Thứ Nữ Công Lược - Chương 67
Thứ Nữ Công Lược
Chương 67: Tang lễ
https: //gacsach.com
Cuối mùa xuân Lệ cảnh hiên, trăm hoa rực rỡ giống như dệt gấm.
Nhưng mặt Đại thái thái thì trắng như tờ giấy trắng nằm ở trên Lâm Song đại kháng, gió êm dịu chầm chậm, có bong liễu rơi trên đệm của nàng.
”Đại tẩu, ngài phải nén bi thương.” Nhị thái thái ngồi ở đầu giường an ủi đại thái thái,” Người chết không thể quay lại!”
Tam thái thái cũng phụ theo: “Đúng vậy a, đại tẩu. Ngươi ngàn vạn lần phải bảo trọng!”
Đại thái thái khóe miệng khép chặt, nước mắt lại lăn xuống.
Hứa mama ở bên cạnh chứa đầy nước mắt nói: ”Đại thái thái, từ đêm hôm qua ngài vẫn khóc đến bây giờ... Cần phải cẩn thận ánh mắt.”
Mọi người cùng miệng năm miệng mười an ủi đại thái thái.
Qua một lúc lâu, đại thái thái rốt cục dừng nước mắt, giọng khàn khàn hỏi: ”Thanh ca đâu?”
Đại phu nhân, vội nói: ”Cùng Tam thúc, Ngũ thúc, Lục thúc cùng nhau ở đại sảnh ngoại viện nghỉ ngơi!”
Đại thái thái liền giãy dụa ngồi dậy, hướng Nhị thái thái cùng Tam thái thái nói cám ơn: “Quấy rầy các ngươi!”
”Đại tẩu đây nói lời này thật là khách sáo.” Nhị thái thái cười nói,” Chúng ta cũng là nhà mẹ đẻ của Nguyên Nương a!”
Đại thái thái nghe nhắc tới Nguyên Nương, ánh mắt lại tối sầm lại.
Tam thái thái đang muốn nói hai câu xí xóa đi qua, thì có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm: ”Tứ tiểu thư, đến đây.”
Nhị thái thái liền cười nói: ”Ta nói sao còn chưa có đến...”
Đang nói, Tứ Nương mặc một thân hoa bối tử màu trắng đi đến.
Nàng chưa nói lệ đã rơi xuống trước: “Đại tỷ sao cứ như vậy liền đi? Bỏ Hầu Gia cùng Truân ca, sau này phải làm sao a!” Nói xong, thì lấy khăn tay lau lệ.
Tam thái thái liền cười nói: ”Chúng ta mới vừa khuyên nhủ đại tẩu, bây giờ lại đến khuyên nhủ ngươi.”
Tứ Nương nghe xong, thu lệ, liền chào hỏi mọi người, lại nói: ”Đã đến đây, có muốn đi hỏi an thái phu nhân hay không?”
“Tự nhiên là phải đi.” Nhị thái thái nói, còn thương lượng đại thái thái,” Nếu không, chúng ta hỏi thăm thái phu nhân xong lại đến đây ngồi cùng đại tẩu?”
Đại thái thái suy nghĩ, nói: “Cũng tốt. Ta tinh thần kém, sẽ không cùng đi với mọi ngươi.”
Nhị thái thái đã kêu bà tử dẫn khách kia tiến vào, dẫn La gia nữ quyến đi chỗ thái phu nhân.
Thái phu nhân nghe nói là người nhà mẹ đẻ Nguyên Nương đến đây, thì tự mình đi ra nghênh đón.
Đại phu nhân, liền giới thiệu mọi người với thái phu nhân.
Mọi người hành lễ cho thái phu nhân, thái phu nhân liền liếc nhìn Thập Nhất Nương một cái.
Thấy mắt mũi nàng hồng hồng, thần sắc nàng đượm màu u rầu, lúc này mới hơi gật gật đầu.
Vào nhà, mọi người lúc này mới phát hiện thái phu nhân bên này còn có bốn vị nữ khách nhân.
Thập Nhất Nương biết được hai vị trong đó – là Trung Cần Bá phủ Cam phu nhân cùng Uy Bắc Hầu phủ Lâm phu nhân.
Lâm phu nhân kia đang cùng một vị mỹ phụ hơn bốn mươi tuổi bên cạnh nói chuyện: ”... Nghe thấy kẻng gõ khắp nơi, biết bên này xảy ra chuyện, lập tức liền sai người tới hỏi. Thế mới biết Hầu Gia phu nhân đã không còn!” Nói xong, thì lấy khăn tay ra lau khóe mắt.
