Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 6 - Chương 31

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Quyển 6 - Chương 31: Có một chút mùi vị âm mưu

edit: tuyền xù

Lão gia phu nhân?

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Điền Bá, thấy ánh mắt hắn có chút trốn tránh, gật gật đầu, nói: "Được." Nói xong đóng cửa lại đi cùng với Điền Bá tới phòng Hạ Hầu Thanh Đế.

Điền Bá gõ gõ cửa, chờ đến lúc bên trong truyền đến một tiếng đáp lại, hắn mở cửa ra, dẫn Độc Cô Thiên Diệp đi vào.

"Lão gia, phu nhân, Thiên Diệp tiểu thư đã tới." Điền Bá hành lễ, nói, sau đó lui về sau lưng Hạ Hầu Thuần. Thấy ánh mắt trách cứ của Hạ Hầu Thanh Đế, cúi đầu.

Ngày hôm qua hắn nghe ý tứ của Độc Cô Thiên Diệp, bây giờ còn không tính đi Luyện Đan Sư Tông Môn, nhưng chuyện Hạ Hầu Thanh Đế chưa được giải quyết, dù sao vẫn không phải biện pháp, cho nên hắn mới thông báo cho phu phụ Hạ Hầu Thuần.

Sau khi Độc Cô Thiên Diệp tiến vào, nhìn đến một nam tử trung niên mặt chữ quốc (Quốc: 国) ngồi ở chính giữa, một phụ nhân đoan trang ngồi bên cạnh hắn, Hạ Hầu Thanh Đế ngồi bên còn lại bên cạnh hắn, không cần nghĩ cũng biết đó là cha mẹ của Hạ Hầu Thanh Đế rồi.

"Hạ Hầu tông chủ, phu nhân!" Độc Cô Thiên Diệp hành lễ với hai vị đó.

Tuy rằng nàng được gọi là sư phó của Hạ Hầu Thanh Đế, nhưng cũng là vãn bối, hành lễ với bọn họ là nên làm.

Hạ Hầu Thuần quan sát kỹ Độc Cô Thiên Diệp, nhưng Tiêu Uyển Uyển lại bất mãn trừng mắt nhìn nàng, thầm oán trong mắt giống như là cái lưới bao lấy Độc Cô Thiên Diệp. Nếu không bởi vì nhận nàng làm sư, chỉ là đi tham gia trận đấu mặt biên thấp, Hạ Hầu Thanh Đế cũng sẽ không bị cười nhạo lâu như vậy, nhất là bởi vì nàng, Hạ Hầu Thanh Đế chỉ đạt được hạng thứ hai, điều này làm cho Luyện Đan Sư Tông Môn cực kỳ mất mặt!

"Ngươi chính là Độc Cô Thiên Diệp?" Hạ Hầu Thuần mở miệng, khí thế của thượng vị giả lập tức trút xuống, đè ép về phía Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp mỉm cười đứng ở đó, tiếp xúc với Tử Tiêu, Mộng Thiên Quân bọn họ quá lâu rồi, đối vớinàng mà nói khí thế của Hạ Hầu Thuần cũng không ảnh hưởng quá lớn. Nhưng may là hắn không dùng uy áp. Nàng động động một chút, khí thế của hắn đã bị cản trả lại, thân thể vẫn còn hơi lung la lung lay.

"Ngươi làm càn!" Tiêu Uyển Uyển nhìn thấy hành động của Độc Cô Thiên Diệp, muốn trách mắng nàng, bị Hạ Hầu Thuần phất tay ngăn cản.

"Ngươi là ai?" Hạ Hầu Thuần nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp không trả lời, tự mình tìm một cái ghế ngồi xuống. Vừa mới hành lễ với bọn họ, bởi vì bọn họ là trưởng bối, nàng là vãn bối. Nhưng bọn họ không thể vì vậy thì đối đãi với nàng như thế. Nếu bọn họ muốn so thân phận với nàng, không biết thân phận Sáng Thế Thần này có thể áp chế bọn họ không? Khụ khụ, đương nhiên nàng cũng chỉ là nghĩ mà thôi. Nhưng thái độ đối phương không thân thiện, nàng cũng không thể thua khí thế!

"Hạ Hầu tông chủ, ngươi biết ta là ai, cần gì phải hỏi nhiều chứ?" Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên ghế, cười nhạo nói.

"Không giáo dưỡng!" Tiêu Uyển Uyển nói.

