Thứ Nữ Công Lược - Chương 88

Thứ Nữ Công Lược
Chương 88: Tân hôn (Trung)
https: //gacsach.com

Trở lại Hà Hoa Lý, Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi trước hết đi đến chỗ thái phu nhân nơi đó hỏi an.

Thái phu nhân thấy bọn hắn trở về thì thật cao hứng, vội cho Đỗ mama đi truyền đồ ăn.

Từ Lệnh Nghi liền cười ngồi xuống phía đối diện của thái phu nhân: “Ngài ăn chưa?”

“Ăn qua!” Thái phu nhân nhìn Thập Nhất Nương đứng ở phía sau Từ Lệnh Nghi thần sắc có vài phần do dự.

Từ Lệnh Nghi nhìn thấy liền cười cười, nói: “Nương không cần lo lắng, chúng ta gặp thái hậu nương nương, không có việc gì.”

Thái phu nhân muốn nói lại thôi.

Thập Nhất Nương nhìn ra, thái phu nhân có chuyện nói cùng Từ Lệnh Nghi.

Nàng cười quỳ gối hành lễ cấp thái phu nhân: ”Ta đi nhìn xem đồ ăn như thế nào còn chưa có đến?”

Trong mắt hai mẹ con đều hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng một câu giữ lại nàng cũng không có.

Thập Nhất Nương nhìn thấy liền hiểu được, cười lui đi xuống.

Thái phu nhân nhìn bóng dáng Thập Nhất Nương thì hơi gật đầu: ”Thật sự là một tiểu cô nương lanh lợi.”

Không biết vì cái gì, Từ Lệnh Nghi nghe liền hơi ho một tiếng, nói: ”Nương, thái hậu nương nương bên kia không có chuyện gì.” Sau đó đem chuyện cùng thái hậu đối thoại nói cho thái phu nhân,”····· Thọ Xương Bá muốn nhúng tay vào việc kinh doanh hàng hải mà không có sự cho phép, hiện tại ta nói như vậy, thái hậu làm sao mà còn lo lắng chút kẽ hở nhỏ trước kia! Chỉ sợ hôm nay sẽ gọi Thọ Xương Bá đến nói chuyện.”

Thái phu nhân nghe xong không khỏi nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Mấy năm nay, Kiến Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá hai nhà đều kinh doanh trong thủy ti, khiến các nhà khác một cây châm cũng không lọt, một bát nước cũng không thu được, không nghĩ tới lại chú ý đến nội vụ phủ. Lại nói tiếp, Dương gia mấy năm nay kiếm không ít, như thế nào còn không biết thu tay lại chứ? Nàng như thế nào mà nghĩ không ra, thiên hạ này chỉ có hoàng đế mới là có bát cơm bằng thiếc (ý nói công việc làm ổn định), những cái khác, đều là phù du mà không phải là thật. Có bao nhiêu tiền cũng hỏng.”

Từ Lệnh Nghi liền cười nói: ”Trong thiên hạ này có mấy người có thể giống như ngài, nhìn rõ chút vinh hoa phú quý này!”

Thái phu nhân không khỏi cười to: ”Ngươi đứa nhỏ này, thật biết trêu ghẹo mẫu thân.” Vừa cười vừa nói,” Xem ra vẫn là trong phòng có người thật là tốt, ngay cả nói chuyện đều lợi hại không ít.”

Từ Lệnh Nghi không khỏi thẹn đỏ mặt, nhìn chung quanh nói: ”Nhận thân là canh giờ nào? Miễn cho lát nữa chúng ta đến muộn.”

Thái phu nhân cười nói: ”Sợ các ngươi trở về trễ, định ở cuối giờ thân.”

Từ Lệnh Nghi liền lấy đồng hồ quả quýt nhìn thoáng qua: ”Còn hai canh giờ.”

Thái phu nhân gật đầu, nói: ”Có chuyện này ta nghĩ thương lượng ngươi một chút.” Nói xong, cũng không đợi Từ Lệnh Nghi trả lời, lập tức nói: “Truân ca, vẫn là đặt ở trong phòng ta đi!”

Từ Lệnh Nghi giật mình.

Thái phu nhân đã nói: ”Nàng vừa là mẫu thân đứa nhỏ, lại là dì của đứa nhỏ, ta không có gì lo lắng. Ta chỉ lo lắng nàng tuổi còn nhỏ, vừa mới vào phủ, việc lại nhiều, sẽ chăm sóc không kịp, cho nên trước hết để ta giúp nàng xem thêm mấy ngày. Đợi việc của nàng ổn định, thì cho Truân ca đi theo nàng cũng không muộn.”

