Sát Thần - Chương 794

Chương 794: Tinh đồ

Năm mảnh bất hủ mộc hợp thành một khối, hình thành tinh đồ kỳ lạ, Thạch Nham chỉ nhìn lướt qua liền phát hiện trong tinh đồ lóe ra một điểm nhỏ, giống như đánh dấu cường điệu của tàng bảo đồ.

Theo Tử Diệu lâu như vậy, cũng ở Tử Diệu tinh được một đoạn thời gian, Thạch Nham đối với bố trí của Liệt Diễm tinh vực cũng có chút nhận thức.

Hắn liếc một cái liền phát hiện vị trí được cường điệu trong tinh đồ, là ở chỗ ven Cửu Tinh thương hội và Thần Phạt chi địa, giống như là khu vực kỳ lạ nhất xung quanh Thần Phạt chi địa, có thể né được tìm kiếm của tất cả thần thức.

Khu vực Thần Phạt chi địa cồ tử vực hoang vắng, còn có rất nhiều khu vực đặc thù như tử vực hoang vắng này, phương vị đại khái của tinh đồ là ở một chổ vị trí đặc thù cùng loại với tử vực hoang vắng đó, trên tinh đồ còn có khắc họa kỹ càng, chỉ là hắn chia kịp xem kỹ.

Bởi vì ba người Phong Nhiêu, Cam Cơ, Bàng Gia lúc này như hung thần ác sát lao tới, ý đồ cướp lấy tinh đồ trong tay hắn.

Hừ lạnh một tiếng, Thạch Nham lập tức cất tinh đồ vào Huyễn Không Giới, mắt thấy cung điện sụp đổ, kết giới biến mất, quyết định thật nhanh, triển khai tinh thần áo nghĩa, thần thức ám hợp với không gian chi diệu, thúc dục toàn bộ lực lượng, như một đạo tinh quang lập tức từ trong Cực đạo luyện ngục tràng bay ra.

Kết giới mở, lực lượng phong ấn Cực đạo luyện-tìgục tràng toàn bộ biến mất, nơi đây không còn trở ngại gì.

Một đạo tinh quang bay lên, chỉ thoáng chốc đã rời khỏi tầng mây mờ mịt của Luyện Ngục tinh, tới tinh vực rộng lớn bao la.

Bên dưới hắn, ba người Phong Nhiêu, Cam Cơ, Bàng Gia nghiến răng nghiến lợi, mắt như mụốin phun lửa, liều mạng đuổi theo, cũng đều rời khỏi Luyện Ngục tinhj bay vào trong tinh tĩnh mịch hắc ám.

Ba ngườinày mưu đồ tinh đồ không phải ngàỵ một ngày hai, đã tiêu phí vô số thời gian và khí lực, mắt thấy sắp đắc thủ lại bị hắn chen ngang một bước, cuối cùng được lợi, điều này khiển cho ba người khó có thể chấp nhận được.

Bọn họ mặc dù có tu vi cảnh giới Thần Vương tam trọng thiên, nhưng tinh thần áo nghĩa Thạch Nham thi triển cực kỳ kỳ diệu, theo quỹ tích của tinh thần mà chạy như bay, lướt đi theo đường cong, lại thúc dục năng lượng ngưng luyện không gian chi lực, giống như có thể trong thời gian ngắn bước qua hư không, làm hắn ba người không thể lập tức theo kịp, trơ mắt nhìn thân ảnh của Thạch Nham càng ngày càng xa, trong lòng càng giận dữ.

Bốn đạo thân ảnh lặng lẽ từ Cực đạo luyện ngục tràng độn ra, người tọa trấn ở bên kia của Luyện Ngục tinh, lúc Cực đạo luyện ngục tràng phát sinh bạo thì cũng cảm thấy được.

Rất nhanh, ngục chủ hạ mệnh lệnh, từng chiếc chiến xa đi ra, cũng bay vào vực ngoại hắc ám.

