Ông Xã Hợp Đồng - Chương 47
Ông Xã Hợp Đồng
Chương 47
gacsach.com
Vạn Tố Y cũng không cố ý tránh mặt Lý Nhược Hàm, nghe thấy cô ta gọi tên mình, cô dừng chân.
Lý Nhược Hàm bước nhanh chân duuooir theo, thái độ không phải qua vô lễ, nhưng cũng đủ để cảm thấy, cô ta đang nén sự tức giận của bản thân: “Dương tiểu thư, không phải cô nói với tôi là đến để bàn về việc hợp đồng sao, cuối cùng tại sao lại cùng với phu nhân taylor nói như vậy?”
Vạn Tố Y nghiêng đầu về phía Lý Nhược Hàm mỉm cười trả lời: “tôi cũng vừa nhớ ra chuyện này, thuận miệng cùng phu nhân taylor nhắc tới mà thôi, Lý tổng sao phải nghiêm trọng như vậy?”
“Thuận miệng nhắc tới” Lý Nhược Hàm không giấu nổi nụ cười nhạt trên môi, Dương Chi thủy làm sao có thể tùy miệng nhắc tới? Cô ta nói như vậy càng thêm phần thâm sâu, bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy cô ta không còn lòng dạ nào: “Tôi không biết là do tôi, hay do Kha Lâm đắc tội với Dương tiểu thư, phải để Dương tiểu thư ‘tùy miệng nhắc tới’ để phá hỏng bản hợp đồng này.
“Lý tổng, cô nặng lời rồi, tôi con người ăn nói nhẹ nhàng, cô xem trọng tôi quá rồi” Dương Chi Thủy vẫn giữ nụ cười trả lời Lý Nhược Hàm, hôm nay nụ cười của cô trong mắt Lý Nhược hàm càng lúc càng chướng mắt.
Lý Nhược Hàm thần giác mơ hồ biến động: “Cô không cần phải chơi trò chơi đó chữ với tôi, nếu cô đang đùa giỡ trên tính cách của tôi, thì tôi buộc phải nói với cô rằng, cô cũng chỉ là một người nổi tiếng trên mạng mà thôi, nếu cô muốn dùng thủ đoạn này để chứng minh tầm quan trọng của mình, thì đó là cách sai lầm rồi, dựa vào danh tiếng của Kha Lâm, cô muốn thăng bao nhiêu cấp bậc thì có bấy nhiêu”.
“Vậy cô đi tìm đi” Vạn Tố Y không quan trọng nhún vai.
Thái độ của cô càng như vậy, LÝ Nhược hàm càng căm tức và không hiểu: “cô cố tình gây rặc rối, dù sao cũng phải có nguyên nhân!”
“Không có nguyên nhân” Vạn tố Y không phủ nhận mình cố tình gây ra rắc rồi, bước đến lại gần cô ta hai bước, cười nhạt: “Gây rắc rối cũng cần phải có nguyên nhân à, mặc dù cô không sai, nhưng sự tồn tại của cô là sai lầm.”
“...”
Nhận thức được lời nói quen thuộc và đáy mắt lạnh lùng của Vạn Tố y, Lý Nhược Hàm không nhịn được kinh ngạc một tiếng, những câu nói đó vô cùng quen tai, hình như đã nghe qua ở đâu rồi.
Cô đương nhiên nghe quen rồi, vì đây là những lời nói cô ta từng nói với Vạn Tố Y, bây giờ Vạn Tố Y mới có cơ hội đáp trả lại cô ta.
Vạn Tố Y nói ra, cô cũng không rộng lượng gì. Nếu Lý Nhược Hàm không có phản ứng gì, cô cũng định rộng lượng bỏ qua, chỉ vì, Lý Nhược Hàm không làm tới, vậy cũng không thể trách Vạn Tố Y rồi.
Lý Nhược Hàm vẫn ở đó lấy lại tinh thần, thì Vnaj Tố Y đã lái xe đi rồi,.
Lý Nhược hàm Từ từ quay về, ý nghĩ của Dương Chi Thủy là muốn giáng cho cô ta một đòn sao? Hơn nữa không có bất kỳ nguyên nhân gì, Dương Chi Thủy có vẻ đã quá đề cao bản thân mình?Cô Lý Nhược hàm là loại người gì? Dương Chi Thủy là loại người gì?
“Cho rằng mình là loại người gì?” Lý Nhược Hàm rất tức giận, hung hăng nói ra vài câu.
Ngược lại tâm trạng của Vạn Tố Y rất tốt, cô đi xe thẳng về nhà.
Buổi sang cô giao cho dì Tống ít đồ, lúc cô trở về dì Tố đã chuẩn bị xong.
Sau khi Vạn Tố Y vào Hải Viên, rất ít lần cô vào bếp, dì Tống có chút khẩn trương, vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn theo, chỉ mong Vạn Tố Y mau dừng tay.
