Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 776

Chương 776

Cô lớn gọi lên trong phòng khách, “Chị dâu, đã sắp xếp hết rồi. Bây giờ đi tặng được chưa?”

Mẹ Lâm bước tới phòng khách nói: “ừ, tranh thủ hôm nay đưa mấy thứ này đi.”

Nhà họ Lâm và nhà của cô lớn cô nhỏ ở phòng khách, phân phát quà tặng của nhà họ Hàn. Thực ra mỗi nhà không có nhiều quà. Hai cái bánh, hai quả cam, một gói mì sợi và một gói thạch được đóng trong bao màu đỏ, đây là một sự kiện vui nho nhỏ, và thông báo rộng rãi rằng gia đình họ cỏ thêm một cháu trai.

Thôn thành bên nhà họ Lâm không lớn lắm, tổng cộng có hơn 100 gia đình, số họ báo với nhà họ Hàn cũng nhiều như vậy, bố Lâm đã mượn trước một chiếc xe ba bánh của hàng xóm, cùng mấy người đang bận rộn xếp hơn 100 túi quà lưu niệm lên chiếc xe ba bánh. Lâm Tiến đẳy xe, mẹ Lâm và các cô đi theo từ nhà này sang nhà khác.

Tất cả mọi người trong làng đều biết về ngày đầy tháng của con trai Lấm Tu, và những người nhận quà cũng không quên nói “chúc mừng” hoặc “tốn lém”, lịch sự tức giận.

Khi đi đến một con hẻm nhỏ, mẹ Lâm biết rằng có bốn hoặc

năm gia đình đang sống ở đó, bà nói với cô lớn, “Chị sẽ đưa đi tặng ở bên này, em và Lâm Tiến ở đây đợi một lát.”

“Dạ. ”Lâm Tiến chậm rãi đáp lại.

Mẹ Lâm mang theo năm cái túi và đi vào con hẻm.

Nhà đầu tiên là nhà dì Trương, từ ngoài sân nhìn vào, dì Trương đang ngồi nói chuyện phiếm với hai dì, hai dì cũng là người cũng đã từng nói chuyện qua, mẹ Lâm cười nói: “Hai người là cũng ở đây sao? Vừa lúc đưa cho hai người.

II

Các thím cũng biết trước chuyện vui của ngày hôm nay nên đồng loạt đứng dậy, dì Trương ra mở cửa. Dù trước đó họ đã cãi nhau với mẹ Lâm nhưng người cùng xóm với nha thì có thể mang thù được bao nhiêu? Sau khi chào hỏi vài lần, hai người lại trở nên lịch sự và cười nói: “Hôm nay là tiệc đầy tháng đúng không? Chúc mừng.”

Mẹ Lâm đưa cho họ ba túi quà lưu niệm và mỉm cười nói: “Cảm ơn, các bà cứ tiếp tục, tôi đi đến nhà khác tiếp đây.”

Sau đó bà đi sâu hơn vào con hẻm.

Sau khi giao hai túi còn lại, bà quay trở lại, khi sắp đi đến cửa nhà dì Trương, đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện

trong sân.

Dì Trương:”… Đó chỉ là chủ một công ty nhỏ thôi. Nhìn bề ngoài thì cỏ vẻ đẹp nhưng thực ra lại rất keo kiệt. Nhìn này quà tặng này so với nhà bình thường thì cũng không khác biệt lắm, nếu thực sự có tiền thì có tặng như vậy sao?”

” Đây cũng không có chuyện gì, mọi người đều như vậy…”

Dì Trương:” Vậy nói người thường cũng không sai, nhưng có thể nhìn tư thế lúc trước, lái xe sang trọng, lịch sự, mặc đồ thương hiệu nổi tiếng, đưa đón mỗi ngày, thực sự khiến cho người ta không đỡ nồi…”

” Nhưng Tiểu Thiến cũng không nói cho ai biết bên kia là người cỏ tiền hay không…”

Dì Trương:” Ai nói vậy? Bà nha? Tồi nha? Chắc chuyện này đã được gia đình họ tiết lộ, chút đồ này thôi mà đã muốn chúng ta nói hắn tốt sao? A, tôi mới nhìn không vừa mắt!”

” Bà đó… đừng nói nữa, nghe thấy thì sau này làm thế nào! II

Dì Trương:” Tồi sợ bà ấy sao? Bà không nói, tôi thấy nói dạo này bà ta cũng không thích buôn chuyện với mọi người, con gái và con rề cũng ít đến. Lần trước bà ta đến ở

đây thỉnh thoảng nói với chúng tôi rằng là con gái vừa mới trở về từ Hoa Kỳ, cho nên trở về thám bọn họ, tôi vừa thấy là biết bịa chuyện, tỏ vẻ là con rể bạn rộn, con gái lấy chồng tốt bao nhiêu, cười chết người!”

Mẹ Lâm tức giận đến mức xanh cả mặt.

Đúng là bà không thích khoe khoang gia cảnh của nhà họ Hàn với người khác, nhưng là bởi vì lớn quá khồng dám lộ, không phải vì nhò… Không ngờ trong miệng dì Trương lại biến thành rùa đen rụt đầu không dám hé ràng nói là sao?

Bà mím môi nhíu mày, bước đến cửa nhà họ Trương, đá tung cánh cửa một cái “cộp cộp”, “Họ Trương kia, có bản lĩnh thì đến nói chuyện trước mặt tôi này, nói xấu với người khác sau lưng tôi là có ý gì? Bà không thích đồ của nhà tôi,

bà cho rằng tôi nguyện ý tặng sao? Trả lại cho tôi!”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3