Thần Đạo Đan Tôn - Chương 2851: Ngược lại đem một quân
Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2851: Ngược lại đem một quân
- Đáng tiếc, mưu đồ của ngươi sớm đã bị bản tọa nhìn thấu!
- Bản tọa tương kế tựu kế, thả ra tin tức di tích cổ, hấp dẫn chút ngu xuẩn tới đây, phá đại trận này, để ngươi cho rằng thời cơ thành thục, thần hồn từ trong đại trận đi ra, đề cao Đạo Thụ, lấy đạo quả làm thân thể, diễn hóa tân sinh, thậm chí có thể nâng cao một bước.
- Đáng tiếc, những người này không có huyết mạch Hà gia, căn bản không thể là ngươi sử dụng!
- Đạo quả có thể thành, nhưng ngươi căn bản không thể dựa vào cái này sống lại, chỉ có thể tác thành bản tọa.
- Ha ha, lấy thần hồn của chuẩn Thiên Tôn làm hạt nhân, lại thêm rất nhiều tinh huyết của siêu cấp Đế Tinh Tiên Vương, kết ra đạo quả sẽ kinh người cỡ nào?
- Bản tọa sẽ vượt qua ngươi, trở thành Thiên Tôn chân chính!
- Tổ tiên, ngươi đã sớm qua đời, vẫn tiếp tục chôn ở đây đi, để hậu bối tử tôn của ngươi đến huy hoàng một đời!
Hắn ào ào nói, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ.
Hóa ra, bọn họ nhận được manh mối di tích cổ của Hà Phong Tiên Vương, hoàn toàn chính là Hà Nhuận Hải một tay bày ra, hắn phát hiện thời cơ đã thành thục, lúc này mới thả ra tin tức, hấp dẫn bọn họ lại.
Quả nhiên, bảo tàng của một vị chuẩn Thiên Tôn, ngay cả siêu cấp Đế Tinh cũng động lòng, tự chui đầu vào lưới.
Cái thứ này thật đúng là lòng dạ độc ác, không chỉ tính toán bọn họ, ngay cả lão tổ tông của mình cũng thành vật hy sinh cho hắn.
Trước Hà Nhuận Hải đã nói, vì xông lên võ đạo đỉnh cao, ngay cả con ruột cũng có thể hi sinh, như thế vừa nghĩ, lão tổ tông cũng hãm hại, lại đáng là gì?
- Tủ tôn chẳng ra gì! Tử tôn chẳng ra gì!
Cây đại thụ phát ra ý nghĩ, tràn ngập phẫn nộ.
Cheng, hết thảy xích sắt đột nhiên chuyển hướng, đâm về phía ngọn cây.
- Lão tổ tông, nếu ta đã nói như vậy, ngươi cho rằng bản tọa sẽ không có chuẩn bị sao?
Hà Nhuận Hải cười gằn, trong tay hắn nắm một tảng đá màu trắng, nhẹ nhàng nhấn một cái, nhất thời, đá phát sáng.
Leng keng leng keng, hết thảy xích sắt lần thứ hai chuyển hướng, trước bỏ lại đám người Kỷ Vô Danh, lần thứ hai xuyên thấu thân thể kéo lên.
Ngự Hư Tiên Vương rảnh rỗi, đang muốn đào tẩu, nhưng còn không có chạy đi, chút xích sắt kia lại tới nữa, khởi xướng công kích ác liệt.
- Ha ha ha ha, bản tọa cũng không có tuân tổ huấn, cái gì kỳ hạn chưa tới không thể tiến vào!
Hà Nhuận Hải cười to.
- Bản tọa tiến vào nơi đây không biết bao nhiêu lần, sớm đã thăm dò tình huống của nơi này, mà hạt nhân của đại trận này cũng sớm bị bản tọa khống chế.
- Tổ tiên, hiện tại nơi này nói chuyện làm chủ không phải ngươi, mà là bản tọa!
- Ngươi từng là chuẩn Thiên Tôn thì đã làm sao, hiện tại chỉ là một tàn hồn, làm sao đấu với ta?
Hà Nhuận Hải đột nhiên chỉ tay bốn người Lăng Hàn:
- Đã nói với các ngươi, các ngươi chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi, hiện tại đại cục đã định, các ngươi đều ngoan ngoãn chết đi cho bản tọa!
Hắn tay cầm đá, thật giống như đang chỉ huy vậy, leng keng leng keng, lập tức liền có mười mấy sợi xích sắt vọt về phía bọn người Lăng Hàn.
Đại Hắc Cẩu nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức giết ra ngoài, thân hình xèo xèo xèo, mỗi lần lấp lóe liền có thể đột tiến một đoạn dài, ép thẳng tới Hà Nhuận Hải.
