Thần Y Thánh Thủ - Chương 976

Thần Y Thánh Thủ
Tiểu Tiểu Vũ
https://gacsach.com

Chương 976: Cuộc đời này không uổng

Hành động dị thường của tam nhãn thú màu xám lúc này dẫn đến chú ý của ông cụ và đám người Lý Kiếm Nhất, bọn họ lập tức dừng lại hành động thừa thắng xông lên.

Bọn họ đều là người thủ hộ của các môn phái, vô cùng quý trọng tính mạng của bản thân, dưới tình huống thừa thắng xông lên, đương nhiên sẽ càng thêm cẩn thận, đề phòng tự lật thuyền trong mương.

- Đây rốt cuộc là tình huống gì?

- Chẳng lẽ là hồi quang phản chiếu?

- Mọi người cẩn thận, đây có thể là Đại viên mãn linh thú!

- Đừng sợ, người của Trương gia ở ngay phía trước, đứng mũi chịu sào trận phải là bọn họ!

Đám người của Lý Kiếm Nhất nhìn nhau một cái, sau khi trao đổi đơn giản với nhau, tạm thời dừng áp bách đối với Trương Bình Lỗ, Trương Bình Lỗ cũng bởi vậy mà có chút thở ra.

- Trương Dương, ngươi cho nó ăn gì vậy?

Ánh mắt Đế Vạn Phương sắc nhọn, ông ta luôn lưu ý Trương Dương, tìm kiếm thời cơ liều mạng vượt qua Trương Bình Lỗ, đánh lén hắn, tự nhiên nhìn thấy Trương Dương ném cái gì đó cho con Đại viên mãn linh thú kia ăn, mới khiến đối phương hồi quang phản chiếu, đột nhiên bùng lên.

- Cái gì!

- Cái gì!

Đám người Lý Kiếm Nhất đều chấn động, nghe xong lời của Đế Vạn Phương, bọn họ mới biết được, con linh thú Đại viên mãn kia giờ phút này hồi quang phản chiếu khác thường, hoàn toàn là bởi vì cái mà Trương Dương đã cho nó ăn không biết là linh dược gì.

- Rống!

Tam nhãn thú màu xám kia rống lớn một tiếng, trên trán con mắt thứ ba lại lần nữa tràn ngập hào quang màu đỏ tươi, nó hét lớn một tiếng, một đạo năng lượng thô bạo bổ nhào lao ra, đánh úp về phía những Đại viên mãn kia.

Trong lúc nhất thời, dưới đất bị một đạo năng lượng thiên địa vô cùng thô bạo chèn ép, tất cả mọi người cảm nhận được sự tức giận của nó.

Tam nhãn thú màu xám nhìn hùng mạnh, nhưng chỉ có tam nhãn thú màu vàng là hiểu rõ nhất, thực lực thật sự của nó giờ phút này, Cao Sơn Vân Quả cũng chẳng phải linh dược vạn năng gì, trong tình hình này ăn vào, tương đương với việc nó đã hoàn toàn bỏ qua tính mạng của bản thân, vì tam nhãn thú màu vàng và con của nó, tử chiến đến cùng.

Tam nhãn thú màu vàng nhìn trong ánh mắt của tam nhãn thú màu xám tràn đầy đau thương.

- Muốn giết vợ ta, thì giết ta trước đi!

Con tam nhãn thú màu xám tức thì nhảy dựng lên, chạy đến phía trước Trương Dương, cùng Trương Bình Lỗ duy trì cân bằng, xem ra là liên kết với Trương Bình Lỗ đối kháng bọn họ.

Trong lòng của nó cũng rõ ràng, cuộc chiến sinh tử cùng Trương Dương lúc trước, chỉ là vì tranh đoạt bàn đào vạn năm, Trương Dương cũng không nhẫn tâm hại chúng nó, nếu không, lúc trước Trương Dương cũng không bỏ qua cơ hội công kích con mẫu thú kia rồi.

