Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 465

Chương 465: Họ Diệp

Hàn Yên nhìn trên người chảy ra một ít tạp chất, cố nén vui mừng trong lòng, gấp gáp nói:

- Em đi tắm

Người tu võ làm việc quả nhiên rất nhanh nhẹn, Diệp Mặc đợi không bao lâu, Hàn Yên đã tắm rửa xong đi ra. Cô đi đến trước mặt Diệp Mặc cảm kích nói:

- Diệp đại ca, lần này thật sự cảm ơn anh rồi, em biết đan dược này nhất định là rất đắt tiền, nếu em vào Top 30, tiền thưởng kia...

Diệp Mặc khoát tay nói:

- Đan dược này vốn anh đã đáp ứng đưa cho em, không cần cảm tạ. Đây anh đã giúp em luyện chế ra một thanh kiếm, em thử xem. Còn có vòng tay phòng ngự này em hãy đeo vào, mặt khác còn có tam thức kiếm chiêu, là anh ngẫu nhiên lấy được, em xem trước trận đấu có thể làm quen một chút hay không, anh chỉ có thể giúp em nhiêu đây thôi. Buổi tối anh phải ra ngoài, em có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh là được

Diệp Mặc vừa mới đem đồ vật giao cho Hàn Yên, sắc mặt liền biến đổi, thần trí của hắn đã hoàn toàn có thể xem xét toàn bộ ngõ ngách khách sạn, lúc này lại thấy Vương Tây Nhạc ở lầu ba bị người kẹp cổ bạt tai

- Em ở tầng áp mái này luyện tập đi, anh đi trước đây

Diệp Mặc nói xong liền lập tức phòng xuống lầu

Hàn Yên kích động vẫn chưa kịp phản ứng Diệp Mặc đã đi rồi. Cô cẩn thận nhìn nhìn trường kiếm trong tay, nhẹ nhàng chém một cái ở trên mặt bàn, lại phát hiện giống như cắt đậu hủ, cái bàn đã bị cắt mất một góc.

Hàn Yên ngây dại, đây là kiếm gì? Chẳng lẽ là danh kiếm của Hoa Hạ cổ đại? Kiếm này so với thanh trường kiếm mình chọn lựa ở bên trong kho binh khí phải cao cấp hơn rất nhiều nhiều lần

Cùng lúc đó trong một phòng lớn tầng năm, gia chủ Hạ gia - gia tộc ẩn thế - Hạ Trường Thiên đang xanh mặt ngồi trên chính vị, nghe Hạ Sâm quỳ trên mặt đất thêm mắm thêm muối mà cáo trạng. Ông và mấy trưởng lão của Hạ gia vừa mới tham gia hội giao lưu trở về, vốn buổi tối còn muốn đi, không ngờ đã xảy ra loại chuyện này.

BỐP!

Hạ Trường Thiên vỗ vào cạnh bàn trà một cái

- Thật can đảm, chỉ là một Quảng Hàn môn và một người Huyền cấp bình thường con kiến nhỏ nhoi cũng dám ức hiếp đến Hạ gia ta

Bàn trà vốn bằng gỗ lim rắn chắc bị một cái vỗ này đã nát bét, Hạ Sâm quỳ trên mặt đất cúi đầu, nhưng khóe mắt của y lại chớp động ánh lên nụ cười lạnh. Y biết tên họ Diệp chết chắc rồi, nghe xong lời của y, gia chủ quả nhiên là lửa giận ngập trời.

- Hạ Sâm, con quả thực làm mất hết thể diện Hạ gia ta, lần này trở về phạt con quay mặt vào tường một năm

Hạ Trường Thiên sau khi nói xong, lại chuyển đề tài lạnh lẽo quát lớn với Hạ Sâm

Lúc này một gã lão già ngồi ở bên cạnh Hạ Trường Thiên lại cắm miệng hỏi:

- Hạ Sâm, con nói người trẻ tuổi kia mới hai mươi mấy tuổi còn có tu vi Huyền cấp hậu kỳ?

