Thần Đạo Đan Tôn - Chương 4836: Bị Cản Trở

Thần Đạo Đan Tôn
Chương 4836: Bị Cản Trở

Âm ầm, tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa, cánh cửa đá lớn hơn tinh cầu đã mở ra.

Đế lộ, chính thức mở ra!

Lúc này, Đế tử cùng nhau hành động, bọn họ lập tức xuyên qua khe hở tiến vào bên trong.

Cửa đá quá lớn, cho dù chỉ là khe hở cũng đủ cho mọi người tiến vào, hoàn toàn không cần tranh đoạt ai vào trước vào sau.

Nhưng những người khác muốn vào lại không đơn giản như vậy.

Thánh Nhân Đế tộc liên thủ, phàm người không phải Đế tộc đều phải tiếp nhận bọn họ kiểm tra nghiêm khắc.

Khốn kiếp, bọn chúng nhắm vào mình sao?

Lăng Hàn biết rõ, mình giết mấy tên Đế tử đã kết đại thù với Đế tộc, trước đó còn có Cửu Sơn Thánh Nhân thêm Đế binh uy hiếp, hiện tại đã không thể ngăn cản được, đương nhiên Đế tộc sẽ trừ hắn cho thống khoái.

Dù sao tinh không quá lớn, Đế tộc trong thời gian ngắn không tìm ra hắn, vậy cũng không có khả năng cho hắn tiến vào Đế lộ, dựa vào cái gì cho hắn đạt được đại tạo hóa.

Lăng Hàn chỉ có thể trơ mắt nhìn, từng người bị Thánh Nhân kiểm tra mới có thể bước vào cửa đá.

Cửa đá này quá lớn, tốc độ mở ra cũng quá chậm, qua thời gian nửa ngày nhưng cửa đá còn chưa mở ra hoàn toàn.

– Lão gia tử đến rồi!

Lăng Hàn ngẩn ra, hắn nhận được Cửu Sơn Thánh Nhân đưa tin.

Sau khi hắn bay tới nơi, Cửu Sơn Thánh Nhân lập tức bước tới.

– Lão phu đưa các ngươi đi vào.

Cửu Sơn Thánh Nhân nói, trên mặt mang theo tức giận.

Khốn kiếp, bọn chúng dựa vào phương pháp này chặt đứt con đường thành Đế của Lăng Hàn?

– Lão gia tử, ngài cũng đừng kích động.

Lăng Hàn vội vàng nói:

– Chỗ đó có một đống Thánh Nhân, trong tay không ít người đều mang theo Đế binh đấy.

Cửu Sơn Thánh Nhân lắc đầu:

– Không sao.

Hắn nhất định phải thử, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, Lăng Hàn có khả năng sẽ vô duyên Đế vị.

Cho nên, cho dù có gặp nguy hiểm, hắn cũng muốn làm liều một phen.

Hắn nắm lấy đám người Lăng Hàn, oanh, thân thể cất bước đi tới cánh cửa.

Cửa đá còn lớn hơn cả tinh cầu, cho nên, Cửu Sơn Thánh Nhân chỉ cần tiếp cận là có thể ném đám người Lăng Hàn đi vào trong cửa đá.

– Cửu Sơn, chờ ngươi rất lâu!

Nhưng mà lập tức có hai tên Thánh Nhân tiến lên ngăn cản, cũng lao tới công kích Cửu Sơn Thánh Nhân.

Bành!

Đạo tắc đan vào nhau tỏa ra thần quang đáng sợ, không gì không phá.

Cửu Sơn Thánh Nhân không thể không lui về phía sau, hắn chỉ là Thánh Nhân nhất tinh, nhưng hai người công kích hắn đều là tam tinh.

Phải biết, cho dù chênh lệch một tinh, thực lực Thánh Nhân sẽ có chênh lệch cực lớn, huống chi là hai tinh?

Liều mạng chỉ có một con đường chết.

– Ngươi muốn hộ tống tên tiểu bối Lăng Hàn đi vào!

Một tên Thánh Nhân xuất thủ quát:

– Giao ác tử này ra, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!

Cửu Sơn Thánh Nhân không quan tâm, hắn chỉ có thể dùng toàn lực phá vây.

Nhưng vô dụng, hai tên Thánh Nhân tam tinh toàn lực phong tỏa, cho dù Cửu Sơn Thánh Nhân không tiếc liều mạng cũng không có khả năng xông ra được.

Thực lực chênh lệch quá lớn.

– Ha ha, không phải ngươi cũng có Đế binh sao, tại sao không cần?

Hai tên Thánh Nhân còn trào phúng.

Cửu Sơn Thánh Nhân không hề ham chiến, hắn lập tức người rời đi.

Các Thánh Nhân khác đang thức tỉnh Đế binh, muốn cấp cho hắn một kích trí mạng.

Cho nên, hiện tại chỉ có rút lui, cũng không tin những Thánh Nhân này dám ở đây mãi.

Thủ không được lâu, kiểu gì cũng sẽ lộ ra sơ hở.

Còn tốt Cửu Dương Thánh Nhân đi kịp thời, chậm một chút nữa, đám Thánh Nhân sẽ hình thành xu thế vây kín, khi đó hắn chỉ có thể lưu lại tử chiến.

Mà tử chiến chỉ có một con đường chết.