Độc Cô Thiên Diệp nghe nàng nói như vậy cũng không tức giận, cười ha ha nói: "Ta không biết đây là cách đối xử có giáo dưỡng của tông chủ phu nhân! Người phải tôn trọng người khác trước, người khác mới có thể tôn trọng ngươi!"

"Hừ, một người đi lên từ mặt biên thấp, còn không biết xấu hổ xin người khác phải tôn trọng!" Tiêu Uyển Uyển hừ lạnh nói.

"Mẫu thân!" Hạ Hầu Thanh Đế cau mày gầm nhẹ nói.

Vừa mới vẫn còn là bộ dáng cả vú lấp miệng em, Tiêu Uyển Uyển oa một tiếng liền khóc lên, gục trên vai Hạ Hầu Thuần, khóc kêu: "Ta không muốn sống nữa, con trai ta đau khổ cay đắng nhiều năm như vậy, liền vì một người ngoài mà gào lên với ta! Lão gia, không bằng ta chết đi cho rồi! Ô ô..."

"Nương..." Hạ Hầu Thanh Đế bất đắc dĩ gọi mẹ.

"Ha ha," Độc Cô Thiên Diệp nở nụ cười, nói: "Ý tứ của Tông chủ phu nhân là người đi lên từ mặt biên thấp thì không đáng được tôn trọng hả? Còn nữa, lần sau Tông chủ phu nhân có khóc thì có thể bôi hạt tiêu hoặc ớt dưới mắt, như vậy thoạt nhìn có vẻ giống y như thật hơn, cũng để tên đồ đệ ngốc kia của ta đau lòng có giá trị một chút."

"Ngươi? !" Tiêu Uyển Uyển ngẩng đầu lên từ trên vai Hạ Hầu Thuần, nhìn chằm chằm Độc Cô Thiên Diệp.

"Phu nhân luôn miệng nói yêu Thanh Đế, nhưng mỗi lần đều lấy cái chết áp chế con trai của mình, nghe nói ngươi lấy cái chết uy hiếp, để Thanh Đế đoạn tuyệt quan hệ sư trò với ta! Tình thương của mẹ vĩ đại như thế, thật sự là làm cho người ta khó có thể thừa nhận! Không biết lúc phu nhân làm như vậy có từng cân nhắc qua cảm nhận của Thanh Đế chưa?" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Hừ, ngươi… một người ở mặt biên thấp, làm sao có tư cách làm sư phó con ta? ! Nếu biết điều, nhanh chóng đoạn tuyệt quan hệ sư trò với con ta, đừng để chúng ta động thủ!" Tiêu Uyển Uyển hết sức khinh thường người đi lên từ mặt biên thấp.

Độc Cô Thiên Diệp không tranh cãi với Tiêu Uyển Uyển nữa, nàng vừa mới chú ý tới lúc mình nói lấy cái chết uy hiếp, Hạ Hầu Thuần cau mày, liền chuyển ánh mắt sang hắn, hỏi: "Xin hỏi Tông chủ đại nhân, ngươi cảm thấy loại người thế nào mới có tư cách làm sư phó của con ngươi?"

"Thực lực, thân phận." Hạ Hầu Thuần đáp đơn giản.

Từ vừa nãy khí thế của Độc Cô Thiên Diệp đã làm cho hắn run lên, hắn liền liền có thêm một phần tâm tư với Độc Cô Thiên Diệp, nghe được Độc Cô Thiên Diệp nói, hắn nói ra đáp án của mình.

Thực lực, tức là thực lực của nàng nhất định phải mạnh, cấp độ, phẩm chất luyện đan phải cao.

Thân phận, chính là nàng phải có một thân phận cao quý, mới đủ để trở thành sư phó của thiếu tông chủ Luyện Đan Sư Tông Môn.

"Có thực lực, không thân phận, nhưng làm sao ngươi có thể biết về sau người này có thể trở thành người có thân phận không chứ?" Độc Cô Thiên Diệp nói, "Hay là Tông chủ cho rằng, thân phận chính là ý trời đã định, có thân phận chính là có thân phận, người không có thân phận nhân thì vĩnh viễn chỉ có thể là thấp hèn? !"

"Hừ, dù sao ngươi sẽ không phải là người có thân phận gì!" Tiêu Uyển Uyển nói.

"Ha ha, xin hỏi Tông chủ phu nhân bao nhiêu tuổi? Cấp độ, phẩm chất luyện đan bao nhiêu?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Vì sao ta phải nói cho ngươi biết?" Tiêu Uyển Uyển nói, "Ngươi còn không có tư cách biết!"

