Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Chương 866
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 866: C866: Thiên phú siêu đẳng
Đương nhiên, đây quả thật là một phương pháp để phát triển tộc nhanh hơn.
Trong tộc muốn phát triển,tất cả đều cần rất tài nguyên,vì vậy tộc Hàn Nguyệt rõ ràng muốn thu hoạch càng nhiều tài nguyên.
"Tộc ta cho rằng, chỉ có hoàn toàn tiếp xúc với nhân tộc mới có thể khiến cho người trong tộc nhận rõ thực lực mình, không đến mức sinh ra kiêu ngạo." Thủy Ngọc cười nói.
Diệp Tinh gật đầu, đã hiểu rõ rất nhiều đối với tộc Hàn Nguyệt này.
Nhưng mỗi tộc trong vũ trụ đều có cách sinh tồn của mình, lựa chọn phát triển như thế nào đều căn cứ vào chính họ.
Mấy người bọn họ đang đàm luận, lúc này cách đó không xa có một người đàn ông trung niên nhân tộc mặc áo giáp màu đen, khuôn mặt bình thường nhưng ánh mắt lại hơi liếc về phía nơi này một cái, sau đó lại thu về.
Ông ta nhìn qua không có bất kỳ dị thường nào, nhưng lúc này sâu trong đáy mắt lại có một tia hưng phấn.
- Diệp Tinh, nhân loại Diệp Tinh quả nhiên xuất hiện ở tộc Hàn Nguyệt! Người đàn ông trung niên hưng phấn nói: "Mau bẩm báo chủ nhân."
......
Trên lãnh thổ rộng lớn mênh mông, một phủ đệ thật lớn sừng sững. Trong phủ đệ có một vị cường giả nhân tộc giống như tộc Lang Nhân, cả người có bộ lông màu vàng đang ngồi xếp bằng.
Tại thời điểm này, ông nhìn vào tin nhắn trên đồng hồ của mình.
"Nhân loại Diệp tinh lại xuất hiện? Xem ra lần trước Ankanda đã ám sát thất bại, cũng chết rồi.” – Người đàn ông người sói hơi cau mày nói.
Ông ta ẩn núp ở nhân tộc đã rất lâu rồi, chuyên phụ trách chuyện ám sát thiên tài nhân tộc.
Lần trước ông ta phân phó Ankanda ám sát Diệp Tinh, nhưng sau đó lại không có bất kỳ tin tức nào truyền đến, trong bất tử giới chỉ có Ankanda ở đây, ngoài ra không có người khác.
Ông ta cũng không biết tình huống cụ thể rốt cuộc như thế nào.
Trên địa bàn nhân tộc này, ông ta căn bản tra không ra được tin tức gì.
Không có tin tức truyền đến, ông ta tự nhiên biết Ankanda đã xảy ra chuyện, nhưng nhân loại Diệp Tinh rốt cuộc thế nào, là chết hay sống, ông ta căn bản không biết.
Mà mấy chục năm trước có tin lâm Tiểu Ngư xuất hiện ở tộc Hàn Nguyệt, cho nên bọn họ suy đoán Diệp Tinh có thể sẽ đi tới, tùy ý an bài hai người ở bên ngoài tộc Hàn Nguyệt, hiện tại vẫn chưa rút lui.
Bây giờ thực sự lại có tin tức truyền đến.
Nếu Diệp Tinh bình an xuất hiện, Ankanda tự nhiên đã hoàn toàn ám sát thất bại!
“Ankanda đã lĩnh ngộ hoàn chỉnh đạo tắc thời gian, thực lực ở trong giới cường giả bất tử cảnh xem như cường đại, thậm chí được ban cho kiện bảo vật kia, thế nhưng vẫn thất bại?" Người đàn ông người sói âm thầm nói trong lòng.
“Nếu đã thất bại, vậy hai người trong tộc Hàn Nguyệt càng không có cơ hội thành công! Có vẻ như chỉ có thể tiếp tục chờ đợi cơ hội.”
Ankanda là một trong hai nhất thủ mạnh hạ của ông ta, cũng là thích hợp nhất để ám sát, vậy mà ngoài dự liệu lại thất bại.
Cường giả người sói lắc đầu, tuy rằng phát hiện tung tích Diệp Tinh, thế nhưng cũng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi cơ hội.
Dù sao nếu không có cơ hội liền bại lộ, tiêu hao nhân lực của bọn họ.
......
Một nơi trong tộc Hàn Nguyệt, tiếng người huyên náo, mọi người tụ tập cùng một chỗ, không ngừng nghị luận.
Khu vực phía dưới là một quảng trường khổng lồ, trên quảng trường có một tấm bia đá khổng lồ sừng sững.
Toàn bộ tấm bia đá hiện ra màu đen, độ cao đạt tới 1000 mét, phía trên mỗi hơn 10 mét đều có một cái chấm màu trắng nho nhỏ nhô lên.
Ở các chỗ khác trên bia đá, điêu khắc từng đạo bí văn vô cùng kỳ dị, những bí văn kỳ bí này huyền ảo, phức tạp, hoàn toàn không nhìn ra đây rốt cuộc là cái gì.
