Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Chương 1341
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 1341: C1341: Chương 1341
“Nhà họ Tô các người hôm nay sẽ gặp rắc rối, liên quan đến tội giết người… Tôi nói mấy người là tội phạm thì mấy người chính là tội phạm, tôi nói cứu được có nghĩa là cứu được! Nếu không muốn gặp phiền phức thì phải làm theo những lời tôi nói!”
Chú Nhiếp: “?”
Không phải chứ, đây là pháp sư đến nhà à?
Chú Nhiếp âm thầm đánh giá người đàn ông trước mặt, hỏi: “Ông có ý gì?”
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu cười khẩy: “Tội nhân Diêu Linh Nguyệt của nhà họ Diêu chúng tôi, mấy người mang cô ta về đúng không? Các người có phát hiện cô ta không giống người bình thường không?”
Ánh mắt chú Nhiếp cứng lại.
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu nói: “Làm người nhà họ Diêu, từ khi ra đời đã có chung trùng trong cơ thể! Chung trùng của Diêu Linh Nguyệt ở trong trái tim, lúc nào tôi cũng có thể khống chế chung trùng để cô ta tử vong!”
“Nói cách khác, nhà họ Tô mấy người có gánh tội danh giết người hay không chỉ dựa vào một câu nói của tôi!”
Chú Nhiếp: “…” Xem như nghe hiểu rồi.
“Ông muốn gì?” Chú ấy lạnh nhạt nói.
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu thấy chú ấy biết điều, ông ta chắp tay sau lưng: “Tử Chiến và Tử Du là người nhà họ Diêu chúng tôi, chúng ta muốn đưa huyết mạch nhà mình về nhà! Còn lại chúng ta không can thiệp!”
Đừng trách ông ta tự đại, kỳ nhân dị sĩ có năng lực này đúng là vẫn tồn tại trên đời, nếu thật sự gặp bọn họ thì cho dù là thương nhân hay quan chức nhà nước đều sẽ e ngại kiêng kị!
Nếu không có gì bất ngờ thì nhà họ Tô có lẽ cũng như vậy.
Chú Nhiếp: “Hiểu rồi, mấy người cũng không phải là đi cùng với cảnh sát.”
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu cười lạnh: “Có phải hay không cũng không quan trọng, thứ tôi muốn bây giờ chỉ là một câu nói của nhà họ Tô, tôi tốt bụng khuyên ông một câu, có một số việc không phải là việc mấy người có thể giải được, trên đời này không thiếu những người tài giỏi đâu.”
Câu này ngược lại đang nhắc nhở chú Nhiếp.
Chú ấy biết bà chủ mới đến không bình thường, nhưng cũng không biết sáng nay Túc Bảo đã lấy chung trùng ra giúp cô ấy.
Vậy nên chú ấy chần chừ.
Đúng lúc này giọng nói mềm mại lanh lảnh của Túc Bảo vang lên: “Chú Nhiếp, không cần để ý đến bọn họ! Mợ cả chắc chắn sẽ không sao.”
Ánh mắt cô bé nhìn sang một bên, nói: “Bọn họ là mấy người lừa gạt khoác lác, cháu không tin bọn họ có bản lĩnh này đâu!”
Chú Nhiếp nghe xong lập tức cảm thấy yên tâm.
Bây giờ có ai trong nhà họ Tô không biết lời cô chủ nhỏ là hữu dụng nhất, là đáng tin nhất đâu?
Đối với chú ấy mà nói, lời của tổng giám đốc Tô là không cần nghi ngờ, còn cô chủ nhỏ nói cái gì thì chính là cái đó.
Chú Nhiếp mỉm cười: “Được, vậy lập tức tống cổ ông ta ra ngoài!”
Chú Ngưu chờ đã lâu lập tức mang dĩa đến!
“Hay lắm, tôi đã nói mấy người này không tử tế gì rồi mà! Cô gái này nhiều lần giả mạo vợ tổng giám đốc Tô, hôm nay còn chạy đến tận cửa nữa à?”