Từ Lệnh Nghi đột nhiên nghĩ đến buổi tối ngày hôm qua vòng eo kia dịu dàng nhỏ nhắm···

”Là hơi quá nhỏ một chút,” Hắn trầm ngâm nói: “Ngài cứ giúp đỡ trông chừng vẫn tốt hơn.”

Thái phu nhân hơi gật đầu, lại nói: ”Nếu nàng đã tiến vào gia môn, chuyện trong nhà cứ để cho vợ lão Tam giúp đỡ quản mãi cũng không tốt lắm. Nhưng chuyện này là Nguyên Nương khi còn sống quyết định, mà nàng vừa vào nhà liền lấy chìa khóa đi, sợ là sẽ có lời ra tiếng vào truyền đi, nên ý của ta, là vẫn cho vợ lão Tam quản chuyện trong nhà. Đợi tìm được một cơ hội khác đã!”

”Nương lo lắng chu đáo.” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Liền chiếu theo ngài an bài đi!”

”Ân!” Thái phu nhân thấy hai cái chuyện mình lo lắng Từ Lệnh Nghi sẽ không đồng ý thì Từ Lệnh Nghi đều y theo ý mình, trên mặt tươi cười càng sâu, hỏi chuyện Từ Lệnh Nghi: ”Chuyện của ngươi ra sao?”

”Thái y nói ta có bệnh thấp khớp. Không thể lại đi chỗ lạnh khắc nghiệt, cần tốn năm ba năm để dưỡng cho tốt. Bằng không, chỉ sợ nằm liệt ở trên giường.”

Thái phu nhân cười tiếp: ”Bệnh thấp khớp này thật tốt. Lại nhìn không ra cái gì khác thường, phát bệnh hay không phát bệnh toàn do thời tiết, nhưng thời tiết này ai có thể nói chính xác!”

“Đúng là đạo lý này.” Từ Lệnh Nghi cười nói: ”Về sau chỉ sợ sẽ ở nhà nhàn rỗi.”

“Ở nhà nhàn rỗi cũng tốt!” Thái phu nhân nhìn đứa con trong ánh mắt tràn ngập thương tiếc: ”Ngươi cũng nên ở nhà nghỉ ngơi một chút cho tốt. Tiểu tam thành thật trung hậu, tiểu Ngũ lại chưa đủ để thành người trụ cột. Ngươi chính là trụ cột trong nhà...”

”Nương đừng nói như vậy.” Từ Lệnh Nghi nói: ”Tam ca là người quen cẩn thận, Tiểu Ngũ còn chưa có lớn Về sau sẽ tốt hơn.” Hắn không muốn cùng mẫu thân thảo luận đề tài này, nên lập tức chuyển đề tài,” Ngũ đệ muội lúc nào sẽ sinh sản? Ngài xem còn có chuyện gì ta có thể giúp được không? Muốn đổi chỗ ở hay không? Hoặc là chuyển đến Biệt viện Tây Sơn đi?”

”Nào có nhiều phức tạp như vậy?” Thái phu nhân cười nói: ”Ẩm thiên giám nói, ngưu dương không được chạm trán. Đan Dương thuộc dương, chỉ cần không gặp đến ngưu liền không có việc gì. Ta đã muốn cho Đỗ mama tự mình đi bạn, trong nhà tất cả thuộc ngưu tạm thời đều chuyển đến biệt viện Tây Sơn lảnh tránh... Không có chuyện gì?”

Từ Lệnh Nghi gật đầu: ”Vậy tốt!”

”Cũng không biết là làm sao? Ta sinh bốn nam một nữ cũng không lao lực như các ngươi vậy.” Thái phu nhân giọng điệu buồn bả,” Chỉ hy vọng Bồ Tát phù hộ, Đan Dương có thể mới vừa sinh đã được con trai, cho Từ gia chúng ta có thêm nhân khẩu.”

Đề tài này Từ Lệnh Nghi không tốt đáp lời. Vừa lúc có Diêu Hoàng đến bẩm: ”Đồ ăn bày thế nào?”

Thái phu nhân liền chỉ đông gian,” Liền bày nơi đó đi!”

Diêu Hoàng cùng nhóm tiểu nha hoàn vội đi dọn dẹp đặt kháng bàn trên Lâm Song đại kháng đông gian, sau đó dọn xong đồ ăn lên kháng bàn.

Từ Lệnh Nghi không khỏi hỏi: “Tứ phu nhân đâu?”

Diêu Hoàng cười nói: “Đang cùng Đỗ mama ở nhĩ phòng uống trà!”

Từ Lệnh Nghi hơi có chút ngoài ý muốn.

