Thông Thiên Đại Thánh - Chương 1109

Chương 1109: Nhân Hoàng luận Thượng Cổ Chư Thiên Vạn Giới

- Đúng vậy a, trước tiên vẫn nên nghĩ như thế nào để tự bảo vệ mình, chuẩn bị sớm một tí!

Dao Trì Kim Mẫu và Thích Già Hoạt Phật liếc nhìn nhau một cái, cũng từng người rời đi, trận Nhân Hoàng đại điển kinh động đến Thất Thần Vực này, rốt cục cũng đã hạ màn.

Chỉ là, trải qua trận Nhân Hoàng đại điển này, tất cả mọi người đều minh bạch, đó cũng không phải là một cái chấm dứt, mà phiền toái chân chính mới thật sự bắt đầu, Chu Báo cường thế, Tiên Cung tính toán, Linh Tiêu Điện tính sai, Chí Tôn tiên khí thần bí, hết thảy những thứ này, đều biểu thị, nơi từng là Thiên Giới này, sẽ nghênh đón một hồi Phong bạo cực lớn trước nay chưa từng có.

- Quả nhiên vẫn chưa được a!

Chu Báo cũng không quản nhiều chuyện như vậy, cũng không có giống như ba đại tông chủ, nghĩ nhiều chẳng khác nào đánh rắm. Chí Tôn tiên khí chính là thứ đồ vật do hắn làm ra, cho nên, hắn không cần lo lắng làm gì.

Nhưng mà, trong yến tiệc Bạch Hổ đã công khai thân phận của hắn, hiển nhiên bốn đại tông môn khác càng thêm kiêng kỵ hắn nhiều hơn, đối với Vạn Tinh Hải, thái độ càng thêm kiên quyết. Cho dù hiện giờ Tiên Cung khí thế hưng thịnh, nhưng cũng không có cách nào thay đổi quyết tâm của bốn đại tông môn, về phần Yến Vân Thiên. Được gọi là Nhân Hoàng hậu tuyển, nhưng dù sao vị trí này hắn vừa mới ngồi lên, thậm chí còn không có quyền quyết định chuyện gì, cho nên cũng không có cơ hội cho hắn lên tiếng.

Cho nên, vào ba ngày sao, thời điểm này hắn mới mang tin tức nói cho Chu Báo biết, Chu Báo chỉ cười cười bất đắc dĩ.

- Ngươi là Nhân Hoàng hậu tuyển, hiện giờ trên danh nghĩa là người chủ trì lần đi thăm dò Vạn Tinh Hải, chẳng lẽ không có một chút quyền quyết định và lên tiếng trong tay hay sao?

- Đương nhiên ta có quyền lên tiếng, nhưng mà, ta còn trông cậy vào ngươi lưu lại giúp ta ổn định thế cục đấy, làm sao có thể thả ngươi đi được chứ?

Yến Vân Thiên mỉm cười, nói ra:

- Tiểu tử ngươi nha, ẩn tàng sâu như vậy, lại chính là người của Tiên Cung a!

- Có gì kỳ quái sao?

Chu Báo nhún nhún vai, nói.

- Ngươi cũng phải biết rõ, nếu như không có tông môn lớn như năm đại tông môn chống đỡ ở sau lưng, ta có thể gây ra tràng diện lớn như vậy sao?

- Nói cũng phải, nhưng tốc độ tăng tiến thực lực của ngươi đạt tới trình độ làm cho người ta líu lưỡi, không nói trước kia không ai đều tin. Nhưng không ai ngờ hậu trường của ngươi lại là Tiên Cung a!

- Chuyện này Tiên Cung che giấu rất kỹ, dù ta có phải là người của Tiên Cung hay không, ta không muốn đem chuyện này tuyên dương ra ngoài, sau đó phải tìm một cơ hội thật tốt để công bố.

- Cho nên chờ tới bây giờ đúng không?

- Đúng vậy, chỉ có thể chờ tới bây giờ!

Chu Báo mỉm cười.

- Như vậy, đối với việc ta làm Nhân Hoàng hậu tuyển, Tiên Cung có ý kiến gì hay không?

- Nếu như ta ủng hộ ngươi thượng vị, như vậy, đương nhiên Tiên Cung sẽ xem ngươi là người một nhà, nhưng tôn chỉ và tác phong của Tiên Cung ngươi cũng biết, muốn bọn họ làm giống như Linh Tiêu Điện là chuyện không thể nào, chẳng qua nếu như ngươi có cần, bọn họ sẽ cung cấp tài nguyên tương ứng cho ngươi, mà nếu như người có chuyện gì không tiện ra mặt, Tiên Cung cũng sẽ giúp ngươi đi làm!

- Ta hiểu rồi!

