Tiên Hồng Lộ - Chương 369

Chương 369: Xóa bỏ tai họa ngầm!

- Âm Hồn thượng nhân!

Dương Phàm thực bị dọa cho hoảng sợ, bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhìn chăm chú vào mình ai cũng phải kinh hãi run sợ. Huống chi nghe Quan Tùng nói Âm Hồn thượng nhân này chính là cường giả Quỷ Thi Đạo, là người lòng dạ độc ác. Trước đó Âm Hồn thượng nhân này muốn dẫn Dương Phàm tới động phủ của hắn giao dịch lại bị từ chối. Cuối cùng tuy rằng vẫn giao dịch được Duyên Thọ Đan nhưng dường như Âm Hồn thượng nhân vẫn còn chưa chịu. Dù sao Dương Phàm cũng chỉ là một cường giả cấp bậc Kim Đan trong tay lại có được vật quý hiếm Duyên Thọ Đan đương nhiên sẽ khiến người ta chú ý. Ngay cả hắn đã cố sức hạ thấp chỉ xuất ra ba viên Duyên Thọ Đan, thậm chí chưa từng để lộ ra vật phẩm cao cấp gì khác nhưng vẫn còn bị người ta chú ý.

Sau khi biết được tình huống như thế, Dương Phàm vừa mới bắt đầu có chút tâm thần bất an. Nhưng hắn nghĩ lại, Thiên Nho Đảo này là địa bàn cường đại biết bao cao nhân ẩn phía sau thậm chí có thể bằng vào thực lực bản thân khiến pháp ước liên minh Thiên cầm Nội Hải phải phá lệ ngay cả cường giả đáng sợ như Tam Sát Nam Đế đi vào Thiên Nho Đảo cũng không dám giết người, huống chi là một Nguyên Anh bình thường. Nghĩ đến đây Dương Phàm hơi trấn định lại, nhưng cũng vô tình kết giao được bạn tốt nên liền tìm tới Quan Tùng.

- Quan tiền bối! Các loại tài liệu của ta đều đã giao dịch xong rồi

Dương Phàm hướng tới hai ông cháu người này chào hỏi.

- Đại ca ca! Muội cùng gia gia cũng sắp xong rồi.

Quan Tú Dao chớp đôi mắt thanh tú sáng ngời kéo một bên tay Dương Phàm nói.

- Dương dược sư chờ chút! Ta cùng với Thanh Long hộ pháp còn có một vật cần giao dịch

Quan Tùng cười nói với Dương Phàm một câu. Cùng đứng chung một chỗ với đám người Quan Tùng khí tức âm lãnh và ác ý từ Âm Hồn thượng nhân kia lập tức tiêu tán. Thực hiển nhiên, đối mặt với Nguyên Anh lão quái đồng cấp bậc Âm Hồn thượng nhân kia còn có lòng kiêng kị. Lúc này, Dương Phàm phát hiện Quan Tùng cùng Thanh Long hộ pháp đang giao dịch khối Lôi Tinh Thạch.

- Không được! Năm khối linh thạch thượng phẩm cộng thêm hai kiện Pháp bảo trung phẩm một viên hồn ngọc chân linh châu không thể thiếu thứ nào

Quan Tùng nói với vẻ mặt kiên quyết

- Ôi! Quan đạo hữu! Năm khối linh thạch thượng phẩm thêm một kiện Pháp bảo trung phẩm cùng Hồn ngọc chân linh châu, lấy giá cả này, cho dù đổi hai khối Lôi Tinh Thạch cũng dư rồi.

Thanh Long hộ pháp nói với bộ dáng vô cùng bất mãn. Dương Phàm ở một bên cười thầm không nghĩ tới giữa bậc cao Nguyên Anh cùng bậc cao yêu thú biến hóa hình này, lại còn xuất hiện tình cảnh kỳ kèo trả giá như phàm nhân đi chợ như vậy.

- Hai người bọn họ đã kỳ kèo tại đây hai canh giờ rồi

Quan Tú Dao dường như cũng thấy nhàm chán liền kéo tav Dương Phàm nói chuvện. Dương Phàm sau khi biết tình hình, không khỏi cười thầm. Tuy nhiên hắn cũng nhìn ra được Thanh Long hộ pháp kia cần luyện chế Pháp bảo phi hành Lôi Vũ Sí vô cùng hiếm thấy rất cần Lôi Tinh Thạch. Mà Quan Tùng đúng là nhìn trúng điểm ấy, nên muốn bắt chẹt yêu thú biến hóa bậc cao này.

