Vô Tận Thần Công - Chương 511
Chương 511: Không Gian Thập Phương Ca Sa Nứt Vỡ
Chênh lệch giữa Võ Thánh lôi âm tầng năm và Võ Thánh Hư Không không giống như chênh lệch giữa Võ Thánh lôi âm tầng bốn và Võ Thánh lôi âm tầng năm đấy.
- Đã chết chưa vậy?
Giờ phút này, hầu như trong lòng tất cả mọi người đều hơi kích động.
Đột nhiên.
- Sao?
Tiếng nói của Thần Long chợt vang lên.
- Không tốt!
Sắc mặt Thần Long biến đổi kịch liệt.
- Tiểu gia, không tốt. Không gian lĩnh vực này vẫn không bị nứt vỡ. Lam Mị chưa chết!
Sau một khắc, tiếng nói vô cùng bén nhọn của Thần Long đột nhiên vang lên.
Lam Mị căn bản chưa chết ư?
Nếu U Minh thú Lam Mị đã chết, thì mảnh không gian trong lĩnh vực do U Minh thú Lam Mị tạo ra này, cũng sẽ lập tức bị vỡ ra. Mà bây giờ, Dương Thạc cùng đám người kia vẫn đang ở trong mảnh không gian lĩnh vực này. Điều này chứng tỏ, U Minh thú Lam Mị căn bản là chưa chết.
Vừa rồi, tuy thân thể của nó đã bị vỡ tan tành, nhưng đây chỉ là biểu hiện giả mà thôi.
Hoặc có thể nói, thân thể vốn có của nó bị huỷ rồi.
Nhưng thân thể bị huỷ, cũng không nhất định sẽ chết.
Ví dụ, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc là Bất Tử Bất Diệt. Dù nó có bị nứt vỡ một lần, nhưng nó cũng có thể lập tức ngưng tụ lại một lần nữa. Chẳng qua, việc này chỉ khiến nó hao tổn một chút lực lượng mà thôi. Chỉ sợ, dù Cửu Dương Chân Thân bị nứt vỡ tám lần mười lần cũng căn bản không thể gây tổn thương cho Cửu Dương Chân Thân được.
Dương Thạc chỉ đạt tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng ba mà Cửu Dương Chân Thân đã biết bí pháp này. Còn U Minh thú Lam Mị là cường giả Hư Không Võ Thánh, nên nó rất có thể cũng biết được bí pháp này.
Nó sẽ không chết dễ dàng như vậy được.
- Cái gì.
Đám người Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên nghe được lời này của Thần Long đều biến sắc.
Lúc trước, bọn hắn cho rằng, dùng thực lực của Võ Thánh lôi âm tầng năm mà phá huỷ được thân thể của U Minh thú Lam Mị, cường giả cảnh giới Hư Không Võ Thánh, đã khiến cho bọn hắn hơi đắc chí rồi. Chính vì thế, bọn hắn mới không chú ý đến việc không gian lĩnh vực này căn bản là chưa bị nứt vỡ. Hiện tại, bọn hắn chú ý tới hiện tượng này, mới lập tức biết được, chỉ sợ Lam Mị chưa chết thật đâu.
- Ha ha ha ha ha, Thần Long, không hổ ngươi đã từng là cường giả đứng đầu Thú Tộc thời kỳ thượng cổ. Tuy bây giờ, thần hồn của ngươi là do được ngưng tụ lại, nhưng nhãn lực của ngươi vẫn rất mạnh mẽ, có thể biết được ta vẫn chưa chết.
Ngay sau đó, tiếng cười to của U Minh thú Lam Mị, đột nhiên vang lên.
- Thần Long, dùng thực lực của ngươi, không cần tu luyện, mà chỉ cần cố gắng nhịn trăm năm, thì vẫn rất có khả năng đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh, cần gì phải vào huyệt mộ của Nhân Hoàng, tham gia vào vũng nước đục này chứ? Nếu ngươi đã đến, thì cũng đừng trách ta không nể tình ngươi. Ngươi chết đi.
Vèo...o...o!