Hắn nghĩ đến nàng sẽ rất nhàm chán đứng ở ngoài cửa đợi...

Diêu Hoàng nhìn thấy vội nói: ”Ngụy Tử tỷ tỷ đã đi thỉnh Tứ phu nhân!”

Từ Lệnh Nghi gật đầu, liền thấy Thập Nhất Nương khoai thai đi đến.

”Cùng nương chào hỏi rồi tới đây ăn cơm đi!” Hắn thản nhiên hướng tới Thập Nhất Nương gật đầu.

Thập Nhất Nương lên tiếng ”Vâng”, theo lời đi chào hỏi cùng thái phu nhân, ngồi xuống đối diện Từ Lệnh Nghi.

Nha hoàn mang nước cho nàng rửa tay, nàng ăn một chén cháo nhỏ, thấy Từ Lệnh Nghi ăn một chén cơm lớn, liền vừa ăn vừa đợi Từ Lệnh Nghi, đợi Từ Lệnh Nghi buông bát, nàng cũng ăn xong. Ánh mắt Từ Lệnh Nghi dừng ở bát của nàng.

Thập Nhất Nương nghĩ đến hắn sẽ nói cái gì,” Ta ăn lượng cơm nhỏ”,” Bình thường cũng ăn như vậy” cớ nàng đều nghĩ tốt lắm, nhưng mà Từ Lệnh Nghi lại cái gì cũng không có nói.

Hai người tạ cơm của thái phu nhân, sau đó vào nhà rửa ráy, chuẩn bị buổi chiều nhận thân.

Từ Lệnh Nghi liền hỏi nàng có muốn nghỉ hay không: ”... Nhận thân đã định phải tới giờ thân buổi chiều.”

Thập Nhất Nương cảm thấy thân thể rã rời, nên cũng không khách khí cùng hắn, lập tức gật đầu: ”Ta ngủ một lúc.”

Từ Lệnh Nghi gật đầu, đi thư phòng–thư phòng hắn ở đông sương phòng sân phía trước.

Thập Nhất Nương lập tức nhẹ nhàng thở ra, đơn giản rửa ráy một phen, ngã đầu liền ngủ.

Đông Thanh đánh thức nàng thời điểm, nàng vẫn còn muốn nằm ở giường.

...

Tổ tiên của Từ gia chẳng qua là cái cô nhi phóng túng không biết cha mẹ mà thôi, cơ duyên xảo hợp được theo Thái tông hoàng đế, lúc này mới có cái gia nghiệp này. Sau lại chịu liên lụy của án oan “Trịnh an vương mưu phản”, mấy phòng đều bôn ba chạy trốn. Đến Anh Tông đế phục tước, trừ bỏ một vị thúc thúc lạc xuống Nam Kinh, mấy phòng khác tìm khắp nơi không thấy.

Bởi vậy khi Tam phu nhân hướng Thập Nhất Nương giới thiệu thân thích từ Nam Kinh đến chỉ nói: ”Đây là Hoành đại phu nhân từ Nam Kinh đến, Phú nhị phu nhân, Định tam phu nhân!”

Các nàng là chị em con dâu của thúc bá, trừ bỏ hoành Đại phu nhân còn có trượng phu Từ Lệnh Hoành lớn hơn Từ Lệnh Nghi, hai người khác đều nhỏ hơn so với Từ Lệnh Nghi.

Thập Nhất Nương quỳ gối hành lễ, dâng đồ thêu thùa may vá chính mình làm.

Ba vị phu nhân tặng Thập Nhất Nương một bộ trang sức.

Lại giới thiệu Vĩnh xương bá Hoàng phu nhân: ”... cùng nương kết bái tỷ muội!”

Hoàng phu nhân cười thưởng Thập Nhất Nương một đôi lược khảm đá kim thanh.

Về phần Nhị phu nhân, Ngũ phu nhân, Truân ca cùng Trinh tỷ nhi nàng đều là nhận thức. Cho nên nàng cẩn thận đánh giá Từ Tự Dụ trưởng tử của Từ Lệnh Nghi cùng Từ Tự Cần cùng Từ Tự Kiệm hai đứa con của Từ Lệnh Trữ. Từ Tự Dụ mười một tuổi, khuôn mặt trắng nõn, một đôi phượng nhãn vừa to vừa tròn. Không chỉ có tướng mạo giống Từ Lệnh Nghi, cử chỉ lễ phép, tiến lui có độ kia rất trầm ổn càng giống Từ Lệnh Nghi. Cùng Từ Lệnh Nghi giống như từ một cái khuôn ấn ra.

