Tán tỉnh cô nàng ngây thơ - Chương 06 - phần 1
Sau khi một lần cuối cùng kiểm tra tốt bản báo cáo cần tổ chức hội nghị ngày mai, bạch thư dư ngổn ngang trăm mối thở dài.
Nửa tháng này nàng hầu như ngày theo Diêm tử thông tăng ca tới tảng sáng, nguyên nhân chỉ vì thay hắn chỉnh lý tư liệu rõ ràng cổ đông tài chính và kinh tế cùng với đại hội cổ đông, chưa bao giờ tiếp xúc qua loại công tác này bạch thư dư đã chậm rãi thông thạo, bất quá nàng thực sự không giải thích được vì sao Diêm gia phải chèn ép tương hạo ân như vậy.
Nếu đều là con của cố Diêm chủ tịch, vì sao phải tàn sát lẫn nhau chứ? Thời gian này tiếp xúc thư dư cũng dần dần hiểu người phía sau chân chính nắm quyền [ Diêm hải tập đoàn] là lạc tố trinh chứ không phải Diêm tử thông, đồng thời bạch thư dư cũng phát hiện tương hạo ân này người đang giữa [ Diêm hải tập đoàn] đánh giá là hai cực ngang nhau.
Có một số phe phái nghĩ hắn là một người làm ăn phàm tục, chỉ muốn lợi dụng nắm trong tay quyền cổ phần đem [ Diêm hải tập đoàn] vét sạch, cũng có người cho rằng cùng sự yếu kém của Diêm tử thông, tương hạo ân rất có quyết đoán có thể trở thành tân chủ tịch tập đoàn, bất quá những tin đồn này đều chỉ có thế gọi là tin đồn, sau cùng vẫn cứ là cần dùng hội nghị cổ đông quyết định ai có thể tiếp nhận [ Diêm hải tập đoàn].
Khoảng thời gian bận rộn này làm bạch thư dư gợn sóng trong tâm yên bình rất nhiều, nàng lợi dụng công tác bận rộn để quên đối với tương hạo ân thương nhớ quá mức,
Nàng cũng tự giễu may mắn tương hạo ân đem nàng đã trở thành bọt biển, bằng không lại dấy lên sóng gợn thật lớn trong đáy lòng nàng.
Giữa lúc tâm tư của nàng đang quanh quẩn trên người tương hạo ân xoay quanh, điện thoại trên bàn vang lên.
“Thư dư, anh hôm nay không thể quay về công ty, tạm thời một bữa tiệc anh thoát thân không được, phải phiền chính em về nhà.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh của Diêm tử thông.
Nói thật, sau khi nghe thấy Diêm tử thông nói, trong lòng bạch thư dư ngược lại được nhẹ nhõm, nàng khá rõ ràng bên ngoài thấy thế nào quan hệ của nàng và Diêm tử thông, trong công ty lưu truyền nàng là bạn gái không thể trông thấy ánh sáng của Diêm tử thông, bởi vì lạc tố trinh cực lực phản đối khiến cho bọn hắn chỉ có thể đem tình yêu không công khai!
Nàng không cách nào xóa bỏ những tin đồn đó, chỉ có thể cố gắng hết mức giữ khoảng cách bản thân và Diêm tử thông, chuyển ra khỏi Diêm gia chính là bước đầu tiên, nhưng ngại mấy ngày nay công tác bộn bề bạch thư dư chỉ có thể chờ sau khi hội nghị cổ đông kết thúc mới nhắc đến chuyện này.
“Không sao, Diêm đại ca, ngươi trước làm việc.”
“Không được, thư dư, gần đây thực sự bận quá quên không để ý em nhiều, qua thời gian anh nhất định sẽ hảo hảo bồi thường cho em.” Đối với việc không cách nào đưa bạch thư dư tan tầm khiến Diêm tử thông canh cánh trong lòng.
“Thực sự không sao, ngươi nhanh đi làm việc đi!” Nói xong bạch thư sư vồi vàng cúp điện thoại, rất sợ Diêm tử thông sẽ đối với nàng nói nhiều khiến nàng khó chịu buồn nôn.
Bạch thư dư ngổn ngang trăm mối thở dài, nàng quả thật là hi vọng Diêm tử thông đừng đem tình cảm tập trung trên người nàng, coi như là nàng vong ân bội nghĩa cũng được, nhưng nàng chính là không cách nào cho hắn đáp án tương đồng!
Trong khi nàng trầm tư, điện thoại lại vang lên.
“Diêm đại ca, ngươi đừng lo lắng, ta có thể tự mình về nhà.” Vừa tiếp điện thoại, bạch thư dư nói.
“Là ta, rất thất vọng sao? Rốt cuộc không phải Diêm tử thông mà ngươi chờ.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh trào phúng của tương hạo ân, bạch thư dư trong miệng truyền tới Diêm đại ca này làm hắn cảm thấy không hờn giận.
Vừa nghe thấy âm thanh quen thuộc của tương hạo ân, bạch thư dư cả người thở hốc vì kinh ngạc, hai vai hơi hơi run rẩy.
Hắn… Thế nào lại tìm tới nàng? Một ao nước ban đầu tĩnh lặng lại lần nữa dấy lên sóng lớn.
