Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 157

Mười một giờ, Hàn Lâm Quân cùng đội trụ sở như đã hẹn, Chủ tịch Tần đích thân chào hỏi ở đại sảnh.

Đội của Hàn Lận Quân có hơn mười người, tất cả đều là đội đàm phán hợp tác kinh doanh chuyên nghiệp, bao gồm trợ lý của anh, giám sát kế hoạch cấp cao của công ty, luật sư tư vấn, chuyên gia dịch thuật, v.v. Sau khi biết điều này, Tần tổng cảm thấy mình thực sự lo lắng.

Thử nghĩ xem, đàm phán kinh doanh đòi hỏi sự chuyên nghiệp và bộ phận quan hệ công chúng của một khách sạn nhiều nhất có thể tiếp nhận, và điều đó đương nhiên không thể so sánh được khi liên quan đến những vấn đề quan trọng như vậy.

Sau khi Lương Oánh Oánh vào khách sạn, đây là lần đầu tiên cô ta đối mặt trực tiếp với Hàn Lận Quân như vậy, và là một phong cách lãnh đạo uy nghiêm như vậy.

Người đàn ông này, người đàn ông này… Người đàn ông mà cô

ta đã yêu ngay từ lần đầu gặp mặt, cuối cùng cô ta cũng được gần anh!

Hãy nắm bắt cơ hội ngay hôm nay!

Hàn Lận Quân cùng đội bước vào, bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của người qua đường trong sảnh, hỏi Tần tổng: “Mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?”

“Vâng, Hàn tổng muốn trực tiếp đến sảnh tiệc sao?”

“ừm.”

Tần tổng đang định gọi quản lý Tống của bộ phận ăn uống để đưa người đến, Lương Oánh Oánh bước tới và cười nói: “Hàn tổng, mời anh đi đến phòng tiệc ờ tầng ba.”

Hàn Lận Quân thản nhiên đáp lại, không nhìn cô ta, thay vào đó lại nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp phía sau qua bờ vai, khóe môi hơi câu lên.

Nhưng Lương Oánh Oánh nghĩ anh đang cười với mình, cô ta lập tức bình tĩnh lại, nụ cười trên mặt càng sâu.

Khi tới sảnh tiệc, Hàn Lận Quânbước tới, nhìn bốn bàn bên trong đều là những món ăn khá tinh xảo, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng, quay đầu nhìn Lâm Tu đang im lăng, nói: “Lâm Tu, cô sẽ ở lại và làm trợ lý của tôi một thời gian.”

Không ai ngờ rằng anh lại đột nhiên nói như vậy, Lâm Tu cũng là sững sờ trong chốc lát.

Nhưng trước khi cô kịp phản ứng, Lương Oánh Oánh đã thay đổi sắc mặt và vội vàng nói:”

Hàn tổng, trước đây tôi cũng đã nói với Chủ tịch Tần rằng tôi tốt nghiệp chuyên ngành thương mại quốc tế, và tôi có chứng chỉ biên phiên dịch, nên tôi có thể làm trợ lý cho Hàn tổng.”

Sau đó Hàn Lận Quân nhìn cô ta trực tiếp,” Cô là…”

” Tôi tên là Lương Oánh Oánh, tôi là tổng giám đốc mới của bộ phận buồng phòng của khách sạn, chịu trách nhiệm về tiếp khách lưu trú tại khách sạn, kể cả khách nước ngoài.”

Hàn Lận Quân nhướng mày,“ Cô là Lương tổng? “Anh bình tĩnh nhìn Lâm Tu.

Lâm Tu giả vờ như không nhìn thấy rồi quay sang chỗ khác.

Lương Oánh Oánh hai mắt sáng lên, cô ta vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, “Sếp Hàn có nghe nói đến tôi sao?”

Hàn Lận Quân khẽ gật đầu, chế nhạo nói: “Giống như tiếng sét ngang tai vậy.”

Lương Oánh Oánh không nghe thấy, còn nghĩ thầm. Tên của cô ta thực sự đã được truyền cho người đàn ông này,” Mong Hàn tổng tin tưởng tôi, tôi hoàn toàn có theer đảm nhiệm làm phiên dịch cho ngài…”

” Tôi không cần phiên dịch, hơn nữa lần này là hội nghị quan trọng, tôi không muốn để người mới tiếp nhận, nếu cô muốn tôi luyện năng lực làm việc của mình, cô có thể theo công tác tiếp

đã trước.” Hàn Lận Quân tứ lang bạt thiên cân mà đẩy Lương Oánh Oánh qua một bên, lại hướng ánh mắt về phía Lâm Tu,” Lâm Tu, cô chuẩn bị tốt chưa?”

Mặt Lương Oánh Oánh tái nhợt, đột nhiên đông cứng lại.

Lâm Tu hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi gật đầu trong ánh mắt như dao của ai đó, “Vâng, Hàn tổng, có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”

Hàn Lận Quân nhếch môi, “Tôi chỉ thích cô…” Cố ý kéo dài chữ “Cô”.

Mọi người có mặt đều sửng sốt, Hàn tổng có ý gì? Anh đối với Lâm Tu…

Tim Lâm Tu loạn nhịp, và khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng nhìn anh. Tự dưng nói vậy, anh… đang làm gì vậy?

“—Thái độ làm việc như vậy, chăm chỉ, tích cực và sẵn sàng cống hiến hết mình cho công việc bất cứ lúc nào,” Hàn Lận Quân kéo ghế ngồi xuống thản nhiên, kéo cà vạt, nhìn cô với đôi lông mày đẹp trai mỉm cười, “Có vài khách hàng mà cô đã tiếp nhận đã nói riêng với tôi rằng cô rất tốt,

phục vụ ân cần, làm việc nghiêm túc và chuyên nghiệp, đồng thời có khả năng đối phó với nhiều trường hợp khẩn cấp tạm thời khác nhau. Đỏ là trung tâm tình cảm giữa công tỵ chúng tôi và khách hàng, hiểu không?”

Lâm Tu không nói nên lời, lại được sếp khen ngợi sau khi vượt qua cấp trên, anh có muốn cô nhận lời hay không? Đặc biệt là khi ông chủ trực tiếp của cô còn bị phớt lờ.

Hàn Lận Quân nhìn cô cười toe toét, như chờ đợi phản ứng của cô, những người bên cạnh đều

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3