Mạo Bài Đại Anh Hùng - Quyển 7 - Chương 35

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Thất Thập Nhị Biên
https://gacsach.com

Quyển 7 - Chương 35: Phe địch, phe ta tính kế

Trong căn cứ quân sự Floak trên Lam Thạch tinh thuộc tinh hệ Long Bow Salerga hiện đang là một mảnh bận rộn.

Cái căn cứ vốn thuộc về hạm đội số 5 Salerga này, sau khi thay đổi chủ nhân đã hoàn toàn thay đổi diện mạo.

Ngoại trừ các kiến trúc trong căn cứ vẫn còn giữ lại các bức điêu khắc hoa lệ với những đường nét phức tạp đặc trưng của kiến trúc Salerga ra, còn lại tất cả những vết tích có liên quan đến hạm đội Salerga đều đã bị tẩy trừ sạch sẽ.

Hiện tại đang chiếm cứ nơi này, chính là người Sous.

Đối với người Salerga, người Sous là một dân tộc dã man, thô kệch và không có tế bào nghệ thuật. Căn cứ xinh đẹp chỉ vừa rơi vào tay họ ngắn ngủi mấy tháng đã biến thành một nhà giam chất đầy các bao cát và lưới cách ly, khắp nơi trên mặt đất toàn là lô-cốt bê tông cốt thép xấu xí như những nấm mồ, không khí thì tràn ngập mùi mồ hôi hôi hám và mùi sắt thép lạnh băng.

Cái đám người Sous này, mỗi một việc mà bọn họ làm dường như đều là để tự bóp chết chính mình. Trong cái đầu đáng thương của bọn họ không cách nào thưởng thức và thấu hiểu được tất cả những thứ tốt đẹp, bọn họ chỉ cảm thấy hứng thú với các kỷ luật cứng nhắc, những huấn luyện khô khan cùng với những chiếc robot xấu xí của bọn họ.

Trong con mắt của người Salerga, những người Sous này cho dù có chinh phục được toàn bộ vũ trụ thì cũng chỉ là những kẻ đáng thương mà thôi. Bọn họ sống hoàn toàn không có ý nghĩa. Nếu như nói cuộc sống sinh hoạt của người Salerga là một rừng phong đẹp như tranh vẽ, vậy thì cuộc sống sinh hoạt của đám người Sous này lại như một nhà xưởng hoang phế với mạng nhện giăng đầy trên những cỗ máy rỉ sét! Đám người Sous khô khan không có tế bào nghệ thuật, không hiểu được cách sinh hoạt này có chết cũng không nên đưa vào trong mộ, mà hẳn là nên ném vào trong trạm thu gom kim loại phế phẩm!

Cả người bọn họ đều đang tản ra mùi dầu máy và rỉ sét.

Bất quá, có một việc mà người Salerga không thể phủ nhận và cũng không cách nào hiểu được. Đó chính là cái đám người Sous khô khan và không có chút trữ tình nào trong mắt bọn họ, trong lịch sử hơn nghìn năm của mình vậy mà lại xuất hiện một số lượng lớn các nhà văn, nhà thơ, nhà triết học và nhạc sĩ kiệt xuất. Đối với cái hiện tượng bất hợp lý này, người Salerga cuối cùng đã đổ cho sự biến dị sinh ra từ nền văn minh cứng nhắc và khô khan của người Sous.

Tòa nhà chính của căn cứ, một binh sĩ Sous vẻ mặt lạnh lùng đang đục lỗ trên một chiếc cây cột tràn ngập phù điêu. Hắn phải lắp đặt một màn hình hiển thị điện tử ở chỗ này. Về phần phù điêu, hắn ngay cả liếc mắt nhìn cũng không thèm.

Giữa tiếng ồn của máy khoan điện, Ulyanov đang nhìn chăm chú vào bức bích hoạ trên vách tường.

