Thần Tọa - Chương 338

Thần Tọa
Hoàng Phủ Kỳ
www.gacsach.com

Chương 338: Nữ Vương trọng sinh

Trong nội tâm Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp là đau đớn vĩnh viễn.

Một khắc Tạp Mễ Lạp bị Hộ Pháp trưởng lão yên diệt trên Tài Quyết Phong, thời gian cũng phảng phất dừng lại, một màn kia, khắc thật sâu vào đầu Lâm Hi.

Lúc Phó chưởng môn giao hộp sắt cho Lâm Hi, Lâm Hi cũng đã cảm thấy khí tức của Tạp Mễ Lạp. Hắn vội vội vàng vàng trở về như vậy, cũng chính là để xem Tạp Mễ Lạp trong hộp sắt.

- Tạp Mễ Lạp...

Lâm Hi nhẹ giọng gọi một tiếng, trên mặt một mảnh tâm thần bất định.

Con dơi nằm ở đáy hộp vẫn không nhúc nhích.

- Tạp Mễ Lạp...

Lâm Hi trong nội tâm bỗng nhúc nhích, lần nữa kêu một tiếng.

Tựa hồ cảm thấy lời kêu gọi của Lâm Hi, con dơi màu vàng nhúc nhích một cái, uốn éo hướng về phía Lâm Hi. Sau đó Lâm Hi liền thấy được một đôi mắt, một đôi mắt ngốc trệ đấy, thuộc về bức biên mờ mịt nhìn hắn, không có bất kỳ biểu lộ nào cả.

Giờ khắc này, Lâm Hi hy vọng Tạp Mễ Lạp thoáng cái nhảy ra khỏi hộp sắt, lại biến hóa thành Hấp huyết nữ vương lãnh diễm cao quý, lại phong tình vạn chủng kia đến cỡ nào. Nhưng mà con dơi trong hộp vẫn không nhúc nhích, con mắt không có chút linh khí nào, nhìn Lâm Hi tựa như nhìn một người xa lạ.

Nhìn đôi mắt ngốc trệ mờ mịt kia, nội tâm Lâm Hi cực kỳ đau xót, rốt cục không nhịn được nữa hốc mắt đỏ lên, một tia hi vọng cuối cùng trong nội tâm cũng triệt để biến mất.

- Hộ Pháp trưởng lão, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!...

Trong mắt Lâm Hi xẹt qua một vòng sát cơ đậm đắc, nếu như không phải Hộ Pháp trưởng lão, Tạp Mễ Lạp căn bản sẽ không biến thành bộ dạng thế này.

- Tạp Mễ Lạp, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi báo thù. Ta hiện giờ đã đạt tới Khí Tiên Kỳ, rất nhanh sẽ trở thành nội môn đệ tử. Bất kể như thế nào, mặc kệ trả giá ra sao, ta cũng nhất định sẽ khiến cho ngươi một lần nữa khôi phục hình người...

Lâm Hi bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn con dơi trong hộp, thần sắc cực kỳ ôn nhu, mà sâu trong đáy mắt lại khó dấu nổi tổn thương.

- Chủ nhân...

Một tiếng nhu hòa mà thâm tình, trong hộp sắt, đột nhiên phịch một tiếng, trên không trung nổ tung ra một đoàn sương mù, sau đó một đôi tay trắng nõn như tuyết, mềm mại không xương đột nhiên từ trong sương mù duỗi ra, ôm lấy cổ Lâm Hi. Rất nhanh, một khuôn mặt quen thuộc mà xinh đẹp nhanh chóng biến lớn trong mắt hắn.

- Tạp Mễ Lạp!

Lâm Hi lập tức bị một màn này sợ ngây người, hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý. Vừa mới mở to miệng, cái gì cũng chưa nói đã chợt nghe ưm một tiếng, lập tức bị một đôi đôi môi mềm mại hôn lên.

Răng rắc!

Cái ghế ngã xuống, Lâm Hi trực tiếp bị ngã xuống đất.

Nhuyễn ngọc trong ngực, ôn hương xông vào mũi.

Lâm Hi nhất thời ngây người, phảng phất đặt mình trong trong mộng cảnh. Thẳng đến một lát sau, hai tay ôm lấy, cảm giác trong ngực mềm mại, chân thật, mới biết được tất cả cái này đều là sự thật.