- Đây là tấm bia đá để tộc Hàn Nguyệt kiểm tra thiên phú sao? Diệp Tinh ngồi trên đài cao, nhìn tấm bia đá khổng lồ kia.
Toàn bộ tấm bia đá tản ra một cỗ dao động vô cùng huyền ảo.
- Diệp Tinh, tấm bia đá này là một vị nguyên lão của tộc ta vô số năm trước đã lấy được ở trong trong một di tích cổ xưa, toàn bộ bên trong tấm bia đá là rất nhiều bảo vật, nhưng mà muốn lấy ra rất khó. Nhân tộc các ngươi rất nhiều người có hứng thú tới nơi này, kiểm tra thiên phú của mình. Thiên phú cường đại thì cơ hội lấy được bảo vật cũng sẽ càng lớn." Bên cạnh Diệp Tinh, Lỗ Vân cười nói.
"Ồ? Không phải tộc Hàn Nguyệt tự mình chế tạo ra sao?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Hắn suy nghĩ một chút, định nói gì đó.
Bỗng nhiên khu vực bốn phía lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía quảng trường.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Lúc này trên quảng trường, từng bóng dáng xuất hiện, đều là cường giả bất tử cảnh của tộc Hàn Nguyệt, ngoài ra trên quảng trường còn có rất nhiều thanh niên tộc Hàn Nguyệt.
“Sự kiện thiên tài bắt đầu rồi!”
"Không biết lúc này có thiên tài tuyệt thế xuất hiện hay không."
Giọng của bọn họ truyền vào trong tai Diệp Tinh, lúc này Diệp Tinh cũng nhìn về phía cách đó không xa.
"Hiện tại kiểm tra bắt đầu, Linh Vũ, ngươi là người đầu tiên lên kiểm tra." Trên quảng trường, một vị trưởng lão đứng ở phía trước, trầm giọng nói.
Dứt lời, nhất thời một cô gái mặc áo giáp màu đỏ tiến lên.
Trên mặt cô ta mang theo một tia thấp thỏm, còn có một tia chờ mong, sau đó tiến lên đưa bàn tay tiếp xúc với tấm bia đá.
Xoẹt...
Toàn bộ tấm bia đá nhất thời bị một cỗ dao động huyền ảo bao phủ, sau đó 10 mét ở nơi thấp nhất lại xuất hiện một tia sáng.
Chương 823 Thiên phú siêu đẳng
Sau đó ánh sáng này bắt đầu nhanh chóng tăng lên, 20 mét, 30 mét,40 mét...
Từng điểm sáng chớp động, tốc độ một mực tăng lên hơn 200 mét mới chậm lại, cuối cùng sau khi điểm sáng dừng ở 230 mét thì bắt đầu không lên cao nữa,dao động của toàn bộ bia đá nhanh chóng dừng lại.
"Linh Vũ, thắp sáng 23 điểm sáng. Cấp độ:Tam đẳng.” Vị trưởng lão kia tiến lên trực tiếp tuyên bố, mặt không chút thay đổi.
- Chỉ là tam đẳng thôi sao?
Thiếu nữ Linh Vũ nhìn tấm bia đá khổng lồ, có chút không cam lòng cũng có chút mất mát lui ra.
Sau đó người thứ hai tiến lên kiểm tra.
......
"Quang Dực, thắp sáng 31 điểm sáng. Cấp độ: Nhị đẳng.” – Giọng nói trên quảng trường không ngừng vang lên, sau khi kiểm tra năm người mới xuất hiện một người phẩm cấp nhị đẳng.
- Lỗ Vân, phẩm cấp này phân chia như thế nào? Diệp Tinh nhìn vị trưởng lão kia tò mò hỏi.
"Diệp Tinh, cái này kỳ thật rất đơn giản, dưới 30 điểm sáng thì đều là tam đẳng. 30 điểm sáng đến dưới 40 điểm sáng thì đều là nhị đẳng. 40 điểm sáng đến dưới 50 điểm sáng thì đều là nhất đẳng. Về phần đạt tới 50 điểm sáng, thậm chí tiếp cận 60 điểm sáng thì đều là thiên phú siêu đẳng.” Lỗ Vân cười nói.
"Vậy vượt qua 60 thì sao?"
Nghe vậy, Diệp Tinh khẽ hỏi.
"Diệp Tinh, muốn vượt qua 60 điểm sáng rất khó, đó là đã vượt qua thiên phú siêu đẳng, mỗi một người đều là thiên tài tuyệt thế." Lỗ Vân cười nói: "Đương nhiên, Diệp Tinh ngươi đi lên khẳng định có thể thông qua."
Nghe vậy, Diệp Tinh rõ ràng, cũng hiểu rõ một phần đối với bia thiên phú này.
Mọi người không ngừng kiểm tra, như Lỗ Vân nói, hầu hết người kiểm tra thiên phú đều ở nhị đẳng, tam đẳng, khi kiểm tra được một nửa, trong bọn họ mới xuất hiện hai người nhất đẳng.
