Thần Hoàng - Chương 1696
Thần Hoàng
Khai Hoang
https://gacsach.com
Chương 1696: Trước đại chiến
Nhưng vì sao bản thân hắn chỉ nhìn thấy mấy hình ảnh?
Tình hình cùng hơi khác với trước kia a.
Bỗng nhiên nội tâm Lý Biệt Tuyết khẽ động, nhớ tới năm đó Hi Tử thân vẫn, cùng với trận chiến Thương Sinh khung cảnh.
Trước đại chiến thì ‘ Tử Huyết Thức Huyền ’ này cũng mất đi hiệu lực. Một trận chiến với Hi Tử không cảm ứng được chút hung cát huyền cơ nào cả. Mà trận chiến trong khung cảnh càng ảm đạm không có việc gì, chưa từng nghĩ Tinh Ta lại chết.
Cẩn thận ngẫm lại, tình hình hôm nay là bình thường..
Trong trận chiến này có nhiều chí tôn tham chiến, còn có không ít chuyện Tử Huyết Thức Huyền không thấy rõ.
Cho ra loại kết quả này không có gì không ổn.
Ân Ngự không biết Lý Biệt Tuyết trong thời gian ngắn biến hóa, mang theo vui vẻ nói ra.
- Nghe quốc sư nói như vậy, ngược lại là tin tưởng mười phần. Nhưng mà trẫm cũng nghe nói Tú Quan là nhân vật có khả năng chứng vĩnh hằng, có thể vĩnh hằng bất diệt. Trẫm tuy có mười hai trấn quốc đồng nhân, cũng --
Lời còn chưa dứt đã bị Lý Biệt Tuyết cưỡng ép đánh gãy:
- Âm Mạch Đồ Linh trận!
Ân Ngự lăng ngẩn người, rồi sau đó cũng chỉ nghe Lý Biệt Tuyết tiếp tục nói:
- Bốn ngày sau ta sẽ ở trong Hoàng Kinh Thành bố trí xuống trận này. Khi đó cho dù Tú Quan mang theo bốn chí cảnh của Thương Sinh Đạo tới cũng không làm được gì.
- Âm Mạch Đồ Linh?
Ân Ngự khó hiểu, nhưng mà chỉ thấy Lý Biệt Tuyết tràn đầy tự tin, đã biết không bình thường.
Lập tức nhẹ nhõm cười cười:
- Trẫm sau đó liền cho quốc sư điều khiển tứ đại thế gia. Cũng đã cầu viện Chu tử cùng Đạo Môn, cũng trợ giúp quốc sư một tay.
- Chu tử? Đạo Môn?
Lý Biệt Tuyết mỉm cười:
- Thật muốn bố trí xuống trận này, Chu Tử Thanh Huyền sợ là không dám vào thành nửa bước. Mà Dương gia Lý gia chưa chắc chịu xông pha khói lửa cho bệ hạ đâu.
Đột nhiên Ân Ngự nhớ tới một người:
- Nếu như Từ Bi đạo quân cùng Tú Quan liên thủ, làm như thế nào?
Từ Bi đạo quân đứng đầu đạo môn tam Thánh tôn, mặc dù phân liệt. Quá Tu sĩ đạo gia Thái Thanh nhất mạch vẫn gọi Từ Bi đạo quân là thủy tổ.
Cũng là nhân vật nửa bước chân cảnh, so sánh với Tú Quan cũng không yếu bao nhiêu.
Hai người này nếu liên thủ, thật sự tình thế đáng lo.
- Từ Bi đạo quân? Không này khả năng! Nếu hắn dám hiện thân trong Vân Giới thì đã không chờ tới bây giờ. Chủ của Kiếm Tông cũng thông minh, sẽ không nhúng tay vào chuyện này.
Lý Nguyên phất tay áo một cái, tỏ vẻ không sao. Về phần nguyên nhân nào thì không nói, ngữ khí chắc chắn.
Lại nghĩ tới Kim Bất Hối, thần sắc Ân Ngự hơi trầm xuống. Chợt cười cười.
Nhưng chưa từng nghĩ tới tiểu nhân vật này vậy mà kích được Tông Thủ giận tím mặt, cơ hồ mất đi lý trí.
Sớm biết như thế chẳng lưu người này một mạng để bức Tông Thủ rồi.
Cũng càng khó hiểu Tông Thủ đúng là kẻ ngu dốt, chuyện này quan hệ tới toàn bộ Vân Giới. Nói là kiêu hùng nhưng lại là người làm theo cảm tính.
Ân Ngự không khỏi lắc đầu nói:
- Kỳ thật trẫm có một chuyện khó hiểu, Tông Thủ kia thật sự chỉ vì Kim Bất Hối mà đến? Vì một người bạn bốc lên phong hiểm, dù là Đại Càn diệt vong, Thương Sinh Đạo suy sụp cũng không tiếc?
- Chưa hẳn! Bệ hạ có được mười hai trấn quốc đồng nhân, vận mệnh quốc gia phục chấn. Chỉ cần mua chuộc đầy đủ Thánh Cảnh Tôn Gỉa là giống như thủy tần năm đó, quét ngang lục hợp! Thậm chí binh lâm nước ngoài, lập nên sự nghiệp to lớn. Đối với Thương Sinh Đạo cùng Đại Càn mà nói chỉ có giờ phút này mới là thời điểm bệ hạ suy yếu nhất, chỉ sợ là cơ hội cuối cùng.
