Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 180

Quân ôn hòa nói,” Anh nói đúng một điều, phong thái của một quý ông mà anh nói là phong thái của một quý ông theo cách gọi của người phương Tây, tôi không bác bỏ cô ấy nhưng tôu cũng không có nhận cô ấy, tôi nghĩ lâu sau cô ấy sẽ gặp khó mà lui nhưng rõ ràng suy nghĩ của tôu sai lầm, cho nên mới trì hoãn cô ấy nhiều nám như vậy khiến anh lo lắng cho nàng lâu như vậy, chính là lỗi của tôi.”

Ngừng một chút, nghĩ đến Lâm Tu, ánh mắt anh không khỏi buông xuống.” Hiện tại thì không giống, tôi đã có vị hôn thê, hơn

nữa rất nhanh sẽ kết hôn, có con của riêng tôi và tôi không muốn bất kỳ người ngoài nào ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của chúng tôi, vì vậy tôi sẽ nói rõ với cô ấy về điều này vào giờ ăn trưa, anh không phải lo lắng quá nhiều.”

Drew hỏi,” Vị hôn thê mà anh đang nói đến Cô Lâm có phải không?”

Hàn Lận Quân nói không chút do dự,” Đúng vậy.”

Drew cười nói: “Anh biết đấy, trước đây tôi nghĩ anh đang nói

đùa với chúng tôi khi anh giới thiệu với chúng tôi lần trước, bởi vì khi cô Lâm tuyên bố với chúng tôi sau đó, cô ấy đã nói rằng cô ấy là bạn gái của anh và không thừa nhận rằng cô ấy là vị hôn thê của anh.”

Hàn Lận Quân cười nhẹ., nói:”

Cô ấy tương đối kín tiếng.”

Drew cười nói:” Nhưng anh không nhất thiết phải là người có địa vị cao. Anh có sợ điều đó không? Cô ấy sẽ bỏ chạy khi anh thông báo nỏ trước công chúng?

II

Hàn Lận Quân cho biết:”Đúng, anh nói đúng, chỉ sợ cô ấy bỏ chạy.”

Drew:”…”

Sau khi nói chuyện với Drew,

Hàn Lận Quân lại nhấn vào đường dây bên trong, nói với trợ lý Nhậm vẫn đang chờ câu trả lời: “Gọi Linda trở lại, 11h30 trưa, chúng tô sẽ ăn tối ở nhà hàng Shengtang VVestern, cậu thuận tiện đi thánh Phương đặt chỗ ngồi, không cần phòng riêng.”

Trự lý Nhậm:” Vâng.”

11 giờ, Lâm Tu cuối cùng cũng liên lạc được với nhà cung cấp chăn ga gối đệm cuối cùng, hai bên hẹn nhau để gặp nhau tại tòa nhà văn phòng của bên kia ở trung tâm thành phố.

Lâm Tu đại diện cho một khách sạn năm sao, và các yêu cầu đương nhiên là cao, nếu việc hợp tác thành công, thì triển vọng về nguồn cung cấp liên tục và thu nhập duy trì trong tương lai cũng sẽ được giải quyết.

Đến 11 giờ 20, đối phương ngỏ ý

mời cô đi ăn, nhưng Lâm Tu lịch sự từ chối, nói rằng cô sẽ về khách sạn sớm đề báo cáo với cấp trên có việc.

Sau khi ra khỏi tòa nhà văn phòng, Lâm Tu nhìn thời gian, quả nhiên đã gần đến giờ ăn trưa, hiện tại trở về khách sạn cũng có chút gấp gáp, vậy sao không đi ăn chút gì đó bên ngoài rồi trở về.

Cô nhìn quanh, có khá nhiều quán ăn, nhà hàng nên cô chỉ việc gọi một tô mì để ăn.

Vừa đi vê phía một nhà hàng mì,

điện thoại của cô vang lên, cô ấy nhìn ra, đó là Tiêu Nam, cô vuốt màn hình trả lời: “Nam Nam, mày tan làm rồi à?”

Tiêu Nam: “Vừa tan làm, đang đi ăn với đồng nghiệp.”

“Vậy sao mày không ăn cơm đi, gọi cho tao làm gì?”

Tiêu Nam ngập ngừng hỏi: “Mày đang ở ngoài à?” Cô ấy nghe thấy tiếng xe ô tô phát ra từ điện thoại di động của mình.

“ừ, tao đi ăn chút gì đó rồi trở về

khách sạn.”

điện thoại của cô vang lên, cô ấy nhìn ra, đó là Tiêu Nam, cô vuốt màn hình trả lời: “Nam Nam, mày tan làm rồi à?”

Tiêu Nam: “Vừa tan làm, đang đi ăn với đồng nghiệp.”

“Vậy sao mày không ăn cơm đi, gọi cho tao làm gì?”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3