Hạ Sâm trong lòng còn đang căm hận Diệp Mặc, bởi vì duyên cớ của hắn, chính mình không hiểu ra sao cả bị quay mặt vào tường một năm. Lúc này trưởng lão hỏi, y thiếu chút nữa không kịp phản ứng. Nhưng y rất nhanh liền hiểu được đây là đang hỏi mình, vội vàng trả lời:

- Vâng, trưởng lão, nghe Thạch Trọng nói tên kia họ Diệp hẳn là tu vi Huyền cấp hậu kỳ

- Hai mươi tuổi cao thủ Huyền cấp hậu kỳ? Họ Diệp.

Nghe xong lời Hạ Sâm, Hạ Trường Thiên thì thào tự nói một câu. Bỗng nhiên vẻ mặt y đại biến nhìn sang trưởng lão bên cạnh, sắc mặt lập tức trở nên khó coi

- Diệp Mặc

Hạ Trường Thiên gần như cùng trưởng lão kia đồng thời hô lên tên này.

Sau khi nói xong tên này, Hạ Trường Thiên và Hạ Bàng gần như khẳng định người trẻ tuổi kia chính là Diệp Mặc rồi. Ngoại trừ Diệp Mặc ai có tu vi cao như vậy, thậm chí đệ tử ẩn môn không biết? Đây vẫn không quan trọng, chủ yếu nhất là ngoại trừ Diệp Mặc ai dám đánh đệ tử Ý Kiếm Môn không biết sống chết chứ?

Một hàn khí dâng lên từ sau lưng Hạ Trường Thiên và Hạ Bàng, tuy rằng sự tình Diệp Mặc đánh Điểm Thương phong núi không truyền ra ngoài, nhưng trong ẩn môn thỉnh thoảng cũng có tin đồn. Cho dù đây là giả dối nhưng Diệp Mặc đánh cho Hợp Lưu Phái gần như tàn phế, cuối cùng một trong sáu đại ẩn môn chỉ có thể lựa chọn phong núi trốn tránh họa.

Liên tục hai môn phái trong sáu đại ẩn môn phong sơn đều có quan hệ với Diệp Mặc. Người như thế mà Hạ gia còn ngu ngốc chọc vào sao

Nghe nói Diệp Mặc thích nhất chính là diệt môn, Hạ gia bọn họ cho dù là có lợi hại, cũng không lợi hại bằng sáu đại ẩn môn đúng không? Hơn nữa Hạ gia y còn biết một việc người khác không biết, chính là con rể Hạ gia, là một trong ba đại cao thủ Hồng Vũ Đường, Địa cấp trung kỳ - Trương Phong Chỉ chính là bị Diệp Mặc giết chết đấy.

Diệp Mặc giết Trương Phong Chỉ xong giúp Mạc Khang bạn của hắn đoạt luôn cháu gái Hạ Nhu

Cho dù là như vậy, Hồng Vũ đường trên dưới một cái rắm cũng không dám thả, thậm chí còn sau khi Diệp Mặc đưa tin về, còn giúp Diệp Mặc tuyên bố thông báo, sau đó liên hệ một số môn phái bồi thường tổn thất cho Diệp Mặc.

Chủ yếu nhất là lý do bồi thường rất là buồn cười, chính là những người đi qua Lưu Xà, đánh chủ ý vào sản nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt dưới danh nghĩa của Diệp Mặc hắn, chỉ như vậy thôi, đại bộ phận ẩn môn đi qua Lưu Xà phải xuất ra đồ vật bồi thường nhận lỗi, Hạ gia y chính là một thành viên trong đó

Bởi vậy có thể thấy được cường thế của Diệp Mặc đối mặt ẩn môn kiêu ngạo và không kiêng nể gì, có thể nói Diệp Mặc tên này bây giờ là cấm kỵ của ẩn môn. Về phần thái độ của bốn đại môn phái còn lại đối với Diệp Mặc thế nào Hạ Trường Thiên y không biết, nhưng như môn phái và gia tộc ẩn thế kiểu như Hạ Trường Thiên y là tuyệt đối không muốn đắc tội Diệp Mặc đấy.

