Vô Thường - Chương 866

Chương 866: Đại chiến ven hồ dạ vũ

- Lệnh bài này có tác dụng gì?

Đường Phong giơ lệnh bài lên hỏi.

- Cái này... Lão phu cũng không biết.

Thần sắc Tư Đồ có chút xấu hổ.

Đường Phong liếc hắn, khẽ cười nói:

- Bảo bối của ngươi, ngươi không biết thì ai biết đây?

Tư Đồ lại giải thích, nói:

- Năm đó lão phu trộm một kiện đồ vật, nhìn thấy lệnh bài này ở bên cạnh nên cũng trộm luôn, sau đó tông môn bị mất lệnh bài này đã tìm kiếm hơn mười năm, lão phu cũng nghe ngóng qua, chỉ biết lệnh bài kia là vật rất trọng yếu của tông môn kia, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ lắm, mà tông môn kia sau mười năm tiếp theo, đột nhiên bị diệt môn, việc này không ai rõ nguyên nhân.

Nhìn qua lệnh bài, Đường Phong trầm tư.

Hắn vẫn không rõ vì sao người của hai thế lực lớn lại tranh đoạt bảo bối của Tư Đồ để lại kịch liệt như thế. Không biết tin tức mà Đào Nguyên lưu truyền là gì.

Những thứ mà mình thu hoạc được, nếu nói có thể làm cho hai thế lực lớn để ý, chỉ có Phong Thần Khế và Phân Thủy Châu, thứ còn lại chính là khối lệnh bài khắc Kim Long này mà thôi.

Không biết bọn họ muốn cái gì? Đường Phong suy nghĩ cả buổi vẫn nghĩ không ra, giống như bất cứ nguyên nhân gì cũng có thể cả.

Nhưng từ bảo tàng mà Tư Đồ để lại, làm cho Đường Phong nhìn thấy thế giới ngàn năm trước hoàn toàn với thế giới hiện giờ.

Ngàn năm trước, có rất nhiều đồ vật kỳ lạ quý hiếm, đó là những đồ vật mà người hiện tại nghĩ cũng không dám nghĩ.

Ví dụ như Sơn Hà Đồ, trước khi nhìn thấy Sơn Hà Đồ, Đường Phong sẽ không bao giờ nghĩ đến một khu vực mấy vạn dặm lại bị phong ấn vào trong một bức họa sao? Mà Phong Thần Khế và Phân Thủy Châu, đều có tác dụng kỳ lạ.

Lấy được bảo bối mà Tư Đồ để lại, tâm tình Đường Phong hiện giờ rất tốt, cho nên bộ pháp chạy về Thiên Tú cũng nhanh hơn một ít, dưới sự thỉnh cầu của Tư Đồ, Đường Phong cũng cho hắn ra bên ngoài để hít thở không khí.

Hiện tại có Phong Thần Khế trong tay, đã không cần lo lắng Sơn Hà Đồ phát ra linh khí chấn động làm người ta phát hiện, chỉ cần cẩn thận một chút, không để người khác nhìn thấy bức họa là được.

Đường Phong chạy phía trước, Tư Đồ giống như chim non được thả ra khỏi ***g, khống chế Sơn Hà Đồ bay tới bay lui, hưng phấn không thôi.

Tuy hiện giờ chỉ có thể sống trong Sơn Hà Đồ, nhưng so với trước kia, tình huống hiện giờ làm Tư Đồ cảm thấy rất thoải mái. Nếu đại thiếu có thể tìm được Tái Sinh Thạch, thì mình càng thỏa mãn, đây là suy nghĩ trong lòng của Tư Đồ.

Lần này đi ra ngoài đã hao phí thời gian hai ba tháng, Đường Phong không nghĩ tới mình lại đi lâu như vậy, nhưng cũng vì đã xảy ra quá nhiều chuyện.

Mấy ngày sau, Đường Phong đã đến gần Thiên Tú tông, đến nơi này, người đi tới đi lui trở nên đông hơn, để tránh người khác nhìn thấy làm bí mật về Sơn Hà Đồ bị lộ ra ngoài, Đường Phong không để ý kháng nghị của Tư Đồ, đem Sơn Hà Đồ cưỡng ép thu hồi vào Mị Ảnh Không Gian.

Lại thêm hai ngày trôi qua! Đường Phong đã trở lại Tĩnh An thành, tiến vào thành, Đường Phong phát hiện cư dân trong thành đang bàn luận sôi nổi về một sự kiện.

Mấy ngày trước có đại chiến phát sinh ở ven hồ Dạ Vũ.

