Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 1000

Chương 1000

Trên đường Lâm Tu lái xe trở về khách sạn, điện thoại di động của cô reo lên, cô nhìn thoáng qua thì thấy là Hàn Lận Quân gọi đến, liền kết nối tai nghe Bluetooth, “Có chuyện gì vậy?”

Hàn Lận Quân nói: “Vừa rồi quên nói với em, buổi tối có tiệc rượu, em có muốn tham gia không?”

“Không thể không đi sao?”

“Thật ra cũng không hẳn, trợ lý Nhậm hôm nay đi công tác nên không thể đón anh. Nếu Tôi không có tài xế, nhất định phải tìm tài xế thay thế Khẽ thở dài, nghe vậy có chút đáng thương.

Lâm Tu nghe vậy, cắn môi dưới cười nói: “Tìm tài xế thay thế khó nhận như vậy sao?”

Phía trước có đèn giao thông, lúc này đúng lúc là đèn đỏ, cô liền đạp phanh dừng xe .

Hàn Lận Quân nhẹ giọng nói: “Nếu như có thời gian, em đồng ý đi, anh mời em tham gia, được không?”

Lâm Tu suy nghĩ một chút, “Mấy giờ vậy?”

” 7 đến 9 giờ, nếu như em không thích, hoặc nếu cảm thấy nhàm chán, khoảng 8 giờ chúng ta có thể rời đi.”

Lâm Tu nhìn bộ vest giản dị mà mình đang mặc, nó có vẻ quá đơn giản đúng không? “Còn quần áo thì sao?”

“Anh sẽ cho người đưa cho em một bộ, em có thể đến cửa hàng Diêu Băng trang điểm.”

“Được, lát nữa tan làm em qua đón anh nhé, Hàn tổng”

“Được, anh chờ em.”

Cô tháo tai nghe Bluetooth đặt lại, khóe mắt thoáng thấy một bóng người đi tới trước mặt bên trái, cô quay đầu lại nhìn, vừa vặn thời điểm này có người gõ cửa kính xe hai lần, bên cửa xe có một người đàn ông, cô hạ cửa kính xe xuống, xuyên qua khe hở nhìn ra bên ngoài.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai bên ngoài xe lập tức tiến đến cửa sổ xe, thấp giọng nói: “Xin chào, cô muốn mua đệm không? Chúng tôi có chiếu mùa hè, đệm nước, hạt bi, còn có…”

Đang nói giữa chừng, giọng nói của người đàn ông đột nhiên dừng lại, anh ta sững sờ nhìn Lâm Tu.

Lâm Tu cũng bị bất ngờ bởi bên kia.

Cả hai nhìn nhau chằm chằm, chết lặng.

Đường Tử Kiều!

Lâm Tu nhìn anh ta từ trên xuống dưới, khuôn mặt hốc hác, đôi mắt đờ đẫn, cằm có râu, anh ta mặc một chiếc áo phông và quần jean rất cũ, trông rất tiều tụy và chật vật.

Đánh giá của cô khiến Đường Tử Kiều càng thêm xấu hổ và tái nhợt.

Trái ngược với anh ta, người phụ nữ ngồi trong xe sang có khuôn mặt xinh xắn, lớp trang điểm thanh tú, làn da mềm mại và khí chất tuyệt vời, so với vẻ ngoài trẻ trung ngây thơ trong trí nhớ của anh ta thì hiện tại cô tràn đầy nữ tính, thật đáng kinh ngạc.

Đó là một loại ngọt ngào được đàn ông chiều chuộng.

Anh ta nghẹt thở, người phụ nữ trước mặt anh ta đẹp đến mức anh ta khó có thể nhìn thẳng, và trái tim anh ta bất giác đau nhói.

Người này từng thuộc về một mình anh ta!

Làm sao anh ta có thể bị ám ảnh bởi ma và đẩy cô ra!

Tiện nghi cho người đàn ông khác, tự

làm hại mình, quậy phá đến mức kiếm tiền nuôi sống bản thân cũng khó…

Lâm Tu thực sự cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy anh ta như vậy. Nhìn này, tại sao không làm cho mọi người cảm thấy tạo hóa trêu ngươi?

“Anh—” Cô muốn nói gì đó, nhưng chiếc xe phía sau đã bắt đầu bấm còi, cô quay đầu nhìn về phía trước, quả nhiên đèn chuyển sang xanh, cô đành phải nhả phanh chân lái xe đi về phía trước.

Đường Tử Kiều định thần lại, sắc mặt thay đổi, theo bản năng chạy về phía trước với chiếc xe, đập vào cửa sổ của chiếc ô tô đang chạy chậm, hét lên: “Lâm Tu, làm ơn, nói với Hàn tổng đừng tạp áp lực với lý lịch của anh nữa, anh cần một công việc, anh cần tiền, anh… Anh không sống nổi ở Hoa

Thành nữa!

Lâm Tu sững sờ, nhìn bộ dạng đau khổ của Đường Tử Kiều từ kính chiếu hậu, trong lòng cô táng lên một dấu vết của sự nghi ngờ.

sếp lớn gây sức ép lên sơ yếu lý lịch của anh ta?

Vì vậy, anh ta không thể sử dụng chuyên ngành của mình để tìm một công việc tương ứng, điều này khiến anh ta trở nên chật vật như vậy?

Tuy nhiên, điều kiện xe tại hiện trường

không cho phép cô suy nghĩ nhiều, hết xe này đến xe khác nổi đuôi nhau, Đường Tử Kiều đành phải lui vào vành đai cách ly đường bộ để tránh xe, chẳng mấy chốc bóng dáng anh ta đã biến mất vào giao thông.

Lâm Tu vội vàng thu hồi ánh mắt và tập trung vào việc lái xe.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3