Lời đã nói đến nước này, tảng đá đè nặng trong lòng Yến Vân Thiên đã được tháo xuống. Điều này nói rõ Tiên Cung cũng không giống như Linh Tiêu Điện, cũng không có ý tứ vung tay múa chân với hắn. Đồng thời, còn có thể trong lúc mình cần viện thủ, trợ giúp mình đối kháng với Linh Tiêu Điện, nhưng mà, những điều này đều là chuyện sau này.

Nhân Hoàng điện nằm trong phạm vi thế lực của Linh Tiêu Điện, là địa bàn của người khác, cái gọi là mãnh long bất áp địa đầu xà, nếu như ngay thời điểm ban đầu đã làm căng với Linh Tiêu Điện, có hại chỉ là bản thân của hắn mà thôi.

Sau khi hiểu rõ đạo lý này, đương nhiên hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, mặc dù nói. Trong lịch sử Nhân Hoàng hậu tuyển đều là hai tay buông xuôi không lo mọi chuyện, nhưng vạn nhất Linh Tiêu Điện cần việc, cho dù có hi sinh lợi ích lớn cũng muốn giết mình, cũng không phải là chuyện không thể nào.

- Ta nghe nói, chuyện ở Tây Bắc ngươi làm không tệ a, cả Tây Bắc đã lấy Vũ Dương Lĩnh của ngươi làm trung tâm, còn tạo ra rất nhiều cung điện nữa.

Suy nghĩ sâu một tầng, hắn cũng không dây dưa vào chuyện này nữa, nói sang chuyện khác.

- Ta tạo một tòa Trấn Tiên Cung.

Đột nhiên nghe được câu này của Yến Vân Tiên, Chu Báo hơi sững sờ, chợt minh bạch ý tứ của hắn.

- Như thế nào, chẳng lẽ nhạc phụ đại nhân muốn đem Nhân Hoàng điện dời đến Vũ Dương Lĩnh sao?

- Không tới mức đó, nhưng mà, thân là Nhân Hoàng hậu tuyển, có lẽ ta có quyền lực lựa chọn hành cung, chẳng lẽ không đúng sao?

- Thế à, chủ ý này đúng là không tệ, nhưng mà, tiến vào hành cung, ngươi thân là Nhân Hoàng hậu tuyển, chẳng lẽ muốn cả đời này ở trong nội cung à?

- Thì đã sao, cùng lắm là làm một tên hôn quân, ta nghĩ, Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Hư cũng không muốn suốt ngày nhìn thấy ta, đúng không?

Yến Vân Thiên cười nói.

- Hắn có nguyện ý suốt ngày nhìn thấy ta và ngươi hay không thì không biết, nhưng ta không thích suốt ngày nhìn thấy ngươi,

Chu Báo lắc đầu nói ra:

- Ngươi vừa lên làm Nhân Hoàng hậu tuyển, ta thấy ngươi nên kiềm chế một ít thì mới tốt, không nên làm chuyện người ta chỉ trích, trước tiên cần phải ngây ngốc ở chỗ này một đoạn thời gian đi rồi nói sau.

Nghe được Chu Báo nói trắng ra như vậy, Yến Vân Thiên không khỏi cười khổ một hồi.

- Ngươi tiểu tử này, cho dù có cự tuyệt, chẳng lẽ không thể uyển chuyển một chút hay sao?

- Ngươi cũng không phải mỹ nữ, ta cần gì uyển chuyển với ngươi?

Chu Báo trợn trắng mắt nói ra.

- Nếu ta đã không đi Vạn Tinh Hải, vậy ta phải về trước, ở chỗ này chậm trễ không ít thời gian, bên kia Vân Phỉ chắc đã sốt ruột, không được, ta phải trở về!

- Trở về cũng tốt, dù sao ta đã lên ngôi, trong lòng của Ngọc Thái Hư dù không thoải mái thì lúc này cũng không làm gì được ta cả!

Nghe thấy Chu Báo phải đi, sắc mặt Yến Vân Thiên vốn biến đổi, nhưng loại khôi phục như thường.

Nhân Hoàng đại điển đã chấm dứt, chính mình thuận lợi trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển, nắm giữ thiên hạ đại nghĩa và quyền hành, nhưng đại nghĩa và quyền hành này, chỉ là trên danh nghĩa, trong lòng của hắn rất không cam lòng. Nhưng không cam lòng thì không cam lòng, trong lòng của hắn sáng như gương, cho dù không cam tâm, cũng không có khả năng thoáng cái đoạt quyền lực trở lại, nếu đã không đoạt trở về, vậy chỉ có thể ngủ đông, ở ẩn, đợi thời cơ đông sơn tái khởi, hắn đã làm hoàng đế nhiều năm như vậy, đạo lý này hắn hiểu hơn ai hết.