Nhưng mà Thanh Long hộ pháp này thân là Thông Linh Thử biến hóa kỳ, cũng là cáo già đâu có dễ dàng chịu lép vế?

Vì thế hai người này tiến hành một màn kỳ kèo giá cả trước nay chưa từng có. Ngay thời điểm Dương Phàm đứng nói chuvện cùng Quan Tú Dao. Âm Hồn thượng nhân kia đứng trong một góc. nhíu mày, ánh mắt lóe lên một tia dị sắc: "Tiểu tử này như thế nào quen biết với Quan Tùng, kiểu dáng xem ra còn quan hệ không đơn giản?"

Tình huống như thế khiến trong lòng hắn sinh ra kiêng kị liền hủy bỏ kế hoạch trước đó. Lại đợi một lát giao dịch giữa Quan Tùng và Thanh Long hộ pháp cuối cùng cũng chấm dứt. Âm Hồn thượng nhân thấy vậy, vội vàng đi tới gặp Thanh Long hộ pháp, hơi cười nịnh nói:

- Thanh Long hộ pháp! Tên tiểu tử giao dịch Duyên Thọ Đan vừa rồi, cùng Quan lão nhân là có quan hệ gì vậy?

Vù!

Rời Tử Thiên Điện. Dương Phàm thở ra một hơi dài.

- Ta xem bộ dáng Dương dược sư dường như có điều tâm thần bất an thì phải?

Quan Tùng không hổ là lão quái sống gần ngàn năm bản lĩnh quan sát sắc mặt rất giỏi. Dương Phàm vội vàng dùng thần thức truyền âm. nói:

- Quan tiền bối! Là như vầy

- Cái gì!

Quan Tùng hơi đổi sắc mặt, chợt trong mắt lóe sáng:

- Âm Hồn thượng nhân này tính nết vẫn như cũ không chịu sửa đổi lại mưu toan xuống tay với hậu bối thật không biết liêm sĩ, không biết tự trọng.

Bình thường bậc cao Nguyên Anh thân phận ở Tu Tiên giới cao quý biết bao nếu không cừu không oán đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ chủ động xuống tay với hậu bối. Duyên Thọ Đan tuy rằng quý báu. Nguyên Anh bình thường coi như có chút động tâm nhưng cũng không tính là hấp dẫn trí mạng đương nhiên sẽ không tự hạ phẩm giá của mình. Âm Hồn thượng nhân có hành vi như thế chỉ làm cho Nguyên Anh cùng một cấp xem thường.

- Tiền bối! Thời điểm giao dịch Âm Dương Thảo hắn đưa cho ta một cái ngọc phù nói là liên hệ với hắn.

Dương Phàm đột nhiên nhớ tới điều gì lấy ra một tấm ngọc phù màu đen.

- Ngọc phù?

Quan Tùng nhướng hàng lông mày bảo Dương Phàm đưa cho lão nhìn lại xem.

- Truyền tấn phù? Âm Hồn thượng nhân này thật đúng là không tiếc bỏ vốn ra.

Quan Tùng nói với vẻ mặt trào phúng:

- Một tấm Truyền tấn phù như vậy, ít nhất cũng có giá hai vạn linh thạch!

Hai vạn linh thạch!

Dương Phàm há to miệng, có chút khó có thể tin.

- Truyền tấn phù ở Tu Tiên giới thập phần hiếm thấy, bình thường chỉ xuất hiện trong tay tu sĩ bậc cao. Luyện phù sư có thể luyện chế được nó có thể nói là lông phượng và sừng lân. Truyền tấn phù này, ở trong vòng vạn dặm có thể làm được thông suốt kết nối trao đổi, ở trong vòng mười vạn dặm có thể nhắn gửi tin tức ngắn gọn, ở trong vòng một trăm vạn dặm có thể mơ hồ cảm ứng được một tấm Truyền tấn phù khác.

Quan Tùng giải thích.

- Âm Hồn thượng nhân khẳng khái đưa Truyền tấn phù trân quý như thế cho ta có thể hắn đã động tay động chân cái gì trên đó hay không?

