Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh - Chương 88
Chương 88: Lần đầu tất cả gặp mặt
Editor: Thanh Tâm
Nhạc Tuyết Vi chạy thẳng về nhà ga, cũng không tìm được Hàn Thừa Nghị. Muốn gọi điện thoại cho anh, mới phát hiện di động hết pin, điện thoại không gọi được, cũng đã tự động tắt máy. Như thế này làm sao liên lạc với anh? Loại cảm giác này, làm Nhạc Tuyết Vi cảm thấy thực uể oải.
Không có cách nào, không liên lạc được với Hàn Thừa Nghị, muốn về ‘ ẩn hồ ’ cũng không có xe, Nhạc Tuyết Vi chỉ có thể hậm hực trở về trường học.
Mới vừa đi đến cổng lớn, liền gặp Kiều Vạn Đông đến tìm cô.
“Tuyết Vi?” Kiều Vạn Đông nhìn thấy cô, lộ ra vẻ mặt vui mừng, rồi lại hơi khẩn trương, “Cha vừa rồi đi qua ký túc xá của con, quản lí kí túc nói con hôm nay về trường học? Như thế nào trở lại cũng không về nhà?”
Nhạc Tuyết Vi nhấc không nổi kính, nhíu mày nói: “Không nghĩ về liền không trở về, có việc gì sao?”
Kiều Vạn Đông biết con gái còn chưa chân chính tiếp thu mình, trong lòng tuy rằng khó chịu, nhưng biểu hiện lại càng tích cực chủ động, “Cha gọi di động cho con nhưng không được, nên đến chỗ này xem có thể hay không gặp được con... Cùng cha về nhà ăn cơm chiều, ở nhà ở một đêm, được không?”
Nhạc Tuyết Vi hiện tại tâm tình kỳ thật không muốn đi, bất quá, ngẫm lại trở về có thể chèn ép khí thế hai mẹ con Khang Tuệ Trân... Nhạc Tuyết Vi lông mày giương lên, tinh thần tỉnh táo, nhếch miệng cười với Kiều Vạn Đông, “Được, cha chờ một chút, con vào ký túc xá lấy hai bộ quần áo, Kiều Vũ Vi béo như vậy,áo ngủ của chị ta chắc chắn rất rộng!”
“Ha hả, hảo.”
Kiều Vạn Đông sao lại phản bác? Cười đáp ứng, đi theo cô thu dọn đồ đạc cùng nhau trở về.
Cha con hai người tươi cười trở lại Kiều gia, đứng ở trước cửa, Nhạc Tuyết Vi cư nhiên thấy được một đôi dày da thủ công anzi của nam! Nhạc Tuyết Vi giật mình... Chẳng lẽ, Hàn Thừa Nghị cũng ở Kiều gia? Trừ anh ra, cô nghĩ không ra còn có đàn ông nào đi oại giày này xuất hiện ở Kiều gia!
Quả nhiên, đổi xong giày, cha con hai người cùng vào phòng khách, liền nghe thấy phòng khách toàn âm thanh vui vẻ.
“Hàn tổng, ngài ăn nhiều một chút, dâu tây này rất tươi mát đấy!”
Đây là Khang Tuệ Trân,thanh âm cố tình lấy lòng.
“Bác gái, bác không cần khách khí như vậy, gọi cháu là Thừa Nghị là được rồi.”
Nhạc Tuyết Vi sững lại, phía sau một trận hàn ý nảy lên, quả nhiên là Hàn Thừa Nghị! Anh ta một giây trước còn ở nhà ga đuổi theo cô, giây tiếp theo
liền chạy đến chỗ vị hôn thê sắm vai ‘ con rể ngoan ngoãn ’? Hừ! đáy lòng cô không khỏi phát ra một tiếng cười lạnh!
Kiều Vạn Đông ở một bên giải thích đến: “Là Hàn tổng, con đã làm thư kí của cậu ấy, hẳn là biết đi? Cậu ấy cùng chị của con qua lại với nhau. Cha đem hành lý của con đưa lên lầu trước,con ở chỗ này chờ cha một chút.” Nói xong, xách hành lí của Nhạc Tuyết Vi lên lầu.
