Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 328

Chương 328

Ăn mì xong đã 9 giờ rồi, Lâm Tu muốn rửa bát, nhưng Hàn Lận Quân từ chối. “Cứ đợi sáng mai dì Tề đến rửa.”

Anh ngồi xuống trong phòng khách, trong tay cầm túi mận chua, “Em ngồi đây tiếp tục án ô mai chua đi.”

Lâm Tu nhận lấy, “Em hiện tại cảm thấy khá tốt, không có cường điệu như lúc ăn cơm tối.”

Anh ngồi xuống bên cạnh cô, “Em cũng biết mình khoa trương? Lúc đó làm anh sợ hãi.”

Lâm Tu nhớ tới lúc đó anh dịu dàng bất lực như thế nào, vẫn rất thích cảm giác được anh chăm sóc, thè lưỡi:” Có vẻ như mới bắt đầu, liệu ốm nghén có kéo dài được một lúc không?”

” ừm, hôm qua anh hỏi chị, chị ấy cũng nói như vậy, vậy đế anh mua thêm mận chua về chuẩn bị.” Anh nhìn túi mua sắm và trầm ngâm, “Họ đều nói nam chua nữa cay, đứa bé này hẳn là con trai.”

“Điều này có chính xác không? Nhưng tôi cũng rất muốn àn đồ cay

Phụ nữ mang thai không thể án đồ cay.” Anh liếc nhìn cô.

“Nhưng điều đó không công bằng đối với con gái?” Cô phản đối.

Ánh mắt anh dịu lại, tầm mắt đi xuống bụng dưới của cô, anh vươn tay nhẹ nhàng đặt lên nơi vẫn bằng phẳng, nhẹ nhàng nói: “Sẽ không không công bằng, chỉ cần là em sinh, trai hay gái đối với anh đều giống nhau.”

Giọng nói biến mất giữa đôi môi vừa khít.

Phòng khách ấm áp tình cảm, hai người ngồi ở trên sô pha một hồi, Lâm Tu mới đẩy Hàn Lận Quân ra, “Muộn lắm rồi, em phải về.”

Anh hôn cô lên khóe môi, thì thầm, “Hôm nay em không được khỏe, em cỏ thể ở đây qua đêm.”

Cô đỏ mặt nhìn chằm chằm,”… Không được!”

Vẻ mặt không tin tưởng, Hàn Lận Quân không nhịn được cười, “Anh đã hứa anh sẽ không làm gì em, anh chỉ không muốn em chạy tới chạy lui thế này.”

“… Cha mẹ sẽ đợi em, ngoài ra, ngồi xe cũng không được tính là chạy lòng vòng.”

” Chì cần nói với họ…”

” Không! Họ chưa biết em có em bé!” Cô và ông chủ lớn chỉ là đang yêu nhau, và tất nhiên họ không thề ở nhà của nhau một cách tùy tiện, chỉ trong một sớm một chiều.

Hàn Lận Quân cau mày, “Vậy còn có chuyện gì phải giấu? Sớm muộn gì cũng phải nói cho họ biết.”

Lâm Tu cắn môi, nhớ lại lúc sáng Lâm Tiến cũng đã nói như vậy – sớm muộn gì cha mẹ cô cũng sẽ biết.

Nhưng mà… Cồ chỉ cảm thấy không thể nói thẳng với bọn họ bởi vì cha mẹ cô là người rất bảo thủ, nhất định sẽ rắt không vui khi biết cô mang thai trước khi kết hôn, hơn nữa còn lây sang cả sếp lớn?

Càng nghĩ về điều đó, cô càng bối rối, cô đi đến bên cạnh và nói: “Vẩn là bỏ đi, em không có quần áo tắm rửa, cái gì cũng không tiện.”

Hàn Lận Quân nhíu mày,” Quần áo thì rất đơn giản, anh cho người đưa tới là được, lần trước chúng ta đã mua đồ vệ sinh trong siêu thị rồi, và chúng đang đợi em sử dụng

đó.”

Lâm Tu không nói nên lời, cô nói chứ, không cí việc gì lại đi mua mấy thứ đó làm gì, vì vậy đang đợi cô ở đây!

Cô không dám đưa ra quyết định ở lại qua đêm như vậy, một lần trong kỳ nghỉ hè của trường đại học, cô ở nhà Tiêu Nam quá muộn, cô gọi cho bố mẹ và nói rằng cô muốn ở lại qua đêm ở nhà Tiêu Nam vào lúc nửa đêm, và họ không cảm thấy yên tâm cho đến khi chắc chắn rằng cô an toàn.

Sau đó, cô biết cha mẹ mình rất coi trọng chuyện này, cô không còn dám tùy tiện qua đêm bên ngoài nữa.

Bên cạnh đỏ, mối quan hệ cuối cùng của cô đã kết thúc với một kết thúc khồng mấy tốt đẹp, và nhà họ Lâm lại càng

phải đề phòng loại chuyện này. Trong mắt họ, con gái và bạn trai vẫn là vô tội, tự nhiên không thể tùy ý thuận theo ý mình, cho dù đã nhận lời nhã nhặn của Hàn Lận Quân nhưng chưa công khai mối quan hệ thì họ vẫn chì là người yêu cùa nhau, không phải quan hệ vợ chồng hợp pháp.

Hàn Lận Quân nhìn Lâm Tu vẻ mặt hoảng hốt, đột nhiên hiểu được tại sao cô và Đường Tử Kiều nói chuyện đã ba năm, vậy mà vẫn giữ thân như ngọc.

Gia đình họ Lâm có phong cách gia đình nghiêm khắc, dạy các con của mình rằng chúng không được vượt quá các quy tắc trước khi kết hôn. Đường Tử Kiều nóng nảy không thể chờ đợi được, không muốn kết hôn sớm sau khi tốt nghiệp, lại muốn cùng bạn gái phát triển quan hệ, nhưng bị cự tuyệt liền thay đổi mục tiêu, tự cho là chiếm được mẫu đơn nhà giàu, lại không biết người mà mình từ bỏ mới là đóa u lan đẹp nhất ~

Giờ đây, người phụ nữ bé nhỏ đã thuộc về anh, mặc dù mối quan hệ của nhau bắt đầu một cách tình cờ , nó sẽ không ảnh hưởng đến anh yêu thương và tôn trọng cô, vẻ đẹp của cô, anh sẽ bảo vệ cô thật tốt.

Anh đứng dậy, nhìn cô bằng đôi mắt sâu và đen rồi nhẹ nhàng nói: “Được rồi, em đi lấy đồ đi, anh đưa em về.”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3