“Tiểu thư cô muốn làm gì, cứ để tôi làm, nếu để tiên sinh biết, tôi sẽ bị đuổi việc mất” dì Tống lo lắng nhìn theo, đây là trách nhiện của bà, kiên quyết không để Vạn Tố Y động vào một cái gì.
“Tiểu thư..”
“Ngày mai không phải là sinh nhật của Mạnh tiên sinh sao? Tôi muốn chuẩn bị một chiếc bánh gato cho cậu ấy” Van Tố Y nghe dì Tống nói như vậy, thở dài nói với dì Tố: “Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ làm qua, cho tôi thử trước đã, dì đừng ngăn cản tôi”
Nghe những lời này của Vạn Tố Y, dì Tố cũng bớt căng thẳng hơn, nhưng bà vẫn hướng về phía Vạn Tố Y nhìn những nguyên liệu sẵn có của cô, cẩn thận nhắc nhở: “Hình như đang thiếu bơ, làm bánh gato nhất định phải có bơ.”
“Không cần” Vạn tố Y trả lời rồi lại tiệp tục làm
Căn cứ theo những gì cô hiểu về Mạnh Kiều dịch, Mạnh Kiều Dịch hẳn không thích ăn bơ, cô chỉ có thể dựa vào khả năng của mình để làm một chiếc bán sinh nhật tặng anh.
Cô học làm một chiếc bánh gato cây thông đơn giản, hôm nay là lần đầu cô làm, thời gian nhanh quá, xác suất thành công cũng rất cao, tuy là lần đầu tiên làm nhưng cũng không tồi.
Cô không quên sinh nhật Mạnh Kiều Dịch, không chỉ hôm nay mới nghiêm túc chuẩn bị, lần sau cũng không bỏ qua.
Sáng sớm hôm sau, co để Tôn Ích giúp cô trang trí trong nhà, bởi vì người giúp việc đều bận cả, rất nhanh đã hoàn thành giống như trong ý tưởng của cô.
Buổi chiều, cô cho tất cả người giúp việc trong nhà nghỉ lễ.
Mạnh Kiều Dịch không phải đã hi vọng chỉ có cô và anh cùng nhau đón sinh nhật sao? Vậy thoát khỏi người giúp việc một lần, trong ngôi nhà này chỉ còn hai bọn họ.
Vạn Tố Y nhìn đồng hồ dự tính thời gian Mạnh Kiều Dịch trở về, bắt đầu chuẩn bị bánh gato và một vài món ăn khác.
Cô rất ít khi xuống bếp, bình thường cũng chỉ làm vài món mỳ, hôm nay làm cũng không ít đồ ăn, cô không thể giúp anh chuẩn bị những thứ khác được, nhưng cô muốn thay anh chuẩn bị một ít đồ ăn nhẹ.
Đúng như thời gian cô giự kiến, lúc Mạnh Kiều Dịch trở về, mọi thứ đã được chuẩn bị xong.
Mạnh Kiều Dịch sau khi vào cửa, không có Tôn Ích nhận áo khoác ngoài cho mình, anh cảm thấy kỳ lạ, đèn ở phòng khách đều tắt hết, âm thanh quen thuộc của cái mâm từ trong phòng bếp vọng ra, trong miệng vẫn hát bài hát Chúc mừng sinh nhật: “Happy birthday to you, happy birthday to you...”
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y trên người vẫn còn chiếc áo tạp dề, bưng chiếc bánh gato có châm vài cây nến lại gần, nụ cười ấm áp xuất hiện trên khuôn mặt đẹp trai.
“Chúc mừng sinh nhật, ông chủ Mạnh” Vạn Tố Y mang chieeucs bánh gato đến trước mặt anh, cười hướng về chiếc bánh gato, nhắc nhở Mạnh Kiều Dịch thổi nến.
Mạnh Kiều Dịch thổi tắt nến. Thấy trong bếp vẫn còn vài ngọn nến
“Vào đây với em” Vạn Tố Y cầm chiếc bánh gato trên tay hướng vế phía trước đi, định dẫn Mạnh Kiều Dịch theo.
Mạnh Kiều Dịch theo sau Vạn Tố Y, sau khi vào bếp, anh mới phát hiện cô đã chuẩn bị một bàn ăn tối, điểm thêm một vài cây nến, nhưng, sau khi nhìn thấy màn này, Vạn tố Y thổi tắt nến và mở đèn phòng ăn lên.
“Đây đều là em làm sao” Mạnh Kiều Dịch nhìn bàn ăn đầy tinh sảo, có vẻ kinh ngạc thăm dò.
Vạn Tố Y cười nhẹ: “Đặc biệt vì anh mà chuẩn bị”
Ánh mắt của anh ôn tình từ bàn bàn ăn nhìn Vạn Tố Y, kéo cô lại hôn một cái lên trán: “cảm ơn em”
“Đây là lần đầu tiên anh cảm ơn em, em có chút không quen” Vạn Tố Y ngả vào ngực anh, ngẩng đầu trêu ghẹo nói.