Thần Tọa - Chương 940
Thần Tọa
Hoàng Phủ Kỳ
www.gacsach.com
Chương 940: Biến dị (4)
Thượng Quan Dao Tuyết kinh ngạc nhìn Lâm Hi, trong đầu thiếu nữ không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên trên mặt hiên lên một tia đỏ bừng, ngượng ngập nói:
- Lâm Hi... cảm ơn ngươi.
Loại thẹn thùng vô hạn của thiếu nữ ôm ấp tình cảm này ngay cả Lâm Hi cũng không khỏi ngẩn ngơ. Ấn tượng của hắn đối với Thượng Quan Dao Tuyết còn dừng lại ở Nhập môn thí luyện, hình tượng thiếu nữ hoạt bát vui vẻ kia. Nhưng mà lại bất giác giảm bớt, hai năm thời gian đi qua, khí chất trên người thiếu nữ đã thoát thai hoán cốt, rực rỡ hẳn lên, tản mát ra một cỗ mị lực động lòng người.
Hiểu lầm của thiếu nữ trong tâm mỹ diệu, lập tức làm cho không khí trở nên có chút vi diệu.
- Oanh!
Đúng lúc này, một trận tiếng động lớn đột nhiên vang lên, không chỉ là ở bên cạnh Lâm Hi, ngay cả nơi xa cũng vang lên tiếng kinh hô.
- Cẩn thận!
Mười mấy Trảo trùng đệ tử, cộng thêm cả đệ tử của Chấp Pháp điện từng người mở to hai mắt nhìn, hoảng loạn kêu lên.
- Xuy!
Cùng lúc đó, trong tai Lâm Hi nghe được một tiếng xé gió sắc bén rất nhỏ. Trận tiếng xé gió này ở cách hai người không xa, Lâm Hi chỉ nghe thấy thanh âm cũng biết nhất định là một con Tiên khí trùng.
- Kỳ quái! Ta làm sao lại không phát hiện, bị một con Tiên khí trùng xâm nhập đến khoảng cách gần như vậy?
Trong lòng Lâm Hi kinh ngạc, thời điểm dĩ vãng là hắn còn ở khoảng cách rất xa liền có thể cảm giác được tồn tại của Tiên khí trùng. Nhưng mà lần này dưới chân hắn thậm chí không cảm giác được ba động vặn loạn của Tiên khí trùng ở trong Tiên La thánh thụ.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, phản ứng của Lâm Hi cũng không chậm, còn chưa tới gần, cong ngón búng ra, một đạo bạch sắc kiếm khí chói mặt lập tức phá không mà ra.
Phanh!
Một thanh âm đánh trúng truyền đến, hiệu quả xuyên thủng, xé rách trong dự đoán cũng không phát huy, Lâm Hi cảm giác được chỉ khí của mình thật giống như bắn trúng một làn da cực kỳ bền bỉ, chẳng qua là đem đối phương đánh văng ra nhưng cũng không có xuyên thủng đối phương.
- Không đúng!
Trong lòng Lâm Hi mạnh mẽ cả kinh, chợt kịp phản ứng. Hắn đối với kiếm khí của mình vô cùng tự tin, một chỉ xuất thủ này đừng nói là bạch sắc Tiên khí trùng, chính là thanh sắc Tiên khí trùng cùng hôi sắc Tiên khí trùng cũng chịu không được, sớm đã bị giết chết.
Đây không phải là Tiên khí trùng mà ta đã gặp qua lúc trước!
Trong lòng Lâm Hi căng thẳng, trong tai liền nghe được một trận tiếng kinh hô lo lắng.
- Cẩn thận!
- Lâm sư huynh, ở sau lưng ngươi là Tiên khí trùng!
Từng đợt tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, từng gã đệ tử Chấp Pháp điện vốn là ngồi xếp bằng tu luyện ở trong hư không cũng cả kinh đứng lên.
- Hô!
Lâm Hi bỗng nhiên quay đầu, rốt cục thấy rõ ràng chân diệt mục của tiếng xé gió này.
Chỉ thấu một đoàn kim quang chói mắt bắn tới, điện xạ mà đến. Xuyên thấu qua đoàn kim quang kia, Lâm Hi rõ ràng thấy đó là một con kim sắc Tiên khí trùng cự đại.
- Kim sắc Tiên khí trùng!
Lâm Hi thất kinh, đây lại là một con kim sắc Tiên khí trùng cực ít xuất hiện, chỉ tồn tại ở nơi cực cao của Tiên La thánh thụ.
Ở bên trong con kim sắc Tiên khí trùng này, tiên khí năng lượng đầy rẫy cường liệt.
Chính là loại tiên khí năng lượng này hòa cùng một khối với Tiên La thánh thụ khiến cho nó lặng lẽ mà xuống, hỗn tạp ở trong kim sắc tiên khí vân vụ, không bị người phát hiện, thậm chí còn giấu diếm được tai mắt của Lâm Hi.
