Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 506
Chương 506: Lại thấy Lạc Ảnh?: Đại hội giao lưu ẩn môn
Bọn họ khẳng định chủ tịch Diệp là một Vu sư trong truyền thuyết. Vu sư hùng mạnh trong truyền thuyết thậm chí có thể nguyền rủa một quốc gia lớn diệt vong, chứ nói gì đến một quốc gia HP nhỏ bé này.
- Đồng ý, đồng ý...
Gần như không có bất kỳ lời nói nào, Hải Mặc Đơn không ngừng tỏ vẻ đồng ý với yêu cầu của hắn, đồng thời vì lòng tham tiền của bọn họ âm thầm hối hận, nõi Lýu Xà ðến 1 con chim cũng không ỉa, nếu nhý không có dýợc phẩm Lạc Nguyệt, bọn họ cãn bản cũng không nhớ tới, ðừng nói là ðóng quân
Không nghĩ tới bởi vì sai sót trong phút chốc, không ngờ đắc tội chết với một Vu sư. Nước HP mười mấy năm trước vẫn là nước quân chủ, hình thức tổng thống bây giờ tuy mới được mười mấy năm mà thôi, cho nên quyền lực của Hải Mặc Đơn so với tổng thống bình thường của một quốc gia bình thường thì lớn hơn nhiều.
- Tổng thống của chúng tôi tỏ vẻ đồng ý, quân đội của chúng tôi sẽ rút nhanh thôi, xin ngài yên tâm...
Mạch Sái gật đầu như một cái máy.
Diệp Mặc mặc dù cảm thấy sự uy hiếp cao độ của hắn, cao tầng nước HP không dám phản đối, nhưng không nghĩ tới sẽ quá đơn giản thoải mái như vậy, điều này cũng quá dễ dàng. Hắn đâu nghĩ tới những người này đã xem hắn trở thành Vu Sư không gì là không thể.
Nếu như đã đồng ý với hắn cũng không cần phải giết người để lập uy, hắn nhìn Mạch Sái nói:
- Còn cần chúng ta phải đem nhường dược phẩm Lạc Nguyệt ra không?
- Không cần, không cần, bọn ta sẽ lập tức đem Lưu Xà giao cho ngài quản lý...
Lần này Mạch Sái không đợi hỏi Hải Mặc Đơn mà trực tiếp trả lời luôn.
Đây cũng quá là thoải mái rồi, Diệp Mặc ban đầu còn muốn giết lmột hai tay đầu xỏ không ngờ chưa nhắc tới đã phải lấy đất, bọn người kia liền đồng ý ngay.
- Ký tên vào phần hiệp nghị thu mua đất này, sau ngày mai trực tiếp đưa Lưu Xà.
Hắn ném bản hiệp nghị lên mặt bàn. Sau đó lắc đầu, dùng thuật ẩn thân trực tiếp bước ra cửa sổ. Đương nhiên đây cũng là lập uy, chính là muốn khiến cho những người ở đây sợ hãi, chỉ có không hiểu sự tình mới có thể làm cho bọn họ sợ hãi.
Trong phòng bốn người trơ mắt nhìn hắn biến mất, ngơ ngác nhìn nhau. Hơn 10 phút sau không ai nói gì, nếu không phải trên mặt bàn còn 1 bản hiệp nghị, bọn họ tưởng rằng từ nãy chỉ là ảo giác, là nằm mơ.
Ninh Khinh Tuyết trong mơ mơ màng màng bỗng nhiên có cảm giác mình được ôm lấy, trong nội tâm nàng hết sức kinh ngạc, tuy nhiên cái mùi quen thuộc này cô lập tức nhận ra ngay là hắn đã trở lại, với niềm vui bất ngờ, Ninh Khinh Tuyết vùi đầu vào lòng hắn.