Đây là một bức tranh trên bức tường chính diện của đại sảnh chỉ huy tác chiến trong tòa nhà thông tin trung ương ở căn cứ Floak. Trên bức bích hoạ cỡ lớn cao đến hai mươi mét và rộng mười hai mét này, một vị thuyền trưởng đang cầm súng lục chĩa vào đầu, ngơ ngác nhìn vào máy dẫn đường ở trước mặt mình. Cảnh vật trong đó, chính là bản đồ tinh vực Salerga.

Bức tranh rất tinh xảo. Chiến hạm, tinh không, vẻ mặt của vị thuyền trưởng kia và những người ở bên cạnh hắn đều rất sống động. Nếu bỏ qua không nói tới cái phong cách phù hoa khiến cho người ta phát chán của người Salerga, vậy thì bức tranh này có thể xưng là một tác phẩm nghệ thuật vĩ đại.

Ulyanov là một người Sous điển hình, lạnh lùng cứng nhắc. Những người Salerga từng gặp qua ông ta sẽ không ngờ được, ông ta còn là một vị hoạ sĩ có năng lực giám định và thưởng thức nghệ thuật cao siêu. Ở Sous, chương trình học về lĩnh vực nghệ thuật có tiêu chuẩn rất cao, bất kể là ở đại học hay là trong nhà trẻ.

Ulyanov biết, bản gốc của bức bích hoạ này hiện nay đang được bảo quản trong bảo tàng mỹ thuật quốc gia Salerga. Nó thể hiện một truyền thuyết xa xưa của Salerga.

Nói về truyền thuyết này, phải ngược dòng tìm về lại thời đại Liên bang Địa Cầu. Khi đó, có một hạm đội thăm dò cỡ nhỏ, trong một cuộc thám hiểm, không cẩn thận đã bị lạc vào trong mê cung của tuyến đường bay Tự Do. Bởi vì thiếu thốn thức ăn nước uống, các thuyền viên từng người từng người chết đi. Cuối cùng, cả hạm đội chỉ còn lại một chiếc thuyền và chín người cuối cùng trên chiếc thuyền này. Ngay khi thuyền trưởng Sall tuyệt vọng lấy súng lục kề vào thái dương của mình, ông ta đã phát hiện ra phiến tinh vực này.

Phiến tinh vực này, ban đầu được mang tên Sall, gọi là tinh vực Sall. Ở thời kì Liên bang Địa Cầu, cái tên Salerga là một từ ghép. Nó là tên gọi chung cho toàn bộ không vực của Sall, Leray và Gatralan. Cho đến sau khi Liên bang Địa Cầu giải thể, trải qua vô số cuộc chiến tranh và phát triển, cuối cùng đã tạo thành Salerga như hiện tại.

Trong đại sảnh tòa nhà chính của một căn cứ quân sự mà lại xuất hiện một bức tranh như vậy, hiển nhiên là có liên quan đến câu châm ngôn của Salerga. Vì có cái truyền thuyết này, ở Salerga đã có một câu nói:

"Salerga, được phát hiện trong một giây trước khi từ bỏ."

Câu châm ngôn giáo dục mọi người vĩnh viễn không được buông xuôi này được viết ở những vị trí bắt mắt nhất tại những nơi quan trọng như phủ Tổng thống Salerga, bức điêu khắc của Học viện Quân sự, Thư viện Quốc gia, Bia kỷ niệm trên quảng trường, trung tâm nghiên cứu hàng không vũ trụ,...Có thể nói, người Salerga, chính là nhìn những lời này mà lớn lên.

Thế nhưng, miệng cho dù có hô to hơn nữa, thì có ích gì?

Ulyanov hơi ngẩng cái cằm vuông vắn được cạo nhẵn nhụi của ông ta lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười khinh miệt. Cái quốc gia luôn tuyên bố tuyệt không buông bỏ này, cuối cùng đã vẫn phải mở cửa quốc gia, cúi đầu mình xuống. Dưới họng pháo của những chiến hạm không hề đẹp đẽ của Sous, tế bào nghệ thuật của bọn hắn hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì.

Đối với người Salerga, Ulyanov không có chút hảo cảm nào. Cũng như người Salerga vẫn luôn khinh thường người Sous, người Sous chính thống cũng xì mũi coi thường người Salerga y như vậy.