Cực đạo luyện ngục tràng chính là một chỗ thần kỳ của Thiên Niết thần quốc, ma luyện tràng đột nhiên phát sinh biển cố lớn như vậy, ngay cả ngục chủ cũng rất hoảng hốt, lại vội vàng truyền tin cho Độ Thiên Nhạc, báo cho hắn biết tin.

Chiếc xa trong Luyện Ngục tinh truy đuổi ra ngoài, một bộ phận cường giả cường tới Cực đạo luyện ngục tràng nhìn luyện ngục tràng đất rung núi chuyển, cảm thụ được biến cố trong đo thì ai nấy sắc mặt cực kỳ trầm trọng, Đều biết có chuyện không ổn.

Độ Thiên Nhạc biết được tin tức cũng cực kỳ hoang mang, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, hơn nữa truyền ra tin tức, bẩm báo cho Độ Thiên Kỳ đứng đầu thần quốc.

Đáng tiếc, Độ Thiên Kỳ tựa hồ đang bể quan, tin tức của hắn như đá chìm đáy biển, không nhận được phản hồi, điều này khiến cho Độ Thiên Nhạc càng thêm thấp thỏm lo âu, không ngừng hạ mệnh lệnh, khiển ngục chủ nhất định phai truy kích người đã đào thoát khỏi Luyện Ngục tinh.

Tinh không tối tăm, Thạch Nham híp mắt, linh hồn tế đài chuyển động, tinh thần, không gian áo nghĩa cùng thi triển.

Từng tầng không gian sóng gợn từ trên người hắn phóng thích ra, tựa hồ trong thời gian ngắn nối liền với cửa không gian, thân ảnh của hắn như lưu tinh xuyên qua tâng tâng sóng gợn, nhanh tới mức ba người Phong Nhiêu, Cam Cơ, Bàng Gia cũng chỉ có thể cảm ứng được lờ mờ. Khó có thể trong thời gian ngắn truy kích được.

" Mẹ nó, đúng là nhìn lầm rồi! Chúng ta coi giữ nhiều năm như vậy, cuối cùng lại tiện nghi cho tiểu tử này, Cam Cơ tức giận mắng, sắc mặt âm trầm khó coi.

"Để ta bắt được tiểu tử đó thì nhất định sẽ lột da rút xương hắn!" Bàng Gia mắt cực kỳ hung lệ, nghiến răng ken két.

Phong Nhiêu trầm mặc không lên tiếng, sắc mặt cũng có chút âm u, bụng đầy oán, nàng ta vốn tưởng rằng lợi dụng Thạch Nham, lại phát hiện phát triển của chuyện triệt để rời khỏi sự khống chế của nàng ta, nàng ta không thể tưởng tượng được Thạch Nham chỉ có Thần Vương nhất trọng thiên chi cảnh vì sao có thể chạy nhanh như vậy trong tinh hải.

" Hắn chỉ có cảnh, lực lượng hữu hạn, bay một cách không muốn sống như vậy, đối với hắn sẽ tiêu hao cực lớn." Cam Cơ trầm ngâm một chút, vẻ mặt dữ tợn nói: "Ta cũng không tin hắn thật sự có thể bỏ lại được chúng ta. Chờ lực lượng của hắn tiêu hao gần hết rồi, chúng ta nhất định có thể đuổi kịp."

"Không sai, tính dẻo dai của Thần Vương nhất trọng thiên hữu hạn, chống đỡ không được lâu đâu' Bàng Gia gật đầu: "Chỉ cần có thể tìm đúng phương hướng thì ta cũng không tin không bắt được hắn!"

" Cẩn thận một chút, vừa rôi trước khi ta độn ra Luyện Ngục tinh, phát hiện đã có chiến xa bay ra, xem ra ngục chủ của Luyện Ngục tinh cũng phát giác tình huống rồi, phái người đuổi giết đấy." Phong Nhiêu không tự tin như bọn họ: "Người của Thiên Niết thần quốc nào có dễ đối phó như vậy, chúng ta không thể để họ bắt được phương hướng của chúng ta."

