Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 1713

Chương 1713: Hình thức ban đầu (2)

Chương 1713: Hình thức ban đầu. (2)

Từng ngôi sao chói mắt xuất hiện, trọn vẹn chín ngôi sao hiện ra trên đỉnh đầu Lâm Minh!

Lâm Minh thập phần rõ ràng, bằng vào hệ thống tụ nguyên đã không có khả năng dung nạp lực lượng khủng bố của Tu La chi, hắn nhất định phải dựa vào hệ thống luyện thể!

Nhân loại Đạo Cung Cửu Tinh là Thiên Đạo không cho tồn tại, mỗi lần đột phá một cảnh giới đều cần năng lượng to lớn, Lâm Minh trong tích tắc triệu hoán Đạo Cung Cửu Tinh, chính là muốn dùng Đạo Cung Cửu Tinh dung nạp Tu La chi huyết!

Nếu Tu La chi huyết vô cùng cường đại, cứ lấy nó chống lại Thiên Đạo chi lực!

Xuy xuy xùy!

Làn da toàn thân Lâm Minh hiện ra màu bạc, lực lượng toàn thân bành trướng mãnh liệt.

Hắn không chút do dự mở tử phủ, thiên phạt hai đạo cung ra, bằng vào tinh thần chi lực, ngạnh sanh sanh phân cắt Tu La chi huyết!

Tinh thần chi lực dẫn động hấp thu biển máu, hình thành chín cột nước đỏ thẫm bay lên cao, từ trong nội thế giới Lâm Minh xông tới huyết nhục.

Chín đạo năng lượng này xông vào chín đạo cung của Lâm Minh.

Chín đạo cung này chỉ có tử phủ, thiên phạt hai đạo cung đã hoàn toàn mở ra, đạo cung khác còn không có hình thành hình thức ban đầu, trong lúc nhất thời chín nơi trong người Lâm Minh bắn ra hào quang sáng ngời, hào quang này dung hợp với Tu La chi huyết, chúng nó đều biến thành màu đỏ.

Một khắc này giống như Lâm Minh biến thành một ngôi sao.

Đạo Cung Cửu Tinh, nhất là bảy đạo cung chưa mở đã chẳng khác gì động không đáy, tùy ý thôn phệ lực lượng Tu La chi huyết, máu đỏ dung nhập vào trong, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa!

Áp lực trong nội thế giới Lâm Minh giảm nhẹ, thân thể Lâm Minh chín vị trí đạo cung bắt đầu chiếu sáng rạng rỡ, trong đó bảy đạo cung chưa mở lại ẩn ẩn hình thành đạo cung hình thức ban đầu...

Đạo cung hình thức ban đầu hư vô mờ mịt, dung nhập lực lượng khủng bố của Tu La chi huyết, chúng ẩn ẩn mang theo khí tức đáng sợ của Tu La pháp tắc...

Hấp lực này tiếp tục trong ba ngày,

Trong đó tinh thần Lâm Minh căng cứng cao độ, hắn dùng Tu La Thiên Đạo và tinh thần chi lực dẫn dắt lực lượng Tu La chi huyết tẩm bổ bảy đạo cung trong người, hơn nữa trong lúc này chiến linh trong người Lâm Minh thừa nhận ý chí Tu La tẩy lễ, không ngừng đạt được rèn luyện.

Trong bất tri bất giác, chiến linh càng sáng ngời, xanh như ngọc.

Bảy đạo cung hình thức ban đầu trong người của hắn cũng càng ngày càng rõ ràng, nhìn qua huyết vụ che chắn, ẩn chứa khí huyết khủng bố.

Lúc một tia lực lượng Tu La chi huyết cuối cùng bị thân thể Lâm Minh hấp thu, Lâm Minh chỉ cảm thấy toàn thân hư thoát, tầm mắt mơ hồ.

Thân thể của hắn không ngừng run run, rồi sau đó hắn như mất ý thức, trực tiếp té ngã trên đất.. Tiếp tục trôi qua ba ngày ba đêm, khi tinh khí thần của Lâm Minh tiêu hao tòn bộ, hắn lúc này cực kỳ buồn ngủ, cứ như vậy ngủ thật say...

Không biết ngủ bao lâu, Lâm Minh mới mở to mắt, hắn chống thân thể dậy, xem xét hai tay của mình, phù văn phức tạp trên hai tay đã biến mất.

Nhưng mà chúng cũng không biến mất hoàn toàn, chỉ biến mất trong huyết nhục Lâm Minh, chỉ cần Lâm Minh vận dụng Tu La chi lực, những chú ấn sẽ kích phát, một lần nữa hiển hiện trên làn da Lâm Minh.

Thông qua những chú ấn này, Lâm Minh có thể thuyên chuyển lực lượng Tu La pháp tắc thật tốt, sức chiến đấu tăng lên một cấp bậc!

Lâm Minh thân cao lớn cũng khôi phục bộ dáng như cũ, lân giáp trên người biến mất, nhìn từ bên ngoài Lâm Minh sau khi hấp thu Tu La chi huyết vẫn không có gì khác biệt.

