tiếc. Trên thế giới cũng không có nhiều chữ nếu như vậy !
Dưới sự liều chết xông ra của Ba Đế, Tư Thác Phu đã thuận lợi xông được ra bên ngoài vòng vây. Song, ngay khi Tư Thác Phu tưởng rằng sắp thoát khốn thì chỉ thấy sơ cấp kiếm thánh Ba Đế thân hình nhoáng lên, kêu thảm một tiếng rồi té xuống.
Ba Đế đã chết ?
Thân là sơ cấp kiếm thánh thủ hộ võ sĩ, trong nháy mắt vì mở đường máu cho hắn đã bất hạnh gặp nạn ?
Cả đám Tư Thác Phu đều kinh hãi thất sắc, quá kinh ngạc. Không ai chú ý tới Ba Đế trước khi chết còn quay đầu lại trừng mắt nhìn Mai Lệ Nhĩ Tư với vẻ không cam lòng đầy bi phẫn, không ai chú ý tới cây độc châm nho nhỏ ngay trên cổ hắn, lại càng không có ai chú ý tới trên mặt Mai Lệ Nhĩ Tư vừa xuất hiện một tia cười lạnh.
Thân trúng trí mạng kịch độc. Cho dù là kiếm thánh cũng không thể may mắn thoát khỏi!
Độc dịch từ trong cơ thể của Ngân hoàn xà luyện thành, hơn nữa còn có hắc ám ma pháp chuyên phá hộ thể đấu khí, thủ hộ võ sĩ Ba Đế không ngờ đã trúng âm chiêu của Mai Lệ Nhĩ Tư.
Nếu bình thường, có toàn bộ tinh thần đề phòng thì cho dù trúng kịch độc, với tu vi kiếm thánh hắn cũng có thể dụng đấu khí mạnh mẽ bức độc ra ngoài. Nhưng vì đã dồn toàn lực để đối phó với vong linh đại quân, hắn có bao giờ nghĩ đến Mai Lệ Nhĩ Tư trên lưng đột nhiên làm khó dễ ?
Vì chủ quan mà hộ thể đấu khí của Ba Đế đã bị hắc ám ma pháp của Mai Lệ Nhĩ Tư ăn mòn rồi theo đó xà độc trí mạng thừa dịp mà vào. Đợi đến lúc hắn phát hiện không ổn thì đã muộn rồi !
Nhanh như chớp thu hồi chiếc độc châm lại rồi Mai Lệ Nhĩ Tư giả vờ thét lên một tiếng chói tai, chạy tới trốn ở phía sau Tư Thác Phu. Song, đang lúc nàng khẽ cắn môi, chuẩn bị thi hành thủ đoạn thì xa xa đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh cưỡi trên lưng ngựa. Một người thân mặc trọng giáp Khải Lạp Phu, cầm trong tay huyền thiết trường thương, còn một người bạch y phiêu phiêu, nắm một cây pháp trượng màu xanh biếc, đúng là thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư cùng pháp sư Mật Tuyết Nhi vừa vặn đi qua.
Sứ giả của giáo đình ?
Nhìn thần điện kỵ sĩ cùng ma pháp sư mặc áo bào trắng đang càng ngày càng tới gần, Mai Lệ Nhĩ Tư bất đắc dĩ khẽ cắn môi. Vì bảo tồn thực lực, vì tránh kinh động đại đội nhân mã của giáo đình, nàng không thể làm gì khác hơn là phát ra lệnh lui lại.
Đối phương chỉ có hai người, mặc dù có thể giết chết bọn họ, nhưng nàng không muốn lỗ mãng ra tay. Bây giờ giết Khắc Lỗ Tư cùng Mật Tuyết Nhi, phía giáo đình tuyệt sẽ không bỏ qua. Nếu bởi vậy đưa tới số đông thần điện kỵ sĩ cùng pháp sư, rồi ảnh hưởng đến kế hoạch của đạo sư thì nàng chắc chắn sẽ không thoát tội.
Bất quá, mặc dù không cách nào nhân cơ hội giết chết Tư Thác Phu, nhưng giết được tên kiếm thánh võ sĩ thủ hộ của hắn cũng đã đủ rồi, đủ để khiến cho khắp nơi oanh động.
