Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long - Chương 511

Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long
Chương 511 - Hơi Thở Của Ma
gacsach.com

Tia sáng trắng trên người Tiêu Thu Phong chợt lóe, rồi biến mất tiêu, binh lính bốn phía chỉ nghe được một tiếng “Bốp!” vang lên, cánh cửa đã bị phá, mà bên trong, có mười mấy tử sĩ cường tráng, đang cười một cách điên cuồng, bởi vì trên người bọn họ, ngòi thuốc nổ đang kêu xì xì.

Mà phía sau bọn họ, còn đặt một đống thuốc nổ, xem ra, bọn họ thật sự chuẩn bị lấy cái chết để chứng minh sự trung thành của mình với vua khủng bố, nhiều thuốc nổ như vậy, một khi mà nổ thì phỏng chừng nơi này thành mặt phẳng hết.

Nhưng Tiêu Thu Phong lại không để ý, trước mặt bọn họ, làm ra một con đường ánh sáng, đi trên không, hắn đã nói qua, Hani phải chết, hơn nữa nhất định phải chết trong tay của hắn.

Liên tiếp phá hai cánh cửa, ở trong phòng, Haini đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, vẻ mặt rất bình tĩnh, nghe được tiếng động, đầu ngẩng lên, thì Tiêu Thu Phong đã xuất hiện trước mặt hắn.

“Là mày...” Không sai, đây thật sự chính là Hani, ngày đó ở Djibouti, Tiêu Thu Phong đã nhìn qua, loại hơi thở này, tuyệt đối không thể giả.

Không cần nghĩ nhiều, Tiêu Thu Phong như gió lướt tới, túm lấy Hani, theo lỗ thông gió trong phòng mà nhảy ra ngoài. Trong giây phút đó, một tiếng nổ thật lớn đã vang lên, tạo thành một biển lửa thật lớn, bốc cao lên tận trời.

Tiêu Thu Phong cơ hồ như bước đi ra trong làn mưa lửa kia, khi ánh mắt mọi người nhìn rõ được, thì hắn đã ở ngoài mấy chục mét rồi.

“Không sai, chính là hắn!” Tử Dao vẫn nhanh nhất, là người đầu tiên vọt đến bên cạnh Tiêu Thu Phong, cảm ứng kính trong tay, đã hiện lên ánh sáng chứng minh, là người này, không thể lầm được.

Ruth cũng đi đến, nhìn khuôn mặt già nua của Hani, lạnh lùng nói: “Hắn chính là khủng bố đại vương Hani, đã từng làm nước M khủng hoảng?”

Nàng không thể tin được, lão già này, sắp gần đất xa trời rồi, mà vẫn có thể đạt đến trình độ khủng bố siêu hạng như vậy.

Tiêu Thu Phong gật đầu, sau đó nói với Tank: “Đưa hắn về, treo lên cửa Nam, tuyên cáo ra bên ngoài, chúng ta đã bắt được Hani”

Phương pháp ẩn thân của Hani tuy rằng làm cho người ta thán phục, nhưng hắn ta cuối cùng vẫn chỉ là một người bình thường, không cần phán quyết và thẩm lí, cũng có thể bắn chết ngay tại chổ. Nhưng Tiêu Thu Phong không giết hắn, sở dĩ còn một nguyên nhân khác.

Đầu tiên là dư đảng của hắn, nhất định sẽ đến cứu người, nhân cơ hội này mà diệt luôn. Hai là lập uy với thế giới, khủng bố đại vương Hani cao ngạo, nhưng cuối cùng lại chết trong tay Ma Quỷ. Nếu có quốc gia nào có ý định xâm phạm Trung Đông, thì Hani chính là tấm gương cho bọn họ.

Trấn nhỏ cuối cùng đã bắt đầu dọn dẹp, đám tử sĩ giờ này cũng chỉ còn lại đống thịt vụn, bọn lính dùng xẻng đào một cái hố thật to rồi vứt xuống hết. Không khí trở nên yên tĩnh lại, những người dân ngụ cư tại trấn nhỏ này, sau khi nhận được tin tức, cũng chậm rãi trở về.

Tiêu Thu Phong cùng chúng nữ sau khi rời đi, công tác dọn dẹp cũng đã xong. Tank đã về trước một bước, áp giải Hani về Tư thành, treo lên cửa Nam, để cho người dân vây xem.

Cho nên, vừa thấy Tiêu Thu Phong trở về, Hani từ không còn sự sống đã chửi ầm lên, tay Vũ đã động, một thanh phi đạo đã phóng đến, đầu lưỡi giữa miệng Hani đã rớt xuống đất. Sau khi chịu đau đớn xong, rốt cục hắn đã không thể mắng thành tiếng, chỉ còn lại tiếng ư ư giống như đang khóc vậy.

Trứng thối, đá, phân dê... đại loại như thế, toàn bộ đều ném lên người Hani, với hắn mà nói, chết là một cách giải thoát. Nhưng đáng tiếc là, Tiêu Thu Phong không cho hắn cơ hội tự sát.

