Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Chương 1118
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1118: Hồng Liên lĩnh chủ tới 1
gacsach.com
"Lời ta vừa nói, các ngươi còn có dị nghị?" Ánh mắt Cố Nhược Vân đảo qua mọi người, vân thanh phong đạm* nói.
( *vân thanh phong đạm: mây trôi gió thổi, mây gió điềm nhiên)
Tất cả mọi người đều trầm mặt, không có người nào dám can đảm nói một câu không.
Nhìn đến biểu tình của những người này, khuôn mặt thanh lệ kia của Cố Nhược Vân nâng lên một nụ cười hiển nhiên: "Tốt, nếu các ngươi đã không có dị nghị, từ đây về sau, Bắc Tạp lãnh địa do ta làm chủ!"
Trong đám người ở đây, có duy nhất đại trưởng lão vẫn giữ ý kiến phản đối Cố Nhược Vân, hoàn toàn đã bị thú vương xì hơi không đứng dậy nổi, càng không thể nói nên lời, chỉ có thể để hạ nhân Lam gia đem hắn nâng đi xuống.
Lão gia chủ Lam gia nhẹ than một tiếng, cũng không nói thêm gì, hắn luôn có một loại dự cảm về hành động hôm nay của đại trưởng lão, tất sẽ hủy hoại toàn bộ Lam gia.
"Ha ha," Giang lão cười ha ha hai tiếng, chân thành hướng Cố Nhược Vân chúc mừng nói: "Chúc mừng a~~, Cố nha đầu, Bắc Tạp lãnh địa này cuối cùng cũng thống nhất trong tay ngươi, dù sao vị trí lĩnh chủ này của ngươi, lão gia hỏa ta sẽ không có bất kỳ ý kiến gì."
Cố Nhược Vân cười cười, nàng cũng không nói thêm điều gì, đôi mắt thanh lãnh kia nhìn về phía đại trưởng lão đang bị ngươi nâng trở về, một tia sáng chợt lóe.
"Ài."
Gia chủ Lam gia thật mạnh thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu, hắn nhìn Cố Nhược Vân lần nữa rồi xoay người rời đi, bước chân rã rời kia đã thể hiện sự già nua của hắn.
"Cố cô nương," Môc Từ Từ chậm rãi tiến lên, một đôi mắt đẹp hàm chứa đựng ánh sáng làm người khác không thể nào nhìn thấu, " Cho dù là ta thay thế gia gia tiến đến tham gia yến hội lần này, bất quá Mộc gia có muốn nguyện trung thành với ngươi hay không, đợi ta trở về cùng gia gia thương lượng rồi quyết định, như thế nào?"
Cố Nhược Vân nhún nhún vai, không cho là đúng cười: "Vô luận Mộc gia thương lượng cho ra kết quả như thế nào, quyết định của ta cũng sẽ không thay đổi."
Ngụ ý, bất luận như thế nào, Mộc gia các ngươi nhất thiết phải thần phục ta, nếu không mà nói, ở Bắc Tạp lãnh địa này ta cũng không để cho các ngươi một con đường sống!
Mà trên đại lục này chính là cường giả vi tôn, cho nên Cố Nhược Vân cũng không nghĩ rằng quyết định của bản thân có sai lầm gì.
"Hẳn chính là nơi này."
Vào lúc này, ngoài cửa thành, một thân ảnh lãnh khốc đứng trong không trung, hồng y trong nắng, trên dung nhan anh tuấn của nam nhân nâng lên một nụ cười: "Vân nhi nếu đã tới Bắc Tạp lãnh địa này, tất nhiên sẽ đi Dược Phủ trước."
Nghĩ đến đã lâu không có nhìn thấy nữ nhi, tâm tình Hồng Liên lĩnh chủ bỗng nhiên kích động hẳn lên, hắn chậm rãi thở ra một hơi, tiếp theo sau đó hồng y giống như ngọn lửa xẹt qua hư không, hướng về Dược Phủ cách đó không xa mà đi...
...
Trong phòng nghị sự của Lam gia, khuôn mặt đại trưởng lão âm trầm, ngồi ngay ngắn ở trên ghế. Sắc mặt của hắn thập phần khó coi, trên mặt già nua còn chưa tan đi thần sắc xanh mét.
"Đại trưởng lão, ta xem việc này liền bỏ đi thôi."
Lão gia chủ khẽ thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu.
Đáng tiếc chính là, cho dù hắn thân là lão gia chủ Lam gia, lại không có cách nào có thể chi phối trưởng lão đoàn, như vậy cũng không cần trưng cầu ý kiến của đại trưởng lão! Dù sao hắn cũng cho rằng Lam gia cùng Cố Nhược Vân đã là địch, hiển nhiên không có kết cục tốt.
"Bỏ qua?" đại trưởng lão cười lạnh một tiếng, " chuyện này như thế nào có thể bỏ qua? Vô luận như thế nào lão phu cũng sẽ không bỏ qua cho người Dược Phủ! Huống chi, chúng ta đã đắc tội nàng, nếu không diệt trừ nàng, chỉ sợ nàng cũng sẽ không bỏ qua chúng ta!"
Lão gia chủ hơi hơi nhíu nhíu mày, tiếp tục nói: "Đại trưởng lão, nam nhân trung niên kia lớn lên cực kỳ mập mạp, ngươi hẳn có thể cảm nhận được lực lượng trên người hắn, nếu như ta đoán không sai, thực lực của hắn đã trên Võ Đế rồi!"