Nhạc Tuyết Vi đương nhiên sẽ không ngu ngốc đứng ở một chỗ chờ Kiều Vạn Đông xuốni, mà là lập tức xoay người đi hướng phòng khách.
Cô không nói một lời, mang theo một loại biểu tình xem kịch vui đứng ở trước mặt mẹ con Khang Tuệ Trân cùng Hàn Thừa Nghị. Cho dù cô chỉ trầm mặc, sự tồn tại vẫn là rất mạnh mẽ, cơ hồ là một khắc cô đứng ở đấy liền thành tiêu điểm, tức khắc hấp dẫn ánh mắt ba người ngồi trên sô pha.
Mẹ con Khang Tuệ Trân không thể nghi ngờ là khiếp sợ thêm hoảng loạn... Mà Hàn Thừa Nghị, thế nhưng cũng là biểu tình giống họ như đúc! So với hai người kia, phản ứng của anh thật làm trái tim Nhạc Tuyết Vi!
“Mẹ!” Kiều Vũ Vi nhỏ giọng kêu mẹ, lôi kéo tay áo bà ta, lại cẩn thận đi quan sát biểu tình Hàn Thừa Nghị, thấy anh nhìn chằm chằm Nhạc Tuyết Vi, hận đến nỗi hàm răng đều cắn chặt!
Khuôn mặt Khang Tuệ Trân trắng bệch, tránh khỏi con gái, đứng lên, khuôn mặt cố gắng tươi cười, “Tuyết vi a? Sao con lại tới đây? Không nghe thấy con nói hôm nay lại đây a?”
Khang Tuệ Trân hiện tại lo lắng nhất chính là sự thật Kiều Vạn Đông và Tuyết Vi là cha con bị vạch trần, cứ như vậy, thân phận của bà ta cùng Kiều Vũ Vi sẽ có vẻ thực xấu hổ,gia đình giống như Hàn Thừa Nghị,đối với loại thân phận này vẫn là thực để ý, bà ta không thể mạo hiểm khi Kiều Vũ Vi còn không chưa được gả vào hào môn.
Đối với điểm tâm tư này của bọn họ, Nhạc Tuyết Vi xem rất rõ ràng, cô không chút nào che dấu lộ ra khinh thường cười lạnh, “Úc, là chú đến trường học đón cháu? Như thế nào,dì không chào đón sao?”
Chú? Khang Tuệ Trân sửng sốt, Nhạc Tuyết Vi cư nhiên nói Kiều Vạn Đông là chú cô ta? Nha đầu này giấu cái gì trong hồ lô? Nhưng mặc kệ thế nào, chỉ cần có thể giấu Hàn Thừa Nghị liền hảo.
Khang Tuệ Trân thật là mượn gậy đánh rắn, cư nhiên lôi kéo Nhạc Tuyết Vi, làm ra bộ dáng từ ái, “Như thế nào lại không? Thường xuyên muốn cháu tới nhà ăn cơm, đứa nhỏ này, tóm lại không chịu cùng chúng ta thân cận.”
Đối với trường hợp quỷ dị này, Kiều Vũ Vi không hiểu. Vừa rồi nhìn đến Nhạc Tuyết Vi, cô ta đúng thật là bị dọa chết! Nhưng nha đầu này, cư nhiên không nói ra sự thật bản thân là con gái của Kiều gia?
“Nếu dì đã nói như vậy, về sau cháu liền phải thường xuyên quấy rầychú dì...” Nhạc Tuyết Vi quay mặt đi tới, cố ý nhìn về phía Kiều Vũ Vi, cường điệu nói, “Còn có... Chị.”
Kiều Vạn Đông từ trên lầu xuống dưới, đối thoại của bọn họ ông nghe rành mạch, nhịn không được cười khổ,con gái nhỏ vẫn là không muốn trước mặt người ngoài thừa nhận ông...Cái chức bố này, không biết khi nào mới có thể danh chính ngôn thuận?
Phục hồi tinh thần, Kiều Vạn Đông vẫn duy trì phong độ gia trưởng đi đến phòng khách.