"Phải không?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn khuôn mặt của Tiêu Uyển Uyển, nói: "Tiêu Uyển Uyển, Tông chủ phu nhân Luyện Đan Sư Tông Môn, năm nay sáu trăm ba mươi mốt tuổi, Luyện Đan Sư Thập Nhị Phẩm cao cấp. Lúc một trăm năm mươi tuổi thì gả cho Tông chủ, trước khi xuất giá chẳng qua chỉ là một nữ nhi của gia tộc Luyện Đan Sư. Ta nói đúng chứ?"

"Làm sao ngươi biết?" Tiêu Uyển Uyển hỏi.

"Việc này không nhọc Tông chủ phu nhân hao tâm tổn trí." Độc Cô Thiên Diệp dựa lưng vào ghế, nói: "Tông chủ phu nhân, năm nay ta mới hai mươi lăm tuổi, ngay cả số lẻ của ngươi số lẻ cũng chưa sống đến, làm sao ngươi biết ta không thể hơn hẳn ngươi chứ? Vẫn là nói ngươi gả cho Tông chủ liền không cần xem thân phận, mà Thanh Đế muốn bái sư, nhất định phải xem xét thân phận đối phương có phù hợp không?"

"Làm càn!" Tiêu Uyển Uyển bị lời nói của Độc Cô Thiên Diệp làm cho tức giận đến đỏ mặt tía tai, đứng lên từ trên ghế của mình.

"Làm càn? Ta chẳng qua là nói thật thôi, như thế nào lại thành làm càn rồi? !" Độc Cô Thiên Diệp nói.

Hạ Hầu Thuần giữ chặt Tiêu Uyển Uyển, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ngươi mới hai mươi lăm tuổi? Hiện tại cấp độ, phẩm chất của ngươi là bao nhiêu?"

"Khoảng thời gian trước vừa mới đột phá Thập Nhất Phẩm." Hạ Hầu Thuần coi như là người có suy nghĩ bình thường, Độc Cô Thiên Diệp cũng nói chuyện tốt với hắn. "Vốn ta không tính nhận Thanh Đế làm đồ đệ, ta vẫn coi hắn như là hảo bằng hữu, nhưng không nghĩ tới lúc gặp mặt lại lần nữa được chứng kiến bộ dáng của hắn bị hành hạ thành như bây giờ, làm ta nghĩ không dám gật bừa với Tông chủ và Tông chủ phu nhân. Cho nên mới đến đây lý luận việc các ngươi để ý nhất."

"Ta nghe Thanh Đế nói ngươi có thể luyện chế đan dược cực phẩm?" Hạ Hầu Thuần đột nhiên thay đổi đề tài.

"Thì lại thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi có thể cho ta nhìn thủ pháp kết đan của ngươi không?" Hạ Hầu Thuần nói.

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: "Đây chính là bí quyết của ta, có thể tùy tiện biểu diễn sao?"

"Ngạch ——" Hạ Hầu Thuần bị lời nói của Độc Cô Thiên Diệp chặn lại.

Tiêu Uyển Uyển thấy Hạ Hầu Thuần mặc kệ chuyện Hạ Hầu Thanh Đế bái sư, ngược lại đi quan tâm thủ pháp luyện đan của Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Lão gia, quản chuyện nàng luyện đan làm cái gì? Cho dù cấp bậc luyện đan của nàng có cao, về thân phận cũng không thể thành sư phó của Thanh Đế chúng ta!"

"Trừ đệ tử chủ yếu của Luyện Đan Sư Tông Môn ta, những người khác là không luyện chế được đan dược cực phẩm!" Hạ Hầu Thuần trừng mắt nìn Tiêu Uyển Uyển đang khóc nháo một cái, làm cho lời của nàng đến bên miệng lại nuốt xuống.

"Vì sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Chẳng lẽ đây là bí pháp của bọn họ hay sao?

"Bởi vì đây là bí pháp lưu truyền tới nay của Luyện Đan Sư Tông Môn chúng ta, tất cả đệ tử Tông Môn đều đã thề sẽ không nói ra chuyện này. Ngươi có thể luyện chế đan dược cực phẩm, vây thì rất kỳ lạ. Sư phó của ngươi là ai?" Hạ Hầu Thuần hoài nghi nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp nhún nhún vai, nói: "Ta không có sư phó, về phần thủ pháp kết đan, ta tự nghĩ ra được không?"

"Không có khả năng!" Hạ Hầu Thuần khẳng định nói.