Chỉ trong nháy mắt sau.
Một luồng năng lượng vô cùng mạnh mẽ, chợt ngưng tụ đến trong mặt Thần Long.
Luồng năng lượng này hình thành một con mãnh thú cực lớn, có hình dáng giống một con mèo khổng lồ màu xanh da trời.
Xoẹt!
Hai chân trước của con mèo này vung lên, trực tiếp đánh về phía Thần Long.
- Nguy hiểm.
Trong nháy mắt, hai con mắt to như chuông đồng của Thần Long đột nhiên trợn lên. Trong lòng Thần Long, đột nhiên cảm giác được một sự nguy hiểm to lớn ập đến.
Dưới tình huống này, Thần Long không hề do dự.
"Oanh". Tâm niệm Thần Long hơi động, thân thể nó lập tức nứt vỡ ra, hoá thành ngàn vạn tia năng lượng huyết nhục. Chỉ trong nháy mắt, mỗi một tia năng lượng huyết nhục này đều nhanh chóng diễn hoá, biến thành ngàn vạn tiểu long dài khoảng một hai trượng. Vài tiếng Vút... Vút... vang lên, những con tiểu long này không ngừng chạy phân tán ra tứ phía.
Mặc dù Thần Long đã nhanh, nhưng hai móng của con Lam Mị cũng tấn công rất nhanh. Mấy tiếng "Phốc, phốc" vang lên, bảy tám chục con rồng nhỏ lập tức bị đánh trúng, hoá thành tro bụi, hoàn toàn đã chết.
- Còn cả Man Văn Thiên Tượng ngươi nữa. Ngươi là dị thú thời thượng cổ, vậy mà cũng có thể mở ra linh trí. Nếu ngươi không mở ra linh trí, thì có lẽ, cả đời ngươi cũng không thể đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh được. Còn nếu ngươi đã mở ra linh trí, thì ngươi có thể đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh rất dễ dàng. Sao ngươi phải khổ tiến vào huyệt mộ của Nhân Hoàng, đến đây để chết chứ? Nếu vậy, ngươi cũng chết đi thôi.
Lam Mị tung ra một chiêu, đánh trọng thương Thần Long, ép Thần Long phải dùng tới bí pháp chạy trốn. Nhưng sau đó, nó không tiếp tục đuổi giết Thần Long, mà cả người nó hơi động, VÚT...! Nó lại xuất hiện trước mặt Man Văn Thiên Tượng.
Rống rống!
Man Văn Thiên Tượng hất cái vòi dài của mình lên, trực tiếp tấn công Lam Mị.
Bang!
Nhưng, vòi dài của Man Văn Thiên Tượng lại bị Lam Mị vung đuôi lên đỡ được. Sau một cú va chạm, Lam Mị vẫn không nhúc nhích mảy may, còn Man Văn Thiên Tượng lại trực tiếp phải lùi lại.
Rắc!
Man Văn Thiên Tượng chưa kịp chạy đi, hai móng của Lam Mị đã vung lên, bắt được hai cái ngà voi thon dài của Man Văn Thiên Tượng.
Ầm ầm!
Lam Mị cầm hai cái ngà voi của Man Văn Thiên Tượng, hung hăng quật một phát.
Răng rắc.
Một tiếng gãy giòn vang lên. Man Văn Thiên Tượng bị ném đến thất điên bát đảo. Chiếc ngà voi bên trái sắc bén, cứng rắn đến cực hạn, vũ khí công kích mạnh nhất của Man Văn Thiên Tượng, lại bị Lam Mị bẻ gãy ra.
- Đại Bằng Kim Sí điểu sao? Còn Hoả Kỳ Lân với Nham Thử nữa hả? Các ngươi cũng là dị chủng có thiên phú cao, là cường giả siêu cấp bên trong Thú Tộc. Đáng tiếc, ở trong huyệt mộ của Nhân Hoàng này, dù thiên phú các ngươi có mạnh hơn nữa, thì các ngươi cũng phải...Chết! Sau khi Lam Mị ném ngã Man Văn Thiên Tượng, nó lại nhanh chóng di chuyển đến trước mặt các cao thủ Đại Bằng Kim Sí Vương, Viêm Thú Yêu Thánh và Tử Thử Yêu Thánh. Mấy tiếng rầm rầm vang lên, Lam Mị bộc phát ra công kích mạnh mẽ.
