Tiên Quốc Đại Đế - Chương 230
Chương 230: Long tranh hổ đấu
Cự Lộc thành, Đông Phương điện!
Bạch Đế Thiên vào điện, đại môn ầm ầm đóng lại!
Trong Đông Phương điện đã được Diêm Xuyên cải tạo một phen, trở nên trống trải vô cùng. Rất nhiều thứ cũng bị đựng vào trong Tiểu Chiên Mạo của Miêu Miêu.
Chỉ còn lại có một bộ bàn ghế cùng một vài viên dạ minh châu.
Diêm Xuyên ngồi nam nhìn về phía bắc, chờ Bạch Đế Thiên.
- Mời!
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
Bạch Đế Thiên sắc mặt phức tạp nhìn nhìn Diêm Xuyên, chậm rãi ngồi xuống.
Miêu Miêu nhảy qua một bên, ôm linh thạch, vừa gặm vừa tò mò nhìn nhìn hai người.
Trên bàn có một bình trà, Diêm Xuyên rót hai chén trà, một chén đưa cho Bạch Đế Thiên.
- Ngươi biết lai lịch của ta?
Bạch Đế Thiên trầm giọng nói.
Không có hỏi thăm chuyện tình về thê tử, Bạch Đế Thiên lạnh lùng nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Chuyển thế trọng tu, Hổ tộc Chí tôn?
Diêm Xuyên cười nói.
- Nếu biết thân phận của ta, ngươi lại dám cùng ta một chỗ? Chỉ Bạch Hổ này có huyết mạch phẩm cấp còn cao hơn so với ta, ngươi không sợ ta luyện hóa nó?
Bạch Đế Thiên nhàn nhạt nhìn Miêu Miêu một cái.
- Meo meo!
Miêu Miêu hướng Bạch Đế Thiên phẫn nộ lên tiếng.
Diêm Xuyên khẽ mĩm cười nói:
- Ta đã nghiên cứu qua lịch sử về ngươi, cuộc đời của ngươi, trời sinh ngông nghênh, không đến nổi làm ra chuyện như vậy, huống chi, có ta ở đây, ngươi cũng không thể động được Miêu Miêu!
- Vậy sao? Ngươi?
Bạch Đế Thiên lộ ra một tia hiếu kỳ nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, ánh mắt đột nhiên trừng lên. Đế Vương ý chí bá đạo phun mạnh mà ra.
- Grù..ùm...mm!
Đột nhiên một con Kim Long từ trong mắt Diêm Xuyên toát ra, song giác cao vút, trợn mắt gầm thét rung trời, trong tiếng gầm thét, xé không mà lao đi, tiếng rồng ngâm đánh tới Bạch Đế Thiên phía đối diện.
Thấy một con Kim Long lớn này, vẻ mặt Bạch Đế Thiên đã biến sắc.
Bạch Đế Thiên không cam lòng yếu thế, trong mắt đột nhiên trừng lên. ý chí Bạch Đế Thiên phun mạnh mà ra.
- Grà..ào...!
Một đầu Bạch Hổ khổng lồ gầm thét, từ trong hai mắt lao ra. Đầu hổ uy phách vô cùng. Há mồm, giống như là muốn Thôn Phệ Thiên Địa, Cự Hổ hung mãnh, hướng về phía Kim Long trùng kích mà đến.
- Rầm!
Long Hổ ầm ầm đụng nhau.
Đế Vương ý chí Diêm Xuyên, cùng Bạch Hổ ý chí Bạch Đế Thiên ầm ầm đụng nhau.
Dưới hai luồng ý chí mạnh mẽ đụng nhau, trong cả đại điện, nháy mắt tràn ngập ra vô hạn kim quang cùng bạch quang.
- Ba! Ba!...
Trong điện, đại lượng dạ minh châu ở nơi này bị quang mang trùng kích, ầm ầm nổ tung.
- Grà..ào...!
- Grù..ùm...mm!...
Long Hổ tranh bá, chỉ có ý chí dư ba, liền chấn cho hư không lay động vô cùng, hai cổ ý chí bá đạo, trong lúc va chạm, đánh giết lẫn nhau.
Một Long một Hổ, lực lượng xé trời, sàn sàn như nhau, chẳng phân biệt được trên dưới.
- Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!...