- Nha, đúng rồi, còn có một việc ta cần phải nói cho ngươi biết một chút!

Giống như Yến Vân Thiên nghĩ tới chuyện trọng đại gì đó, thần sắc trên mặt biến thành nghiêm túc.

- Chuyện gì?

- Về chuyện kiện Chí Tôn tiên khí, còn có bí mật ẩn dấu của thế giới của chúng ta.

Yến Vân Thiên ngẩng đầu lên, trầm giọng nói ra với Chu Báo.

- Tuy hiện giờ ta không có quyền hành, nhưng thân là Nhân Hoàng hậu tuyển. Trong vòng 3 ngày, đạt được không ít tư liệu và tin tức, mà những tài liệu và tin tức này, đều là cực kỳ che giấu, cũng chỉ có năm đại tông môn mới biết được.

Nghe Yến Vân Thiên nhấc tới Chí Tôn tiên khí, thiếu chút nữa Chu Báo cười lớn thành tiếng, chính mình tế ra Chí Tôn tiên khí, trước khi rời đi còn nói câu cuối cùng chính là muốn quấy cho nước thêm đục, hiện tại xem ra, hành vi của mình đã có tác dụng, nhưng lại có thể thuận lợi từ trong miệng của Yến Vân Thiên nói ra bí ẩn của thế giới này, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Sở dĩ Yến Vân Thiên nới tới chuyện này, đem bí ẩn của thế giới này nói cho Chu Báo nghe, cũng là hành động bất đắc dĩ, hắn là Nhân Hoàng hậu tuyển không giả, nhưng đồng thời, hắn chỉ là một tư lệnh không quân (không có thuộc hạ), phóng nhãn nhìn lại, mấy ngày nay, mọi người trong Linh Tiêu Điện, căn bản hắn thèm để ý tới hắn.

Cũng không có người nào mà hắn có thể sai khiến được, cũng chỉ có Chu Báo là con rể trong nhà, chiêu thức ấy làm cho Nhân Hoàng hậu tuyển mới lên như hắn đạt được tín nhiệm của cường giả tuyệt đỉnh, đồng thời, trong tương lai hắn cũng cần nhờ Chu Báo và mối liên hệ với Tiên Cung, chống lại Linh Tiêu Điện, dùng thân phận của Chu Báo, địa vị và thực lực. Cho dù mình không nói cho hắn biết, nghĩ đến Tiên Cung cũng không dấu diếm hắn quá lâu, nói không chừng lần này trở về, Tiên Cung sẽ nói rõ tất cả cho hắn biết, đến lúc đó, bản thân mình sẽ bị động, trên thực tế, hắn còn lo lắng trước là Chu Báo đã biết những chuyện này, như vậy, dù mình có nói ra, cũng không có giá trị, nhưng bây giờ nhìn biểu lộ của Chu Báo, hiển nhiên là không biết, trong lòng của hắn đương nhiên thở dài một hơi.

- Kiện Chí Tôn tiên khí kia ngươi cũng đã nhìn thấy, uy lực vô cùng, nhưng lại tương khắc với thế giới chúng ta, không cách nào cùng tồn tại, cho nên lúc đó mới rời đi.

- Chí Tôn tiên khí, uy lực vô cùng, đúng là thế, đúng là danh bất hư truyền.

Trong mắt Chu Báo đương nhiên hướng tới chuyện này.

Thấy Yến Vân Thiên có biểu lộ cực kỳ hâm mộ Chí Tôn tiên khí như vậy.

- Đương nhiên, không nói tới Chí Tôn tiên khí, vấn đề là tin tức của Chí Tôn tiên khí lưu lại trước khi rời đi, ngay từ đầu ta cũng không rõ ý tứ của câu nói đó.

- Hiện tại đã biết rõ?

Chu Báo lông mày nhíu lại, ánh mắt lộ ra một tia tò mò.

- Ta nhớ trước khi Chí Tôn tiên khí gần đi, truyền ra âm thanh cái gì Thiên Giới hay không Thiên Giới, rốt cuộc là có chuyện gì?

- Vị trí của thế giới chúng ta, vào thời kỳ Thượng Cổ, được gọi là Thiên Giới!

Nghe được nghi vấn của Chu Báo, Yến Vân Thiên sửa sang lại tâm tình một chút, trên thực tế, mỗi lần nghĩ tới chuyện này, trong lòng của hắn luôn nhịn không được mà run rẩy một cái.

Đúng vậy a, Thiên Giới, thống trị Chư Thiên Vạn Giới, Thiên Giới cường đại tới cỡ nào a, tình hình lúc đó đồ sộ như thế nào a?

