Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 1737

Chương 1737: Leo lên Phong Thần Đài

Chương 1737: Leo lên Phong Thần Đài.

Những bệ đá này cái sau nhỏ hơn cái trước, chúng chẳng khác gì bậc thang hướng thẳng lên trời!

Trong lúc nhất thời mọi người hiểu rõ, bởi vì vết nứt không gian trên cao có cấm bay, bọn họ không có khả năng bay lên tầng năm, như vậy chỉ có thể leo lên từ bệ đá này.

Đây là bậc thang thông thiên chuẩn bị cho thí luyện giả.

Nhưng mà bậc thang này có khí thế quá kinh người rồi.

Tất cả mọi người kinh ngạc nói không ra lời, ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, đồng tử co rút lại, hắn sững sờ nhìn qua bậc thang thông thiên này, trong nội tâm nhấc lên vô số sóng lớn.

Từng bệ đá này vừa vặn có ba mươi ba cái!

Cấu tạo này, cảm giác bàng bạc này...

Đây không phải... Phong Thần đài sao?

Lâm Minh không khỏi kinh hãi trong lòng, vài chục năm trước Lâm Minh tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ, nội dung bán kết chính là leo lên Phong Thần đài!

NHưng mà Phong Thần đài là Hạo Vũ Thiên Tôn phỏng chế, chẳng phải Phong Thần đài chính thức, đây chẳng phải là phỏng chế bậc thang thông thiên trong thí luyện cuối cùng sao?

Ba mươi ba cổ bệ đá cộng minh kỳ dị với nhau, vô số phù văn lập loè giao thoa nhìn không thấy giới hạn, kéo dài vô cùng, trong nó còn ẩn chứa khí tức khiến người ta sợ hãi.

So sánh với Phong Thần đài cực lớn, những ngọn núi to lớn trong không gian tầng thứ tư chẳng khác gì cục đá nhỏ mà thôi.

Dường như mỗi bậc thang của Phong Thần đài là một ngôi sao biến thành..

Nhưng khiến cho tim Lâm Minh đập nhanh là, Lâm Minh dường như mơ hồ cảm ứng được mỗi bậc thang đều có một hư ảnh cực lớn, hư ảnh này tỏa ra khí tức khác nhau, nó lại dung hợp từng pháp tắc lại với nhau thành một thể hoàn mỹ.

Trên đỉnh Phong Thần đài chính là vết nứt không gian to lớn, tia chớp không ngừng bắn ra, mỗi một đạo vầng sáng đều mang theo lực lượng khủng bố, xé rách hư không, lan tràn ra phương xa.

Một cái vòi rồng quét qua các hướng, võ giả chung quanh cơ hồ đứng không vững.

- Phong Thần đài... Thật sự là Phong Thần đài...

Lâm Minh đã xác nhận ba mươi ba bậc thang này chính là Phong Thần đài, mỗi một tầng có pháp tắc khác nhau, có thể nói là một tầng một thế giới, loại đại thủ bút này cũng chỉ có chủ nhân Tu La Lộ mới có thể luyện chế ra.

Thế nhưng mà Phong Thần Thiên Tôn Phong Thần đài là chuyện gì?

Chẳng lẽ nói... Phong Thần Thiên Tôn là chủ nhân Tu La Lộ Thần Vực chuyển thế?

Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra suy nghĩ này, chủ nhân Tu La Lộ chuyển sinh ba mươi ba thế, cả đời một Thiên Tôn, cả đời một Phong Thần, dựa theo lời tựa của Tu La Thiên Thư, chủ nhân Tu La Lộ mỗi cả đời dùng dùng thời gian một trăm triệu năm, mỗi đời thành tựu cường giả Chân Thần. Về sau ba mươi ba thế dung hợp làm một mới vượt qua Chân Thần.

Mà dựa theo cách nói này, Phong Thần Thiên Tôn là chủ nhân Tu La Lộ chuyển thế khả năng không lớn. Bởi vì chủ nhân Tu La Lộ tồn tại cả mười tỷ năm trước, mười tỷ năm trước là thời đại chủng tộc cường đại tranh bá khắp nơi, chủ nhân Tu La Lộ vào khi đó đã hoàn thành ba mươi ba lần chuyển sinh, sáng lập Tu La Lộ.

Mà Phong Thần Thiên Tôn chỉ tồn tại vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước mà thôi, khi đó vũ trụ chỉ còn Nhân tộc, Thánh tộc, Hồn Tộc ba thế lực lớn, thời gian kém nhau quá xa.

Huống chi Phong Thần Thiên Tôn là nhân vật bi tình, hắn dường như bởi vì là nhân tộc hạo kiếp mà chết, nếu như hắn thật sự là chủ nhân Tu La Lộ chuyển thế, chỉ sợ nhân tộc không rơi vào kết cục ngày hôm nay.