Mỹ phụ kia liền thở dài một hơi: “Chỉ đáng thương đứa nhỏ thiếu người chiếu cố.”
”Ai nói không có!” không ngờ Lâm phu nhân lại trả lời như thế, thấy người La phủ tiến vào, liền cười không nói, mang trà lên uống một ngụm.
Thái phu nhân giới thiệu mọi người với các nàng.
Mỹ phụ nói chuyện cùng Lâm phu nhân hóa ra là Lí các lão phu nhân.
Lí các lão hiện tại là Đại Chu thủ phụ, không nghĩ tới, Lí phu nhân tuổi trẻ như vậy... Nàng hơi có chút kinh ngạc.
Một vị phu nhân lạ mặt khác là Khương Bách phu nhân.
Thập Nhất Nương không khỏi cẩn thận đánh giá nàng.
Ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, tướng mạo thực bình thường, nhưng cử chỉ ôn nhu, tươi cười thân thiện, làm cho người ta vừa thấy liền sinh ra hảo cảm.
Mà Tam thái thái biết vị mỹ phụ kia là Lí phu nhân sau, có chút mất tự nhiên, Lí phu nhân lại hào phóng hành lễ cùng Tam thái thái.
Thập Nhất Nương lúc đầu còn tưởng rằng đây là sự khoan dung của người chiến thắng, nhưng cẩn thận quan sát một chút, lúc này mới phát hiện, vị Lí phu nhân này trong cách cư xử khắp mọi nơi đều không vượt qua trước mặt người khác, cũng không rơi lại phía sau người khác, là người giữ vẻ trung dung. Mà Khương phu nhân lại có chút bất đồng, mọi việc đều đem mình xếp ở cuối cùng. Thêm Cam phu nhân luôn luôn không nổi bật, Lâm phu nhân kia liền thành người dẫn đầu. Các nàng ở trong phòng thái phu nhân ngồi nửa nén hương thời gian, Thập Nhất Nương chợt nghe vị Lâm phu nhân này nói chuyện.
Cũng may Lâm phu nhân nói chuyện cũng không thô tục, lại có Nhị thái thái thỉnh thoảng phụ họa một chút, cũng làm không khí hòa thuận vui vẻ.
Nhị phu nhân tới đã mượn được khâm thiên giam âm dương ti trạch tốt ngày đến cho thái phu nhân liếc qua: ”... Ngài nhìn xem, còn có thêm giảm cái gì không.”
Thái phu nhân không có ý kiến, nói: ”Ngươi làm chủ là được.”
Nhị phu nhân nghe liền đem thiếp mời kia một lần nữa bỏ vào trong ống tay áo, nói: ”Vốn không có nghĩ lại có nhiều khách khứa như vậy, chỉ sợ ngoài phòng khách bên kia cần dùng bình phong chia ra để đãi tiệc cơ động. Muốn mượn cái bình phong sơn đen vân thạch trong kho của ngài dùng một chút.”
Thái phu nhân đã kêu Ngụy Tử đến: ”Đi đem bình phong sơn đen vân thạch cho Nhị phu nhân.”
Ngụy Tử đáp “Dạ”, Nhị phu nhân cùng mọi người khách khí một phen, sau đó mang theo Ngụy Tử đi lấy bình phong kia.
Thập Nhất Nương không khỏi thầm giật mình.
Không nghĩ tới, tang lễ Nguyên Nương là do Nhị phu nhân chủ trì. Nàng nghĩ chính là Tam phu nhân...
Ý niệm hiện lên trong đầu, nàng chợt nghe thấy Lâm phu nhân thở dài: ”Có khả năng như vậy, đáng tiếc...”
Đáng tiếc không thể trở thành nữ chủ nhân của Vĩnh Bình Hầu Gia đi!
Trong lòng Thập Nhất Nương thầm nghĩ, liền thấy thái phu nhân liếc mắt nhìn mình một cái.
Có Lí phu nhân ở đây, rốt cuộc Tam thái thái cũng không được tự nhiên, Nhị thái thái tuy không có ý đi, nhưng Tam thái thái đứng lên nói muốn nhanh chân đến xem đại thái thái, nên Nhị thái thái cũng không tiện ngồi tiếp, đành phải đứng dậy hướng thái phu nhân cáo từ.
Vừa lúc Thái phu nhân bên kia lại có vài vị thượng thư phu nhân đã tới, thấy giữ bọn họ lại cũng không được, liền tự mình tiễn các nàng đến cửa viện.