Ngày hôm sau, các quốc gia trên thế giới đã nhận được tin tức Hani bị bắt, hơn nữa còn phái người đến chứng thật, các quốc gia này, bị Hani khủng bố, nhân tâm rất hoảng sợ, giờ phút này, Hani bị bắt, làm cho cả thế giới đều vui mừng.

Đương nhiên, không thể đến tay không, trừ bỏ sự giúp đỡ về tài chính, Garro còn thừa dịp này mà đề cao uy vọng của chính phủ Trung Đông, làm cho nhiều quốc gia thừa nhận độc lập của vùng Trung Đông, Garro sau khi có được Trung Đông, thì đây chính là một chuyện lớn nhất với hắn.

Về phần Garro kêu bọn họ ký tên vào một văn kiện gì đó, Tiêu Thu Phong không có hứng thú, chỉ cần Long Đằng tồn tại, chỉ cần Ma Quỷ tồn tại, Garro vĩnh viễn không là gì đối với hắn.

Người đi theo Hani, quả thật là không ít, theo các quan chức cấp cao của chính phủ các nước đến, cũng có không ít những người đánh bom tự sát theo, làm cho Tư thành trở nên náo nhiệt vô cùng.

Một vạn quân lính tinh nhuệ của Ma Quỷ, hơn nữa còn có pháo, cho dù có nhiều tử sĩ đến, cũng không xem ra gì. Tuy rằng tuổi của Hani không ít, nhưng mạng quả thật rất dài, ba ngày không ăn không uống, mà hắn ta vẫn sống, chỉ là càng trở nên điên cuồng hơn thôi.

Chẳng qua, cái chịu nhiều đả kích nhất, chính là tâm linh của hắn, nhìn tử sĩ từng bước từng bước bị giết, nhưng không ai có thể cứu hắn, từ trong lòng tràn đầy hy vọng, rồi cuối cùng dần dần thất vọng, bởi vì người đến cứu hắn, đã càng ngày càng ít.

Hani vẫn chưa tắt thở, mà Garro đã chiêu đãi đại sứ các nước, cử hành yến hội.

Tiêu Thu Phong đương nhiên được mời đến, tuy rằng Hani là do quân đoàn Ma Quỷ bắt được, nhưng về mặt chính trị cũng có chút tác dụng với chính phủ Garro, đối với công lao này, bọn họ muốn có được, thì điều kiện đầu tiên chính là Tiêu Thu Phong phải đồng ý.

Chúng nữ ăn mặc rất tỉ mỉ, ngay cả Trác Ngưng Tuyết luôn điềm tĩnh, cũng đặc biệt tắm rửa chải đầu, bởi vì Tiêu Thu Phong rốt cục đã đáp ứng dẫn các nàng đi tham dự yến hội này, Tư thành đã có Ma Quỷ, nên an toàn cũng không cần phải lo, hơn nữa đối với sự xum họp cũng như chia lìa với các nàng, thì cái này quả là một cơ hội tốt.

Nhưng cái làm cho Tiêu Thu Phong cùng Vũ và Ruth cười ầm lên chính là lúc, Tử Dao xuất hiện, một bộ váy trắng toàn thân, trừ bỏ bờ vai hơi thoáng một chút, thì những chổ trên người đều được che một cách kín đáo, cái bộ váy này vốn là của Vũ. Cũng phải vậy thôi, vì dù rằng Ruth có rất nhiều quần áo, nhưng lễ phục dự tiệc của phụ nữ phương Tây quả thật rất... hở!

Tử Dao mặc vào liền xấu hổ đến đỏ mặt, mới vừa bị Tiêu Thu Phong nhìn thoáng qua, đã bỏ chạy vào phòng tắm. Kỳ thật thì theo tiêu chuẩn của người thành phố, Tiêu Thu Phong cảm thấy rất phù hợp rồi. Biết nàng muốn mặc, nên Ruth đã tốn công để chọn rồi đó.

“A, Tử Dao, em mặc cái váy này thật sự quá đẹp” Vũ vừa quay đầu, cũng kinh ngạc khen ngợi, tuy rằng từ trước đến giờ Vũ luôn tự phụ bản thân là một người phụ nữ tao nhã mười phần, như sự xinh đẹp của Tử Dao đã vượt khỏi sự tưởng tượng của nàng rồi.

Được người ta khen ngợi, là con gái ai cũng thích, nhưng Tử Dao bây giờ, tuy rằng mặc vào rất đẹp, nhưng vẻ mặt cuồng động vô cùng, tựa hồ như gặp phải chuyện gì đó rất đáng sợ.

Tiêu Thu Phong đưa thân ngồi thẳng lại, hỏi: “Tử Dao, xảy ra chuyện gì?”

Tử Dao ngẩn ngơ, trên mặt hơi hơi run run, nói: “Thu Phong, Ma Tôn đến...”