Từ Tự Cần lớn hơn so với Từ Tự Dụ ba tuổi, trong đồng lứa bắt đầu bằng chữ tự hắn đứng hàng thứ nhất. Tất cả đều đang ở trong gian đoạn thiếu niên thanh xuân, bộ dạng hắn cao gầy, ngũ quan xinh đẹp tuyệt trần, bộ dạng giống Tam phu nhân.

Có thể bởi vì đồng tuổi với Thập Nhất Nương, khi làm lễ gặp mặt biểu tình của hắn có chút xấu hổ.

Từ Tự Kiệm vừa không ổn trọng giống như đường ca Từ Tự Dụ chỉ lớn hơn hắn vài tháng, cũng không ngượng ngùng giống như bào huynh Từ Tự Cần. Bộ dáng hắn gầy bé teo nhỏ, ánh mắt nhạy bén. Thập Nhất Nương mới vừa đem đưa cho hắn đồ thêu thùa may vá, hắn lập tức đón nhận: “Như thế nào dám làm phiền Tứ thẩm đại giá, để ta, để ta!”

Tiểu hài tử nói lời của người lớn, tự nhiên chọc tất cả mọi người cười rộ lên.

Mọi người ở phòng khách ăn cơm. Thái phu nhân tự mình tiễn bước Hoàng phu nhân.

Từ Lệnh Khoan liền la hét phải đi ra ngoài một chút: ”...Khó có thể đến đây được một chuyến, dù sao cũng phải đi khắp nơi nhìn xem chứ!”

Ba vị đường huynh từ Nam Kinh đến đều có ý này, Từ Lệnh Nghi cùng Từ Lệnh Trữ liền cùng nhau ra cửa.

Hoành Đại phu nhân, cùng Định Tam phu nhân, đi chỗ Nhị phu nhân nơi đó nghỉ tạm, Phú nhị phu nhân, lại muốn đi chỗ Tam phu nhân nơi đó nghỉ tạm: ”... Vẫn là lúc Tứ phu nhân qua đời đã gặp mặt, muốn trò chuyện nhiều chút.”

Giờ phút này chỉ còn lại có Thập Nhất Nương, Tam phu nhân cùng Phú nhị phu nhân,.

Bên cạnh Thập Nhất Nương mọi người có chút không được tự nhiên. Thập Nhất Nương lại cười nói: ”Một khi đã như vậy, ta đây không làm chậm trễ Tam đệ muội.”

Nàng cười ấm áp, thái độ thân thiết, nhìn không ra có gì không vui.

Phú nhị phu nhân, liền liếc mắt xem Tam phu nhân một cái, cười hàn huyên vài câu cùng Thập Nhất Nương, sau đó theo Tam phu nhân đi chỗ nàng ở.

Trở lại trong phòng, Đông Thanh không khỏi vì Thập Nhất Nương cảm thấy bất bình: ”... Nói chuyện cũng rất đả thương người đó!”

Thập Nhất Nương lại đem bốn nha hoàn kêu đến, nghiêm mặt nói: ”Đại tỷ là nguyên phối của Hầu Gia, vậy ai cũng không thể gạt bỏ sự thật này. Ta hy vọng các ngươi có thể chấp nhận chuyện này, mà không phải lảng tránh chuyện này. Hoặc bởi vậy mà suy nghĩ miên man.” Bốn người quỳ gối ưng thuận.

Hổ Phách liền chủ động lưu lại trực đêm.

”Ngài sai ta hỏi thăm công việc ta đều hỏi thăm rõ ràng.” Nàng giúp Thập Nhất Nương thư giãn,” Đào mama nói, thái phu nhân mỗi ngày giờ chính mão rời giường, đầu giờ thần ra nội thất, giờ thần ba khắc ăn điểm tâm. Mọi người sẽ ở giờ chính thần cho đến đầu giờ tị đi thỉnh an. Qua đầu giờ tị, sẽ theo vài vị mama thường tại bên người hầu hạ cùng đến am đường niệm kinh. Buổi trưa ăn cơm trưa, đầu giờ ngọ nghỉ trưa, chính trưa rời giường. Buổi chiều hoặc chơi với Trinh tỷ, Truân ca, hoặc cùng Tam phu nhân, Ngũ phu nhân đánh bài. Đầu giờ dậu ăn cơm chiều, sau đó đến hậu viện đi dạo một lúc, chính dậu tất cả vào nhà, đầu mậu cửu nghỉ ngơi.”

Rất có quy luật, còn phù hợp với dưỡng sinh...

Thập Nhất Nương trầm ngâm nói: ”Nếu như vậy, vậy các ngươi về sau liền mỗi ngày giờ chính mão kêu ta rời giường đi!”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3