Nhưng lúc này đám Đại viên mãn, mục đích lại quá rõ ràng rồi, bọn họ hoàn toàn đem mình biến thành chiến lợi phẩm của bọn họ, cuối cùng nhất định sẽ giết chết mình cùng vợ con.

Dưới tình huống này, tất nhiên nó sẽ chọn hợp tác cùng Trương Dương, cùng đối kháng với những Đại viên mãn này.

Ông cụ Trương Bình Lỗ xem ra cũng hiểu được điểm này, nhất thời tin tưởng mãnh liệt, thừa cơ hội này, lập tức lấy từ trên người ra một viên huyết đan, trực tiếp ăn vào, nắm chặt vết thương của mình vừa rồi.

Hiện tại chỉ có Đại viên mãn tam nhãn thú này trợ giúp, cho dù bây giờ thực lực của nó vẫn chưa tới một nửa thời kì đỉnh cao, ông cụ cũng tin rằng, ít nhất có thể để Trương Dương tranh thủ khôi phục nửa giờ thời gian.

- Vợ con? Con tam nhãn thú màu vàng kia, hóa ra còn mang thai!

Hoa Phi Thiên nhìn về phía con tam nhãn thú màu vàng, rốt cục hiểu được vì sao con tam nhãn thú màu vàng này suy yếu như vậy.

- Cũng có thể nói, kỳ thật nơi này có ba con tam nhãn thú!

Mấy Đại viên mãn cũng hiểu ra, đột nhiên đồng thời biến sắc, trong đó, ánh mắt Chu Cổ lại lóng lánh, ông ta thân là Nam Cương ma đạo Đại viên mãn, biết rõ trước mắt là một cơ hội tốt thế nào!

Nam Cương ma đạo vẫn luôn có một loại cổ thuật tà ác, chính là nhằm vào vết thương linh thú, có thể đem linh thú dưỡng thành cổ thú.

Kỳ thật loại phương pháp này so với Hàn Quốc nuôi cấy ma thú, cách làm thì khác nhau, nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu, chẳng qua, muốn luyện chế cổ thú, cần linh thú vẫn ở trong bụng mẹ, trước khi sắp sinh mấy ngày, mổ bụng lấy ra, cộng thêm Nam Cương độc môn bí tịch, liền có thể bồi dưỡng thành cổ thú.

Ưu điểm lớn nhất của cổ thú, là ngay tại thời điểm trước khi nó cơ bản trở thành cổ thú, sẽ sinh nở bằng cách mổ bụng mà tử vong, sau khi luyện chế thành cổ thú, cũng không có suy nghĩ của chính mình, tương đương với việc hoàn toàn biến thành nô lệ.

Trong lòng Chu Cổ rõ ràng, chỉ cần ông ta có thể có được con tam nhãn thú màu vàng mang thai này, thì liền có cách đem tiểu tam nhãn thú trong bụng kia luyện thành cổ thú.

Cũng đồng nghĩa, Chu gia của ông ta sẽ có thêm một nô lệ tam nhãn thú hùng mạnh, về phần sau này, nếu như có cơ hội có thể gom đủ lưỡng đan nhất thủy còn lại, vậy thì Chu Cổ bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá tứ tầng, tu thành nội công ngũ tầng.

Trong ánh mắt của Chu Cổ nhìn về phía tam nhãn thú màu vàng, từ tham lam đã không đủ để dùng hình dung nữa.

Đế Vạn Phương nhìn thấy ánh mắt của Chu Cổ, liền hiểu được ông ta đang suy nghĩ gì, chuyện này là bí mật của Nam Cương ma đạo bọn họ, người ngoài căn bản không thể nào biết được.

Cho nên, đối với ba người, Trương Hạc Phong, Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên mà nói, biết được con tam nhãn thú màu vàng kia mang thai, cũng chỉ có nghĩa là có thêm một tiểu tam nhãn thú mà thôi.

- Đó là tinh huyết đan!