Bang bang!
Ba cường giả mạnh mẽ của Thú Tộc, nhóm người Đại Bằng Kim Sí Vương đều lập tức biến sắc, muốn tránh né, nhưng căn bản là trốn không thoát. Toàn bộ ba người đều bị đánh bay ra ngoài.
Ngoại trừ Đại Bằng Kim Sí Vương bị phun máu tươi, sắc mặt xám xịt, thân thể huyết nhục tại giữa không trung không ngừng nhúc nhích, rồi biến thành hình thái của một con Đại Bằng Kim Sí Điểu. Còn sau khi Viêm Thú Yêu Thánh, Tử Thử Yêu Thánh bị một chiêu này đánh trúng, xương cốt trong cơ thể liền lập tức bị đứt gãy, kêu lên răng rắc, miệng phun máu tươi, trực tiếp bất tỉnh, khí huyết trong cơ thể cũng không còn lưu động, giống như là đã hoàn toàn chết rồi vậy.
Một chiêu nhẹ nhàng, mà làm cho cao thủ tầng thứ hai đương thời gần như bị chết.
Chỉ có Đại Bằng Kim Sí Vương, cường giả tầng thứ nhất đương thời, dựa vào thiên phú, mới miễn cưỡng có thể chống đỡ nổi, mới có thể giữ lại được cái mạng.
Nhưng dù vậy, bản thân Đại Bằng Kim Sí Vương cũng bị trọng thương, gần như mất hết sức chiến đấu.
- Còn ngươi nữa, ngươi tự nghĩ ra huyền công, tu luyện tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, tương lai rất có khả năng có thể đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh. Đáng tiếc, ngươi cũng phải chết.
Sau khi Lam Mị đánh trọng thương nhóm cao thủ Đại Bằng Kim Sí Vương, lại nhanh chóng di chuyển đến trước mặt Dương Thiên.
Rầm rầm rầm ầm!
Lam Mị chưa kịp ra tay, thần hoang nguyên lực từ trong người Dương Thiên đã không ngừng tràn ra, hình thành một cái kén lớn quanh người Dương Thiên, bao chặt lấy hắn.
Ầm!
Lam Mị quất mạnh cái đuôi của mình, đánh lên bọc kén lớn của Dương Thiên.
Ầm ầm!
Cả người Dương Thiên lập tức bị đánh bay ra ngoài. Cái kén lớn kia vậy mà không bị phá huỷ đi, nên không biết, rốt cuộc Dương Thiên bị thương như thế nào. Chẳng qua, dù cái kén kia không bị phá huỷ, Dương Thiên không bị chết ngay, nhưng cái kén vẫn không động đậy. Điều đó cho thấy, Dương Thiên đã bị thương, có lẽ cũng rất nghiêm trọng, còn nghiêm trọng hơn cả Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Còn cả tên tiểu tử ngươi nữa. hả?
Lam Mị đánh bay Dương Thiên xong, liền quay sang nhìn về phía Dương Thạc.
- Ngươi chưa đến hai mươi tuổi mà đã đạt đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng ba sao? Ngươi tu luyện Cửu Dương Huyền Công, dung hợp với huyết mạch của mãnh thú Hư Không Võ Thánh thời thượng cổ à? Thiên phú tốt. Hồi trước, Nhân Hoàng cũng chỉ như vậy mà thôi. Ta lại có chút không đành lòng giết ngươi rồi.
Hai mắt Lam Mị toả sáng, chậm rãi nói.
- Không tốt.
Tuy Lam Mị nói không muốn giết Dương Thạc, nhưng lúc Dương Thạc bị Lam Mị nhìn chằm chằm, hắn vẫn cảm giác được nguy hiểm to lớn đang đến gần.