Thập Nhất Nương liền ghé vào lỗ tai Thất Nương nói vài câu, ánh mắt Thất Nương chuyển động, cùng Nhị thái thái đang nói lời từ biệt với thái phu nhân thấp giọng nói hai câu, ánh mắt Nhị thái thái chợp lóe, hơi gật đầu, liền cười hỏi thái phu nhân: ”Không biết Nhị phu nhân ngồi ở nơi nào, ta muốn hỏi linh cữu Đại tiểu thư, quàng linh cửu ngày nào? Ngày nào phát tang? Chúng ta trở về nói cho đại bá nghe, cũng làm cho hắn yên tâm.”
Thái phu nhân liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái, cười nói: “Ngay tại phòng khách điểm xuân đường, Nhị thái thái có thể không biết, nhưng các vị tiểu thư là biết chỗ đi.”
Nhị thái thái nghe xong, thì khách sáo cùng thái phu nhân vài câu, liền đi phòng khách điểm xuân đường.
Một bà tử đứng ở dưới mái hiên chờ phân việc.
Thấy Nhị thái thái, vội đi bẩm với Nhị phu nhân.
Nhị phu nhân cùng nha hoàn bà tử vây quanh nghênh đón: “Thân gia thái thái là khách quý, nhanh đến trong phòng dâng trà.”
Mọi người thấy lễ, Nhị thái thái liền đem ý đồ đến nói ra.
Nhị phu nhân lập tức nói: “Chọn quàng linh cữu bảy bảy bốn mươi chín ngày.”
Nhị thái thái liền cười nói: ”Ta trở về cũng có câu trả lời cùng Đại lão gia.”
Hai người hàn huyên vài câu, Nhị thái thái liền hướng Nhị phu nhân cáo từ: ”... Còn muốn đi thăm đại tẩu, ngài bên này cũng nhiều việc.”
Nhị phu nhân khách khí vài câu, sau đó tiễn Nhị thái thái đến tận đường hẻm mới trở về.
Dọc theo đường đi, Thất Nương không ngừng cùng Thập Nhất Nương nói nhỏ,: ”Nhà Đại tỷ thực xinh đẹp. Lần trước ta đến thỉnh an đại tỷ, chính là lúc trời tuyết lớn, nên không đến được hậu hoa viên!”
Thập Nhất Nương lại tự mình suy nghĩ.
Vừa rồi nói nhỏ cùng Thất Nương, nàng cảm giác được thái phu nhân nhìn mình, sau đó Thất Nương góp lời cùng Nhị thái thái, đáy mắt thái phu nhân hiện lên một tia không vui.
Thái phu nhân vì cái gì không vui?
Là bởi vì hỏi chuyện an bài tang lễ của Nguyên Nương, thái phu nhân cho rằng La gia làm nhà mẹ đẻ mà thất lễ sao? Hay vẫn là thái phu nhân không thích mình dùng phương pháp gián tiếp như vậy để làm việc sao?
Nàng nghĩ đến Nhị phu nhân, Tam phu nhân cùng Ngũ phu nhân...
Thực hiển nhiên, Nhị phu nhân trầm mặc cùng Ngũ phu nhân hoạt bát đều thực dễ làm thái phu nhân thích, mà Tam phu nhân nhanh mồm nhanh miệng lại không làm cho thái phu nhân mừng rỡ vui vẻ... Là bởi vì đích thứ khác biệt hay sao? Hay là chỉ cho ý thích cá nhân thích thôi?
Còn có Nhị phu nhân, lúc hành lễ nàng nhìn chằm chằm xem mình nửa ngày... Hơn nữa còn có lời nói của Truân ca lúc trước, có thể lý giải, rằng Từ phủ mọi người đều biết chuyện Nguyên Nương muốn mình trở thành kế thất của Từ Lệnh Nghi hay không?
Nếu như vậy, có vẻ mình đến có chút bất tiện.
Miên man suy nghĩ, các nàng rất nhanh trở về Lệ cảnh hiên.
Đại thái thái chính bị ép ngồi, cự tuyệt Hứa mama đưa đồ ăn.
Thấy mọi người trở lại, Hứa mama cười nói: ”Đại thái thái từ buổi tối hôm qua đến bây giờ mới ăn được bát cháo này... Thái phu nhân cố ý dặn phòng bếp dùng hoàng lương lửa nhỏ ninh nhừ, mọi người cũng nếm thử chút đi!”