Đối với người Sous, tất cả những người Salerga đều là những kẻ ngu xuẩn và không thực tế. Bọn họn dùng phần lớn thời gian trong cuộc sống lãng phí vào những thứ hào nhoáng mà trống rỗng. Bọn họ tự xưng là thánh địa của nghệ thuật, bất kể là kiến trúc, mỹ thuật, âm nhạc hay là chiến hạm của bọn họ đều nổi tiếng với những họa tiết phức tạp khiến người cho ta hoa mắt.

Đám người Salerga này vĩnh viễn cũng không hiểu được, một đóa hoa tươi nở rộ trong khe đá có hoàn cảnh ác liệt nhất trên ngọn núi cao rét mướt, còn đẹp đẽ hơn nhiều so với những đóa hoa trong nhà kính hay đồng bằng. Vì vậy, bọn họ vĩnh viễn cũng không hiểu được cái gì mới là nghệ thuật chân chính!

"Tướng quân Ulyanov, đây là báo cáo quân tình mới nhất do Bộ tác chiến liên hợp Đông Nam gửi tới."

Phó tổng chỉ huy tập đoàn quân Đông Nam Sous Gorshkov nói, cắt đứt sự thưởng thức của Ulyanov đối với bức bích hoạ.

Hắn xoay người nhận lấy bản văn kiện điện tử trong tay Gorshkov, nhập mật mã quyền hạn vào, vừa xem vừa đi về phía văn phòng.

"Ba hạm đội hỗn hợp của Jaban dưới mệnh lệnh của Mikami Yujin đã rời khỏi tinh hệ Bermuda, hiện đang tiến về tinh hệ Lam Thạch. Chúng ta..." Gorshkov đi theo bên người Ulyanov nói.

"Hừ!" Vừa đi vào văn phòng, Ulyanov đã hừ lạnh một tiếng, ném văn kiện điện tử cầm trong tay lên trên bàn làm việc, xoay người ngồi xuống trên chiếc ghế bành hợp kim phủ nhung tơ Hải Lam rộng rãi, nhắm mắt lại, trên huyện thái dương nổi đầy gân xanh.

Tin tức về hạm đội Jaban đến đây đã khiến cho Ulyanov vô cùng tức giận.

Hiện giờ đang là thời khắc mấu chốt khi Trenock phản công quy mô lớn vào Reske, đế quốc Sous đã lần lượt đưa vào Reske bốn hạm đội hỗn hợp, hai mươi hai sư đoàn thiết giáp và bốn mươi lăm sư đoàn bộ binh cơ giới! Chiến cuộc đang giằng co, còn lâu mới đến lúc cần Jaban phải nhúng tay vào.

Sous và Trenock là hai nước láng giềng, điều động tăng cường binh lực hết sức thuận tiện. Khi còn chưa đánh đến sơn cùng thủy tận, Reske này, cũng chưa biết được sẽ về tay ai. Lúc này Mikami Yujin phái đến ba hạm đội hỗn hợp Jaban vòng qua tinh hệ Bermuda Leray tiến vào Salerga, hiển nhiên không phải là thông qua tuyến đường bay chính Đông Nam đi đến Reske như tuyên bố bề ngoài.

Cái đám Jaban này, người còn chưa tới, lại thả ra tiếng gió trước. Lấy tuyến đường bay Tự Do cùng với việc hai hạm đội Trenock tiến vào tuyến đường bay chính không thấy bóng dáng kia làm cái cớ, bọn hắn liền tuyên bố tuyến hậu cần trên tuyến đường bay chính không an toàn. Có thể nghĩ được khi bọn hắn đến Lam Thạch tinh thì sẽ tính toán điều gì. Chỉ cần mượn cớ hợp tác phòng thủ tuyến đường bay chính, bọn hắn đã có thể chen được một chân vào khu khống chế của Sous!

Tuy rằng cùng là Tây Ước, Mikami Yujin còn là tổng chỉ huy của Liên hợp quân Đông Nam, thế nhưng, Ulyanov tuyệt đối sẽ không chấp nhận chuyện này. Những thứ đã vào tay người Sous, người khác đừng mong có phần!