Mà lúc này bọn họ mong cũng không kịp nịnh bợ Diệp Mặc, lại bị tên ngu xuẩn Hạ Sâm này đắc tội không còn gì để nói. Nếu chẳng may gặp phải lửa giận của Diệp Mặc, Hạ gia y...

- Gia chủ, tôi nghĩ có nên liên hệ Nhu nhi, nhờ nó xin Mạc Khang cầu tình

Hạ Trường Thiên biết quan hệ lợi hại trong đó, Hạ Bàng đương nhiên cũng biết. Lúc này bọn họ đã không có tâm tình đi quản Hạ Sâm, chẳng sợ Diệp Mặc lập tức muốn mạng Hạ Sâm, bọn họ cũng sẽ không chút do dự đem Hạ Sâm đưa cho hắn giết.

- Gia chủ...

Hạ Sâm lúc này còn không biết điều kêu một câu.

- Cút, súc sinh, Hạ gia ta sớm hay muộn cũng bị loại người rác rưởi như nhà ngươi hại chết

Không đợi Hạ Sâm nói cho hết lời, Hạ Bàng liền tung một cước đá tới.

Hạ Sâm bị đá ra rất xa phun ra một búng máu, nhưng một câu cũng không dám nói. Sống ở Hạ gia, y đương nhiên mơ hồ nghe nói qua uy thế của Diệp Mặc. Y thật không ngờ người chính mình đắc tội không ngờ là Diệp Mặc, cái này xong rồi, lòng Hạ Sâm đã chìm vào đáy cốc. Y cảm giác vận khí của mình thật sự là quá xấu rồi, đi ra tùy tiện dây vào một người lại đúng ngay Diệp Mặc.

- Lập tức đi xem cái người tên Diệp Mặc được ông chủ khách sạn dẫn đi có còn ở khách sạn hay không, nếu còn lập tức báo cho ta biết

Hạ Trường Thiên rất rõ ràng quyết đoán nói, y nhất định phải trước tiên xin Diệp Mặc tha thứ

- Gia chủ, môn chủ và truyền công trưởng lão của Ý Kiếm Môn tới chơi

Hạ Trường Thiên vừa mới phái người đi ra ngoài, sau đó đang cùng Hạ Bàng tìm kiếm đối sách sau khi tìm được Diệp Mặc, đệ tử Hạ thị đứng gác ngoài cửa tiến đến báo cáo người của Ý Kiếm Môn tới

Hạ Trường Thiên và Hạ Bàng lập tức biết lúc này người của Ý Kiếm Môn tới làm gì rồi, hẳn là muốn liên hợp với Hạ gia y đi đối phó Diệp Mặc rồi.

Hạ Bàng cười lạnh mộ yt tiếng, đương nhiên hiểu rõ ý tứ của môn chủ Ý Kiếm Môn. Với thực lực của Ý Kiếm Môn bọn họ đối phó một người luyện võ Huyền cấp, đâu cần Hạ gia ra mặt. Bọn họ làm như vậy một là không biết chi tiết của Diệp Mặc, chính là sợ nếu chẳng may Diệp Mặc có lai lịch không nhỏ, có thể kéo Hạ gia xuống nước. Còn có một điểm chính là lấy lòng Hạ gia, Ý Kiếm Môn họ cùng Hạ gia có cùng chung một kẻ địch, như vậy kéo gần quan hệ hơn.

- Mời vào

Thực lực Ý Kiếm Môn không nhỏ hơn Hạ gia, Hạ Trường Thiên cũng không muốn cùng bọn họ trở mặt

- Anh Hạ, hôm nay anh thu hoạch không nhỏ

Đi vào trước là một gã gầy yếu, y vừa tiến đến liền ôm quyền cười ha hả nói.

Dường như y hôm nay tới căn bản cũng không phải là vì đệ tử Phùng Nan của môn hạ gặp chuyện không may, mà là đặc biệt đến chúc mừng Hạ Trường Thiên thu hoạch không tồi

Hạ Trường Thiên đồng dạng ôm quyền cười:

- Vu môn chủ hôm nay thu hoạch cũng không nhỏ

Chỉ có điều mấy người vừa mới ngồi xuống, đệ tử được Hạ Trường Thiên phái đi liền vội vã chạy vào nói:

- Diệp Mặc vừa mới tới lầu ba, ở văn phòng ông chủ khách sạn Vương Tây Nhạc.