Nói xong, Cam Cơ và Bàng Gia sắc mặt cũng ngưng trọng, tựa hồ đều biết sự đáng sợ của cường giả Thiên Niết thần quốc.

Ba người lập tức che giấu khí tức, thu nhỏ sinh mệnh ba động, hơn nữa đều nắm chặt ngọc thạch, kích phát năng lượng thần kỳ trong đó.

Mấy khối ngọc thạch không chỉ có tác dụng kỳ diệu trong Cực đạo luyện ngục tràng, sau khi thoát ly, có thể gây trở ngại tới năng lực cảm ứng thần thức của cường giả, bọn họ phóng xuất ra năng lượng trong ngọc thạch, sinh mệnh khí tức sẽ dần dần biến mất, giống như ẩn hình trong ngân hà.

Chiến xa từ trong Luyện Ngục tinh bay ra, cường giả bên trên mở thần thức, một chút sinh mệnh ba động cũng không cảm ứng được.

Bất đắc dĩ, những chiến xa này tách ra, tìm kiếm kiểu rải thảm, bởi vậy, nhân số phân tán rất lớn, chiến xa tuy rằng đã thúc dục lực lượng của thần tinh khoáng thạch, nhưng tốc độ thực sự cũng không nhanh bằng cường giả Thần Vương tam trọng thiên thôi phát nội lực trong cơ thể.

Dần dần, những chiến thuyền chiến xa cách ba người Phong Nhiêu càng ngày càng xa.

Thạch Nham đương nhiên biết Phong Nhiêu, Cam Cơ, Bàng Gia không dễ chọc, cho nên hắn không dám dừng lại, đủ loại thiên địa chí lý của tinh thần áo nghĩa và không gian áo nghĩa phản ứng trong linh hồn tế đài, khiến tốc độ đâm phá không gian càng của hắn nhanh như mũi tên ánh sáng.

Toàn lực bay đi, hắn cũng không nhìn được phương vị chuẩn xác trong tinh đồ, chỉ biết đại khái là phương hướng hiện tại của hắn chính là tới Thần Phạt chi địa và Cửu Tinh thương hội.

Tinh đồ hẳn là quốc sư mấy đời trước của Thiên Niết thần quốc ngưng luyện ra, ghi rõ những bí mật cực lớn trong khu vực, bằng không, ba người Phong Nhiêu cũng sẽ không cam nguyện tiềm tàng trăm năm để đạt được tinh đồ.

Hắn không biết rốt cuộc là bí mật gì mà trọng yếu như vậy, nhưng thứ này nếu rơi vào tay hắn thì hắn tất nhiên sẽ không ngoan ngoãn giao

Bất luận là Cam Cơ hay là Bàng Gia. Hoặc là Phong Nhiêu. Đối với hắn đều không có thiện ý. Phong Nhiêu đó lợi dụng hắn. Đều chỉ là vì đối phó với Hán Địch, để tiền thu hoạch tinh đồ.

Thạch Nham hắn vấn không phải là người lương thiện, để lợi dụng cho người ta, lợi dụng biết tinh đồ có bí mật cực lớn, thứ này rơi vào tay, há lại không chiếm lấy?

về phần ba cường giả Thần Vương tam trọng thiên truy kích, trong mắt hắn, cũng không phải thực sự có thể lấy mạng được hắn.

trong cấm địa đó, phá giải đối với tầng một tầng kết giới, lĩnh ngộ về áo nghĩa lực lượng thiên địa, khiển ba loại lực lượng áo nghĩa của ba loại càng lúc càng tinh trạm sâu sắc.

Hắn tin, chỉ cần cho hắn một đoạn thời gian để thông hiểu đạo lí, chỉ cần lực lượng trong cơ thể đủ lớn, đột phá tới một tầng cảnh giới mới, đạt tới Thần Vương nhị trọng thiên cũng không phải là chuyện quá mức khó khăn.

