Vũ Vương - Chương 567

Vũ Vương
Độc Du
www.gacsach.com

Chương 567: Tàn niệm của Thái Thanh

Hô!

Trong tâm niệm, Cửu Long Lôi Vương Đao lại dần hiện ra lần nữa, huyền phù trong hư không.

Mộ Hàn nhịn không được lấy tay chộp tới, trong nháy mắt cầm lấy chuôi đao, Cửu Long Lôi Vương Đao hơi rung động, càng là phát sinh một tiếng ông minh mãnh liệt. Hầu như cùng thời khắc đó, một cổ cảm giác kỳ diệu nảy lên trong lòng, Mộ Hàn phát hiện, trường đao này phảng phất như đã cấu thành một bộ phận của thân thể mình, chân chính cùng với huyết mạch của bản thân tương liên.

Cảm giác như vậy, khi Mộ Hàn nắm được Vu Minh Phù Ba Đao, Viêm Long Phá Thiên Kích, Động Huyền Thiên Hồn Thai,...các siêu phẩm đạo khí chưa từng có qua.

Chẳng lẽ là bởi vì trong đao này đã dung hợp qua tinh huyết của Thái Thanh?

Ý niệm trong đầu Mộ Hàn khẽ động, mơ hồ đoán được duyên cớ trong đó. Một lát sau, tâm thần của hắn lại tiến nhập thân đao lần nữa, nhất thời đã có phát hiện không tầm thường.

Cửu Long Lôi Vương Đao văn phổ mặc dù đơn giản, nhưng đạo văn bên trong lại giống như trở nên vô cùng vô tận, tựa như chín đạo Lôi Điện trong phiến không gian nhỏ này. Chỉ có một bộ phận trói ở thân thể Công Tôn Long có thể hiển lộ ra được. Còn lại là chui vào bức tường không gian bên cạnh. Không biết đến tột cùng là dài bao nhiêu.

Lẽ nào bốn mươi chín văn điểm cấu thành văn phổ này chỉ là một bộ phận của toàn bộ văn phổ Cửu Long Lôi Vương Đao, văn phổ còn lại đều bị lực lượng nào đó che đậy?

Trong lòng Mộ Hàn khẽ động, đang chuẩn bị tra xét tỉ mỉ, lại đột nhiên phát hiện Đao Linh trong Cửu Long Lôi Vương Đao giống như vật nào đó đột nhiên từ trong ngủ say tỉnh giấc.

Nhíu chặt lông mày lại, tâm thần chi lực cường đại của Mộ Hàn lập tức bao vây tới.

Bất chợt, Mộ Hàn liền cảm ứng được có cổ linh hồn khí tức tựa như đã từng quen biết từ bên trong Đao Linh thấu xuất đến. Hơn nữa nó còn khiến hắn có một loại cảm giác thân thiết.

Đó là...

Mộ Hàn có chút kinh nghi bất định. Trong giây lát qua đi, liền thấy một đạo tử sắc thân ảnh từ bên trong Đao Linh lượn lờ bốc lên, người nọ mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt như ngọc, dĩ nhiên chính là Thái Thanh phụ thân của chủ nhân khối thân thể này. Dung mạo của hắn vẫn còn rất rõ ràng trong ký ức của Mộ Hàn lúc này.

- Ngươi, ngươi... Ngươi không chết?

Không nhịn được, trên mặt Mộ Hàn cực kỳ chấn động, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, sau khi mình thu phục Cửu Long Lôi Vương Đao, sẽ ở trong Đao Linh thấy được thân ảnh của Thái Thanh. Sau khi chấn động cực độ qua đi, Mộ Hàn đột nhiên có một loại cảm giác có tật giật mình, bản thân đúng là chiếm lấy thân thể nhi tử người ta.

- Ta đã chết!

Thái Thanh lắc đầu, ánh mắt giống như xuyên thấu thân đao, rơi vào trên mặt Mộ Hàn, trong đôi mắt lộ ra một tia kinh hỉ và từ ái.

- Đây chỉ là một đạo tàn niệm theo tinh huyết của ta để lại trong Cửu Long Lôi Vương Đao mà thôi... Hài tử, thật không nghĩ tới, ta có thể gặp lại ngươi. Hơn nữa ngươi cũng đã trưởng thành đến như vậy.

Thái Thanh tựa hồ lập tức phán đoán ra thân phận của Mộ Hàn, ánh mắt nhu hòa đánh giá Mộ Hàn, giống như là đang đánh giá một kiện trân bảo hi thế.

- Tàn niệm?

Mộ Hàn ngẩn ra, tâm thần bỗng dưng ngưng tụ thành một đạo thân ảnh, xuất hiện đối diện Thái Thanh.

- Đúng vậy!

Thái Thanh tiếc nuối gật đầu, nói:

- Hài tử, ngươi có thể đi tới Đại Hạc Thiên Vực thu Cửu Long Lôi Vương Đao, nói rõ ngươi đã dung hợp Tử Hư Thần Cung, thu được truyền thừa của Linh Hư Tộc chúng ta, hẳn là cũng đã biết tình huống của ta năm đó. Sau khi cùng với ba người Thái Thần An đại chiến, ta bị trọng thương mà chết, trong tinh huyết dung hợp đạo tàn niệm này cũng rơi vào ngủ say, thẳng đến hôm nay được tinh huyết của ngươi dung nhập tiến đến, ta mới lại thức tỉnh lần nữa.

