Thông Thiên Đại Thánh - Chương 216
Chương 216: Chém giết (Hạ)
- Cửu Long Thần Hỏa Công đệ nhị hình thái. Tiểu tử, ngươi thật sự khiến ta phải giật mình a!
Hắc y nhân nhìn thấy long hình thất luyện này, hai mắt vẩn đục bừng sáng, trong ánh mắt nhìn Tiểu Báo Tử hiện ra một tia thưởng thức.
- Lấy tu vi tam phẩm thôi động Cửu Long Thần Hỏa Công đệ nhị hình thái, ngươi là người đầu tiên ta thấy!
Tiểu Báo Tử không nói gì, vừa rồi phá tan đạo kiếm khí võng kia nhìn như khí thế tựa hồng, trên thực tế hắn đã bị nội thương. Kiếm khí tinh mịn như tơ xuyên thấu qua nội khí của hắn, trực tiếp ăn mòn trong cơ thể, phá hư kinh mạch. Cũng may, một đoàn Huyền Hỏa đã khôi phục thời kỳ toàn thịnh, khi kiếm khí vừa nhập thể liền đem chúng luyện hóa.
Bằng không Tiểu Báo Tử e là lúc này đã mất đi một nửa chiến lực, tại đây thổ huyết từng ngụm rồi.
Tiểu Báo Tử không có thổ huyết, mà là đem song chùy hoành trước mặt, làm ra tư thái phòng ngự.
- Ngươi lấy tu vi tam phẩm cưỡng phép thôi động Cửu Long Thần Hỏa Công đệ nhị hình thái, nhìn rất uy mãnh, bất quá, ta nghĩ, lấy thân thể ngươi hiện tại còn chưa thể chống đỡ được đi sao?
- Cũng giống ngươi thôi?
Tiểu Báo Tử nhìn Hắc y nhân, ánh mắt lưu chùyển, nét mặt đồng dạng hiện lên một tia châm biếm nói:
- Tu vi của ngươi chí ít là Lục phẩm đi, cao thủ Lục phẩm đối phó một tam phẩm tiểu tử như ta, còn phí sức như vậy. Nếu không phải đầu óc ngươi có vấn đề, thì là thân thể của ngươi bị thương tổn quá lớn, do đó, căn bản là không thể chống đỡ Lục phẩm tu vi, vì vậy ngươi chiến mới có thể cẩn thận như vậy.
Tiểu Báo Tử thủ một chiêu, long hình thất luyện bắt đầu vờn quanh bên cạnh hắn, tựa xà, tựa long, dao động bất định:
- Ta nghĩ, ngay từ đầu ngươi là muốn đem tu vi của mình áp đến trình độ tứ phẩm để chém giết ta. Bất quá, cũng không thành công, kiếm pháp của ngươi rất lợi hại, kiếm khí cũng thập phần thâm độc. Đáng tiếc, muốn dùng tu vi tứ phẩm đem ta áp chế. Cái này cũng không thực tế!
- Đúng vậy, dùng tu vi tứ phẩm đối phó ngươi, thực quá xem thường ngươi!
Ánh mắt Hắc y nhân chớp động:
- Ta hiếu kỳ, ngươi làm sao nhìn ra tu vi của ta?
- Nguyên bản lấy tu vi tứ phẩm, lại thêm Đoán Cốt Giới thể lực cường đại cũng đủ đem ta áp chế. Bất quá, thân thể ngươi tựa hồ có vấn đề. Bởi vậy khi ngươi công kích, tu vi cũng bị ảnh hưởng, rất sợ cùng ta cận chiến. Lúc động thủ thập phần đề phòng tình huống này. Cao thủ Đoán Cốt Giới chân chính cùng ta tu vi mới chỉ tam phẩm giao thủ, sao lại để ý như vậy? Bọn họ chỉ mong đến gần ta, cứ như vậy có thể dùng thân thể Đoán Cốt Giới đem ta đánh chết!
Tiểu Báo Tử đứng ở trước mặt Hắc y nhân, chậm rãi nói:
- Do đó, ta mới có thể kết luận thân thể ngươi có thương tích. Bởi vậy không dám để ta tới gần, mà dưới tình huống tại thân thể như vậy vẫn có thể vận dụng tu vi tứ phẩm, hơn nữa còn thoải mái như thế, chứng tỏ tu vi của ngươi tuyệt đối trên tứ phẩm. Nếu không phải sẽ không để ta tạo thành phiền phức lớn như vậy.
- Do đó, ngươi cho rằng ta là Lục phẩm?
- Ngươi không có khả năng là cường giả Thất phẩm trở lên, như vậy, trên tứ phẩm chỉ có ngũ phẩm và lục phẩm. Không phải ngũ phẩm chính là lục phẩm. Đây có gì không đúng?
Tiểu Báo Tử nói.