Nhưng mà, những ý nghĩ này, cũng chỉ dừng lại trong suy nghĩ của hắn thì bỏ đi, Thiên Giới, đã không còn là Thiên Giới trước kia, Thiên Giới, đã hoàn toàn xuống dốc.

- Tam Thập Tam Thiên ngươi biết chứ? Lần đầu tiên là ngươi đi tới Thái Uyên Thiên, đó là một thế giới, nhưng đó là một Tiểu Thế Giới!

Nhìn Chu Báo, giọng nói Yến Vân Thiên rất êm tai.

- Dù Tiểu Thế Giới có một phận pháp tắc đại đạo, nhưng pháp tắc đại đạo này không được đầy đủ, cho nên cũng không thể gọi là thế giới chân chính. Mà vị trí của thế giới chúng ta, lại được gọi là Đại Thế Giới. Đại Thế Giới đại đạo pháp tắc đã đầy đủ hoàn mỹ, có Nhật Nguyệt, có Lôi Đình, có ý chí độc lập, có vô cùng vô tận thời không tồn tại, đây là Đại Thế Giới!

- Trong vô tận hư không, tồn tại vô số Đại Thế Giới cùng loại với chúng ta, trong đó có một ít rất cường đại, có chút rất nhỏ yếu. Nhưng ở thời kỳ Thượng Cổ, Đại Thế Giới cường đại nhất chính là thế giới chúng ta, được gọi là Thiên Giới, kẻ thống trị Thiên Giới, là Ngọc Hoàng Đại Đế. Trừ thống trị thế giới chúng ta ra, còn thống trị các thế giới bên ngoài, cơ hồ tất cả Đại Thế Giới đều thần phục thế giới của chúng ta, đều bị chúng ta sai khiến và sử dụng, khi đó, có vô số Đại Thế Giới quay chung quanh Thiên Giới, mà vô số Đại Thế Giới này, bị chia làm chín mươi chín chủ tinh vực, mỗi một tinh vực đều có rất nhiều Đại Thế Giới, mà chín mươi chín tinh vực này, do chín mươi chín thủ hạ của Thánh Hoàng Đại Đế thống trị, chính là chín mươi chín đế, cũng chính là Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế, trong mỗi người bọn họ, đều là tồn tại uy chấn Chư Thiên, chỉ một ý niệm, đã có thể quyết định sinh tử tồn vong của Đại Thế Giới, đúng là vô cùng uy phong.

Nói tới đây, ánh mắt của hắn không tự chủ mà hiện ra vẻ hướng tới, giống như đang nhớ lại thời khắc huy hoàng năm đó của Thiên Giới. Nguồn: http://gacsach.com

- Sau đó thì sao?

- Về sau là một lần thiên đại đại kiếp nạn, đáng tiếc, cũng không ai biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ của đại kiếp nạn, cho dù là năm đại tông môn hiện giờ cũng không biết rõ lắm, cũng chỉ biết được, lần đại kiếp nạn đó gọi là Phương Sĩ chi kiếp, sau đại kiếp nạn, thực lực của Thiên Giới tổn thương nặng nề, Cửu Thập Cửu Đế tổn hại hơn nửa, số còn lại bản thân chịu tổn thương, mà vào thời điểm Thiên Giới tổn hại, thực lực của tất cả Đại Thế Giới đều phát triển bộc phát, mượn cơ hội thực lực Thiên Giới suy sụp, liền xuất hiện tư tâm, bắt đầu âm thầm cấu kết, ý đồ mưu phản, Ngọc Hoàng Đại Đế cảm thấy chuyện không ổn, liền thi triển đại thần thông kinh thiên di chuyển Chư Thiên Vạn Giới. Đem trọn Thiên Giới và các tinh vực chung quanh kéo ra xa, cho tới tận bây giờ...

- Ngươi không biết Phương Sĩ chi kiếp là bởi vì sao, nhưng ta lại biết một ít.

Chu Báo nghe xong thầm nghĩ trong lòng, lại nghĩ tới ngày ấy trên bầu trời tinh vực Đại Thế Giới nhìn thấy một tòa thành Ngân Sương.

- Trách không được, xem ra tòa thành Ngân Sương này là thuộc về một Đại Thế Giới khác, đúng lúc đụng phải bầu trời Đại Thế Giới, mới có thể khởi tham niệm, nhưng mà, như vậy cũng tốt, làm cho trong lòng đám người này sinh ra nghi vấn, lúc làm việc, đương nhiên sẽ có mấy phần cố kỵ, ta mới có lợi, đáng tiếc, hai tên gia hỏa kia chết đúng là dứt khoát, nếu không thì ta có thể tử trên người của hai gia hỏa này phỏng đoán ra một ít bí mật khác của các Đại Thế Giới khác rồi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3