Thậm chí Phong Thần đài cũng bị nghiền nát, mà Hạo Vũ Thiên Tôn có thể phỏng chế Phong Thần đài cũng bởi vì nhìn thấy mảnh vỡ chính thức của Phong Thần đài, nếu không phải Lâm Minh bò lên Phong Thần đài Tam Thập Tam Thiên, cũng không nhìn thấy hư ảnh Phong Thần Thiên Tôn.

Nghĩ tới những chuyện này, Lâm Minh phỏng đoán, ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, có lẽ Phong Thần Thiên Tôn đã tham gia thí luyện cuối cùng, hắn nhìn thấy bậc thang thông thiên từ tầng bốn tiến lên tầng năm là đây. Sau khi bò lên ba mươi ba bậc thang, Phong Thần Thiên Tôn bằng vào lĩnh ngộ của mình sáng chế ra Phong Thần đài.

Mà Phong Thần đài này về sau trở thành pháp bảo bổn mạng của Phong Thần Thiên Tôn.

Nghĩ tới những thứ này, Lâm Minh tâm thần khó có thể bình tĩnh, không nghĩ tới ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, Phong Thần Thiên Tôn cũng từng leo lên bệ đá ba mươi ba bậc này.

Lâm Minh hít sâu một hơi, xoay đầu nhìn qua Hồn Hậu Thánh Mỹ, chỉ thấy Thánh Mỹ đối mặt với Phong Thần đài này dị sắc bắn ra liên tục, khó có thể bình tĩnh, xem thần thái của nàng dường như cũng mới lần đầu tiên nhìn thấy Phong Thần đài.

Thí luyện cuối cùng thiên biến vạn hóa, mỗi một lần đều có tình huống khác nhau. Lần trước Hồn Hậu Thánh Mỹ từ tầng bốn vào tầng năm cũng không có trải qua Phong Thần đài. - Bệ đá lớn như vậy, chúng ta phải bò lên sao?

Rất nhiều võ giả nhìn qua Phong Thần đài vô cùng to lớn, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì.

- Xem ra là như vậy, nơi này cấm bay, căn bản không thể đi lên tầng thứ năm, chúng ta chỉ có thể bờ lên từng bậc, từ bệ đá này lên tầng năm.

- Hắc, không nghĩ tới tầng bốn còn có chuyện tốt này, xông a, có thể hoàn thành bao nhiêu thì hoàn thành bấy nhiêu.

Nhiều võ giả nhìn nhau, đều có chuẩn bị tâm lý, bọn họ nhiều người đi tới đây là vô cùng thoải mái, mà thí luyện cuối cùng tầng thứ năm, không hề nghi ngờ còn khó hơn tầng thứ tư!

NẾu như không có gì bất ngờ, bọn họ đại khái phải dừng bước ở đây.

- Lên!

Trong lúc nhất thời, phần đông thí luyện giả lập tức leo lên Phong Thần đài!

Mặt đất thời điểm bọn họ nhảy lên đã sụp xuống một mảng, bọn họ nương nhờ bộ pháp giống như cá chép vượt long môn, bay qua tầng bột của Phong Thần đài!

Dưới vết nứt không gian, độ cao trăm trượng vẫn có thể phi hành, nhưng mà càng lên cao uy áp lại càng lớn.

Rất nhiều võ giả bay hơn trăm trượng là không chịu nổi áp lực này, nhao nhao rơi vào vách nham thạch của Phong Thần đài, dùng tay cầm lấy vách đá thô ráp, rồi sau đó mượn lực nhảy lên lần nữa.

Một lần lại một lần, bọn họ mượn lực bò lên tầng đầu tiên.

Dưới chân Phong Thần đài, Lâm Minh nhìn thấy tất cả vào trong mắt, hắn phát hiện uy áp trên Phong Thần đài nhắm vào từng người khác nhau, võ giả tu vị cao leo lên Phong Thần đài tuyệt không nhẹ nhõm hơn người tu vị thấp.

- Tu vị càng mạnh, áp chế càng lớn?

Không riêng gì Lâm Minh, rất nhiều thí luyện giả phát hiện điểm này, uy áp trên Phong Thần đài mang theo pháp tắc thần bí, càng dùng tu vị lớn trùng kích nó, nó bắn ngược càng mạnh, cho nên võ giả tu vị cao không có chút ưu thế nào cả.

Nếu như chỉ tu vị cao, phương diện khác những võ giả yếu sẽ ăn thiệt thòi lớn.

Nói cách khác, Phong Thần đài này khảo nghiệm chính là căn cơ.

- Có ý tứ... Pháp tắc chi môn độ khó xem cốt linh, Phong Thần đài độ khó xem tu vị, ta ở tầng thứ ba đột phá nửa bước Thánh Chủ, đến Phong Thần đài này độ khó của ta tăng lên thật lớn...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3