Trương Hạc Phong chú ý đến ông cụ vừa ăn vào đúng là tinh huyết đan, khẽ quát một tiếng, trong mắt lộ rõ sự tham lam, rốt cuộc là Y thánh Trương gia bất cứ lúc nào trên người cũng chuẩn bị sẵn, thứ kém nhất cũng là linh dược tinh huyết đan.

Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên hai người thì nhìn Trương Bình Lỗ phía trước, trong mắt cùng tràn đầy đố kỵ, bọn họ không phải không biết, sau khi Hô Diên gia bị giết, của cải của bọn họ gần như đều về tay Y thánh Trương gia, mà hiện giờ Trương gia lại trấn thủ Long gia bình nguyên, của cải chỉ nghĩ thôi liền có thể biết được, có thể lấy ra linh dược, khiến Đại viên mãn tam nhãn thú hấp hối có thể hồi quang phản chiếu, cũng không tính là việc gì khó.

Hiện tại Trương Dương tùy tay ném ra một viên linh dược, liền có thể khiến Đại viên mãn linh thú hấp hối hồi quang phản chiếu, mà Trương Bình Lỗ tùy tay lấy ra linh dược chính là tinh huyết đan, của cải của Y thánh Trương gia mặc cho là ai nhìn thấy cũng muốn đỏ mắt.

- Chít chít chít

Vô Ảnh cũng thừa cơ hội này bò tới, hướng Trương Dương kêu vài tiếng, há miệng muốn cắn Trương Dương, Trương Dương làm sao không biết tâm tư của nó, trực tiếp giơ tay ngăn trở Vô Ảnh, hướng nó lắc đầu.

Thương thế của Vô Ảnh quá nặng, nếu trong hoàn cảnh này còn muốn giúp Trương Dương khôi phục, vậy chỉ sợ tính mạng của nó cũng gặp nguy hiểm rồi, Trương Dương cũng tuyệt đối không đồng ý để Vô Ảnh dùng tính mạng của bản thân để trợ giúp chính mình!

- Không cần để ý đến ta, ở đây linh khí dư thừa như vậy, mọi người nhanh chóng khôi phục!

Có Đại viên mãn tam nhãn thú ở phía sau chống cự, hiện tại Trương Dương an toàn không ít, hắn lập tức đem túi vải mở ra, sau đó đem tất cả tinh huyết đan cùng linh dược khác, toàn bộ lấy hết ra.

Tinh huyết đan bổ xung hiệu quả nội công vô cùng tốt, Trương Dương hiểu tình trạng thân thể của bản thân, bản thân hiện tại suy yếu như vậy, cho dù ăn nhiều tinh huyết đan hơn nữa, tạm thời cũng không có hiệu quả gì, cho nên không bằng đem đại bộ phận linh dược chia cho tam đại linh thú, lợi dụng hợp lý, như vậy tốc độc khôi phục của tam đại linh thú, cũng sẽ không quá chậm.

Hiểu ý tứ của Trương Dương, tam đại linh thú không dám chậm trễ, Trương Dương lấy ra bao nhiêu linh dược, chúng nó liền ăn bấy nhiêu, chỉ cần có thể nhanh chóng khôi phục thực lực.

- A!

Nhìn thấy Trương Dương lấy trong túi vải ra tinh huyết đan và các loại linh dược khác, bốn người Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên, Chu Cổ, Trương Hạc Phong, tám con mắt lúc này trở nên đỏ bừng.

Cho dù là ngàn năm đại thế gia, cũng không chắc lấy ra được nhiều tinh huyết đan như vậy, hiện tại một mình Trương Dương liền lấy ra nhiều như vậy, hơn nữa, mỗi lần tam đại linh thú ăn vào một viên, tương đương với việc sau này bọn họ sẽ ít đi một viên tinh huyết đan.

Phải biết rằng, nếu như có thể thành công giết chết Trương Dương và Trương Bình Lỗ, như vậy những linh dược kia sẽ đều thuộc chiến lợi phẩm của bọn họ, hiện tại tam đại linh thú nuốt chửng như vậy, thật là lãng phí, quả thực trong lòng bọn họ giống như là bị xẻ thịt vậy.

