Nghịch Ngợm Cổ Phi - Chương 367
Nghịch Ngợm Cổ Phi
Chương 367: Hắn ợ ra rắm làm sao bây giờ
https://gacsach.com
Xoay người đi vào trong nhà.
Phượng Thiên Diệp kinh ngạc đứng tại chỗ, ánh mắt biến ảo không ngừng, thì thào nói: “Phù Nguyệt ta sẽ không buông tay...”
Gian kế của hắn đã bị nàng bóc trần, trong lòng hắn lúc này cũng có chút hỗn loạn, nhưng lại không có gan tiến vào phòng nàng, cuối cùng đành thở dài một tiếng, chán nản rời đi.
Điềm nhi bỗng nhiên vui vẻ chạy vào: “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt nói cho tỷ tin tốt nè, có muốn nghe hay không a?”
Long Phù Nguyệt xoay người, trong lòng có chút cười khổ “Tin tốt? Đối với ta còn có tin nào là tin tốt nữa hả?”
Nhưng mà nàng không đành lòng nói vậy với Điềm Nhi, chỉ mỉm cưỡng cười nhẹ một tiếng: “Tin gì tốt? Ngươi nói nghe a!”
Điềm nhi vui vẻ nói: “Vương gia đem hết thị thiếp trong phủ đuổi đi rồi.”
Long Phù Nguyệt hơi sửng sờ: “Đuổi đi hết? Là có ý gì?”
Điềm nhi cười nói: “Chính là Vương gia đem các nàng đi tặng cho người khác hết rồi, các nàng sẽ không bao giờ quay về nữa đó. Ha ha, Phù Nguyệt, hiện tại cả Vân Vương phủ chỉ còn mình tỷ là nữ nhân của Vương Gia nha, chắc chắn không bao lâu nữa ngươi sẽ khôi phục lại thân phận Sườn phi.”
Trong mắt nàng vô vùng rõ ràng, Vương gia đối với Phù Nguyệt vô cùng tốt, mỗi tối đều tự tay thay thuốc cho nàng, chậc chậc, nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy Vương Gia đối tốt với nữ nhân nào như vậy đó. Phù Nguyệt cũng thật có phúc khí!
Long Phù Nguyệt cười nhẹ: “Các nàng có đi hay không, có liên quan gì đến ta? Có lẽ, hắn cũng sắp đuổi ta đi rồi!” Trong lòng như bị ngàn vạn cây ngân châm đâm “Xem ra vị Anh Lạc công chúa kia cũng sắp vào cửa rồi, cho nên hắn mới đem đám thê thiếp đã chơi chán kia tặng đi, ha ha, xem ra hắn đối với vị Anh Lạc công chúa kia rất chân thành. Chỉ không biết, đoạn tình cảm này của bọn họ sẽ kéo dài được bao lâu...”
Nàng hít một hơi thật sâu. Không muốn, Long Phù Nguyệt không muốn nghĩ tới những chuyện này. Ngươi cùng với hắn đã không còn chút quan hệ nào, chờ sau khi giải cổ cho hắn xong, bọn họ liền ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn dây dưa!
Ngoài viện Điềm Nhi bỗng kêu một tiếng: “Nô tỳ tham kiến vương gia!”
Long Phù Nguyệt hơi hơi nhíu mày, mấy ngày nay Phượng Thiên Vũ luôn luôn buổi tối mới đến, sao hôm nay hắn lại đến vào ban ngày? Chẳng lẽ muốn đuổi nàng đi sao? Nhưng cổ độc chưa giải, hắn ợ ra rắm làm sao bây giờ?