Nhưng mà Lâm Minh biết rõ, thực lực bản thân đã tăng vọt về chất.

Tu vị của hắn hiện tại, Lâm Minh tận lực áp chế vẫn tăng lên một tiểu cảnh giới, đạt tới nửa bước Thánh Chủ!

Từ Thần Quân kỳ đến nửa bước Thánh Chủ, Lâm Minh chỉ dùng thời gian mấy năm, tuy tôc độ vẫn quá nhanh chút ít, nhưng dù sao chỉ là một tiểu cảnh giới, đền bù căn cơ cũng không khó khăn.

Mà chiến linh của hắn được ý chí Tu La tẩy lễ, rốt cục đột phá bích hồn chút thành tựu, đạt tới bích hồn đại thành, thậm chí đã tiếp cận bích hồn viên mãn.

Trừ chuyện đó ra, Lâm Minh thu hoạch lớn nhất chính là bảy đạo cung vừa hình thàn!

Tử phủ, thiên phạt hai đạo cung đạt được Tu La chi huyết thoải mái, ánh sáng của chúng biến thành màu đỏ, ánh sáng như bị máu nhuộm, có màu hống ngọc.

Bảy đạo cung khác mặc dù chỉ là đạo cung hình thức ban đầu, không có chính thức mở ra, nhưng mà ngày sau Lâm Minh nếu luyện chế linh dược mở đạo cung này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, hơn nữa mở ra những đạo cung sau, uy lực của nó cũng mạnh hơn!

Lâm Minh hít sâu một hơi, đứng dậy, hắn cảm giác trong người tràn ngập lực lượng đáng sợ, dường như không thể chờ đợi được muốn phát tiết đi ra!

Hấp thu Tu La chi huyết, tuy thực lực của Lâm Minh hoàn thành một lần bay vọt, nhưng mà nội thế giới, tinh thần chi hải và chín đạo cung trong thời gian ngắn cường đại hơn, đối với thân thể Lâm Minh mà nói, còn cần thời gian ngắn thích ứng.

Lúc này khí tức trong người Lâm Minh hơi hỗn loạn, đồng thời cũng pha tạp, đó là Hồng Mông chi khí, khí tức hỗn độn cùng khí tức Tu La Thiên Đạo.

Lâm Minh vẫn muốn thông hiểu những lực lượng này cũng có phương pháp nhanh nhất, chính là chiến đấu! Chiến đấu cường độ cao có thể rèn luyện chiến lực của mình, dung luyện tất cả lực lượng cùng một chỗ.

Nghĩ tới đây trong ánh mắt Lâm Minh có chiến hỏa sáng ngời, hắn đi nhanh bước ra, đi tới tầng thứ tư thí luyện cuối cùng trong Tu La Lộ.

Trên mặt đất, một cơn cuồng phong to lớn đập vào vòng xoáy, cuốn tới chỗ thổ nhưỡng bị đốt cháy đen.

Đại địa trụi lủi, mặt đất cực nóng giống như dung nham đang nóng chảy.

Ma mặt đất bên kia chính là thế giới tuyết, rừng rậm, sơn mạch, dòng sông, tảng băng trải rộng, sâm lãnh âm hàn.

Cực nóng cùng rét lạnh phân biệt rõ ràng trên mặt đất, chúng đang chống lại nhau, cảnh tượng rất quái dị.

Tiếng xột xoạt vang lên liên tục, đột nhiên truyền ra từ băng nguyên.

Chỉ thấy trên đường chân trời xa xôi có sơn mạch hình dáng màu bạc. Lại gần một chút quan sát thì phát hiện nó chính là một con cự mãng màu bạc.

Con đường nó đi qua, từng băng sơn đổ nát, trên băng nguyên hình thành một cái rãnh to lớn kéo dài.

Trên đỉnh đầu ngân mãng là Thần Hư tam thái tử bế nghễ đại địa, cuồng ngạo không giảm. Chỉ thấy long quan trên đầu nghiêng lệch, trên quần áo có vài chỗ vết máu, giống như đã từng trải qua chém giết kinh người, hơn nữa quá trình chiến đấu cũng không thoải mái!

Sau lưng Thần Hư thái tử sau lưng có hai người đạp gió mà đi, một là Hạo Nguyệt Quận Vương, một người khác là người trẻ tuổi cơ bắp mạnh mẽ, dáng người khôi ngô, hai mắt bắn ra tinh quang.

Người trẻ tuổi kia trên người mang theo vết thương thật sâu, tràn ngập hắc khí, giống như là lực lượng kỳ dị nào đó.

Hạo Nguyệt Quận Vương cũng không còn nụ cười như ngày xưa, một bên lông mi bị ai đó gọt đi, gương mặt của hắn hiện tại nhìn qua rất quái dị.

Bước vào tầng thứ tư, độ khó đột nhiên tăng lên một cấp bậc! Mặc dù là tiểu đội tinh anh, không nghĩ qua lại lâm vào khổ chiến.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3