- Tạp Mễ Lạp, thật là ngươi...

Lâm Hi trong nội tâm thì thào, sau đó chăm chú ôm lấy lưng áo Tạp Mễ Lạp, giống như sợ một lần nữa đánh mất nàng vậy.

Lâm Hi đã mất nàng một lần, không muốn lại mất đi nàng lần thứ hai.

Tạp Mễ Lạp bộ dạng vẫn như trước kia, toàn thân tinh tế tỉ mỉ mềm mại, tràn ngập mị hoặc.

Nàng một bả nhào vào lòng Lâm Hi, ánh mắt của nàng mê say, cực kỳ động tình.

Hấp Huyết Nữ Vương vốn chỉ muốn trêu cợt Lâm Hi một chút, nhưng Lâm Hi một phen tỏ tình, ánh mắt và nhu tình của hắn tựa như thôi tình tề đậm đặc nhất vậy, đã thôi phát ham muốn của nàng.

Thần hình Tạp Mễ Lạp mềm mại không có xương cốt, phảng phất như rắn nước vậy, kịch liệt vặn vẹo trong ngực Lâm Hi. Đôi môi như lửa nóng của nàng khóa lấy môi Lâm Hi, tham lam mút lấy.

Dưới sự trêu chọc của Tạp Mễ Lạp, Lâm Hi cũng bị khơi dậy dục vọng. Hai người như keo như sơn hôn lấy nhau.

Cũng không biết đã qua bao lâu, hai người rốt cục tách ra.

- Chủ nhân, rốt cục lại gặp được ngươi rồi. Ta còn tưởng rằng vĩnh viễn cũng không gặp được ngươi nữa...

Tạp Mễ Lạp cưỡi trên người Lâm Hi.

- Ta cũng thế...

Lâm Hi nói, bỗng nhiên ngay lúc đó nghĩ tới điều gì đó, lông mi nhéo một cái:

- Hay cho tiểu yêu tinh ngươi, rõ ràng đã sớm khôi phục còn dám gạt ta! Ta phải trừng phạt ngươi mới được!

BA~!

Nói xong liền một tát vỗ vào trên cặp mông ngạo nghễ ưỡn lên của Tạp Mễ Lạp.

- Ah!

Tạp Mễ Lạp đột nhiên bị tập kích, không khỏi kinh hô một tiếng, thân hình vặn vẹo vài cái. Bất quá, lập tức cảm ứng được gì đó, khanh khách nở nụ cười, cúi đầu xuống, tóc xanh đen nhánh rủ xuống trên người Lâm Hi, mị nhãn như tơ nói:

- Chủ nhân, ngươi động tình.

- Ngươi chớ nói nhảm.

Lâm Hi ngoài miệng quát, nhưng sắc mặt đã có chút không bình thường. Khoảng cách gần như vậy, thân thể mềm mại thành thục của Hấp Huyết Nữ Vương tản mát ra mị lực còn mạnh hơn cả lúc trước. Đặc biệt là cái hôn môi kia đã triệt để kích phát ra dục vọng kìm nén trong lòng Lâm Hi.

Lâm Hi tuy rằng cực lực khắc chế và áp lực loại cảm tình này, nhưng dưới sự uốn éo ma sát của Hấp Huyết Nữ Vương, phản ứng cơ thể ngược lại càng thêm mãnh liệt.

- Khanh khách, ta nói bậy sao?...

Hấp Huyết Nữ Vương nhõng nhẽo cười lấy, bàn tay trắng nõn mềm mại không xương đột nhiên dò xét xuống hạ thân hắn, một phát bắt được thứ gì đó.

Ti!

Lâm Hi hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy toàn thân đều rùng mình. Chiêu này của Hấp Huyết Nữ Vương quá lớn mật.

- Khanh khách, còn không thừa nhận.

Hấp Huyết Nữ Vương cười khanh khách, vẻ mặt trêu tức. Nhìn gương mặt Lâm Hi túng quẫn đến đỏ bừng, trong nội tâm không khỏi càng thêm đắc ý. Bỗng nhiên ngay lúc đó, cúi đầu xuống, mị nhãn híp lại, tiến đến bên tai Lâm Hi, mang theo vô hạn dụ dỗ nói:

- Kỳ thật chủ nhân cũng không cần phải kìm nén. Vô luận ngươi muốn gì ta cũng sẽ không kháng cự. Hơn nữa, nếu như ngươi muốn.. ta có thể giúp ngươi ah...