Ai cũng ngượng ngùng với sự chăm sóc đặc biệt của Từ gia, sôi nổi từ chối.
Nhị thái thái liền đem việc Từ gia an bài tang lễ nói cho đại thái thái.
Đại thái thái nghe nói: ”Nếu là khâm thiên giam âm dương ti trạch ngày, thì cứ định như vậy đi!” Còn giống như có điều bất mãn.
Quàn bốn mươi chín ngày, mỗi ngày củi gạo dầu lửa, dầu thắp đèn cũng là một chi phí không nhỏ... Từ gia đối với tang lễ của Nguyên Nương, vẫn là rất coi trọng rồi?
***
Buổi tối, bọn hắn về đến nhà chính, Đại lão gia vội đi ra hỏi tình huống.
Đại thái thái dựa theo lời Nhị thái thái nói khi nào thì phát tang, khi nào thì hạ táng nói ra. Lại nghĩ tới La Chấn Hưng còn tại trường thi tham gia cuộc thi, nàng không khỏi chắp hai tay thì thào cầu nguyện: ”Nguyên Nương, ngươi ở trên trời linh thiêng nhất định phải phù hộ đệ đệ ngươi trúng tiến sĩ, còn có muội phu ngươi...”
Đại lão gia nghe trầm mặc nửa ngày, mới ảm đạm nói: ”Ngươi cũng mệt mỏi, đi nghỉ ngơi sớm một chút!”
Mọi người lên tiếng trả lời, rồi đều tự tan.
Ngày hôm sau, sáng sớm cùng nhau đến, đại thái thái cảm giác không quá thoải mái, nghĩ chắc do mấy ngày nay thương tâm ức khí trong lòng, ăn bách tử nhân hoàn vào thì có vẻ tốt lắm, cũng không có để ý. Quá trưa phái Ngô Hiếu Toàn đi trường thi đón La Chấn Hưng, hai người đến đầu giờ dậu mới trở về.
Đại thái thái lôi kéo đứa con đánh giá thấp cao: “Trông gầy không ít.”
La Chấn Hưng cười nói: ”Ta ở bên trong ăn ngon ngủ tốt, không có gầy.” Lại hỏi La Chấn Thanh tới đón hắn,” Ngươi khi nào thì đến?”
La Chấn Thanh bước lên phía trước trả lời: ”Ngày hôm qua vừa mới đến!”
La Chấn Hưng lúc này mới phát hiện tất cả mọi người mặc xiêm y màu trắng, thê tử mình trên đầu còn cài hai đóa hoa trắng nhỏ.
”Này...”
Đại thái thái nức nở lên: ”Đại tỷ ngươi nàng, nàng, nàng...”
La Chấn Hưng biểu tình từ vui sướng chuyển sang ngạc nhiên kinh ngạc...
”Ta nhanh chân đến xem đại tỷ!” Hắn nhấc chân muốn đi Hà Hoa Lý.
Đại thái thái đau lòng nữ nhi, nhưng cũng đau lòng con, lôi kéo La Chấn Hưng: ”Bây giờ là giờ gì? Ngươi sáng mai lại đi cũng không muộn!”
La Chấn Hưng cũng không nghe, kêu gã sai vặt chuẩn bị xe, trở về phòng thay đổi xiêm y màu tối.
Đại thái thái chỉ có thể cho La Chấn Thanh cùng đi với La Chấn Hưng.
Hai huynh đệ đi tới khuya mới trở về, mới vừa nằm xuống, thì có người kêu cửa.
Trực đêm giơ cao đèn lồng hỏi ai, không nghĩ người đến là Tiễn Minh.
La Chấn Hưng cho người ta mở cửa, Tiễn Minh liền oán trách hắn: ”Đại tỷ đi, sao ngươi không nói cho ta một tiếng. Nếu không phải ta có tiền bối cùng trường đi điếu tang đại tỷ, ta còn không biết chuyện này đâu!”
”Hôm nay quá muộn.” La Chấn Hưng nghênh đón Tiễn Minh tiến vào,” Chuẩn bị ngày mai thông báo cho ngươi.” Lại thấy Tiễn Minh trên thân đầy sương sớm, nói: ”Hôm nay ngươi liền ngủ nơi này đi? Ngày mai chúng ta cùng đi Từ phủ.”
Tiễn Minh ứng, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ vui sướng.
La Chấn Hưng giờ phút này không khỏi hoài nghi, mình tác thành cho Ngũ Nương cùng Tiễn Minh, không biết là đúng hay vẫn là sai?