Yêu Cung - Chương 272

Chương 272: Chuyển tăng (1)

- Tu Phục Tông Sư, Hồ Đại Sư nói hắc nhân kia là Tu Phục Tông Sư? Ngươi nghe thấy không?

Bên ngoài Ngọc Bích Lâu, vô số người há miệng ngơ ngác, bọn họ không thể tin vào điều mình vừa nghe thấy.

Nhìn thấy một cường giả cấp Pháp Thân là rất khó, nhưng không phải không có khả năng, nhưng để gặp được một Tu Phục Tông Sư là cực kỳ khó, gặp được Tu Phục Tông Sư chẳng khác nào đụng phải cường giả cấp Đạo Nhất.

- Năm phút... Hắn chỉ dùng năm phút đã hoàn thành chữa trị...

Tề Trùng phảng phất còn cảm thấy đả kích đối với Hồ Vân Thanh còn chưa đủ lớn, hắn lại ở một bên lẩm bẩm.

Hồ Vân Thanh nghe những lời này, hiện tại ngoại trừ cười khổ hắn thật sự không còn biết làm gì khác. Hồ Vân Thanh cảm thấy mình rất ngu ngốc, ngu ngốc đến mức không nhìn ra một Tu Phục Tông Sư.

Ngu ngốc đến mức một Tu Phục Tông Sư xuất hiện trước mắt, mình lại không xin chỉ điểm.

- Ha ha ha chữa trị hoàn mỹ, kiếm linh của ta đã được chữa trị hoàn mỹ, có Tu Phục Tông Sư hoàn thành chữa trị hoàn mỹ cho ta.

Tề Trùng cười điên cuồng, kiếm linh của hắn đột nhiên phá thể mà ra, lúc này kiếm linh lấp lánh ngân quang có vẻ linh động không gì sánh được, Tề Trùng biết, lúc này kiếm linh tuyệt đối hoàn mỹ hơn trước kia.

- Không phải chứ, thật sự là chữa trị hoàn mỹ, thật sự là Tu Phục Tông Sư...

Bên ngoài mọi người sắp phát điên...

Nhưng bọn hắn có điên hay không hoàn toàn không có liên quan đến Âu Dương, lúc này Âu Dương đã cởi bỏ áo choàng, khôi phục nguyên dạng của hắn, toàn thân vẫn mặc trang phục đệ tử nhập môn của Vạn Tiên Sơn.

- Hắc hắc, rốt cuộc có thể trở về rồi, từ khi tiến vào nơi chôn xương đến bây giờ đã một năm rồi, không biết Lam Thông đại ca có phải đã đột phá tới Thánh Thể rồi hay không, không biết quốc sư có phải cũng hoàn thành đột phá. Tiểu tử Lý Vĩ có lẽ cũng học được không ít thứ.

Âu Dương nhớ lại những đồng bọn cùng với hắn tiến vào Chân Linh Giới, tiến vào Vạn Tiên Sơn.

Thế nhưng Âu Dương căn bản không biết, hắn đã ở tế đàn viễn cổ mười năm, hắn đánh vỡ quy tắc cực cảnh, đánh chết phệ hồn, đồng thời hoàn thành đột phá đến Thánh Thể.

Nhận được tứ phương chiến kỳ, diệt cực cảnh, Âu Dương hoàn toàn không biết hành động của hắn mười năm trước đã tạo thành oanh động lớn thế nào.

Cũng may Âu Dương biến mất mười năm, Cực Cảnh tan biến dần dần bị người ta lãng quên, còn Âu Dương dưới nhân duyên xảo hợp nhận được tứ phương chiến kỳ. Bằng không cầm tứ phương chiến kỳ đi ra khỏi Cực Cảnh, sợ rằng Âu Dương sớm đã bị một đám Đại Đế phát hiện, sau đó vô thanh vô tức mà chết.

- Trở lại Vạn Tiên Sơn, tìm sư phụ học tập công pháp. Đã là Thánh Thể rồi còn chưa thể phi hành, nói ra thật là mất mặt.

Chậm rãi đi tới trung ương Bắc Thiên Thành, nhìn trận đồ khổng lồ, Âu Dương hô to một tiếng:

- Vạn Tiên Sơn ta đã trở về.

Sau đó bước nhanh về phía cửa ra vào của trận đồ.

Thông qua một thông đạo chật hẹp, Âu Dương rốt cuộc đi tới lối vào trận đồ. Âu Dương khiêm tốn xếp hàng phía sau đội ngũ, hắn không lựa chọn chen ngang, bởi vì người phía trước đang giảm bớt với tốc độ như bay.

Sử dụng trận đồ rất đơn giản, chỉ cần ngươi có thể lấy ra đủ thù lao, ngươi đương nhiên có thể được truyền tống đến nơi muốn đến, bằng không ngươi thành thật cút đi.

Trận đồ một khi thành hình, căn bản không cần Trận Đồ Sư vẫn có thể duy trì, nhìn trận đồ trước mắt, Âu Dương suy nghĩ ngày nào đó khi Lý Vĩ cũng có năng lực làm ra cái này, bọn họ có phải nên làm một thành thị chuyên môn phụ trách vận tải trận đồ và Tu Phục Tông Sư?