Hắn có tự tin, tự tin một khi vượt qua Thần Vương nhị trọng thiên, Cam Cơ, Phong Nhiêu Bàng Gia, ba người cho dù là cùng cản hắn thì cũng không làm gì được hắn.

Bởi vì có chỗ dựa, hắn cũng không e ngại, trong lòng cười lạnh, phóng tya mà bay.

Một thân tinh khí sau khi Hán Địch tử vong chui vào trong cơ thể hắn, dưới sự tinh lọc của huyệt khiếu của hắn, dần dần tỏa ra năng lượng.

Thạch Nham nhếch miệng bật cười, dẫn năng lượng này vào trong cơ thể, tốc độ lại càng nhanh hơn.

Nếu nói trước đây, lúc thần bí vũ hồn tinh lọc ra tinh khí thì không thể phân tâm, phải cẩn thận phụ diện tình tự phản phệ.

Nhưng một đoạn thời gian gần đây hắn một mực phá giải kết giới, linh hồn được an tườrig thăng hoa, thế cho nên lúc phóng thích phụ diện tình tự, không tạo thành ảnh hưởng lớn, trâm trí vẫn tỉnh táo.

Có được sự bổ sung của lực lượng mới, tinh nguyên vốn sắp khô kiệt của hắn lại đầy tràn, điều này khiến cho tốc độ bay nhanh của hắn không hề chậm lại.

Phong Nhiêu, Cam Cơ, Bàng Gia ba người khổ sở truy tìm trong ngân hà, nửa tháng thời gian lặng lẽ trôi qua.

Tự tin vốn có của ba người đã biến mất, vốn tưởng rằng Thạch Nham chỉ có cảnh giới Thần Vương nhất trọng thiên sớm sẽ chống đỡ không được, tốc độ bay khẳng định sẽ chậm đi.

Bọn họ toàn bộ tính sai rồi.

Nửa tháng trôi qua, lực lượng của ba người bọn họ đã tiêu hao hơn phân nửa, tốc độ cũng chậm lại.

Mà Thạch Nham thì tốc độ vẫn không thay đổi, thậm chí còn lờ mờ nhanh hơn không ít, biến hóa này khiển cho bọn họ thiếu chút nữa tức đến phát điên.

" Mẹ nó, thật sự thật sự chỉ có Thần Vương nhất trọng thiên ư? Chúng ta có phải nhìn lầm rồi hay không?" Cam Cơ hùng hùng hổ hổ nói, khi nói hô hấp ồ ồ, đây là dấu hiệu lực lượng tiêu hao quá lớn.

Bàng Gia cắn răng, ánh mắt như lệ quỷ, thở hổn hển: "Để ta bắt được hắn thì sẽ tra tấn hắn tới chết!"

" Xem ra chúng ta bị người ta đùa giờn rồi, cho rằng hắn không có uy hiếp nhất, không ngờ cuối cùng lại để hắn đắc thủ." Phong Nhiêu hối hận.

Đến lúc này, ba người bọn họ không còn dám khinh thị Thạch Nham

nữa rôi, có thể chạy như điên ở vực ngoại nửa tháng, tôc độ còn nhanh như vậy, hơn nữa năng lượng không hề có dấu hiệu khô kiệt, tên gia hỏa cảnh giới Thần Vương rứiất trọng thiên như vậy đã ai thấy chưa?

Ba người trong lòng trầm trọng, không đối đãi với Thạch Nham như một tiểu nhân vật nữa, hơn nữa còn lặng lẽ suy nghĩ, thấy sau này gặp Thạch Nham thì nhất định phải thật chú ý, không thể khinh thị để rồi lật thuyền trong mương được.

"Ồ!" Phong Nhiêu đột nhiên kinh hỉ hô nhỏ: "Tiểu tử đó cuối cùng cũng không chịu được, tốc độ chậm lại một nữa rồi! Nhanh lên, đuổi theo hắn,

Cam Cơ, Bàng Gia vẻ mặt đại chấn, cũng đều kích động.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3