Nói đến đây, Thái Thanh hơi có chút cấp bách nói:

- Hài tử, nương ngươi hiện tại thế nào? Mấy năm nay các ngươi cuộc sống ra sao? Năm đó ta nói với nương ngươi, muốn cho ngươi sống hết một đời như người thường vậy, kết quả ngươi lại vẫn dung hợp Tử Hư Thần Cung, ngươi rốt cuộc là làm thế nào được? Còn có, nương ngươi đặt tên cho ngươi là gì?

Từng vấn đề của Thái Thanh tựa hồ muốn đem toàn bộ những thứ mình muốn biết đều hỏi ra.

- Ta là Mộ Hàn.

Hồi tưởng lại tao ngộ của chủ nhân khối thân thể này và mẫu thân hắn, thanh âm của Mộ Hàn trở nên có chút trầm thấp:

- Ta...nương trước đây sau khi trở lại Mộ gia không lâu, đã bị ngoại công của ta trục xuất khỏi gia tộc. Sau đó mới sinh hạ ra ta. Bất quá khi ta năm tuổi, nàng đã mất.

- Cái gì? Chiêu Nghi đã không còn nữa?

Thái Thanh đại kinh thất sắc.

- Sau này, Mộ gia đem ta đón trở lại Liệt Sơn Thành...

Mộ Hàn gật đầu, nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, đem sự tình xảy ra sau đó nói ra hết thật nhanh.

- Đáng hận! Đáng hận! Đám gia hỏa Mộ gia kia đều đáng chết, không ngờ dám bắt nạt con ta như thế.

- Quá nguy hiểm, không nghĩ tới ngươi đúng là dung hợp Tử Hư Thần Cung như thế.

- Tốt! Tốt! Giết thật tốt!

...

Thanh âm của Thái Thanh thỉnh thoảng vang lên, chợt phẫn nộ, lại chợt đau thương, bỗng lo lắng, thoạt hưng phấn. Thần sắc trên mặt không ngừng biến hóa, dị thường phong phú.

Thẳng đến Mộ Hàn nói tới khi mình thu phục Cửu Long Lôi Vương Đao, Thái Thanh mới khẽ thở ra một hơi, cười lạnh nói:

- Khi luyện chế thanh Cửu Long Lôi Vương Đao này, ta đã đem một bộ phận tinh huyết của bản thân dung nhập trong đó, nó mới có thể đủ diễn hóa ra linh tính. Không nghĩ tới nó lại dám mưu toan cướp đoạt thân thể ngươi, thực sự là người si nói mộng. Chỉ cần ngươi nắm giữ Tử Hư Thần Cung, đừng nói nó chỉ là Linh Trì nhị trọng thiên, cho dù nó vượt qua cửu trọng Hư Kiếp, cũng không có khả năng thành công.

Sau khi nói xong, Thái Thanh thần tình hòa hoãn lại, có chút lo lắng nhìn Mộ Hàn, than nhẹ nói:

- Hàn Nhi, ngươi cũng biết, Tử Hư Thần Cung có thể mang đến cho ngươi thiên phú và tốc độ tu luyện người thường không thể bằng được. Nhưng đồng dạng cũng sẽ mang đến cho ngươi tai họa thật lớn. Hiện tại ngươi chỉ là tại Hạ Thiên Vực thế giới, còn không cần lo lắng, nhưng ngươi nếu là tiến nhập Thượng Thiên Vực thậm chí là Thánh Thiên Vực, lúc ấy sẽ gặp nguy cơ trùng trùng.

- Ta đã nghĩ đến.

Mộ Hàn gật đầu nói, sau khi thu hoạch những đoạn ký ức ngắn ngủi có liên quan tới đám người Thái Thanh và Thái Thần An, hắn đã biết Tử Hư Thần Cung ẩn chứa nguy hiểm.

- Nếu như hiện tại ta vẫn là người thường, vậy cũng thi đi. Nhưng ta nếu đã đi lên con đường tu luyện, cho dù nguy hiểm có lớn hơn nữa, ta cũng tuyệt sẽ không lùi bước.

Sau khi nói xong những lời này, thanh âm của Mộ Hàn mặc dù thấp, nhưng ngữ điệu cũng là vô cùng kiên định.

- Tốt, đây mới là con ta!

Thái Thanh sửng sốt, chợt vỗ tay cười lớn, vẻ lo lắng giữa trán liền tan biến không còn.

- Thái Thượng Thiên kia phản bội tuy rằng thực lực thông thiên, thế nhưng ngươi có Tử Hư Thần Cung của Linh Hư Tộc chúng ta truyền thừa vô số năm, lại thêm Ngũ Hành Chân Linh Pháp Thể, cuối cùng sẽ có một ngày siêu việt hắn.

Nghe hắn nói đến hai chữ phản bội, Mộ Hàn nhịn không được hỏi:

- Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, kẻ gọi là Thái Thượng Thiên kia vì sao lại phái người đến truy sát ngươi? Là vì cướp đoạt Tử Hư Thần Cung?

- Việc năm đó lại không phải một hai câu nói là có thể nói được rõ ràng.

Thái Thanh thở dài thật sâu:

- Đáng tiếc, thời gian của ta đã không còn quá nhiều, bằng không, ta thật ra có thể đem mọi chuyện kể ra hết thảy rõ ràng cho ngươi. Hàn Nhi, ngươi hiện tại chỉ cần nhớ kỹ, chúng ta mới là truyền nhân chính tông của Linh Hư Tộc. Còn Thái Thượng Thiên lại là phản đồ của Linh Hư Tộc chúng ta.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3