Tiên Ngục - Chương 1211

Chương 1211: Thánh Mẫu Tiên Tôn

- Thiên Vũ, ta đang ở quý phủ của một vị Tiên Tôn khác làm khách. Bản thể cách đây mấy ức triệu dặm, bởi vậy, chỉ có thể dùng phương thức này nói chuyện với ngươi.

Thánh Mẫu Tiên Tôn giọng điệu ôn hòa, xác thực làm cho người ta có cảm giác như nói chuyện với từ mẫu.

- Đây đã là vinh hạnh của vãn bối.

Tô Triệt lại thi lễ lần nữa.

- Không cần khách khí như vậy.

Thánh Mẫu Tiên Tôn hòa ái cười, lập tức đi vào chính đề:

- Nếu Côn Bằng chi noãn tiến hành chuyển hóa thiên ý, chín thành sẽ thất bại. Tuy Côn Bằng là Viễn Cổ Ma Thần, nhưng mà, bên trong thiên địa đã dưỡng dục ra con thứ hai, trong chuyện này cần phải có nguyên nhân. Ta có thể cam đoan với ngươi, Thiên Ý Thần Lô sẽ truyền tống trứng Côn Bằng này đến lĩnh vực khác bảo vệ. Nhưng đối với ngươi mà nói, thì ý nghĩa chuyển hóa thất bại, triệt để mất đi nó... giảng như vậy, ngươi nguyện ý tin tưởng không?

- Ta tin.

Tô Triệt gật đầu nói:

- Một khắc khi mới vừa đưa nó vào lô đỉnh, ta đã sinh ra một loại cảm giác tương đối mơ hồ... cảm giác không tốt lắm.

- Đã như vậy, ta liền làm một giao dịch với ngươi.

Thánh Mẫu Tiên Tôn mỉm cười nói:

- Ta đối với Côn Bằng chi noãn này, vừa vặn có một chút hứng thú, muốn ấp nó ra, hơn nữa bồi dưỡng đến cảnh giới Tiên Đế cửu trọng thiên, làm linh sủng của mình. Ngươi cứ yên tâm, phương pháp của ta không phải là giết hại sinh linh, không phải dùng vô số sinh mệnh lực làm nó sống lại. Ta còn có một loại phương pháp càng thích hợp.

Tô Triệt không tiếng động gật đầu, đối với cái này đương nhiên là không có nghi vấn. Thiên La Thánh Mẫu ở bên trong các Tiên tôn, cũng xem như là ba vị có tư cách già nhất, một ít chuyện này đối với nàng mà nói, nhất định sẽ dễ dàng.

Thủ đoạn của Tiên Tôn, này không có cách nào tưởng tượng.

Thánh Mẫu Tiên Tôn tiếp tục nói:

- Ngươi nghĩ muốn cái gì, có thể nói cho ta biết, mặc dù chỗ này của ta không có, chỉ cần trên tay Tiên Tôn khác có, ta cũng sẽ lấy tới trao đổi cùng ngươi. Coi như là, lúc này ngươi chuyển hóa bảo vật, đã thành công.

Ý ở ngoài lời: đồ ngươi muốn, bất kể là cái gì, ta khẳng định cầm ra được.

Khẩu khí của Tiên Tôn là có thể lớn như vậy, cuồng như vậy, bởi vì, đồ tốt nhất trên đời này, không nói chín thành, cũng có tám phần, đều bị bọn hắn khống chế.

- Vãn bối muốn một kiện Thiên Nhiên Thần Vật có thể dung hợp tất cả lực lượng thuộc tính thế gian, lại không sinh ra bài xích cùng xung đột...

Tô Triệt vừa nói như vậy, Thánh Mẫu Tiên Tôn nở nụ cười.

Nàng cười nói:

- Nguyên lai, ngươi muốn chuyển hóa trứng Côn Bằng thành một món đồ như vậy. Ngươi đứa nhỏ này, ý nghĩ thật là có chút khờ dại.

- A?

Tô Triệt sững sờ nói:

- Không được sao?

- Đương nhiên không được!