Dương Phàm hỏi. hắn sớm đã có điểm hoài nghi ngọc phù không rõ ràng này.

- Ha ha! Ngươi thực thông minh

Quan Tùng nhìn hắn một cái tán dương, chợt trên người dâng lên một uy áp kinh người, một tia dao động kỳ dị theo trên tay vọt tới rót vào trong Truyền tấn phù kia.

"Rắc rắc!"

Vô hình trung, linh hồn ở trong đó truyền tới một tiếng kêu kinh hãi. Quan Tùng giao lại Truyền tấn phù bậc cao cho Dương Phàm cười tủm tỉm nói:

- Thực không tệ, ngươi miễn phí thu được một tấm Truyền tấn phù. Âm Hồn thượng nhân kia mất nhiều hơn được.

Dương Phàm vội vàng tiếp nhận Truyền tấn phù ẩn ẩn cảm giác được khí tức bất thường phía trên nó đã biến mất. Thực dễ nhận thấy, Quan Tùng đã xóa bỏ dấu vết Âm Hồn thượng nhân động tay chânTruyền tấn phù này.

- Đa tạ tiền bối!

Dương Phàm vội vàng nói tạ ơn.

- Nhấc tay chút thôi không có gì! Âm Hồn thượng nhân này nổi tiếng xấu ở Thiên cầm Nội Hải chỉ tiếc lão phu cùng hắn tu vi không hơn kém nhau mấy, không thể diệt trừ được người này.

Trong mắt Quan Tùng lóe ra ý chán ghét khinh miệt. Thực hiển nhiên, đều là bậc cao Nguyên Anh nhưng lão rất xem thường Âm Hồn thượng nhân. Tiếp theo mấy ngày, Quan Tùng dẫn Dương Phàm đi mấy chỗ phường thị khác trên Thiên Nho Đảo. Quan Tùng dẫn hắn đi phường thị đều là cấp bậc cao tầng trở lên trong Thiên Nho Đảo. Trong thời gian này, Dương Phàm cũng giao dịch rất nhiều tài liệu thậm chí ngay cả Khai Linh Thạch bậc cao hiếm thấy cũng thu được vào tay, tất nhiên là vui sướng thỏa mãn. Rốt cục sau thời gian gần nửa tháng ở trên Thiên Nho Đảo. Dương Phàm ngỏ lời cáo từ Quan Tùng.

- Dương dược sư! Ta thấy ngươi ngày sau tiền đồ vô lượng! Có thời gian rãnh đến Thiên Khung Thành, gia tộc của lão phu là ở đó

Trước khi đi Quan Tùng vui vẻ đưa ra lời mời Dương Phàm.

- Thiên Khung Thành?

Dương Phàm mắt sáng lên đó chính là một trong bốn đại thành trì thành lũy ở Thiên Cầm Nội Hải địa vị gần với Vĩnh Hằng Đảo. Không nghĩ tới Quan Tùng này còn có lai lịch không tầm thường như thế.

- Vãn bối có thời gian nhất định sẽ đến thăm.

Dương Phàm ôm quyền cáo từ. Nhìn theo ông cháu Quan Tùng rời đi, trong lòng Dương Phàm thở một hơi dài. Tuy rằng không thể không thừa nhận lão già Quan Tùng này bình dị dễ gần gũi nhưng mà Tu Tiên giới hết thảy lấy thực lực làm căn bản. Quan Tùng giao hữu khắp thiên hạ nhưng giao hữu cũng là phải nhìn xem thực lực hoặc tiềm lực của đối phương. Quan Tùng mắt sáng như đuốc, lịch duyệt phong phú đúng là đã nhìn ra tiềm lực thật lớn của Dương Phàm. Hiện tại tu vi của Dương Phàm mặc dù không lọt vào mắt Nguyên Anh KỲ lão quái, nhưng hắn tuổi còn nhỏ, tiềm lực thật lớn sau một thời gian thành tựu của hắn không thể đo lường được.