- Tất cả mọi người đừng tiếp tục giấu thực lực nữa, chỉ cần tiêu diệt Trương gia, của cải của Trương gia chúng ta lấy ra chia đều, tất cả thu hoạch chưa chắc ít hơn so với tam nhãn thú và bàn đào vạn năm!

Chu Cổ không kìm nổi, mở miệng hô, bàn đào vạn năm và tam nhãn thú, đây cũng đủ để năm Đại viên mãn bọn họ phân chia rồi, nhưng nếu như cộng thêm một Y thánh Trương gia, vậy mọi người có thể chia thêm không ít đồ nữa, mà ông ta cũng càng có thêm cơ hội có được tam nhãn thú màu vàng kia.

- Đúng vậy, con Đại viên mãn tam nhãn thú này chẳng qua là hồi quang phản chiếu, thực lực khôi phục có hạn, cho dù là nó liên kết cùng Trương Bình Lỗ, nhưng chỉ cần mọi người toàn lực ứng phó, bọn họ căn bản không kiên trì được thời gian quá dài!

Hoa Phi Thiên hét lớn một tiếng, nhìn thấy con Đại viên mãn linh thú kia lựa chọn liên thủ cùng Trương Bình Lỗ, liền biết lời của Chu Cổ không giả một chút nào, hiện tại còn muốn bảo tồn thực lực, cũng là không thể nào rồi.

Nhất thời, thiên địa năng lượng bên người của Hoa Phi Thiên, so với lúc trước ngưng tụ nhiều hơn lúc trước gấp đôi.

Xem ra, ông ta ít nhất đã lưu lại một nửa thực lực.

Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên, Trương Hạc Phong, ba người đồng thời gật đầu, hiện tại bọn họ cũng hiểu tình hình trước mắt, nếu quả thật muốn có thu hoạch, như vậy tiếp tục ẩn giấu thực lực sợ là không được nữa rồi.

Huống chi, hiện tại bọn họ không chỉ muốn giết chết Trương Dương, mà ngay cả Trương Bình Lỗ cũng không thể bỏ qua.

Trong khoảng thời gian ngắn, dưới đất bụi tung bay, năng lượng như loạn tiễn cuồng phát, toàn bộ mặt đất đều lay động.

May là trên đỉnh đầu đám rễ cây bên ngoài um tùm đan vào nhau, bao quanh, tuy rằng không ngừng bị tấn công, nhưng vẫn coi như là ổn định, sẽ không làm cho nơi này sụp xuống.

Xem ra, Lý Kiếm Nhất, Chu Cổ, còn có Trương Hạc Phong ban người, lúc trước ít nhất cũng giấu đi nửa phần thực lực.

- Ha ha, Lý gia, Hoa gia, Chu gia, Ma Môn, Võ Đang...vì đối phó một Y thánh Trương gia tôi, không ngờ cần năm vị Đại viên mãn liên kết, lão nhân ta hôm nay cho dù chết ở chỗ này, thì cuộc đời này cũng không uổng rồi!

Năm Đại viên mãn đồng thời phát lực, ông cụ Trương Bình Lỗ đứng mũi chịu sào, nhưng mà, ông chẳng những không có bất cứ sợ hãi nào, ngược lại cười ha ha, liếc mắt một cái nhìn quét qua năm Đại viên mãn, đưa tay hất một cái, đem hàn tuyền kiếm bên người Trương Dương hút đến trong tay.

- Dương Dương, ông nội ta mượn cháu hàn tuyền kiếm dùng một chút!

Giơ hàn tuyền kiếm lên, ông cụ đột nhiên run lên, cười ha ha, trực tiếp nghênh tiếp năm Đại viên mãn xông đến.

- A Di Đà Phật, Trương thí chủ, thật khí phách

Một bên là thiếu lâm Thích Minh đại sư không có ra tay cũng không nhịn được mà mở to hai mắt nhìn Trương Bình Lỗ, ngôn ngữ bên trong, tràn đầy khâm phục.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3