Thánh Mẫu Tiên Tôn trả lời:

- Mặc dù trứng Côn Bằng này có thể thừa nhận được thiên ân, thành công rót vào một tia tiên thiên thuộc tính, cũng không nhất định có thể chuyển hóa thành loại đồ vật mà ngươi suy nghĩ. Phải biết rằng, trứng Côn Bằng chính là một vật sống, cùng hậu thiên pháp bảo do người luyện chế hoàn toàn bất đồng. Ai, đạo lý này quá mức dài dòng, mấy ngày mấy đêm không nhất định nói hết, tóm lại, ngươi muốn thực hiện nguyện vọng này, xác xuất thành công không đến một phần vạn.

- Là như thế này...

Tô Triệt chậm rãi gật đầu, nhưng mà, trong nội tâm lại không hoàn toàn tán thành.

Bất quá, cái này cũng không sao cả, chỉ cần nàng có thể cung cấp cho mình kiện Thiên Nhiên Thần Vật kia, dùng trứng Côn Bằng trao đổi, đó cũng là tương đối có lời.

Dù sao, đưa trứng Côn Bằng vào Thiên Ý Thần Lô, khẳng định tồn tại tỷ lệ thất bại nhất định, nhưng giao dịch cùng nàng mà nói, trăm phần trăm có thể được kiện Thiên Nhiên Thần Vật mình muốn.

Tô Triệt tin tưởng, chỉ là một kiện Thiên Nhiên Thần Vật mà thôi, khẳng định không khó được Tiên Tôn.

- Thiên Vũ, ngươi cho rằng, ta làm như vậy, thật là bởi vì nhìn trúng trứng Côn Bằng này sao?

Thánh Mẫu Tiên Tôn giống như có một chút không vui, cảm giác Tô Triệt hoài nghi động cơ của mình.

- Đương nhiên không phải.

Tô Triệt vội vàng nói:

- Sự phát đột nhiên, vãn bối chỉ là có một chút mờ mịt mà thôi. Nhưng vãn bối biết rõ, Thánh Mẫu Tiên Tôn căn bản không thèm để ý quả trứng này, ngài ngồi xuống, không biết có bao nhiêu vị Tiên Đế cửu trọng thiên vì ngài kính dâng hết thảy.

Thánh Mẫu Tiên Tôn chậm rãi gật đầu, sắc mặt khôi phục hòa ái trước kia.

Tô Triệt nói cũng là lời nói thật, đừng nhìn trứng Côn Bằng này là bảo bối trong mắt vô số người, đặt tới trước mặt Thánh Mẫu Tiên Tôn, thật đúng là không nhất định.

Thiên La Thánh Mẫu giáo, là do hơn mười vị Tiên Đế cửu trọng thiên như Quang Ý Tiên Đế tự phát tạo thành, xuống chút nữa, Tiên Đế bát trọng thiên, thất trọng thiên càng là một đống lớn, sao lại để ý một con Côn Bằng vài ức năm sau mới có thể lớn lên chứ.

Phải biết rằng, thiên đạo quyết không cho phép Côn Bằng trưởng thành Viễn Cổ Ma Thần, cực hạn của nó chỉ là Tiên Đế cửu trọng thiên, nàng cũng không có thiếu loại này.

Cho nên nói, khả năng Thiên La Thánh Mẫu ngấp nghé trứng chim này căn bản không tồn tại, nhưng mà, động cơ của nàng tuyệt đối không chỉ là muốn giúp mình đơn giản như vậy.

Động cơ của nàng rốt cuộc là cái gì, bây giờ Tô Triệt còn không nghĩ ra, cũng không muốn đi nghĩ.

Tâm tư một vị Tiên Tôn, mệt chết chính mình, vậy cũng cân nhắc không thấu.

- Ngươi ở nơi đây chờ một lát, ta biết rõ trên tay ai có đồ vật ngươi muốn này...

Nói xong câu đó, pho tượng đại biểu cho Thánh Mẫu Tiên Tôn cũng không còn động tĩnh, rất hiển nhiên, bản thân nàng nhất định chạy tới chỗ một vị Tiên Tôn khác yêu cầu bảo vật.

Tô Triệt đứng tại nguyên chỗ, quay đầu trở lại xem xét trứng Côn Bằng, còn là cảm thấy chuyện này lộ ra một ít kỳ quặc.