Hắn liên tục triển khai mấy lần thanh tâm pháp quyết, rồi mới miễn cưỡng áp chế những xao động không ngừng nổi lên trong lòng trở lại bình thường, trong lòng thầm trách, từ việc lần trước cùng với Tống Ánh Trúc, chống cự đối với kiểu việc này dường như lại giảm xuống
Sáng sớm hôm sau, hắn và Ninh Khinh Tuyết còn đang trùm chăn trên giường, điện thoại của Ninh Khinh Tuyết vang lên, là điện thoại của Úc Diệu Đồng gọi tới.
Lúc đợi hắn và Ninh Khinh Tuyết vội vàng đến phòng họp, hắn mới phát hiện trừ hắn và Ninh Khinh Tuyết ra, gần như tất cả mọi người đều đã đến rồi, hắn còn không cảm thấy rằng, Ninh Khinh Tuyết lại có cảm giác mặt có chút nóng bừng, dường như mọi người đều nhìn chăm chăm vào mình
Cũng may Úc Diệu Đồng nói chuyện cũng kịp lúc giải vây cho cô ta, Úc Diệu Đồng lộ rõ vẻ mặt vui mừng đem đống văn kiện trong tay đưa cho Diệp Mặc xem:
- Về việc của HP, từ sáng sớm đã nhượng ra địa phận của Lưu Xà, hơn nữa đã mang hợp đồng tới, bọn họ cũng không có yêu cầu gì.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười, đây cũng trong dự liệu, mấy tên râu xem ra vẫn rất sợ hắn. Cũng may trong đáy lòng hắn vẫn còn rất lương thiện, nếu như cho một kẻ lòng dạ đen tối thì không chừng khiến cho HP phải bồi thường một khoản.
Úc Diệu Đồng vừa nói xong, Hư Nguyệt Hoa liền đứng lên nói:
- Buổi sáng tôi còn nhận được một tin khác, bên KL còn truyền tới điều kiện, bọn họ đồng ý đem Lưu Xà đây giao cho chúng ta, nhưng họ có điều kiện, thứ nhất là bên KL có một doanh nghiệp muốn đầu tư vào đây, cần chúng ta miễn thuế và cung cấp tiện lợi. Thứ hai dược phẩm Lạc Nguyệt chúng ta phải mở một cửa hàng độc quyền ở KL
Diệp Mặc gật đầu:
- Không tồi, hai tin này đều là tin tức tốt, điều kiện của phía KL tôi đồng ý ngay, đối với chúng ta mà nói, thêm một doanh nghiệp của KL thì cũng chả có bất cứ quan hệ gì.
Đối với sự lựa chọn của phía KL, hắn hiểu rất rõ. Diện tích của Lưu Xà ở KL rất nhỏ, dược phẩm Lạc Nguyệt thậm chí không cần cũng được. Một nhà doanh nghiệp sắp ngụ lại Lưu Xà khẳng định cũng là một doanh nghiệp có bối cảnh, nói cách khác là không có khả năng trở thành một điều kiện được.
Đối với việc xây thành, hắn giao hoàn toàn cho Hư Nguyệt Hoa, lợi nhuận của dược phẩm Lạc Nguyệt ngoại trừ một phần dùng để vận hành ở ngoài, còn lại đưa cho Hư Nguyệt Hoa chuẩn bị xây thành. Ý tưởng của hắn là hướng tới phương thức tường thành, mặc dù người đang ngồi có chút ý tưởng khác nhau, tuy nhiên cũng không ai phản đối.
Diệp Mặc đương nhiên là biết những ý muốn của người không đồng ý xây tường thành là như thế nào, là do mọi người cho rằng ở thời hiện đại này,tường thành có hay không có đối với sự an toàn của một thành phố cũng chả có tác dụng gì lớn lao.
Nhưng hắn lại không cho như vậy, bây giờ tu vi của hắn thấp thì không nói rồi, một khi có một ngày hắn thật sự có thể thăng cấp đến Trúc Cơ, thậm chí còn cao hơn, thì hắn có thể bố trí một trận pháp ở đây. Như vậy thành phố của hắn sẽ trở thành nơi kiên cố nhất toàn cầu.