Cửu Dương Thánh Nhân mang theo đám người Lăng Hàn đi một vòng, sau đó lại lặng lẽ quay về Đồng Nguyệt tinh, chuẩn bị tùy thời hành động.

Hắn thử mấy lần, tất cả đều thất bại, có hai lần cực kỳ nguy hiểm, kém chút xong đời.

Lăng Hàn khuyên nhủ:

– Được rồi, lão gia tử, chúng ta không đi! Ta cũng không tin, không đi vào Đế lộ thì ta không cách nào thành Đế.

Hắn tràn đầy lòng tin, chỉ cần tu vi liên tiếp hát vang tiến mạnh, hắn nhất định có thể thành Đế.

Cửu Sơn Thánh Nhân không đồng ý, lịch sử đã vô số lần chứng minh, Đại Đế nhất định phải xông vào Đế lộ và trổ hết tài năng.

Có thể, hắn nhất định phải sáng tạo cơ hội cho Lăng Hàn.

– Chờ lâu mấy ngày.

Hắn nói, cùng lắm mấy người vào chậm một năm nửa năm, đám Thánh Nhân các ngươi có thể mang theo Đế binh canh giữ ở nơi đây mãi sao?

Bởi vì người tiến vào quá nhiều, cho dù có Thánh Nhân kiểm tra, tốc độ cũng không nhanh được, trên Đồng Nguyệt tinh kín hết người, nhưng mọi người có giận mà không thể nói gì, đây chính là Đế tộc, bá đạo, không thèm nói đạo lý thì thế nào?

Lúc này mười ngày qua đi.

Để Lăng Hàn kinh ngạc chính là, Dương Dịch Hoàn và thanh niên áo bào tím không vội tiến vào Đế lộ, hai người rỉ tai thì thầm, cũng không biết đang nói cái gì.

Ông, một đạo khí tức đáng sợ bỗng nhiên xuất hiện, trái tim mọi người như nhảy ra khỏi lồng ngực.

Sau đó có một bóng người xuất hiện, là tiểu hòa thượng mười lăm mười sáu tuổi, thân mang cà sa màu xám, gương mặt tuấn tú nhưng ánh mắt mang theo sát khí, bản thân không giận tự uy.

Đa Gia Phật!

Sao hắn tới đây?

Chuẩn Đế xuất hiện, tất cả mọi người đều bồn chồn, cho dù là Thánh Nhân Đế tộc cũng đổ mồ hôi lạnh.

Thời thế hiện nay, Đại Đế không ra, Chuẩn Đế vô địch.

Trước mặt người mạnh nhất thiên hạ, Đế tộc cũng chỉ có thể tự vệ mà thôi.

– Bái kiến Đa Gia Phật!

Chỉ thấy một thanh niên đi ra, hắn cũng khoác cà sa nhưng đầu lại giữ mái tóc đen nhánh, sau đầu còn có phật quang tỏa ra khí chất an lành phổ độ chúng sinh.

Đa Gia Phật nhìn thoáng qua hắn, trong mắt lộ ra vẻ chán ghét:

– Ngươi là đệ tử đời thứ mấy của A Hàm?

– Đệ tử đích truyền đời chín mươi ba, Thích Giải, bái kiến Nhị tổ sư!

Tăng nhân trẻ tuổi hành phật lễ.

Đa Gia Phật nhìn chằm chằm vào hắn, trong mắt lộ ra hung quang, nhưng cuối cùng hắn không có xuất thủ, hắn quay đầu nhìn về phía Dương Dịch Hoàn và thanh niên áo bào tím.

Chuẩn Đế chính là Chuẩn Đế, Dương Dịch Hoàn và thanh niên áo bào tím trước đó bình thản, hiện tại bị Đa Gia Phật nhìn chằm chằm như thế, bọn họ vô cùng cung kính.

Đó là việc đương nhiên, Chuẩn Đế đấy, gần như mạnh nhất thiên hạ.

– Bái kiến Đa Gia đại nhân!

Hai người này bái chào, cung kính hành lễ với Đa Gia Phật.

Đa Gia Phật nhìn hai người này, sau một lúc mới nói:

– Đây là lần thứ mấy các ngươi đi vào Đế lộ rồi?

Phốc!

Nghe nói như thế, tất cả mọi người khiếp sợ.

Cái gì gọi là lần thứ mấy đi Đế lộ? Đế lộ còn có thể đi mấy lần? Phải biết, Đế lộ cách mấy ngàn vạn năm mới có thể mở ra một lần, cho nên, ai có thể sống lâu tiến vào Đế lộ hai lần?

Hai lần đã khó có khả năng, sao là có chuyện mấy lần?

– Ta đi mười một lần.

Dương Dịch Hoàn thản nhiên nói.

– Chín lần.

Thanh niên áo bào tím cũng không có cao ngạo, hắn cung kính trả lời.

Cái này?

Làm sao có thể!

Đương nhiên có khả năng, Lăng Hàn nói thầm trong lòng, hai người này đều dùng Thái Cổ Nguyên Nê phong bế thọ nguyên trôi qua, cho nên, cách mỗi mấy ngàn vạn năm, chờ đến khi Đế lộ mở ra sẽ khôi phục, tự nhiên có thể tiến vào Đế lộ lần nữa.

Nhưng việc này cũng quá biến thái.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3