Vũ Vương - Chương 10

Vũ Vương
Độc Du
www.gacsach.com

Chương 10: Một quyền quật ngã

Trên thực tế bảy năm trước trừ ngày hôm qua ra, Mộ Hàn cơ hồ mỗi ngày đều dùng "Bàn Long Khí" cùng "Tử Mẫu Quyền" tiến hành tu luyện.

Hai chủng công pháp này người trong Liệt Sơn Thành đều biết rõ.

- Cười sao?

Mộ Thiết Sơn rất là tức giận, ánh mắt quét qua một vòng và quát lên, những tên đệ tử Mộ gia kia rụt cổ lại, bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ.

Ánh mắt nhìn qua người Mộ Hàn, sắc mặt của Mộ Thiết Sơn mới thoáng hòa hoãn một ít:

- Mộ Hàn, ngươi biểu thị ‘ Bàn Long Khí ’ cùng ‘ Tử Mẫu Quyền ’ một lần."

Mộ Hàn gật gật đầu, hít sâu một hơi, hai mắt hơi híp lại, trong khoảnh khắc liền khu trừ tạp niệm trong lòng.

Rống!

Nháy mắt qua đi, hai mắt của hắn trợn lên, một tiếng hét như sấm sét rống lên, hai quyền trái phải đồng thời xuất kích giống như mẫu tử đi cùng.

Cái tên "Bàn Long Khí" nghe thì phi thường vang dội, nhưng trên thực tế nó chỉ là phương pháp hô hấp bình thường mà thôi.

Tu luyện tới cực hạn thì hít vào giống như rồng hút nước, thở ra lúc này giống như rồng thăng thiên. Mặc kệ hít vào hay là thở ra đều có khí thế mạnh mẽ. Đương nhiên lúc bình thường thì không cần tu luyện như vậy, càng không cần phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc như thế.

Về phần "Tử Mẫu Quyền " thì quyền như tên.

Mỗi chiêu thức đều là hai đấm đồng thời đánh ra.

Một quyền là mẫu quyền, có tác dụng ngăn cản gió, một quyền mà tử quyền có thể dùng đánh lén. Nghe nói đây là một vị tiền bối Mộ gia ngàn năm trước quan sát hai mẫu tử một gia đình kia đánh người, mẫu thân thì ở phía trước hấp dẫn hỏa lực và che chắn, hài tử phía sau không ngừng nhân cơ hội đối thủ sai lầm xuất kích.

Tử quyền có thể tùy thời chuyển hóa thành mẫu quyền, mẫu quyền cũng có thể tùy thời chuyển hóa làm tử quyền.

Bộ "Tử Mẫu Quyền" này nhìn như đơn giản, kỳ thật cũng là một bộ quyền pháp tinh diệu. Mộ Hàn luyện tập hai công pháp này đã bảy năm, mỗi ngày tu luyện mấy trăm mấy ngàn lần, chẳng những triệt để lĩnh hội tinh diệu của chúng, hai chủng công pháp này phối hợp tới mức lô hỏa thuần thanh.

Hô!

Mộ Hàn thân như du long, quyền phong gào thét, thế như sấm sét.

Dùng "Bàn Long Khí" làm hơi thở, mẫu quyền thế công như bão tố, triển lộ khí thế của hai chủng công pháp này mạnh mẽ chưa từng có; lúc hít vào thì thế công kích của tử quyền cực kỳ xảo trá, người chung quanh nhìn thấy lại có cảm giác sởn hết gai ốc.

Nhưng mà mọi người cho rằng chiêu thức của Mộ Hàn dừng lại, "Bàn Long Khí" cùng "Tử Mẫu Quyền" phối hợp đảo ngược. Tiếp qua một lát hai chủng công pháp này phối hợp sinh ra ba chủng biến hóa, thời điểm hô hấp bỗng nhiên mẫu quyền chủ công, bỗng nhiên lại là tử quyền chủ công.

Một bộ thuật hô hấp, một bộ quyền pháp...

Do Mộ Hàn thi triển ra giống như linh dương quải giác, không thể tìm ra, hóa mục nát thành thần kỳ. (Linh dương quải giác: khi con linh dương ngủ chúng thường nhảy lên cành cây cao và thô to, móc sừng của chúng lên cây để tránh thú dữ)

Lúc ban đầu đám đệ tử Mộ gia chung quanh trên mặt còn mang theo khinh thường và cười nhạo, nhưng tới cuối cùng thì khinh thường và cười nhạo trên mặt của bon họ đã biến mất không còn lại gì cả.

Lại có một tiếng rống như thạch phá thiên kinh, thân hình của Mộ Hàn uốn éo như quỷ dị, hai đấm bỗng nhiên thu hồi vào bên hông, thân thể không còn nửa điểm động tĩnh, giống như điêu khắc.

Từ cực động biến thành cực tĩnh làm cho người xem thế là đủ rồi.

- Hô!