Hàn Thừa Nghị lúc này cũng đứng lên, hướng tới Kiều Vạn Đông hơi hơi cong lưng, thái độ cực kỳ cung kính, “Bác trai, Thừa Nghị quấy rầy.”
Kiều Vạn Đông xua xua tay: “không cần khách sáo, chốc lát ăn nhiều một chút là được, Tuyết Vi... Cậu cũng biết, con bé là cấp dưới của cậu, liền không cần ta giới thiệu đi? Con bé kỳ thật là con...”
“Lão kiều!”
“Cha!”
“Chú!”
Vợ cùng hai con gái đồng thời ngăn Kiều Vạn Đông, Kiều Vạn Đông ngẩn ra, nhìn nhìn Nhạc Tuyết Vi, Nhạc Tuyết Vi mấy không thể làm gì hơn là lắc đầu, Kiều Vạn Đông chua xót cười, nói: “Tuyết Vi là con gái của một người bạn cũ.”
”
Hàn Thừa Nghị nhíu lại mi, rõ ràng cảm thấy sự tình có chút kỳ quặc, nhưng... Lại không thể nói không đúng chỗ nào. Chỉ có thể gật gật đầu, “ n,trước kia cũng nghe cô ấy nói qua, nói bác trai rất chiếu cố cô ấy.” Anh ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại không nhịn được chua xót!
Trên thực tế, từ khi Nhạc Tuyết Vi bắt đầu xuất hiện ở Kiều gia,anh đã nhịn không được mà phun dấm chua! anh đuổi theo cô, cô đều hờ hững, chính là... Kiều Vạn Đông vừa đi tìm, cô liền đã trở lại! Hiện tại cư nhiên còn trắng trợn táo bạo đến tận nhà?
Nói cái gì mà con gái của cố nhân? Nếu chỉ là đơn giản như vậy, hai mẹ con Khang Tuệ Trân vì cái gì lại có thái độ này?
Trừ bỏ Hàn Thừa Nghị cảm thấy khó chịu, đồng dạng còn có Kiều Vũ Vi.
Từ lần trước ở văn phòng nghe lén Hàn Thừa Nghị cùng Nghê Tuấn nói chuyện, cô ta liền hoài nghi Hàn Thừa Nghị cùng Tuyết Vi có điều gì đó.
Hôm nay thấy như vậy, càng hoài nghi. Hàn Thừa Nghị nhìn Nhạc Tuyết Vi,cái loại ánh mắt này, quả thực...Cô ta không biết nên hình dung thế nào, dù sao, quá nhiệt liệt, anh tuy rằng đối với cô ta thực tốt, nhưng chưa từng dùng cái loại ánh mắt này nhìn cô ta!
“Tới tới, đều tới nhà ăn đi! Đồ ăn đều chuẩn bị tốt, không ăn liền lạnh.”
Kiều Vạn Đông một bên nói, một bên đi kéo Nhạc Tuyết Vi, Nhạc Tuyết Vi ánh mắt khiêu khích xẹt qua hai mẹ con Khang Tuệ Trân, đồng dạng lơ đãng dường như xẹt qua Hàn Thừa Nghị, kéo Kiều Vạn Đông đi nhà ăn.
Phía sau ba người, các loại tâm tư, âm thầm đem tay nắm chặt thành quyền...
“Tuyết vi, tới, bong bóng cá là thứ tốt nhất, cho con.”
Vừa lên bàn ăn, Kiều Vạn Đông tình thương của cha tràn lan, chiếu cố con gái nhỏ liền không chút cố kỵ. Khang Tuệ Trân sắc mặt trắng bệch nhìn hai cha con, sợ Hàn Thừa Nghị nhìn ra cái gì tới, lại chỉ có thể lo lắng suông, cái gì đều làm không được, kia tâm tình thật là giống như kiến bò trên chảo nóng! Trong lòng sớm đem Nhạc Tuyết Vi mắng té tát.
Hàn Thừa Nghị mặt âm trầm, sắc bén ánh mắt không ngừng ở Kiều Vạn Đông trên người thiết quá! Nếu ánh mắt là dao nhỏ, như vậy giờ phút này, Kiều Vạn Đông sớm bị chặt thành tám khối!