Đây là một con kim sắc Tiên khí trùng lạc đàn, so sánh với hôi sắc Tiên khí trùng còn cao cấp hơn!
- Lệ!
Tiếng rít chói tai của kim sắc Tiên khí trùng lúc này mới vang lên trong tai của mọi người.
Thân thể của nó kéo thành một đường thẳng tắp, phảng phất như một đạo kim sắc trường hồng.
Tốc độ của nó cực nhanh, một chỉ của Lâm Hi thất thủ, nó lần nữa bắn tới hơn mười trượng, khoảng cách với Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết chưa đầy một trượng. Lâm Hi cơ hồ có thể cảm giác được khí tức độc hữu trên người của Tiên khí trùng đập vào mặt.
- A!
Tiếng thét chói tai của Thượng Quan Dao Tuyết vang lên bên tai, mặt của nàng cũng bị hù dọa thành trắng bệch, trong lúc hoảng sợ phách ra lung tung mấy đạo tiên khí.
- Không tốt!
Trong lòng Lâm Hi cả kinh:
- Đầu kim sắc Tiên khí trùng này là hướng về phía Thượng Quan Dao Tuyết mà tới.
Lúc này, khoảng cách của con kim sắc Tiên khí trùng đột nhiên từ trong vân vụ chui ra này ở trước mặt Thượng Quan Dao Tuyết đã chưa đầy ba thước, trong lúc điện quang hỏa thạch đã không còn kịp rồi.
Trong lòng Lâm Hi biết rõ, mấy chưởng bổ ra lung tung của Thượng Quan Dao Tuyết căn bản không chống đỡ được với con kim sắc Tiên khí trùng này, bàn về kháng tính đối với tiên khí, chân khí, vô khí cùng tính dai, kim sắc Tiên khí trùng là xa xa ở trên hôi sắc Tiên khí trùng.
- Không thể để cho Dao Tuyết gặp chuyện không may!
Trong lòng Lâm Hi chợt lạnh, trong lúc điện quang hỏa thạch cơ hồ là bản năng, Lâm Hi liền ném ra một kiện đồ vật. Đó chính là Tụ Đan đỉnh ở trong tay hắn.
Trong lúc vội vàng, Lâm Hi cũng đã quên, Tụ Đan đỉnh cũng không phải là một kiện hộ thân pháp khí, cũng không thể giống như những pháp khí khác của Trảo trùng đệ tử, đưa tới tác dụng hộ thân.
- Không xong.
Sau khi Lâm Hi đem Tụ Đan đỉnh ném ra mới đột nhiên kịp phản ứng, trong lòng nhất thời trầm xuống...
- Ông!
Ở trong mắt tất cả mọi người, kim sắc Tiên khí trùng hóa thành một đạo hồng quang bay vào trong Tụ Đan đỉnh. Sau đó... Không có sau đó rồi, trên cả Tiên La thụ yên lặng lại, không có bất kỳ tiếng động nào. Con kim sắc Tiên khí trùng có cấp bậc cực cao kia giống như là chui vào một thế giới khác, biến mất vô ảnh vô tung, không nhấc lên bất kỳ một gợn sóng nào.
Trảo trùng đệ tử ở chung quanh sợ ngây người, các sư huynh đệ Chấp Pháp cũng sợ ngây người, ngay cả Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết cũng ngây dại.
Không có va chạm của năng lượng, không có giãy dụa kịch liệt, Tiên khí trùng cứ như vậy đột ngột biến mất rồi, người nào cũng không ngờ rằng có kết quả này.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Lâm Hi hiện lên một đạo ý niệm.
- Lâm, Lâm Hi, con sâu trùng kia đâu rồi?...
Thanh âm run rẩy của Thượng Quan Dao Tuyết vang lên ở bên tai, hỏi thay nghi vấn trong lòng mọi người khi thấy một màn như vậy. Kim sắc Tiên khí trùng có cấp bậc cực cao, các loại kháng tính, tính dai, lực lượng cũng rất lớn, liền là giết cũng phải phí một phen tay chân, nhưng mà sau khi tiến vào trong Tụ Đan đỉnh của Lâm Hi lại cứ như vậy biến mất.
- Ta nhìn một chút.
Lâm Hi nói. Trong lòng hắn thật ra còn phải nghi hoặc hơn so với ai khác.
- Hô!
Tiếng gió rung động một cái, Tụ Đan đỉnh bị Lâm Hi ném tới đem làm 'bia đỡ đạn' hô lạp một cái, bay trở về trong tay hắn.
Lâm Hi cúi đầu nhìn thoáng qua, trong Tụ Đan đỉnh trống rỗng, căn bản không có bóng dáng của con Tiên khí trùng kia.
- Chẳng lẽ...
Lâm Hi nhìn đáy đỉnh trống rỗng, trong lòng vừa động, mơ hồ có chút ý nghĩ lướt qua trong đầu. Rất nhanh hắn liền phân ra một đạo ý niệm dung nhập vào nội bộ Tụ Đan đỉnh.