Hạ Trường Thiên gần như cùng lúc đệ tử này nói xong liền đứng lên, y mang theo Hạ Bàng vội vã đi ra ngoài, trước khi đi chỉ kịp nói một câu

- Vu môn chủ, tôi có chút việc gấp, một hồi lại tán gẫu

Nhìn bóng dáng Hạ Trường Thiên và Hạ Bàng vội vã đi ra, môn chủ và trưởng lão Ý Kiếm Môn không hiểu ra sao cả, đây cũng quá không có lễ phép đi à nha. Chỉ là một Hạ gia cũng dám làm cao như thế, mình cũng tới cửa tới thăm hỏi, bọn họ chẳng những không ở lại, còn vội vã chạy đi, đây là ý gì? Chẳng lẽ một môn chủ mình đây còn không đáng được cùng y ngồi xuống nói vài lời sao? Cho dù là đi gặp tông chủ của lục đại môn phái, cũng không có khả năng như vậy

- Môn chủ, hắn nói đến là Diệp Mặc?

Đi theo bên người môn chủ Ý Kiếm Môn cũng là một lão già, lão lập tức liền đã hiểu hàm nghĩa Diệp Mặc trong lời đệ tử Hạ gia

Đánh Phùng Nan cũng là một người tu luyện cổ võ họ Diệp, hai người của Ý Kiếm Môn gần như đồng thời nghĩ tới quan hệ lợi hại trong đó, đồng thời cũng nghĩ đến Diệp Mặc có khả năng chính là cái tên kia họ Diệp đánh Phùng Nan.

Khi Diệp Mặc đuổi tới lầu ba, Vương Tây Nhạc đã bị quẳng vào vào góc phòng, đánh ông ta là một gã chừng ba mươi, tu vi hoàng cấp hậu kỳ.

Diệp Mặc nhìn thấy Ô Ứng Nguyên đứng ở bên cạnh liền biết, kẻ đánh người kia chính là cái tên cao nhân ẩn thế trong miệng Ô Ứng Nguyên. Tuy nhiên lúc này chủ tịch Ô không còn quan uy như mấy giờ trước, mà có vẻ rất là cung kính. Y đứng sau gã thanh niên đánh người sắc mặt có vẻ rất bình tĩnh, dường như người không phải y mang tới, y cũng không thấy ai đánh Vương Tây Nhạc.

- Ông cừ đấy, ông chủ Vương phải không, có phòng mà dám tùy tiện cho bọn rác rưởi ở, ta thấy ông thật sự chán sống rồi

Thanh niên này đem Vương Tây Nhạc vứt ở góc phòng, vẫn còn đang mắng. Theo gã thấy, Vương Tây Nhạc phải trước tiên đem phòng cho gã – người của ẩn môn, mà Vương Tây Nhạc không làm vậy, đây là khinh thường gã

- Bồi thiếu gia, người ở tầng áp mái chính là hắn

Ô Ứng Nguyên tuy giả vờ việc không liên quan đến mình, nhưng y gần cửa nhất, nên là người đầu tiên nhìn thấy Diệp Mặc

Thanh niên này lạnh mặt nhìn chằm chằm Diệp Mặc, lạnh giọng mắng:

- Ngu ngốc, cho mày mặt mũi không biết xấu hổ...

Chỉ có điều Bồi thiếu gia chỉ nói được một nửa, lại đột nhiên ngừng lại, vừa rồi mặt đầy sát khí lạnh như băng lập tức trở nên hoảng sợ trắng bệch.

- Hạ, Hạ môn chủ...

Giọng điệu tên Bồi thiếu gia trở nên lắp bắp, đối với lão già vội vã đi tới khom người tôn kính kêu lên, dường như cùng với người vừa mới động thủ đánh người và đại phát thần uy căn bản không phải y.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3