"Người Jaban đã sớm thèm đỏ mắt Salerga." Gorshkov nói: "Khi tấn công tinh vực Leray, chúng ta đã thò một tay vào, bọn hắn không có cách nào độc chiếm lợi ích, quay đầu lại, lại có ý đồ với tuyến đường bay chính! Nói không chừng, lúc này bọn hắn còn đang trông chờ chúng ta gặp bất lợi ở Reske, nếu như vậy, bọn hắn có thể danh chính ngôn thuận nhận lấy tuyến đường bay chính."

Gorshkov càng nói càng tức giận: "Mất đi cánh cửa Reske này, đế quốc nếu muốn đoạt lấy lợi ích ở tinh vực Đông Nam, nhất định phải đi qua Jaban, chẳng khác nào bị bọn hắn nắm lấy cổ họng... Vậy thì chúng ta..."

"Bọn hắn nằm mơ đi!" Ulyanov hừ lạnh một tiếng: "Tuyến đường bay chính bây giờ vẫn còn đang nằm trong tay chúng ta, chỉ cần hạm đội số 1 và số 2 của chúng ta còn đóng tại nơi này, người Jaban đừng hòng nuốt hết nơi đây!"

Ông ta đứng lên, bước tới bước lui vài bước trước tủ sách, cắn răng nói: "Chờ đến khi binh lực bổ sung từ trong nước đến được Reske, lập tức ra lệnh cho hạm đội tiếp viện Reske của chúng ta trước hết rút về tuyến đường bay chính, tập trung sức mạnh tìm kiếm và tiêu diệt hai hạm đội của Trenock, thuận lợi khống chế tuyến đường bay Tự Do. Đến lúc đó, ta cũng muốn nhìn xem, Mikami Yujin hắn ta còn có cớ nào để hạm đội Jaban dừng lại ở chỗ này!"

Nói xong, Ulyanov đã giận dữ mà vỗ bàn: "Cái đám quân bộ ngu ngốc kia, đến chọn lựa người cũng đều là ngu ngốc! Cái gì mà Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc, người ta chỉ có năm mươi chiếc robot mà đến ngay cả ổ cũng bị hốt mất! Lãng phí vô ích hai tàu vận tải trang bị và súng ống đạn được của chúng ta."

"Đều là mấy tên lưu manh thổ phỉ ở thế giới Tự Do mà thôi, sức chiến đấu có thể nghĩ được." Gorshkov cười nói: "Tôi đã cho bộ tác chiến lập ra một kế hoạch. Phỏng chừng một hạm đội, một sư đoàn thiết giáp, lại thêm máy bay chiến đấu vũ trụ của tàu sân bay yểm hộ thì cũng đã đủ để quét sạch toàn bộ tinh cầu Mars. Chẳng qua chỉ là tốn chút thời gian mà thôi."

"Đó chỉ là chuyện nhỏ." Ulyanov khoát tay áo nói: "Hai hạm đội Trenock và người Jaban mới là mối họa nguy hiểm. Ông đi hạ lệnh đi."

"Rõ!"

***

"Láo xược!"

Tập đoàn quân viễn chinh Đông Nam Phỉ Minh, trong phòng chỉ huy của tàu sân bay lớp {Poseidon} đang vang lên một tiếng gầm giận dữ, mấy viên tham mưu đang chụm đầu lại làm việc trên sa bàn điện tử bỗng nhiên run rẩy một cái, khi ngẩng đầu lên nhìn, đã thấy Fischella vốn đang ngồi ở trên ghế chỉ huy trung ương hình bán nguyệt với tay vịn đã không nhịn được mà giận dữ vỗ bàn.

Từ khi hạm đội số 1 và số 2 của quân viễn chinh Đông Nam xác nhập thành tập đoàn quân viễn chinh tới nay, mọi người còn chưa từng thấy Fischella nổi cơn thịnh nộ như vậy, ngay cả ban đầu khi tinh vực Trung Ương Leray bị công phá, hạm đội bị ép phải chạy qua tinh hệ Newton lui về tinh hệ Galileo thì hắn cũng chưa bao giờ phải vỗ bàn.