Ân Ngự nghe vậy như có điều suy nghĩ, kỳ thật hắn cũng đã suy đoán như vậy, vừa rồi đặt câu hỏi chỉ là muốn an tâm mà thôi.
- Còn bên Tông Thủ, chỉ sợ cũng có vài phần lực lượng. Bệ hạ cũng biết, một trận chiến trong tần hoàng mộ thì Vân Giới sáu giáo chư thế gia chí ít có hơn hai mươi Thánh Cảnh tới nay chưa về...
Nói đến chỗ này thì hai mắt Lý Biệt Tuyết có chút nheo lại:
- Ta hoài nghi trong đó hơn phân nửa là có quan hệ tới Tông Thủ!
Ân Ngự càng nghi hoặc, mặc dù những Thánh Cảnh vẫn lạc, liên quan tới Tông Thủ thì cũng không có khả năng uy hiếp chí cảnh a.
Lý Biệt Tuyết không giải thích, phối hợp lâm vào suy ngẫm.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực, vật này Tông Thủ đã nắm giữ? Hoặc là Thương Sinh Đạo Tú Quan dám thân tiến vào Hoàng Kinh Thành?
Đáng tiếc là ngày ấy Tô Tiểu Tiểu tự tuyệt. Hắn bởi vì Lưỡng Nghi Tụ Long Trận và rất nhiều chí cảnh quấy nhiễu, cơ hồ triệt để mất đi cảm ứng trong mộ nên không biết được gì.
Nhưng mà mặc dù là vật ấy cũng không sao.
Thế gian vạn vật đều có sinh khắc, mà tần hoàng tạo thành mười hai trấn quốc đồng nhân, hẳn là trong Vân Giới chỉ có một mình Tăng Huyền Trì Pháp Dực mới khắc chế được.
Mà thần bảo này hắn phải đoạt được.
...
- Có thể chứng nhận xác định! Tú Quan trở về là do lệnh Trường Hoài của Đại Càn truyền ra?
Đạo linh khung cảnh Thanh Huyền đang ngồi xếp bằng, trong mắt hiện ra nét bối rối.
- Tông Thủ này rốt cuộc có mưu tính gì? Chẳng lẽ bảy ngày vào kinh thành, lấy đầu Ân Ngự chỉ là thủ thuật che mắt người ta sao? Kỳ thật cũng không có ý này --
- Tông Thủ người này xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh, chưa từng bội tín nuốt lời bao giờ.
Thái Hoàng đạo quân cũng khó hiểu:
- Chuyện này từ đầu tới đuôi đều lộ ra nét kỳ quặc. Ân Ngự có được đồng nhân, Lý Biệt Tuyết thành quốc sư Đại Thương, Tông Thủ cố ý vào kinh thành. Thôn Long Chi Cục, bá vương hiển thế, hoặc là có nguyên nhân nào đó chúng ta không biết. Nhưng mà cho dù thế nào Tông Thủ nếu vào trong thành thì hẳn chết không thể nghi ngờ.
Vài câu trước là ngữ khí nghi hăặc. Chỉ có câu cuối cùng là chém đinh chặt sắt,
Thanh Huyền cũng không có hoài nghi, mười hai trấn quốc đồng nhân vạn năm trước hắn tự mình kiểm chứng rồi.
Ba ngàn đạo môn, thời đại đó cũng thiếu chút nữa sụp đổ.
- Ta vẫn cảm thấy trong đó có không đúng, nếu Tông Thủ không nắm chắc, không đi chịu chết. Lý Biệt Tuyết biết được hung cát đã sớm chạy đi rồi. Trước kia lúc vào tần hoàng mộ đã có chút không đúng. Đạo môn của chúng ta đã hao tổn bốn Thánh Giai --
Thời điểm nói chuyện Thanh Huyền chợt mắt hiện lãnh ý, một tay hư trảo ra ngoài khung cảnh.
Không qua một lát có một quyển trục vàng óng cầm ở trong tay.
Thanh Huyền không có nhìn kỹ, chỉ vì qua mây hô hấp đã có thân ảnh Chu tử hiện ra trước mặt.
- Phù chiếu bệ hạ Đại Thương, bảo lão phu bốn ngày sau tiến về Hoàng Kinh Thành, chung ngự Thương Sinh Đạo. Thanh Huyền Thái Hoàng hai người các ngươi định như thế nào?
Thanh Huyền nghe vậy cũng từ chối cho ý kiến, trong mắt hiện ra nét không vui.
Chỉ mới đạt được mười hai đồng nhân mà thôi, còn chưa ra hồn, còn dám vênh mặt hất hàm sai khiến Thánh tôn, ngày sau sẽ là tình hình gì?
- Dùng tình hình của Lý Biệt Tuyết thì nhất định sẽ bố trí Âm Mạch Đồ Linh chi trận, dùng bảo vệ không sơ hở tý nào. Hai người chúng ta nếu dám đi vào, chỉ có thể ở bên ngoài thành mà thôi. Chu tử, ngươi chuẩn bị ngăn cản hay giống như bình thường?