Mai Lệ Nhĩ Tư tin tưởng, sau khi biết rõ thực lực của Hắc ám giáo đình, Dương Lăng tuyệt sẽ không coi thường một cổ cường đại trợ lực đến tận cửa giúp hắn. Chỉ cần thành công hóa giải sự cảnh giác cùng hiểu lầm của hắn đối với nàng thì kế hoạch của nàng cũng tương đương đã hoàn thành được một nửa.
Sau khi ra lệnh rút lui, rất nhanh, cả đám hắc kỵ sĩ cùng hắc ám ma pháp sư liền nhanh chóng biến mất trong rừng cây. Về phần đám cương thi cùng khô cốt không người chỉ huy liền bị Mật Tuyết Nhi vừa xông lên đã dụng đại diện tích Thánh quang tịnh hóa.
Một vật khắc một vật, đám Tư Thác Phu đối với đội quân hủ thi cùng khô cốt đau đầu không thôi, nhưng đối với giáo đình pháp sư Mật Tuyết Nhi ma lực cao thâm mà nói, hắc ám sinh vật cấp thấp này làm sao chịu nổi một kích, cho dù số lượng có nhiều hơn cũng không tạo được cái gì uy hiếp.
Được Khắc Lỗ Tư và Mật Tuyết Nhi cứu thoát mà Tư Thác Phu vẫn đang kinh hồn hoảng vía, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ba Đế đã nằm in không nhúc nhích. Dù thế nào hắn cũng không tưởng được, thân là kiếm thánh thủ hộ võ sĩ cứ như vậy bất hạnh gặp nạn, ngay cả địch nhân ra tay như thế nào cũng không rõ.
-La Tư nhân, ta sẽ giết hết bọn ngươi !
Tuần tra đội thương vong thảm trọng, bây giờ ngay cả kiếm thánh võ sĩ cũng gặp nạn, Tư Thác Phu nắm chặt hai tay, rõ ràng La Tư nhân đã có một nhóm tinh duệ viện binh. Chỉ có La Tư nhân cùng mình không chết không ngớt xung đột về ích lợi, cũng chỉ có La Tư nhân, mới có hắc kỵ sĩ cùng hắc ám ma pháp sư kinh khủng như vậy.
Sau khi đưa Mai Lệ Nhĩ Tư vội vã quay về Hương cách lý lạp rồi Tư Thác Phu liền cấp báo về gia tộc, thỉnh cầu gia tăng viện quân cùng đẩy nhanh tốc độ. La Tư nhân viện quân đã tới, nếu viện quân của hắn tiếp tục chậm thêm mười ngày nửa tháng nữa sợ rằng bọn họ cũng chỉ có thể nhặt xác cho hắn mà thôi.
Nhất thạch kích khởi thiên tầng lãng ! (một viên đá nhỏ làm gợn lên vô vàn làn sóng)
Rất nhanh, tin tức Tư Thác Phu ngộ tập, bản thân bị trọng thương đồng thời thân là kiếm thánh thủ hộ võ sĩ của hắn đã gặp nạn bỏ mình đã truyền khắp cả tòa Duy Sâm trấn. Có người khua chiêng gõ trống, hoan hô mừng rỡ, cũng có người đóng cửa không ra, e sợ gặp phải tai họa bất ngờ.
Sau khi rời khỏi chiến trường, Mật Tuyết Nhi cùng Khắc Lỗ Tư sắc mặt ngưng trọng, nhanh chóng đem tin Duy Sâm trấn xuất hiện hắc ám pháp sư phát trở về, thỉnh cầu giáo đình trợ giúp. Cùng lúc đó, trong một tòa biệt viện thuộc Hương cách lý lạp, Mai Lệ Nhĩ Tư lại đang cùng mấy tên hắc kỵ sĩ và ma pháp sư thương lượng kế hoạch hành động.