Anh cầm lấy chiếc đũa, tùy ý duỗi hướng một mâm vịt quay, kẹp một miếng vịt quay đưa tới chén Kiều Vũ Vi, ôn nhu nói đến: “Nào, ăn nhiều một chút.”
Kiều Vũ Vi thụ sủng nhược kinh, tâm hoa nộ phóng, nhỏ giọng nói đến: “Vẫn là anh ăn đi? em sợ béo.”
thanh âm này, Nhạc Tuyết Vi nghe xong chỉ muốn phun.
Nhưng Hàn Thừa Nghị thực hưởng thụ, hướng Kiều Vũ Vi nói: “Em không mập, Em nơi nào béo? Nữ nhân chính là phải có da thịt mới đẹp, Em như vậy vừa vặn tốt...”
“Khụ khụ khụ khụ...” Nhạc Tuyết Vi uống canh cá, nghe xong lời này, đột nhiên ho lên, giống như có xương cá mắc trong cổ họng, đau đến nỗi nước mắt cô đều trào ra, “Khụ khụ khụ khụ... Xương cá, đau!”
Kiều Vạn Đông cả kinh, đứng lên, ghé sát vào mặt Nhạc Tuyết Vi, nôn nóng nói: “Hé miệng, để ta nhìn xem... Như thế nào lại mắc xương cá? Ta rõ ràng đều chọn lựa kĩ rồi... Ai nha, đứa nhỏ này, ăn canh như thế nào cũng không cẩn thận một chút?”
Nhạc Tuyết Vi che miệng, oán giận nhìn về phía cha mình, giận đến: “Là cha không chăm sóc con tốt, như thế nào còn trách con! Đều là cha! Đều tại cha!”
“Ai ai ai, là là là, là ta không tốt!” Kiều Vạn Đông nhìn khuôn mặt nhỏ của con gái nghẹn đến đỏ bừng, sao còn nỡ quở trách cô? Lo lắng đau lòng đều lo không hết. “Như vậy không được, chúng ta đi bệnh viện, đem xương cá lấy ra!”
Như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa!
Hàn Thừa Nghị nhẫn nại đã tới cực điểm! Mắt thấy Kiều Vạn Đông hoà thuận vui vẻ Tuyết Vi một bộ dáng không màng đến người khác, anh nếu còn có thể nhẫn được, anh không phải là đàn ông!
Anh quắc mắt đứng lên, đi đến bên người Nhạc Tuyết Vi, một tay đoạt lại cô từ trong tayKiều Vạn Đông, cưỡng chế phẫn nộ cùng ghen tuông trong lòng, lạnh giọng nói: “Bác trai, bác vẫn là ở nhà ăn com tiếp đi? Cháu mang cô ấy đi bệnh viện là được.”
Nhạc Tuyết Vi bị dọa cho ho khan, nói không ra lời, lắc đầu kháng nghị lại không có hiệu quả, bị Hàn Thừa Nghị trực tiếp kéo ra khỏi Kiều gia, ném vào trong xe.
Trên bàn cơm, chỉ còn lại Kiều gia một nhà ba người hai mặt nhìn nhau, đây là có chuyện gì? Hàn Thừa Nghị không phải là bạn trai Kiều Vũ Vi sao? Vì cái gì Nhạc Tuyết Vi mắc xương, ngược lại là anh ta mang cô đi rồi? Nơi này đến phiên ai cũng không tới phiên anh ta?
Mà bên ngoài gia viên Kiều gia, Nhạc Tuyết Vi bị ném vào trong xe, khoa tay múa chân: “Cho tôi xuống xe! Tôi không đi theo anh... Khụ khụ khụ...”
“Hừ!” Hàn Thừa Nghị cười lạnh một tiếng, dẫm chân ga, xe tức tốc phóng đi, đem kháng nghị của Nhạc Tuyết Vi không để ý! Tiểu nha đầu thật là không muốn sống nữa, làm trò trước mặt anh, cùng lão già Kiều Vạn Đông, như vậy thân mật! Cô dám... To gan như vậy!