Hấp Huyết Nữ Vương nói xong, nhu di bạch ngọc đột nhiên nắm chặc một cái.

Ti!

Lâm Hi trong nội tâm rên rỉ lên, yêu tinh này ah! Đây quả thực là dụ người phạm tội mà!... Lâm Hi cảm giác mình tựa như một chiếc thuyền lá lênh đênh trong nộ hải, đang đau khổ dãy dụa giữa lý trí và dục vọng

Nếu không, cứ tới đi!

Người ta thiếu niên mười tám tuổi, bạn gái cũng có mấy nàng rồi. Ta cũng không phải Liễu Hạ Huệ, cần gì thanh cao như vậy?

Lâm Hi trong nội tâm giãy dụa. Sinh tử biệt ly, mất rồi có lại, ham muốn bị đè nén tựa hồ mở rộng trăm ngàn lần. Ngay lúc Lâm Hi muốn triệt để buông tha thì bỗng nhiên đã nghe tháy Địa Ngục Ma Long khàn cả giọng tiếng gào:

- Ah! Tiểu nữ chủ nhân vĩ đại anh minh, thần võ, ngươi không thể đi vào ah. Chủ nhân đang "tu luyện", khẩn yếu quan đầu ah...

Địa Ngục Ma Long gọi rất thảm, sợ người khác nghe không được.

Lâm Hi thiếu chút nữa đã loạng choạng, đầu Ma Long chết tiệt này, bảo nó lăn ra bên ngoài, nó lại một mực ở bên nghe lén!

Rất nhanh, Lâm Hi đã nghe thấy một thanh âm khác.

- Ma Đồ! Tránh ra cho ta. Ngươi có tránh không, nếu không thì đừng có hối hận!...

Thanh âm nổi giận đùng đùng, hết sức trịnh trọng.

Nghe được thanh âm này, Lâm Hi thoáng cái liền khôi phục tỉnh táo. Dục vọng hỏa diễm trong lòng liền bị dập tắt.

- Là Dao Tuyết!

Thanh âm thanh thúy kia, Lâm Hi sao lại không nhận ra là thanh âm của Thượng Quan Dao Tuyết chứ.

Lâm Hi chân trước mới quay về không lâu, Thượng Quan Dao Tuyết chân sau đã theo đến. Nếu như không phải Địa Ngục Ma Long ở bên ngoài gào rú, ngăn cản nàng, chỉ sợ lúc này đã xông vào rồi.

- Lại là nàng!

Tạp Mễ Lạp trong mắt hiện lên một tia giận dữ. Hấp Huyết Nữ Yêu nhất tộc đối với mùi con người rất là linh mẫn. Nàng chỉ ngửi không khí một chút liền có thể phân biệt ra được hương vị của Thượng Quan Dao Tuyết.

Trông thấy thần sắc thanh tỉnh trong mắt Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp sao có thể không biết, lại bị Thượng Quan Dao Tuyết phá hư chuyện tốt rồi.

Bá!

Thân hình nhoáng một cái, Tạp Mễ Lạp hóa thành một đạo ảo ảnh rời khỏi người Lâm Hi, từ trên giường, nắm lấy bộ đạo bào của Lâm Hi mặc lên người.

- Là ai thế? Ta nghe thấy đố kỵ thật lớn!

Tạp Mễ Lạp tận lực lên giọng, không chút khách khí rêu với bên ngoài.

- Nguy rồi!

Lâm Hi một nghe thế da đầu lập tức run lên.

Hắn vốn còn muốn để hai nữ nhân hảo hảo ngồi xuống, bắt tay thân thiện. Bất quá, hắn hiển nhiên đã đánh giá thấp cơn ghen của nữ nhân.

Tạp Mễ Lạp là nữ nô của Lâm Hi, đối với mệnh lệnh của Lâm Hi từ trước đến nay đều không dám phản kháng. Nhưng nàng vừa nghe được tiếng Thượng Quan Dao Tuyết đã lập tức biến thành gà trống hiếu chiến, ngay cả mệnh lệnh của Lâm Hi cũng vô dụng.