Sau khi biết được tin tức, đám La Tư nhân vẫn ẩn nấp ở Đặc Lạp Tư sâm lâm đều sôi trào lên, hoan hô không ngớt, ngay cả người luôn luôn hỉ nộ không đổi sắc Phi Nhiệt Á cũng không có ngoại lệ, hắn tưởng Dương Lăng rốt cục đã bắt đầu hành động. Hắn nghĩ, ở Duy Sâm trấn, chỉ có Dương Lăng cùng Tư Thác Phu mới có những xung đột chính thức hơn nữa cũng chỉ có Dương Lăng, mới có năng lực bày ra hành động thạch phá thiên kinh như vậy.
-Điện hạ, nếu Dương Lăng đã bắt đầu động thủ, chúng ta cũng nên cho hắn một lợi ích lớn hơn nữa để hắn toàn lực ứng phó, khởi binh hoàn toàn kích hội Ban Đồ nhân thế lực. Bây giờ, chính là lúc nên tới cửa bái phỏng hắn rồi !
Thấy Phi Nhiệt Á hưng phấn không thôi, mưu sĩ nhẹ nhàng nói ra suy tính của hắn.
Cho Dương Lăng một chút lợi ích ?
Nghe mưu sĩ nói như vậy, Phi Nhiệt Á trong lòng vừa động, cất lời:
-Đúng vậy, giờ là lúc đối thoại cùng với Dương Lăng. Việc này không nên chậm trễ, sáng mai chúng ta sẽ lên đường!...
La Tư nhân hoan hô ủng hộ, còn ở trong Duy Sâm tòa thành mọi người cũng hưng phấn không thôi, không chỗ nào mà gia nhân không thảo luận về cái thiên đại tin tức tốt này, từ già đến trẻ, đều nguyền rủa tên lĩnh chủ tàn bạo Tư Thác Phu sẽ không được chết tử tế.
-Cổ Đức, chuyện này ngươi thấy thế nào ?
Tựa ở trên ghế, Dương Lăng nhẹ nhàng day huyệt Thái Dương. Bọn Tư Thác Phu ngộ tập không lâu, Dương Lăng đã biết tin tức. Vốn, hắn còn tưởng rằng là La Tư nhân làm chuyện tốt, nhưng có thể khiến Tư Thác Phu trọng thương, hơn nữa theo tình báo của hắn thì thân là kiếm thánh thủ hộ võ sĩ của gia tộc Thác Phu cũng gặp nạn bỏ mình, hắn mới phát hiện chuyện này không đơn giản. Nếu La Tư nhân có thực lực mạnh như vậy thì đã sớm động thủ rồi, làm sao còn có thể nhẫn cho tới hôm nay?
Trầm ngâm chỉ chốc lát, Cổ Đức chậm rãi nói:
-Đại nhân, căn cứ hồi báo của Anh Vũ thì ở biệt viện của Mai Lệ Nhĩ Tư trong khoảng thời gian này xuất hiện một đám hắc y nhân không rõ thân phận, mỗi ngày đều ra vào thần xuất quỷ nhập, thực lực thâm không lường được ! Lúc Tư Thác Phu ngộ tập còn có người phát hiện bọn họ vừa vặn từ chiến trường rút lui về. Sơ bộ phỏng chừng, bọn họ chắc chắn có quan hệ với đội nhân mã đã ám sát Tư Thác Phu !
Mai Lệ Nhĩ Tư ?
Dương Lăng nghi hoặc uống một ngụm trà hoa lài, trải qua sự quan sát trong khoảng thời gian này hắn xác định Mai Lệ Nhĩ Tư không phải là sát thủ do Tư Thác Phu phái ra. Nếu tình báo là thật, vụ ám sát Tư Thác Phu lần này quả thật là do nàng gây nên, vậy, nàng cũng không có thể là người của An Tạp gia tộc. Nếu không, nàng chỉ cần nghĩ cách khiến Tư Thác Phu đối phó với hắn, chứ cần gì phải hạ thủ với người không phải địch thủ của mình ? So với một người con gái bình thường thì nàng rốt cuộc là ai, có mục đích gì không thể cho người rõ đây ?
Không thể giải thích được, Dương Lăng chỉ đành phân phó Cổ Đức nghiêm mật giám sát mọi hành động của Mai Lệ Nhĩ Tư, hết thảy cố gắng trong thời gian ngắn hiểu rõ về mỹ nhân hắc ám này.
Ma Thú Lĩnh Chủ.