Lực va chạm giữa Long Hổ, càng đụng càng lớn, xé rách hư không, khí thế cường đại áp về bốn phía đại điện, có lẽ hai đại cao thủ khống chế vô cùng tốt, ý chí trùng kích cũng không có tiết ra ngoài Đông Phương điện.
- Bùm! Bùm! Bùm!...
Giống như là núi lớn lần lượt chạm vào nhau!
Trong lúc Long Hổ đụng nhau, Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên vẫn đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hai người, hiển thị rõ vẻ dữ tợn.
Bạch Đế Thiên không nghĩ tới, ý chí Diêm Xuyên cư nhiên lại bá đạo như thế. Bá đạo đến mức nhất thời mình lại không làm gì được?
Diêm Xuyên cũng giống như vậy, bất quá, Diêm Xuyên vẫn là hưng phấn hơn, Bạch Đế Thiên càng mạnh càng tốt, đồng thời, Diêm Xuyên cũng hoàn toàn thúc dục ý chí, để cho Kim Long càng thêm cường đại, gầm thét càng lớn hơn.
Long Hổ tranh bá! Nhất thời người này cũng không thể làm gì được người kia! Nhưng ai cũng không muốn dừng tay trước!
Cứ như vậy, Long Hổ cắn xé lẫn nhau.
Ba canh giờ sau.
- Ùng ùng!
Vô số số mệnh Cự Lộc thành bỗng nhiên sôi trào.
- Grù..ùm...mm! Grù..ùm...mm!...
Trên Cự Lộc thành, năm con Số Mệnh Kim Long, đột nhiên gầm thét lên, giống như là cảm ứng được Kim Long của Diêm Xuyên, từng tiếng gầm thét, để cho Số Mệnh Vân Hải cuồn cuộn sôi trào không dứt.
Dân chúng trong thành cũng không cảm giác được cái gì, nhưng mà Mạnh Tử Thu trên Cự Lộc sơn lại đột nhiên mở trừng hai mắt.
- Viện chủ, đã xảy ra chuyện gì?
Nhạc Nghị vội vã chạy vào đại điện.
- Long uy, Cự Lộc thành có long uy xuất hiện, hơn nữa long uy khiêu khích đến Số Mệnh Kim Long của Cự Lộc thành chúng ta!
Sắc mặt Mạnh Tử Thu khó coi nói.
- Long uy? Làm sao có thể?
Nhạc Nghị kinh ngạc nói.
- Báo cho một đám đại nho, đi khắp nơi tìm kiếm chỗ phát ra long uy, là vị Hóa Long cường giả nào viếng thăm!
Mạnh Tử Thu sắc mặt khó coi nói.
- Hóa Long cường giả?
Nhạc Nghị cau mày nói.
- Có thể kinh động Số Mệnh Kim Long, tự nhiên không phải chuyện đùa, vị Hóa Long cường giả này, hẳn là cường giả trên hư cảnh, mau đi đi! Có lẽ có cái gì hiểu lầm!
Mạnh Tử Thu trầm giọng nói.
- Tốt!
Nhạc Nghị nhanh chóng lao ra đại điện.
Mạnh Tử Thu cũng đi ra Cự Lộc điện, ngẩng đầu nhìn số mệnh sôi trào trên trời.
- Rốt cuộc là người nào? Bát Bộ Thiên Long Tây Phương? Không phải là hắn! Nhưng mà còn có người nào?
Mạnh Tử Thu lắc đầu.
- Grù..ùm...mm! Grù..ùm...mm!...
Ngoài Đông Phương điện, đột nhiên truyền đến tiếng rồng ngâm, trong mắt Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên đột nhiên ngưng tụ.
- Bùm!
Sau một lần cuối cùng Long Hổ chạm vào nhau, nhất thời đã phân ra.
Đông Phương điện giống như là trong nháy mắt bị phân tách ra vậy, một nửa là Long, một nửa là Hổ, Long Hổ ai cũng không nhường ai.
- Hô!
Đột nhiên, Long Hổ mỗi cái đều biến mất trong nháy mắt.
Đại điện nhất thời trở nên một mảnh đen nhánh.
- Meo meo!
Miêu Miêu nhanh chóng đổ ra đại lượng dạ minh châu, đại điện lần nữa sáng lên.
- Chân Long ý chí?
Bạch Đế Thiên kinh ngạc nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Bạch Hổ ý chí!
Diêm Xuyên cũng trầm giọng nói.