Vài giây sau thở ra, thân hình Mộ Hàn mới lại giãn ra, đất cát trong phạm vi mười thước giống như bị người ta quét bay, phạm vi mười thước không còn bụi.

- Tốt!

Mộ Thiết Sơn đã tỉnh hồn lại, hắn vỗ tay, ngạc nhiên nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại tu luyện ‘ Bàn Long Khí ’ cùng ‘ Tử Mẫu Quyền ’ tới tình trạng lô hỏa thuần thanh. Trừ chênh lệch lực lượng thì cho dù ta tự mình thi triển hai chủng công pháp này, hiệu quả chỉ sợ cũng không có bằng ngươi.

Mọi người kinh ngạc mở to mắt ra nhìn, mặc dù bọn họ khinh thường, nhưng mà không thể không bội thụ Mộ Hàn thi triển hai chủng công pháp cao thâm như thế, nhưng không nghĩ tới Thiết Sơn sư phó ở trước mặt nhiều người nói mình kém hơn Mộ Hàn.

Mộ Hàn khiêm tốn nói:

- Thiết Sơn sư phó quá khen.

- ‘ Bàn Long Khí ’ cùng ‘ Tử Mẫu Quyền ’ mà thôi, loại công pháp bất nhập lưu này cho dù luyện đặc sắc như vậy, lại có thể có làm được cái gì? Gặp phải ‘ Hổ Bạo Kình ’ của ta là một quyền quật ngã!

Đột nhiên một giọng nói thầm nhỏ bé vang lên mang theo vị chua, với tán thưởng của Mộ Thiết Sơn rất không cho là đúng.

Đáng tiếc giọng nói tuy nhỏ lại không thể thoát được lỗ tai Mộ Thiết Sơn.

- Mộ Tinh Hồng!

Không đến một giây ánh mắt sắc bén của Mộ Thiết Sơn lập tức rơi vào một hài đồng cao gầy mặc áo đen, trầm giọng nói:

- Đi ra!

- Thiết Sơn sư phó, ta...

Mộ Tinh Hồng co rụt cổ, vô ý thức muốn nấp ra sau lưng mọi người, nhưng mà hắn vừa muốn nấp thì bên cạnh hơn mười tên đệ tư Mộ gia thoáng cái tản ra chung quanh, chỉ còn hắn lẻ loi trơ trọi địa đứng ở đó ở bên trong, không khỏi có chút xấu hổ địa cười mỉa.

Mộ Thiết Sơn cười lạnh nói:

- Xem ra ngươi rất có lòng tin khi tu luyện ‘ Hổ Bạo Kình ’ nha, vậy thì cùng Mộ Hàn luận bàn một chút. Ngươi như thắng tất cả không có gì, nếu như bại...

- Quét dọn Tuyển Phong Viện một tháng.

- Vâng!

Mộ Tinh Hồng nghe vậy lập tức mừng rỡ, ngẩng đầu ưỡn ngực, có chút nghiền ngẫm lườm lườm Mộ Hàn, tin tưởng mười phần.

- Thiết sơn sư phó, ta tuyệt sẽ không thất bại.

- Mộ Hàn, ngươi có bằng thủ với hắn không?

Mộ Thiết Sơn lại nhìn về phía Mộ Hàn.

- Ta không có ý kiến.

Mộ Hàn lắc đầu cười cười.

Đối diện là gia hỏa Mộ Tinh Hồng, hắn phi thường quen thuộc, năm nay mười lăm tuổi, tu luyện từ khi chín tuổi, cũng ngây ngốc trong Tuyển Phong Viện tầng một sáu năm rồi, tu vị còn dừng lại ở Ngoại Tráng Cảnh đỉnh phong. Đây cũng không phải nói tư chất của hắn kém cỏi, nhưng mà tâm tư của hắn chẳng đặt hết vào tu luyện mà thôi.

Quét dọn Tuyển Phong Viện nhiều năm như vậy, Mộ Hàn không ít lần bị hắn đánh.

Nếu Mộ Hàn còn là một nhân viên văn phòng như ở địa cầu có lẽ sẽ sợ hãi, nhưng mà hắn thừa hưởng kinh nghiệm đánh nhau nhiều năm của thân thể này, ngày hôm qua lại cảm thụ tu luyện gian khổ, hôm nay thực lực tăng vọt, Mộ Hàn làm sao e ngại luận bàn cơ chứ.

Nghĩ tới đây Mộ Hàn cũng có chút kích động.

- Rất tốt, vậy thì bắt đầu đi!

Mộ Thiết Sơn khoát khoát tay, nhìn qua hai người ý bảo bắt đàu.

Hắn vừa dứt lời Mộ Tinh Hồng đi hai bước tới cách Mộ Hàn mấy mét, giơ nắm tay của mình lên, trêu tức cười nói:

- Nắm đấm lại ngứa rồi, Mộ Hàn, Hổ Bạo Kình của ta...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3