Tóc gáy toàn thân Dương Thạc lập tức bắt đầu dựng lên.
Xoẹt!
Dương Thạc không hề do dự, vung một tay lên, trực tiếp mở ra không gian Thập Phương Ca Sa.
Lui!
Tâm niệm Dương Thạc vừa động. Vút...t...t! Hắn liền vội vàng lui lại phía sau.
Ầm ầm!
Gần như cùng lúc trong lòng Dương Thạc nghĩ đến việc lui lại, thì đồng thời, Lam Mị trực tiếp thuấn di, xuất hiện ở trước mặt Dương Thạc.
Lam Mị hất lên cái đuôi cực lớn của mình, hung hắn đánh về phía thân thể Dương Thạc.
Tốc độ của nó rất nhanh. Dù Huyết Phi cùng Ngưng Thuý muốn điều khiển thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thi thể của thượng cổ Hắc Hùng, muốn xông tới đây ngăn cản cho Dương Thạc, cũng không thể kịp được.
Ầm ầm!
Tiếng khí kình bị đánh tan vang lên.
Dưới một kích của Lam Mị, một thân thể của Dương Thạc bị đánh tan, lập tức hoá thành bột phấn.
Vút...t...t!
Chẳng qua, một thân thể khác của Dương Thạc đã cấp tốc lui lại, nhanh chóng chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.
Thân thể bị đánh tan lúc trước chính là Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.
- Trong không gian lĩnh vực này, tốc độ của Lam Mị rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt, dù cách xa mấy trăm trượng hay mấy ngàn trượng thì nó cũng có thể tới ngay lập tức. Cho nên, kẻ nào muốn tránh thoát được công kích của nó là chuyện gần như không thể xảy ra. Chẳng qua, dù công kích của nó nhanh, cũng không phải là không có cách nào tránh thoát.
- Tuy nó có thể thuấn di, nhưng nó thuấn di đến trước mặt mình xong, còn phải phát động công kích, vung lên tứ chi, hay hất cái đuôi lên thì vẫn phải mất một khoảng thời gian. Tuy khoảng thời gian phát động công kích này rất ngắn, nhưng cũng đủ để mình ngưng tụ ra Cửu Dương Chân Thân, ngăn cản được một kích của nó rồi.
Dương Thạc bay vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, nhanh chóng suy nghĩ, các ý nghĩ liền bắt đầu xoay chuyển trong đầu hắn.
Tuy trong không gian lĩnh vực này, Lam Mị có khả năng thuấn di.
Nhưng nó muốn tấn công thì vẫn phải vung lên tứ chi, hoặc quật cái đuôi để tiến hành công kích.
Mà muốn vung lên tứ chi thì cũng phải mất thời gian.
Chỉ có điều, tốc độ Lam Mị phát động công kích nhanh hơn gấp mười, gấp trăm lần so với nhóm cao thủ Đại Bằng Kim Sí Vương và Dương Thiên. Cho nên, dù Dương Thiên hay Đại Bằng Kim Sí Vương muốn tránh né cũng đều không trốn thoát được.
Tuy tốc độ của Lam Mị nhanh, nhưng cũng không nhanh bằng tâm niệm của Dương Thạc được.
Đúng là Dương Thạc đã bắt được thời cơ trong khoảng thời gian Lam Mị phát động công kích này, nên tâm niệm hắn vừa động, lập tức ngưng tụ ra Cửu Dương Chân Thân để ngăn cản một kích của Lam Mị, nhắm giúp cho nhục thể của mình có thể tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa một cách thuận lợi.
- Hả? Tiểu tử, ngươi lại có thể tránh được công kích của ta sao? Đáng tiếc, ở trong không gian lĩnh vực của ta mà ngươi còn muốn trốn sao?
Lam Mị thấy Dương Thạc tránh được một kích của mình liền trầm mặt xuống.
Ầm!
Lam Mị lại di chuyển, đuổi theo Dương Thạc, tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Ầm! Ầm! Ầm!
Nhưng, không gian Thập Phương Ca Sa không thuộc về không gian lĩnh vực của Lam Mị, mà là không gian do Dương Thạc khống chế.