Thời gian trôi qua, tiếp tục phát hiện thêm vài người nữa.
Lúc này trong một khu vực đều là người, Thủy Ngọc và Thủy Lam Nhi cũng đứng ở một chỗ, Thủy Lam Nhi cố gắng mở to hai mắt nhìn về phía xa xa.
"Chị, Diệp Tinh đại nhân đâu? Em không thể nhìn thấy hắn.” Thủy Lam Nhi hỏi.
"Diệp Tinh đại nhân còn đang tìm ngươi a?" Bỗng nhiên một tiếng cười truyền đến, sau đó mấy người mặc quần áo lộng lẫy vừa vặn đi tới phía sau.
"Hừ! Ta không thèm để ý đến ngươi.” Thủy Lam Nhi thở phì phò.
Nhìn sắc mặt của cô bé rõ ràng đẹp hơn một phần so với trước đây, đây là kết quả hấp thu linh lực bên trong quả Băng Mạch.
"Yo, lá gan của đứa con hoang này lớn hơn rất nhiều a." Cô gái mặc quần áo lộng lẫy liếc nhìn Thủy Lam Nhi.
"Minh Lan ngươi xem, Kim Nguyên ca sắp xuất hiện rồi." Bỗng nhiên, một người bên cạnh cô gái mặc quần áo lộng lẫy vội vàng nói.
Nhất thời ánh mắt Minh Lan nhìn lại, ánh mắt sáng ngời.
"Ha ha, Minh Lan, Kim Nguyên ca là đệ nhất thiên tài tộc Hàn Nguyệt chúng ta, khẳng định có thể thắp sáng rất nhiều bia thiên phú."
"Lần này Kim Nguyên ca nhất định sẽ vang danh kinh người."
Mấy người bên cạnh thiếu nữ quần áo lộng lẫy cười nói.
Bởi vì, bọn họ đều biết Minh Lan cùng Kim Nguyên có quan hệ rất tốt.
Đúng lúc này, cách đó không xa có một thanh niên đi tới.
"Anh." Nhìn thấy thanh niên này, Minh Lan nhất thời hô.
Đợi đến khi thanh niên đi tới bên cạnh, Minh Lan cười hì hì hỏi: "Anh, anh nói thiên phú Kim Nguyên ca thế nào? Lần này có thể lấy được danh hiệu đệ nhất hay không?"
Anh trai cô rất hiểu biết về những thiên tài này.
"Nếu không có gì ngoài ý muốn, Kim Nguyên hẳn là thiên phú siêu đẳng, trong tộc ngoại trừ anh ta ra, hẳn là không có thiên phú siêu đẳng thứ hai." Thanh niên hơi suy nghĩ một chút nói.
Ánh mắt của anh ta nhìn về phía quảng trường khổng lồ.
Minh Lan hỏi một câu, ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm phía dưới, dưới ánh mắt của mọi người, tay phải Kim Nguyên dán lên bia thiên phú, nhất thời toàn bộ điểm sáng trên bia thiên phú chớp động, sau đó không ngừng tăng lên, những điểm sáng này vượt qua tốc độ hơn 500 mét mới từ từ dừng lại.
Cuối cùng điểm sáng dừng ở chỗ 580 mét mới cố định được.
"Kim Nguyên, thắp sáng 58 điểm sáng. Cấp độ: Siêu đẳng.” Vị trưởng lão kia tiến lên trực tiếp tuyên bố.
Lúc này trên mặt vị trưởng lão này còn mang theo một nụ cười.
Kim Nguyên tiến vào hàng ngũ thiên phú siêu đẳng, thiên phú như vậy tương lai trở thành cường giả bất tử cảnh cũng không khó.
“Ha ha, Kim Nguyên đại ca quả nhiên lợi hại!”
“Đều đạt tới thiên phú siêu đẳng rồi!”
"Tương lai Kim Nguyên ca tất nhiên sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp của tộc ta."
Nhất thời mọi người tộc Hàn Nguyệt hoan hô một trận, Minh Lan cũng mang vẻ mặt kiêu ngạo.
"58 điểm sáng sao? Tộc Hàn Nguyệt này quả thật có người có thiên phú cường đại. " Diệp Tinh cũng đang nhìn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trên tấm bia đá tản ra một trận quang mang.
“Tấm bia đá sinh ra dao động, đây là dấu hiệu bảo vật sắp xuất hiện!”
"Không biết sẽ có bảo vật gì ban cho Kim Nguyên."
Nhất thời trong đám người phát ra từng tiếng kinh hô.
– Đây là bảo vật mà Thủy Ngọc nói sao? Trong lòng Diệp Tinh khẽ động, cẩn thận nhìn tình cảnh xa xa.
Tấm bia đá hiện lên dao động, sau đó một thanh trường kiếm nhanh chóng bay ra, đi tới trước mặt Kim Nguyên, Kim Nguyên hưng phấn lập tức nắm trong tay.
– Không biết là phẩm cấp gì nhỉ? Diệp Tinh thầm nghĩ.