Âu Dương nghĩ, nếu hắn và Lý Vĩ thực sự dám làm như vậy, bọn họ tuyệt đối có thể nhanh chóng nổi tiếng ở Chân Linh Giới.

- Mười bình?

Cuối cùng đến phiên Âu Dương, Âu Dương nhìn lão giả trước mặt, hắn xuất ra mười bình linh đan nói:

- Ta muốn tới Vạn Tiên Sơn.

- Không thể trực tiếp truyền tống đến Vạn Tiên Sơn, Càn Khôn bên đó đã bị phong tỏa, trừ phi là sử dụng truyền tống ngọc phù trực tiếp trở về, bằng không chỉ có thể truyền tống đến Trung Châu cách Vạn Tiên Sơn hơn một vạn dặm.

Lão giả tiếp nhận linh đan trong tay Âu Dương nói.

- Một vạn dặm...

Âu Dương có chút không biết nói gì, nhưng cũng may đã tiến nhập Thánh Thể, một vạn dặm với hắn mà nói cũng chỉ mất thời gian một hai ngày mà thôi.

- Đúng, đó là cự ly gần nhất, một vạn dặm xung quanh Vạn Tiên Sơn đã bị phong tỏa, căn bản không thể trực tiếp tiến đến Vạn Tiên Sơn, hơn nữa không chỉ là Vạn Tiên Sơn, những tông phái khác cũng như vậy.

Lão giả vô cùng khẳng định nói.

- Được rồi, một vạn dặm thì một vạn dặm.

Âu Dương cũng không quá mức lưu ý, dù sao một vạn dặm này cũng nhanh hơn hắn trực tiếp từ Bắc Cương chạy về Vạn Tiên Sơn rất nhiều.

- Trận đồ bên trái là đường đến Vạn Tiên Sơn, mời khách nhân đi vào...

Lão giả quay sang phân phó một người trẻ tuổi bên cạnh, tiếp theo người thanh niên liền dẫn Âu Dương đi vào trong trận đồ.

Bước vào trận đồ, Âu Dương có thể cảm giác được, ở đây tràn ngập lực vặn vẹo, khiến Âu Dương sản sinh ra một loại cảm giác đang ở viễn cổ tế đàn.

Dùng chân thực chi nhãn nhìn xung quanh, nhưng sự thực chứng minh chân thực chi nhãn của hắn cũng chỉ có thể khi dễ Huyễn Thuật Sư, đối với trận đồ của Trận Đồ Sư, chân thực chi nhãn của hắn chỉ nhìn thấy những thứ người khác không thấy, muốn hoàn toàn coi nhẹ cơ bản là không có khả năng.

- Tiên sinh, mời bên này.

Người thanh niên dẫn Âu Dương đi tới một trước một trận đồ có quầng sáng thanh sắc, trận đồ này có mấy phần tương tự với trận đồ trong viễn cổ tế đàn, chỉ có điều trận đồ này còn xa mới phức tạp bằng trận đồ trong viễn cổ tế đàn.

Cũng không cần dùng lực lượng của tứ phương chiến kỳ kích hoạt. Dù sao trận đồ này chỉ truyền tống một khoảng cách, so với xuyên thấu hư vô của trận đồ trong viễn cổ tế đàn hoàn toàn không là gì.

- Tiên sinh, chúc người thuận buồm xuôi gió.

Người thanh niên nhìn Âu Dương bước vào trong trận đồ, hắn mỉm cười với Âu Dương, sau khi nhìn Âu Dương biến mất trong trận đồ mới bước ra bên ngoài.

Quang mang chớp động, Âu Dương cảm thấy mình như đang xuyên qua hư không, khoảng chừng mười phút sau, hắn lại bị ném ra khỏi hư không rơi xuống mặt đất.

Từ trên mặt đất đứng dậy, Âu Dương nhìn xung quanh, lúc này hắn đang đứng trong trận đồ không khác biệt lắm với Bắc Thiên Thành, nhưng khi Âu Dương xuất hiện ở đây, hắn vẫn phải thông qua biến hóa nhiệt độ mới minh bạch hắn đã rời khỏi Bắc Cương.

- Trung Châu?

Nhìn xung quanh, Âu Dương bước ra khỏi trận đồ, đây là một thành thị vô cùng lớn, chính là Trung Châu thành mà lão giả kia nói.

Trung Châu thành tọa lạc ở chính giữa Trung Châu, ở đây linh nguyên sung túc, chính là trung tâm của toàn bộ Chân Linh Giới, nơi này là nơi địa linh nhân kiệt, từ cổ chí kim vô số thiên tài đã sinh ra ở đây

Ở Trung Châu có ngũ phương thế lực cùng nhau chấp chưởng, trong đó Vạn Linh Tiên Sơn có vạn ngọn tiên sơn là nổi tiếng nhất, mỗi khi Vạn Tiên Sơn tuyển nhận đệ tử, đó là lúc toàn bộ Trung Châu náo nhiệt nhất.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3