Bất quá, ngược lại cũng không sao, chỉ cần có thể được đồ vật mình muốn, thuận lợi mở tầng thứ bảy Tiên Ngục là được. Một vị Tiên Tôn thật muốn tính toán mình, ngăn cũng ngăn không được, trốn cũng trốn không thoát, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng...

Không thèm nghĩ nữa!

Cứ như vậy, Tô Triệt đợi chưa tới một phút đồng hồ, pho tượng trước mặt lại lần nữa lay động.

Hô!

Nàng chậm rãi nâng tay phải lên, bàn tay xuất hiện một Truyền Tống Pháp Trận nho nhỏ, sau đó liền có một kiện đồ vật từ không biết bao nhiêu ức dặm truyền tới.

Một miếng Ngọc Hoàn đen nhánh, giống như vòng tay bảo thạch trên cổ tay nữ hài tử.

Ngay sau đó, Thánh Mẫu Tiên Tôn lại giơ tay trái lên, trong tay trái có một viên thuốc, đúng là tiểu dược hoàn từ chỗ Tô Triệt lấy được, cũng chính là kiện bảo vật cuối cùng từng biểu hiện trên liên đài.

Thánh Mẫu Tiên Tôn chậm rãi hỏi:

- Loại dược hoàn này, luyện chế mười vạn hạt, cần bao lâu?

- Một ngàn năm, nhanh nhất cũng muốn bảy tám trăm năm.

Tô Triệt cực kỳ bảo thủ trả lời.

Cái trả lời này, xác thực là cực kỳ bảo thủ, thực nếu mở đủ mã lực chế tạo mà nói, bảy tám ngày cũng không cần...

- Tốt lắm, một ngàn năm sau, ngươi mang theo mười vạn hạt dược hoàn này, đến chỗ của ta, cùng ta làm một lần giao dịch, như thế nào?

Thánh Mẫu Tiên Tôn mỉm cười nói:

- Giá cả tùy ngươi mở.

- Thành phẩm luyện chế nó ngược lại cũng không cao, mỗi hạt đan dược một ngàn tiên tinh là được.

Tô Triệt mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng có chút bồn chồn: có thể chào giá quá cao hay không?

- Rất tốt.

Thánh Mẫu Tiên Tôn có thể nói là tài đại khí thô, căn bản không thèm để ý chút tiên tinh ấy, gật đầu nói:

- Vậy theo như giá tiền này, nhưng mà, ngươi phải ưu tiên cung cấp cho ta.

- Không có vấn đề, vãn bối có thể cam đoan điểm này.

Tô Triệt nghiêm mặt hứa hẹn:

- Trong ngàn năm, tuyệt sẽ không bán loại dược hoàn này cho những người khác.

Thánh Mẫu Tiên Tôn gật đầu lần nữa, Ngọc Hoàn chậm rãi phiêu khởi, đưa đến trước mặt Tô Triệt.

Nàng nói ra:

- Cái Ngọc Hoàn này, sinh ra ở Hỗn Độn Lĩnh Vực, nhất định thỏa mãn yêu cầu của ngươi.

- Bên trong Hỗn độn dưỡng dục ra Thiên Nhiên Thần Vật?

Trong lòng Tô Triệt kinh hỉ: tất cả năng lượng thế gian đều là từ hỗn độn sinh ra, một kiện bảo bối như vậy có năng lực dung hợp tất cả lực lượng thuộc tính trong thiên hạ, đương nhiên là việc nên làm.

- Thỉnh giáo Thánh Mẫu Tiên Tôn, bảo vật này có tên hay không?

Tô Triệt lại hỏi.

Thánh Mẫu Tiên Tôn chậm rãi lắc đầu:

- Bảo vật như vậy, trong lúc chúng ta thăm dò Hỗn Độn Lĩnh Vực, đạt được không ít, đều là từ sau khai thiên tích địa dưỡng dục mà thành, công năng thuộc tính có cực hạn, xa xa không tính là Hỗn Độn Chí Bảo. Bởi vậy nên chẳng muốn mệnh danh.

- Là như thế này...

Tô Triệt âm thầm tắc luỡi: một kiện bảo vật khó được như thế, người ta cũng lười đặt tên, đây là hào khí Tiên Tôn mới có a.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3