Tiêu Thu Phong cũng kinh hãi, đứng lên hỏi: “Em nói là Tham Lang...”

Tử Dao nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ không cần hoài nghi, đúng vậy, Tham Lang đến, lực lượng của Ma xá lợi tuy rằng vẫn chưa dung hợp toàn bộ vào, nhưng ma khí trên người Ma Tôn Tham Lang, tựa hồ như cũng hô ứng, chỉ cần tiếp cận ở một khoảng cách nhất định, cho dù là che dấu thế nào, thì hai người vẫn có thể cảm thụ được nhau.

Tựa như Tham Lang ở phương Đông mà vẫn có thể cảm nhận được sống chế của ma tướng.

Về chuyện Tham Lang, Vũ và Ruth cũng biết, giờ phút này chỉ có Trác Ngưng Tuyết nhìn mọi người im lặng, có chút khó hiểu hỏi: “Thu Phong, có phải lại có cường địch đến hay không?”

Tiêu Thu Phong cười cười, hắn là đàn ông, loại chuyện này, hắn phải gánh vác, nhìn Trác Ngưng Tuyết xinh và tươi, hương thơm bát ngát, không người nào nguyện ý làm ô nhiễm sự thuần khiết của nàng.

“Tiểu Tuyết, không cần lo lắng, không sao đâu, chỉ cần có anh, không ai có thể làm bị thương các em, trận chiến này, anh đã chờ đợi từ rất lâu, từ lúc lực lượng của anh được đề cao, anh luôn luôn nghĩ rằng, trong ba đại cao thủ đó, thì lực lượng sẽ như thế nào, xem ra, cơ hội của anh đã tới”

Tuy rằng bình tĩnh, nhưng chúng nữ vẫn khẩn trương theo nhịp run rẩy của cơ thể Tử Dao, nhưng các nàng không biết rằng, Tử Dao sợ hãi, bởi vì nàng đã từng nếm qua, cảm giác bị Ma xá lợi khống chế tâm thần, tra tấn đến chết đi sống lại, cho nên mới tạo ra sự kích thích như vậy.

Vũ hỏi: “Ông xã, đừng lo, bọn em sẽ giúp anh, ma tướng đã chết, Hani cũng sẽ chết, hắn không có gì để sợ, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, không có kẻ địch nào là không thể đánh bại”

Ruth cũng nói: “Đúng, quản hắn là lang lang gì, cũng chỉ là một con heo, một đao là thấy máu thôi”

Ruth hung hãn, nhưng không làm cho Trác Ngưng Tuyết sợ hãi.

“Thu Phong, tuy rằng em không giúp được gì, nhưng em luôn ủng hộ anh, bất kỳ thời điểm nào, bất luận là ở nơi đâu, em đều yên lặng ủng hộ anh”

Trác Ngưng Tuyết có thể nói ra một câu kinh điển đáng ghi vào sử sách như vậy, quả thật không dễ dàng. Cách biệt ba năm, nàng thật sự đã thay đổi không ít, mị lực thành thục, mang mười phần ý nhị, có lẽ nàng đem nó che dấu trong thân thể xinh đẹp, nên thời điểm bình thường không ai phát hiện ra mà thôi.

“Mọi người đều là người một nhà, đương nhiên là có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, có chuyện gì, cũng không được quên, cũng không được bỏ em...” Lâm Thu Nhã cũng đi đến, ôm Tiểu Phiêu trong lòng ngực, nói tiếp: “Đương nhiên còn có Tiểu Phiêu, không được quên, Tiểu Phiêu chính là con trai của Tiêu gia”

Người một nhà, đều đã đến, tuy rằng Tham Lang đến đây, loại tuyệt thế cao thủ đến, nhất định sẽ khơi màu giết chóc, nhưng giờ phút này, trong người Tiêu Thu Phong không có một chút sợ hãi, chỉ có ôn nhu tràn đầy, mềm mại như nước, nhà, giống như một lò sưởi ấm áp, mà người phụ nữ trong nhà, càng giống như là một ngọn lửa trong ấy.

Tử Dao bên cạnh cũng cảm nhận được thế nào là gia đình ấp ám, có người thân và người yêu bên cạnh, cảm giác sợ hãi dần biết mất, từ từ bình tĩnh, nói: “Thu Phong, mạng của em là do anh cứu, mặc kệ là anh đối mặt với kẻ địch nào, em đều ở bên cạnh giúp anh”

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười, giờ phút này, hắn cũng đã cảm nhận được ma khí, Tham Lang đã đến, hơn nữa còn rất gần.

“Một khi đã như vậy, chúng ta còn chờ cái gì? Trận chiến này, anh đã chờ mong từ rất lâu”

Hắn đứng lên, Vũ và Ruth cũng đứng lên.

Tử Dao cũng đứng lên theo, nhưng là an ủi Trác Ngưng Tuyết và Lâm Thu Nhã: “Không cần lo lắng, anh ấy có thể đánh bại bất cứ kẻ địch nào”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3