"Việc này, các ngươi không phải muốn làm cho ta đoạn tuyệt quan hệ sư trò với Thanh Đế sao, nói thế nào lại đến thủ pháp của ta pháp chứ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Hạ Hầu Thuần nhìn chằm chằm Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ngươi thi đấu với đệ tử của ta, nếu ngươi thắng, ta sẽ đồng ý để Hạ Hầu Thanh Đế bái ngươi làm sư phó."

Độc Cô Thiên Diệp rất muốn nói vì sao ta phải đáp ứng ngươi chứ, nhưng nhìn thấy hai mắt ming chờ của Hạ Hầu Thanh Đế, lời nói chuyển mấy lần, lúc nói ra liền biến thành được.

"Vậy hiện tại chúng ta trở về đi." Hạ Hầu Thuần nói xong đứng lên muốn đi, thái độ kia làm cho người ở đây giật nảy mình.

Đây là tiết tấu gì vậy? Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy mình có chút không theo kịp lối suy nghĩ của hắn.

"Lão gia, ngày mai chính là sinh nhật của Cung Thành chủ." Điền Bá nhắc nhở.

"Quản sinh nhật hắn gì chứ, chúng ta trở về, ngươi đi nói với hắn một tiếng, nói là Tông Môn có việc, không đi được." Hạ Hầu Thuần nói.

Độc Cô Thiên Diệp hiểu tính tình của Hạ Hầu Thuần này cũng là nói liền làm, giống như Hạ Hầu Thanh Đế. Nàng thở dài, nói: "Ta phải đi nói với đại ca ta một tiếng."

Hạ Hầu Thuần lấy một cái trận pháp di động ra, nói: "Ngươi đi nói với hắn, sau đó lại đây, chúng ta hồi Tông Môn."

Độc Cô Thiên Diệp bất đắc dĩ đi tìm Giản Ước Chi, nói chuyện này xong ngày kia sẽ chạy gấp trở về, không nghĩ tới Giản Ước Chi nghe nói chuyện này, nhất định phải đu cùng bọn họ tới Luyện Đan Sư Tông Môn, để Điền Bá lúc đi báo tin thì cũng nói thay mình. Dù sao trách nhiệm của hắn chính là tới đây lộ mặt, đưa tặng lễ vật. Hiện tại lễ vật cũng đã đưa tặng, có đi thọ yến hay không cũng không sao cả.

Lúc Độc Cô Thiên Diệp mang theo Giản Ước Chi đi qua, Hạ Hầu Thuần lập tức liền nhận ra hắn, hồ nghi nhìn hắn và Độc Cô Thiên Diệp.

"Khụ khụ, đại ca ta nói hắn muốn đi cùng với ta." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Giản thiếu tông chủ, ngươi đi không tiện đâu?" Tiêu Uyển Uyển nói. Giản Ước Chi này trừ bỏ thiên phú luyện khí tốt ra, điểm nào so được với con trai của mình? Nhưng vẫn luôn nổi danh cùng hắn, điều này làm cho nàng cực kỳ không thích. Hơn nữa từ trước tới nay Luyện Đan Sư Tông Môn và Luyện Khí Sư Tông Môn vẫn luôn không hợp nhau.

"Muội muội ta muốn đi, đương nhiên ta cũng phải đi, nếu các ngươi ghen tị thiên phú của nàng, muốn tính mạng của nàng thì làm sao bây giờ? Ta phải luôn đi theo bảo vệ nàng!" Giản Ước Chi nói. Hiếm khi gặp được người mình thích, nếu xảy ra chuyện, hắn sẽ hối hận đến chết!

"Khả..." Tiêu Uyển Uyển còn muốn nói gì đó, Hạ Hầu Thuần mở miệng nói: "Vậy thì cùng đi đi." Nói xong liền lấy truyền tống trận ra, sau khi rót linh lực vào bên trong ném xuống đất, nhìn nó tản ra linh lực ở xung quanh phù văn vòng quanh truyền tống trận.

"Đi thôi." Sau khi truyền tống trận hoàn thành, Hạ Hầu Thuần dẫn đầu đi vào, sau đó là Tiêu Uyển Uyển và Hạ Hầu Thanh Đế.

Không biết có phải do ảo giác của mình không, nàng cảm thấy trong lời nói của Hạ Hầu Thuần có một sự vội vàng, nhưng lại không biết nguyên nhân. Nàng và Giản Ước Chi nhìn thoáng qua nhau, hai người đồng thời đứng ở chỗ đi vào. Theo sau quang trận chợt lóe, bóng người biến mất, trong phòng chỉ còn lại một cái trận bàn bỏ đi...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3