Bắt giặc cần bắt vua, nếu không giải quyết Hà Nhuận Hải hoặc cướp then chốt khống chế trong tay hắn, vậy bọn họ sẽ vĩnh viễn chỉ có phần bị đánh.
Chỉ là càng tiếp cận đại thụ, mỗi lần Đại Hắc Cẩu thuấn di khoảng cách liền càng ngắn, thậm chí một lần chỉ có năm ba trượng, thật giống như rơi vào lầy lội, bước đi gian nan.
- Ha ha ha.
Hà Nhuận Hải cười to.
- Đây chính là chuẩn Thiên Tôn bày xuống đại trận, chỉ là Tiên Vương tầng chín, dù ngươi là siêu cấp Đế Tinh thì đã làm sao, căn bản không thể phá giải!
Trong khi nói chuyện, mười mấy xích sắt đã giết về phía Đại Hắc Cẩu.
Cheng!
Ba người Lăng Hàn lùi lại, nhưng bọn họ phát hiện, phạm vi xích sắt công kích kỳ thực có hạn, không đạt tới địa phương của bọn hắn.
Nói cách khác, nếu như Đại Hắc Cẩu không chủ động xuất kích, xích sắt cũng không thể làm gì nó.
- Không được, lại bị hắn âm!
Lăng Hàn trầm giọng nói, Hà Nhuận Hải cố ý nói ra bí mật, cực kỳ hung hăng, cũng không phải là hắn quá đắc ý, mà là diễn cho bọn họ xem, nhiễu loạn tâm thần của bọn họ, quả nhiên, Đại Hắc Cẩu trúng chiêu.
- Đáng tiếc, ngươi thức tỉnh quá chậm!
Hà Nhuận Hải từ trên cây đại thụ bay xuống, hiện tại hai đại Tiên Vương tầng chín đều bị xích sắt vây khốn, mà ba tên Tiên Vương còn lại thực lực thấp kém, hắn dễ dàng liền có thể giải quyết.
... Ạch, Ngõa Lý có chút quái lạ, nhưng sức chiến đấu quá yếu, hắn căn bản không cần giết, chỉ cần liên tục trấn áp là được.
Hà Nhuận Hải đi rất chậm, nhưng khí thế lộ liễu, cho ba người Lăng Hàn áp lực đáng sợ.
Đây chính là một vị Tiên Vương tầng chín, có thể đạt đến độ cao như vậy, bản thân hắn là Đế giả, đương nhiên khủng bố vô biên.
Ba người Lăng Hàn đều chậm rãi lùi, Hà Nhuận Hải vẫn như cũ không vội, từ từ mà đi.
Qua một hồi lâu, lúc này Hà Nhuận Hải mới cười ha ha:
- Các ngươi không còn đường rồi!
Hắn cực kỳ cẩn thận, cho dù ở dưới tình huống như vậy vẫn không có sơ sẩy bất cẩn, mà muốn hoàn toàn xác nhận tình huống, lúc này mới nhận định nắm chắc phần thắng.
- Ngoan ngoãn nằm xuống cho bản tọa!
Hà Nhuận Hải ra tay, một chưởng thò ra, phù văn dày đặc.
- Lão gia hoả, ngươi cũng nằm xuống a!
Xèo, một bóng đen từ trên người của Lăng Hàn đập ra, cấp tốc từ nhỏ biến thành lớn, đón đánh về phía Hà Nhuận Hải.
Lại là Đại Hắc Cẩu!
Xảy ra chuyện gì?
Đại Hắc Cẩu không phải đã bị nhốt sao?
- Ha ha, nếu để cho lão tiểu tử ngươi nhìn ra đầu mối, cẩu gia không phải con bò sao?
Đại Hắc Cẩu cười to, nó triển khai thủ đoạn, đánh về phía Hà Nhuận Hải.
Ở khoảng cách này, xích sắt không đạt tới, Hà Nhuận Hải chỉ có thể ra trận tác chiến.
Hà Nhuận Hải xuất thủ, là bởi vì hắn nhận định đã chắc chắn thắng, ai nghĩ đến lại còn có một Đại Hắc Cẩu?
- Ngươi lấy một đạo thần niệm giả mạo, cho là chúng ta không thể lấy đạo của người trả lại cho người?
Lăng Hàn ở một bên thong thả nói.
- Không thể!
Hà Nhuận Hải còn không tin, chỉ là một đạo thần niệm, làm sao có khả năng ngang hàng những xích sắt kia?
- Không cần kỳ quái, cẩu gia là người nào, há là ngươi có thể phỏng đoán?
Đại Hắc Cẩu ngạo nhiên nói.