- Cái này cũng đúng!
Hắc y nhân cười tự giễu, trường kiếm hình thù kỳ lạ trong tay hoành trước ngực:
- Nếu tu vi tứ phẩm không áp chế được ngươi. Như vậy, ngũ phẩm cũng được.
Vừa dứt lời, khí thế trên người Hắc y nhân đột nhiên cường thịnh, kiếm khí tăng vọt. Dưới ảnh hưởng của kiếm khí, trường kiếm hình thù kỳ lạ trong tay hắn di nhiên phát ra thanh âm "ong ong". Không khí xung quanh cũng rung động theo. Con ngươi Tiểu Báo Tử mạnh mẽ co rụt lại, trong ánh mắt ẩn hiện hồng quang. Trong nháy mắt này, hắn dĩ nhiên vô ý thức khởi động Hỏa Hồng Tình.
Hồng quang chớp động. Thiên Địa xung quanh rõ ràng, Tiểu Báo Tử thấy được thanh trường kiếm hình thù kỳ lạ trong tay Hắc y nhân, phần lưỡi kiếm hình cuộn sóng lấy một tần suất cực cao rung động, tiếng "ong ong" kỳ quái cũng vì vậy mà sản sinh.
- Đây là...không tốt!
Tuy rằng không biết phát sinh chùyện gì. Thế nhưng hắn lại thấy, trong không khí theo lưỡi kiếm rung động, dĩ nhiên sản sinh từng đợt vô hình sóng gợn, khuếch tán về phía hắn. Tốc độ tuy không nhanh, nhưng nếu như không phải hắn mở ra Hỏa Hồng Tình, căn bản là nhìn không thấy, sát biên giới sóng gợn dĩ nhiên đã chỉ còn cách hắn một thước.
Thân hình Tiểu Báo Tử bạo thối.
- Xoát!
Sóng gợn đẩy ra, cùng cây cối xung quanh Tiểu Báo Tử va chạm, cũng theo đó chấn động cao.
- Băng!
Một trận muộn hưởng, những núi đá chấn động kia, trong một vòng hô hấp, tất cả đều hóa thành bột phấn, biến mất trong không khí.
Từ lúc Tiểu Báo Tử mở ra Hỏa Hồng Tình đến khi phát hiện sóng gợn thần bí, thân hình liền lui về phía sau. Sóng gợn đem tất cả mọi thứ xung quanh chấn thành mạt phấn, cũng bất quá là một lần hô hấp.
- Thủ đoạn thật ngoan độc.
Tiểu Báo Tử ở trên không trung, nhìn thấy tình hình xung quanh, ý niệm kinh dị trong đầu chợt lóe qua. Âm thầm may mắn bản thân có Hỏa Hồng Tình, nhãn thần biến thái như vậy bằng không, sợ rằng chết rồi vẫn không biết chùyện gì xảy ra.
Thấy Tiểu Báo Tử trước khi bị kích trúng đột nhiên tránh né, Hắc y nhân thất kinh. Hắn bày ra tư thái súc công kích chính là muốn mê hoặc Tiểu Báo Tử, để hắn buông lỏng tâm tình cảnh giác, sẽ không nghĩ tới công kích của mình kỳ thực đã bắt đầu. Ai ngờ vẫn bị Tiểu Báo Tử né tránh.
Khi Tiểu Báo Tử nhanh chóng tránh thoát, trong mắt hiện lên một lũ hồng quang càng khiến hắn kinh dị. Tại Ô gia ẩn náu nhiều năm, hắn biêt, đây cũng không phải Cửu Long Thần Hỏa nội khí.
- Ánh mắt của ngươi ngược lại có chút ảo diệu!
Hắc y nhân nhẹ nhàng nói, thân hình chớp động, dùng lôi đình vạn quân chi thế, mạnh mẽ nhào về phía Tiểu Báo Tử. Nếu âm mưu đã thất bại, chẳng bằng quyết chiến. Tiểu tử này rất linh mẫn, thủ đoạn cũng nhiều, vạn nhất để hắn trốn thoát, còn muốn tìm cơ hội như ngày hôm nay thật khó!
Chẳng bằng nhất cổ tác khí đem hắn chém chết!
Khi nói những lời này, thân hình Báo Tử vẫn chưa ổn định, trong lòng cũng run lên, không chút nghĩ ngợi, bảy bảy bốn mươi chín cây Tu La Âm Sát Châm liền được hắn lấy ra.
Hắn nguyên bản còn muốn cùng Hắc y nhân vật lộn một phen, từ trên người hắn thăm dò một vài tin tức. Thế nhưng đối phương lại đột nhiên nhắc đến con mắt của mình, nghĩ đến truyền thuyết về Hỏa Hồng Tình, hắn tự nhiên không dám chậm trễ, cũng không dám lưu thủ.