- Ma Đồ!

Trong tiếng quát mắng như băng sương của Thượng Quan Dao Tuyết ẩn chứa sát cơ nồng đậm, quả thực ngay cả lòng muốn phanh thây Địa Ngục Ma Long cũng có.

- Ah!

Địa Ngục Ma Long sợ tới mức kêu to:

- Chuyện không liên quan đến ta ah!

Kiến phong sử đà (*), nhìn mặt mà nói chuyện luôn luôn bản lĩnh của Địa Ngục Ma Long, sau một khắc, đầu tiện trùng kia liền không chút nghĩa khí lách người qua.

- Chủ nhân, không phải Ma Đồ ta không trượng nghĩa. Là nữ chủ nhân quá hung mãnh!...

Lúc Địa Ngục Ma Long chạy trốn vẫn không quên thông qua linh hồn ấn ký nói với Lâm Hi.

Phanh!

Đại môn chỗ Lâm Hi lập tức bị đánh nát bấy. Một thân ảnh, sát khí um tùm, xuất hiện nơi cửa ra vào.

- Lại là yêu tinh nhà ngươi!

Thượng Quan Dao Tuyết vừa nhìn thấy Hấp Huyết Nữ Vương trong phòng, đặc biệt là đạo bào của Lâm Hi mặc ở trên người, lập tức tiểu vũ trụ bộc phát, ý chí chiến đấu lên đến đỉnh:

- Tính cũ không thay đổi. Mới vừa đi ra đã câu dẫn nam nhân! Lâm Hi, đây là "tu luyện" của ngươi sao? Còn khẩn yếu quan đầu nữa?

Thượng Quan Dao Tuyết ý chí chiến đấu sục sôi, một mồi lửa đốt tới trên người Lâm Hi.

Quán quân của "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng", lúc đối mặt với nhân vật như Lý Phần Đính, Long Đan Ny ý chí chiến đấu cũng sục sôi, con mắt không nháy lấy một cái, nhưng giờ khắc này, vừa gặp đã bị thiếu nữ đánh cho quân lính tan rã, trái tránh phải đỡ.

- Dao Tuyết, ngươi hãy nghe ta nói...

Lâm Hi lắp bắp, nào còn khí phách như trước.

- Hừ! Không nghe, không nghe! Trách không được ngươi vội vội vàng vàng trở về. Nguyên lai là vì vội vàng trở về gặp yêu tinh này, cùng "tu luyện" với nàng a. Hừ, còn để Ma Đồ ở ngoài cản ta! Ngươi cho rằng dấu được ta sao...

Lý trí của Thượng Quan Dao Tuyết nhanh chóng đánh mất, trong không khí tràn ngập đố kỵ đậm đặc.

- Khanh khách, ngươi đang ghen tị a!

Hấp Huyết Nữ Vương dựa góc tường, cười khanh khách nói, không chút lưu tình kích thích nàng.

- Hừ! Ngươi đầu yêu tinh này, giữ lại cũng là tai họa. Ta hôm nay sẽ tới hàng yêu trừ ma, thu thập yêu tinh như ngươi! Xem chiêu!

- Sợ ngươi sao!

Hấp Huyết Nữ Vương quát lên một tiếng lớn, hai cánh dơi vàng óng sau lưng thoáng cái mở ra, một cổ khí tức cường hoành từ trong cơ thể nàng khuếch tán ra. Ẩn ẩn có một cổ khí lưu hoàng kim ngưng tụ như nước, xoay tròn vây quanh nàng.

Hấp Huyết Nữ Vương sau khi sống lại bề ngoài càng thêm thần thánh, cao quý, thực lực cũng càng thêm đáng sợ, thực lực rõ ràng vượt qua lúc đỉnh phong, đạt đến ngũ trọng Pháp Lực Kỳ, cường đại không thể tưởng tượng nổi!

- Hừ, sợ ngươi ah!

Thiếu nữ hừ nhẹ một tiếng, không chút do dự rút ra "Ngũ Thải Họa Phảng" Lâm Hi đưa cho.

Ầm ầm!

Hai bóng người đồng thời bay ra, mãnh liệt đụng vào cùng một chỗ.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3