Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp - Chương 2697

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp
Chương 2697

Chương 2697:

Hà Băng nhìn bọn họ, ánh mắt rơi trên người Diệp Minh, cô cảm giác đã lâu không gặp anh, rất nhớ anh.

Đám người Chu Siêu đang nói chuyện, Diệp Minh ngôi bên trong góc của ghê sa lon, chỗ anh tia sáng rât tối, thầy không rõ thần sắc trên mặt anh, từ trong bao thuốc lá lây ra một.

điều thuốc, sâu kín châm lửa, anh bắt đầu phả ra làn khói trắng.

“Oa, cậu xem một tốp lính đến kìa, thật sự đẹp trai quá đỉ.”

“Bên trong có một anh đang hút thuốc kia kìa, trời ơi ảnh đẹp mà tui muốn xỉu up xỉu down mấy má ơi.”

“Cái gì mà anh, tớ thấy là… chú thì đúng hơn!”

“Kiểu mấy chú lính có tuổi này thật quá mê người, cậu xem cái chân kia kìa, toàn là bắp thịt rắn chắc.”

Các cô gái ở đó líu rít thảo luận, còn thiếu điều ch ảy nước miệng.

Anh mắt Hà Băng chu du trên người Diệp Minh, lúc anh hút thuốc lá đôi chân dài vắt chéo, chân dài thênh thang, lướt mắt đi lên, là thắt lưng đang buộc chặt nơi hông, cơ bụng chặt khít, áo mỏng lộ ra chút bờ ngực câu người kia, người đàn ông nhô ra yết hầu rõ nét gợi cảm, cả người anh lộ ra một mị lực đàn ông khó tả.

Không biết là do đã lâu không gặp anh, hay là anh sau khi thăng chức đã trở nên trầm ồn nội liễm hơn, Hà Băng cảm thấy anh hiện tại khiến người ta không dám nhìn thẳng.

. Năm tháng lắng đọng khí tràng trên người anh, làm anh không giận mà uy, lộ ra một cảm giác áp bách nghiêm nghị.

E rằng, loại khí tràng này chính là khí tràng mà cập trên chân chính mới có.

Anh thực sự là thủ trưởng rồi.

Về sau cô gặp anh đều phải chào một tiêng, thủ trưởng đại nhân, chào ngài.

Hà Băng thõng xuống, ,hàng mi tựa cánh ve, nhẹ nhàng căn răng lên môi, trong lòng vừa vui sướng lại có chút sợ hãi.

Về sau, cũng không biết chung sóng với anh thế nào nữa đây.

Trong đầu cô hiện ra ký ức hơn một tháng trước, cô còn quân trên lưng.

anh muôn anh ôm, anh đặt cô lên đầu vai đưa đi khắp nơi.

Khi đó thật tốt đẹp.

Thế nhưng, anh hiện tại càng tốt đẹp hơn.

Cô yêu cả.

Lúc này bên tai lại vang lên này: tiếng bàn luận xôn xao của mấy cô gái.

“Được rồi, đừng mê trai nữa, chú lính đó vừa nhìn là biết có chức Vụ Cao, không nhìn lọt cậu đâu.”

“Cũng không thể nói như vậy, mặc kệ địa vị chú lính cao thế nào thì chú ấy vẫn là đàn ông, đám đàn ông trong quân đội có vài người mây tháng, nửa năm, một năm không gặp được người phụ nữ nào, trên người nhịn cả bụng lửa đó.”

“Giống như chú lính kia, bè ngoài lạnh lùng lạnh lùng, nhìn rất cắm dục, trong lòng lại nóng bỏng.”

“Mau mau dừng đi! Đừng có nói bậy nữa, ha ha.”

Đám con gái đó vui cười đùa giốn.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay của Hà Băng có chút hồng, nghe các cô nói, liên nhớ lại hình ảnh trước đây cô và anh thân mật.

Triệu Lôi vẫn còn ở bên cạnh đó, Hà Băng VÌ che giấu khuôn mặt đỏ hồng của mình, uỗng một ngụm sữa ướp lạnh.

Hiện tại vì mang thai, cô không thể uông rượu, nên đã gọi một ly sữa ướp lạnh.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3