Tới cùng là chuyện gì đã khiến cho hắn phải nổi giân đến như vậy, cái tên thượng tá Trenock đang nói chuyện với hắn đã nói những gì?

"Hắn cho rằng mệnh lệnh của ta là trò đùa?" Fischella nhìn Trình Chí Hiên trên màn hình truyền tin, giọng nói căm hận: "Cái gì mà không phải hắn quản, rõ ràng là ngụy biện! Đây là ngang nhiên chống lại quân lệnh! Hắn quả thực là quá láo xược rồi!"

"Tướng quân, việc này phải mau chóng báo cáo với Bộ chỉ huy tối cao của liên quân Phỉ Minh." Trình Chí Hiên nói: "Người Leray bây giờ rất khó khiến cho người ta tín nhiệm. Nếu như chính phủ lưu vong do Flavio lãnh đạo còn nghe theo sự chỉ huy của liên quân Phỉ Minh, như vậy, bọn hắn phải khiến cho thuộc hạ của mình phục tùng mệnh lệnh. Chúng ta phải tạo áp lực với bọn hắn, quyết không thể để tồn tại loại hành vi chống lại mệnh lệnh này. Đối với liên quân mà nói, loại hành vi này chính là thuốc độc có thể dẫn đến phân liệt và thất bại."

Fischella cắn răng ngồi lại vào ghế, mặt xám đen trầm tư một lúc, lắc đầu nói: "Nếu dựa theo lời nói của cái tên kia, vậy thì cho dù là mệnh lệnh của Flavio thì hắn cũng có thể từ chối. Huống hồ, cái đám người Leray này đều cùng một ruộc với nhau. Gây áp lực với Flavio cũng chẳng có tác dụng gì."

"Vậy..." Trình Chí Hiên vội nói: "Chúng ta cứ phải trừng mắt nhìn hắn làm loạn ở đây sao?"

"Thu thập chứng cứ, trước tiên phải làm rõ quan hệ của Phỉ Quân với hắn." Fischella theo thói quen vuốt vuốt ngón tay, cụp mi mắt xuống, lạnh lùng nói: "Nếu có chứng cớ xác thực, ta liền đưa hắn ra tòa án quân sự."

Hắn ngước mắt lên, thản nhiên liếc qua Trình Chí Hiên, nói tiếp: "Pháo đài, công phá dễ dàng nhất là từ bên trong. Cái đám Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái kia là loại người nào, ngươi hẳn còn rõ ràng hơn ta. Trong đám người này, luôn luôn có những kẻ có dị tâm. Tìm ra bọn hắn, sau đó lôi kéo. Mặt khác, nếu hắn đã tuyên bố Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái không thuộc về Liên Bang Leray, vậy thì việc chúng ta tiếp xúc với Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái như thế nào, chính là chuyện của chúng ta. Hai tấm bảng hiệu liên quân Đông Nam và quân khu Mars của Phỉ Minh dù sao cũng to hơn so với một thiếu tướng Leray lưu vong như hắn! Chỉ cần một quyết định bổ nhiệm là đủ để cho rất nhiều người rõ ràng lời của ai mới có giá trị!"

Nhấc mí mắt lên, nhìn ánh mắt gần như là ngạc nhiên vui mừng của Trình Chí Hiên, khóe miệng Fischella lộ ra một nụ cười trào phúng: "Binh pháp có nói, chính binh (*) dùng thế đè người. (*dùng binh công khai, chính binh đối lập với kỳ binh). Mấy chiêu này, bất kể là dùng trong chiến tranh hay chơi thủ đoạn, đều là giống nhau. Ở điểm này, hắn còn non lắm."