Ban đầu Đường Phong cũng không để ý, chỉ có những tông môn ăn gan hùm mật gấu mới dám đi đến đây tìm phiền toái, Thiên Tú tông hôm nay đã không phải là Thiên Tú tông trước kia, ai dám đến gây phiền toái tuyệt đối là tìm chết, nhưng càng nghe càng cảm thấy không thích hợp.

Những người này nói rất khoa trương, tuy cuộc chiến chỉ diễn ra trong nửa canh giờ ngắn ngủi, nhưng dư âm của cuộc chiến lại làm rung chuyển cả Tĩnh An thành, nước trong Dạ Vũ hồ cũng hạ thấp ba thành, trên chiến trường là một quan cảnh hỗn loạn.

Chỉ có Linh giai cao thủ đại chiến mới có thể gây ra động tĩnh như thế!

Trong lòng Đường Phong bất an, vội vàng chạy như bay về Thiên Tú, rời khỏi Tĩnh An thành, Đường Phong càng bất an, đúng như mình suy nghĩ, có dấu vết chiến đấu ven hồ Dạ Vũ, tuyệt đối là thủ bút của Linh giai cao thủ làm ra, người tu luyện dưới Linh giai còn chưa có năng lực lớn như vậy.

Tại sao lại có Linh giai cao thủ đến Thiên Tú gây phiền toái? Đường Phong chau mày, hiện giờ hắn chỉ nghĩ đến một khả năng, nhưng không biết có chính xác hay không.

Không bao lâu, Đường Phong đã đến Thiên Tú tông, ở cửa vào vốn có hai đệ tử đứng canh giữ, bây giờ là một đoàn, giương cung bạt kiếm, trên những khuôn mặt thanh tú đều rất khẩn trương.

Nhìn thấy Đường Phong nhanh chóng tiếp cận, bọn đệ tử Thiên Tú càng khẩn trương hơn, xếp thành một hàng ở cửa vào, ngăn chặn đường đi, một người đứng đầu quát:

- Người đến là ai?

- Đường Phong!

Đường Phong dừng thân hình lại, lộ ra khuôn mặt.

Những đệ tử này xem xét, sau đó buông lỏng một hơi, đang muốn nói chuyện, thân hình Đường Phong lóe lên, xông vào Thiên Tú tông.

- Vị sư huynh kia chính là Đường Phong sao?

Một nữ hài tử mười lăm mười sáu tuổi nhìn bóng lưng Đường Phong hỏi, đây là đệ tử mới gia nhập Thiên Tú gần đây.

- Ân, đó là nam đệ tử duy nhất của Thiên Tú tông, Thiên Tú có thể phát triển đến bây giờ, bởi vì có hắn tồn tại.

Một người khác mỉm cười đáp.

- Xem ra thực lực sư huynh không cao lắm...

- Thời điểm năm đó hắn chỉ đạt tới Huyền giai, dùng sức một người, ngăn cản đội ngũ ba ngàn năm trăm người, đồ sát toàn bộ bọn người kia ở ven Dạ Vũ hồ, hiện giờ hắn đã đạt tới Thiên giai, nếu người vài ngày trước tới đây náo sự mà đụng phải hắn, chắc chắn sẽ không còn mạng để trở về.

Vị nữ đệ tử này tin tưởng Đường Phong mười phần.

- Huyền giai... Hiện tại ta cũng chỉ đạt tới Huyền giai.

Nữ tử mở miệng hỏi trước kia le lưỡi, đừng nói chính mình một người đối phó ba ngàn năm trăm người, chỉ cần ba mươi lăm người thôi, chỉ sợ mình đã bị dọa phát ngốc.

Trong Yên Liễu Các, Đường Phong dùng ánh mắt âm trầm bất định nhìn qua những Linh giai cao thủ đang bất an, tiếp nhận trà từ Bảo nhi, ngồi trên ghế, nhẹ nhàng uống một ngụm, lúc này mới hỏi:

- Là người của phương nào?

Âu Dương Vũ đứng ra:

- Bẩm môn chủ, là người Thiên Thánh Cung.

Quả nhiên là bọn chúng! Thời điểm biết có Linh giai cao thủ chạy đến Thiên Tú giương oai, Đường Phong đã suy đoán được điểm này, nhưng bây giờ lời nói của Âu Dương Vũ đã chứng minh suy đoán trong lòng. Mọi người ở đây, người khác không biết Thiên Thánh Cung, nhưng Âu Dương Vũ lại biết rất rõ, hắn vốn là cao thủ của Huyết Vụ Thành, quanh năm tranh đấu với Thiên Thánh Cung, cho nên sẽ không nhìn lầm.

- Có phải tám người hay không?

Đường Phong giương mắt hỏi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3