Nên, Lam Mị vừa mới chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, liền lập tức cảm giác có một lực bài xích cực kỳ mạnh mẽ, nhanh chóng tác động lên người mình, khiến nó không thể nào thuấn di trong không gian này. Thậm chí, trong không gian này, tốc độ của nó liền chậm như rùa, căn bản không thể bắt được Dương Thạc.
- Đây là Thập Phương Ca Sa mà Phật Tổ trước đây đã lưu lại sao? Vậy mà nó lại ở trên người ngươi hả? Hừ, Thập Phương Ca Sa thì thế nào. Hãy xem ta phá vỡ cái không gian Thập Phương Ca Sa này đây.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lam Mị hung hăng cắn răng một cái, thân hình cứng rắn của nó va mạnh vào không gian này.
Không gian Thập Phương Ca Sa chấn động ong ong, có dấu hiệu sắp bị nứt vỡ.
- A di đà Phật!
- Lam Mị, dừng tay đi.
- Dừng tay đi.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng nói ôn hoà của người trẻ tuổi, chợt vang lên.
Ầm ầ...m...m...!
Ầm ầ...m...m...!
Một hồi tiếng nổ như long trời lở đất, chợt vang lên bên tai Dương Thạc. Dương Thạc có thể cảm nhận rõ ràng được, cùng lúc với tiếng nổ này vang lên, rất nhiều năng lượng hư không ở xung quanh đang không ngừng tản ra. Dưới sự công kích của những năng lượng hư không này, không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc chấn động ong ong, không ngừng lắc lư, và không ổn định.
- Đây là dấu hiệu không gian bị nứt vỡ sao?
Sắc mặt Dương Thạc liền trầm xuống, trong đầu nhanh chóng xuất hiện ý nghĩ này.
Chỉ khi không gian sắp nứt vỡ, mới thể thể hiện ra uy lực mạnh mẽ như vậy.
Lúc trước, khi Dương Thạc cùng các cao thủ Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, Trấn Quốc Công Dương Thiên, đồng loạt ra tay, oanh kích cấm chế không gian trong Nhân Hoàng điện, cũng tạo ra uy lực tương đương như thế này. Hiện tại, Dương Thạc lại cảm nhận được, uy lực lúc này còn mạnh hơn so với uy lực lúc cấm chế không gian trong Nhân Hoàng điện bị sụp đổ nữa.
- Không gian đang bị sụp đổ... Nhưng không phải không gian Thập Phương Ca Sa của mình bị sụp đổ hả?
Lúc trước, khi Dương Thạc bị U Minh thú Lam Mị tấn công, liền nhanh chóng trốn vào trong không gian Thập Phương Ca Sa của mình. Mà U Minh thú Lam Mị lại truy đuổi không dừng, nên đã trực tiếp đi theo Dương Thạc, nhảy vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Dù trong không gian Thập Phương Ca Sa có thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thượng cổ Hắc Hùng, hai cường giả cấp độ Hư Không Võ Thánh trấn giữ. Nhưng dưới sự công kích của Lam Mị, không gian Thập Phương Ca Sa vẫn bị chấn động mạnh, lung lay như sắp sụp đổ.
Dương Thạc vốn nghĩ rằng, Thập Phương Ca Sa của mình rồi sẽ bị Lam Mị sinh sôi phá tan.
Nhưng, một hồi tiếng nổ vừa rồi vang lên, cùng với việc năng lượng hư không tràn ra khắp nơi, lại không phải việc xảy ra ở trong không gian Thập Phương Ca Sa, mà là phát sinh bên ngoài không gian Thập Phương Ca Sa. Đây là dấu hiệu mảnh không gian lĩnh vực của U Minh thú Lam Mị đang không ngừng bị sụp đổ, sinh ra năng lượng.
- Rốt cuộc, loại lực lượng cường đại nào, mà có thể phá vỡ được không gian lĩnh vực của Lam Mị vậy?
Dương Thạc nghĩ đến đây, không khỏi há to miệng, kinh ngạc.