Đa mưu túc trí! Đây là đánh giá của Trình Chí Hiên đối với Fischella. Tuy rằng ở tận tinh hệ Galileo Leray, thế nhưng chỉ bằng trong vài câu nói đã có thể nắm bắt những điểm mấu chốt, Fischella quả không thẹn với danh hiệu danh tướng của hắn. Cái chiêu này, có thể nói là đâm ngay vào chỗ hiểm của Phỉ Quân. Cái gã mập mạp kia tuyên bố Phỉ Quân không phải do hắn quản lý, chẳng qua chỉ là lý do để từ chối mà thôi. So sánh với một gã Leray lưu vong, ai mạnh hơn, ai có địa vị hơn trong Phỉ Minh, mấy lưu phái kia cũng không phải là kẻ ngu!

Chỉ cần mấy lưu phái của Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái kia thấy rõ tình thế. Nêu đầu quân cho ai, chuyện này còn phải hỏi sao? Trình Chí Hiên gần như cười thành tiếng. Cái tên mập mạp kia tự đào hố chôn mình, đến lúc đó, hắn đến một cái hắt hơi cũng không làm được!

"Nội bộ tiến hành phân hóa." Fischella nói: "Mà ngoại bộ, cũng cần gây cho bọn hắn một chút áp lực. Nếu Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái dốc sức để khôi phục lại cục diện truyền thống của Mars, vậy thì đối với giải thi đấu bị bỏ dở do chiến tranh của bọn hắn, ngươi không ngại thì xử lý nhiệt tình một chút. Dù sao việc thành lập trật tự mới ở Mars, chính là phải nằm dưới sự khống chế của chúng ta. Thứ tự của cuộc so tài này cứ lấy làm căn cứ cho việc phân chia thành quả thắng lợi là được rồi. Lưu phái xếp thứ nhất và thứ ba trước đây không phải là nằm trong tay Long Hưng Hội sao, để cho bọn hắn làm, cho dù Phỉ Quân không tham gia, thì cũng có thể hội tụ được một số lưu phái khác."

"Đến khi đó, dùng những lưu phái tham gia tranh tài lập nên một Đồng minh Lưu phái mới lãnh đạo Mars, lại để họ tuyên bố phục tùng sự lãnh đạo của Phỉ Minh. Tất cả các lưu phái và tổ chức không thuộc đồng minh này, đều coi là tổ chức phi pháp. Đợi đến khi đại quân Phỉ Minh đến, lập tức tiêu diệt." Fischella hừ lạnh một tiếng nói: "Ta lại muốn xem xem, khi mấy lưu phái kia nghe được tin tức này, còn muốn tiếp tục đứng ở Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái, hay là ra mặt trong giải thi đấu cận chiến, tranh nhau lợi ích mà ta bày ra trước mắt."

"Rõ, tướng quân!" Trình Chí Hiên hưng phấn đến hai mắt lóe sáng, cúi chào nhận lệnh. Đối với Fischella, hắn đã bội phục sát đất.

Về giải thi đấu, các chiến sĩ robot cấp cao của Tuyệt Sát Lưu và Thái Lưu vẫn còn đang ở đây, thực lực đầy đủ. Nếu Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái đến tham gia, chính là tự chui đầu vào lưới, mà nếu không tham gia, vậy thì có ai có thể thắng nổi hai lưu phái này? Còn phần sau của chiêu liên hoàn này, chẳng qua chỉ là một chút uy hiếp mà thôi. Thế nhưng, trong thế cục hiện nay, Phỉ Minh có thể uy hiếp tiêu diệt được tất cả các lưu phái phi pháp. Mấy lưu phái kia hoặc là gã mập mạp kia, chẳng lẽ lại dám ra tay với Phỉ Minh?! (tội nghiệp, bị nó cướp hàng mà giờ còn ếu biết - nb)

Chỉ cần có do dự và sợ hãi, Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái liền xong đời rồi!

Trình Chí Hiên đang muốn kết thúc trò chuyện, lại nghe Fischella chậm rãi nói: "Tuy rằng Điền thượng tá chỉ là một người, bất quá, ta vẫn vô cùng coi trọng năng lực của hắn, khi cần, một số nhiệm vụ gian khổ ta sẽ để hắn đi chấp hành. Ngươi cứ buông tay mà làm đi.

Nhìn hình ảnh thông tấn biến mất, Trình Chí Hiên hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại

Tấm lưng, đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3