Sau khi tan họp, tất cả mọi người tự đi về vị trí của mình. Toàn bộ Lưu Xà càng trở nên bận rộn và sôi sục, bởi vì Lưu Xà vừa cần phải xây thành, vừa cần phải lập nhà xưởng.
Diệp Mặc lại nghĩ đợi quy hoạch thành thị của Lưu Xà tới mức tàm tạm, đi tìm Phong Vũ một chuyến, hỏi y có biết linh đàm của Hồ Lô cốc hay không. Nếu bốn khối tinh thạch kia thật sự là linh thạch, nói không chừng hắn có thể tiến thêm một bước nữa, như vậy cũng có thể đi nội ẩn môn tìm kiếm một số dược liệu
Sau khi thấy được sự lợi hại của Nhâm Bình Xuyên, Diệp Mặc lại không muốn tùy tiện như vậy đi vào nội ẩn môn, tự đưa mình vào hiểm địa.
- Chị Nguyệt Hoa, chị còn có chuyện gì vậy?
Diệp Mặc thấy Hư Nguyệt Hoa chưa đi, lập tức hỏi.
Hư Nguyệt Hoa gật đầu, cô có chút cẩn thận nói:
- Lần trước anh để cho tôi tra tổ chức Bắc sa, hôm nay lúc rạng sáng người của chúng ta có báo tin về, là cùng lúc với tin tức phía KL
Tinh thần hắn rung lên, hắn vẫn nhớ kỹ về Bắc Sa, chính đang suy nghĩ có thời gian đi xem Bạch Vĩ Câu của KL, bởi vì đó là căn cứ Châu Á của Bắc Sa. Không ngờ tới hiện tại, Hư Nguyệt Hoa thậm chí đã có tin tức từ Bắc Sa rồi.
Hư Nguyệt Hoa từ bên trong tập tư liệu lấy ra một bức thư, nói:
- Bắc Sa hiện giờ như làm mất một món đồ quan trọng, hơn nữa nhân viên kỹ thuật phụ trách món đồ này cũng chạy mất rồi. Hiện giờ bọn họ cũng đang bao vây tứ phía đi bắt tên nhân viên kỹ thuật chạy trốn, tôi có chút tư liệu ảnh chụp ở đây.
Nói xong Hu Nguyệt Hoa đưa cho Diệp Mặc phong thư bằng da trâu đang cầm trong tay.
Diệp Mặc nhận phong thư có chút thưởng thức nói:
- Không ngờ rằng cô đã phái người đi thật là lợi hại, đến ảnh cũng có thể mang về được.
Hư Nguyệt Hoa thản nhiên cười nói:
- Đây cũng là cơ duyên xảo hợp, những tấm ảnh này không phải là người của chúng tôi chụp lại được, mà là bọn họ tình cờ gặp được một thành viên Bắc Sa trọng thương sắp chết, là từ trong miệng của người đó biết được những điều này, hơn nữa những hình ảnh này cũng là trên người của người đó lấy được, người trong tấm ảnh chính là tên nhân viên kĩ thuật chạy trốn.
Tên nhân viên kỹ thuật chạy trốn? Hắn đột nhiên nhớ tới "bản thiết kế không quỳ" nếu la nhân viên kỹ thuật thiết kế ra cái bản đồ này, nếu hắn đem nhân viên kỹ thuật này thu vào tay, khiến tên nhân viên đến Lưu ách... Diệp Mặc không dám nghĩ tiếp, hắn mau chóng mở cái túi bằng da trâu.
Những tấm hình này đa số đều rất mơ hồ, có thể khoảng cách chụp khá xa.
- Lạc Ảnh?
Hắn cầm trong tay một tấm hình, cái hắn nhìn trên tấm ảnh không phải là khuôn mặt của nhân viên kỹ thuật kia, mà là một bóng dáng khác trong đám người.