Sau khi từ biệt Quan Tùng Dương Phàm lập tức thông qua ngọc phù gia tộc, triệu tập tu sĩ gia tộc đang ở trên Thiên Nho Đảo. Thời gian giao dịch nửa tháng sắp hết cũng nên trở về Thiên Nhạc Viên rồi

Dương Phàm rất nhanh rời Thiên Nho Đảo bay ra hướng hải vực. Vừa về đến Thiên Nhạc Viên Chấp An trưởng lão Từ Lập đi ra đón hơi có vẻ chờ mong hỏi:

- Dương trưởng lão! Tài liệu cần thiết luyện chế đan dược ngài tìm được đủ chưa?

- Đều tìm đủ rồi.

Dương Phàm cũng lộ ra vẻ tươi cười vui mừng.

Lần này đi Thiên Nho Đảo may mắn gặp được Quan Tùng nếu không cũng không dễ dàng tìm đủ tất cả tài liệu, thậm chí còn thu hoạch rất dồi dào.

- Thật tốt quá!

Từ Lập mừng thầm trong lòng đối với Dương Phàm càng thêm khách sáo. Chỉ cần Dương Phàm có thể luyện chế ra Cực Dương Đan trung phẩm hai vị song tu đạo lữ của hắn sẽ nắm chắc thật lớn giúp họ thăng cấp bậc cao. Đến lúc đó hẳn với bí thuật song tu liền có thể tăng lên tu vi của mình, tỷ lệ thăng cấp bậc cao Nguyên Anh sẽ tăng thêm vài phần. Mặc dù ở trong vòng mấy chục năm ngắn ngủn không thể bước vào Nguyên Anh nhưng tu luyện đến Kim Đan đỉnh hẳn là dư sức đạt tới.

- Đúng rồi, lần trước từ Thiên Nho Đảo trở về, nghe nói Tiết Nhân muốn luyện chế một thanh lợi khí công kích

Từ Lập hạ thấp giọng nói với Dương Phàm:

- Ngài cần phải cẩn thận một chút, lần trước đánh ngang tay với ngài. rõ ràng hắn không cam chịu.

- Lợi khí công kích?

Dương Phàm cười cười không nói gì thêm ngược lại hỏi:

- Ta đi rồi, tu sĩ Thánh Nho Môn kia có tìm tới gây phiền toái không?

- Không có! Ta nghĩ tu sĩ Nho môn bọn họ hẳn sẽ không làm chuyện cướp đoạt. Huống chi Thánh Nho Môn cách chỗ chúng ta nơi đây khá xa bình thường vài người bậc cao không dám khiêu chiến với toàn bộ gia tộc chúng ta?

Từ Lập trầm ngâm rồi nói.

- Nói cũng đúng! Tuy nhiên việc này tốt hơn là nên phòng bị cẩn thận.

Dương Phàm lại nhắc nhở nói:

- Từ trưởng lào! Đến phiên ngài đi Thiên Nho Đảo rồi.

- Ha ha! Ta thiếu chút nữa quên

Từ Lập vội vàng dẫn dắt một đội tu sĩ đi Thiên Nho Đảo.

Dương Phàm vẫn không đề cập chuyện liên quan với Âm Hồn thượng nhân nhưng hắn đã lưu ý trong lòng trên ý nghĩa nào đó ở Thiên cầm Nội Hải xem như hắn cũng tạo nên một kẻ thù rồi

Âm Hồn thượng nhân thân là cường giả Nguyên Anh ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo với tính cách của hắn sao có thể dễ dàng bỏ qua được?

Nửa tháng sau Từ Lập quay về, cũng thu hoạch được nhiều, sau đó đến phiên Nghiêm Xuyên. Lại qua nửa tháng Nghiêm Xuyên dẫn dắt một đội tu sĩ cùng trở về Thiên Nhạc Viên. Các tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên trải qua một lần mậu dịch trên biển với Thiên Nho Đảo. Trong thời gian này tự nhiên cũng tồn tại thị trường mua thấp bán cao không sao tháo gỡ được. Cứ như vậy, giai đoạn giao dịch trên biển trong hai tháng cũng qua đi. Quái vật lớn Thiên Nhạc Viên này lại hóa thành một điểm nhỏ màu đen chạy trên hải vực mênh mông mờ mịtDương Phàm rốt cục thở một hơi dài nhẹ nhõm an tâm lại bắt đầu chuẩn bị công việc luyện đan. Hắn muốn luyện chế đương nhiên là Cực Âm Cực Dương Đan có thể tăng lên công lực của mình.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3