Nghe thấy âm thanh lười biếng dồi dào kia của tương hạo ân đủ để khiến bạch thư dư tim đập nhanh, suy tư hỗn độn, nàng không hiểu vì sao hắn cuối cùng có thể đơn giản điều khiển tâm tình nhấp nhô của nàng.
“Tổng giám đốc không ở trong phòng làm việc, xin hỏi ngài có việc gì?” Bạch thư dư cố đè xuống thấp thỏm tràn đầy, không cho bản thân bất ổn, bình tĩnh trước mặt tương hạo ân hiện rõ chút nào.
“Người ta muốn tìm là ngươi.” Tương hạo ân dùng giọng điệu không mang theo tình cảm tuyên bố.
Lời nói của Tương hạo ân giống như một viên thiên thạch to lớn, tầng tầng lớp lớp đánh vào đáy lòng bạch thư dư, nàng chấn động khó có thể thở hổn hển.
“Ta cũng không cảm thấy chúng ta có cái gì hảo nói.” Bạch thư dư giả vờ bình tĩnh mà lại lạnh lùng nói.
“Đúng vậy, chúng ta là không có gì nói, bởi vì chúng ta đều dùng ‘ làm’.” Tương hạo ân giống lưu manh thích đùa giỡn bạch thư dư, làm cho đầu bên này điện thoại trên mặt nàng một hồi xanh một hồi tím.
“Ta không nhớ rõ chúng ta có cái gì giao tình, không có chuyện quan trọng để nói ta muốn ngắt điện thoại.” Bạch thư dư nói xong lãnh đạm đến cực điểm nhưng trời biết trái tim của nàng nhảy rất nhanh trong ngực.
“Có lẽ nên dốc sức làm cho ngươi khôi phục trí nhớ.” Tương hạo ân sau khi cười nhạt một tiếng, ý có chút mập mờ nói.
“Ngươi hạ lưu!” Nói xong, bạch thư dư hoả tốc cúp điện thoại, tay chân run rẩy không ngừng, nàng không rõ vì sao đáy lòng có sợ hãi mạnh mẽ như vậy, nàng rốt cuộc sợ cái gì?
Một chốc sau điện thoại lại lần nữa vang lên, mặc cho tiếng điện thoại chói tai trong phòng làm việc vang lên, bạch thư dư chính là không có đem nó tiếp lấy.
Như vậy kêu nữa cũng không phải biện pháp, một lúc lâu, bạch thư dư có lẽ đầu hàng, nàng thở dài bất đắc dĩ đem điện thoại tiếp lấy.
“Nữ nhân chết tiệt, ngươi là một người đầu tiên dám can đảm cúp điện thoại của ta! Nếu xảy ra một lần nữa, muốn ngươi trả giá lớn!” Âm thanh tàn nhẫn của Tương hạo ân xuyên thấu qua cái loa truyền đến, bạch thư dư đã sớm đoán ra hắn phẫn nộ, nhưng nàng chính là không có năng lực có thể đi tiếp nhận hay đối mặt thịnh nộ ấy của hắn.
“Là ngươi không đứng đắn trước.” Đe dọa của hắn hữu hiệu với nàng.
” Tốt lắm! Chẳng lẽ mạc danh kỳ diệu chạy vào phòng một người nam nhân cùng hắn trên giường, đồng thời thu phí qua đêm vượt mức chính là phương pháp có lễ giáo?” Ngữ khí của Tương hạo ân ổn định như là nhắc lại sự kiện nào đó, nói xong không để ý lại tầng tầng lớp lớp đả kích bạch thư dư.
Bạch thư dư hiểu hai người đối địch vĩnh viễn nàng đuối lý, nàng không cách nào thay bản thân biện giải cái gì, bởi vì người làm sai chuyện là nàng! Là nàng trước đem thân thể trở thành phương tiện buôn bán mới có thể khiến tương hạo ân xem thường nàng…. Tất cả chính là nàng trừng phạt đúng tội! Nàng chẳng trách bất luận kẻ nào!
” Lưỡi của mèo hoang nhỏ bị cắn rớt sao? Rốt cuộc đã quên phải làm sao phản kích ta.” Bạch thư dư chậm chạp không nói một câu, đáy lòng tương hạo ân lại có chút giật mình, lời nói của hắn có thật tổn thương tự tôn của nàng không?
” Ta không phải đã nói rồi, chúng ta cũng không có gì để nói.” Giọng nói Bạch thư dư không có sức nghe qua bi thương mà lại tự giễu, đúng vậy! Tương hạo ân dùng ánh mắt hèn mọn như vậy đối đãi nàng, nhưng mà nàng cuối cùng vẫn giống một đứa ngốc mê luyến hắn… Thực sự là buồn cười!
” Hảo một câu không có gì để nói… Bạch thư dư, muốn ngươi bây giờ xuống lầu, trong vòng 3 phút đồng hồ nếu như không trông thấy ngươi dưới lầu, ta nhất định sẽ lên tới phòng tổng giám đốc bắt người!” Tương hạo ân như đinh đóng cột hạ thông điệp.
Nữ nhân này khơi dậy dục vọng chiếm giữ của hắn, khiến tương hạo ân muốn chinh phục nữ nhân bất kham này đến cùng.
“Cầu ngươi buông tha ta, đừng trêu đùa ta nữa.” Bạch thư dư đầu hàng, nàng không muốn nhốt trong vòng của hắn, nàng chơi không nổi trò chơi tình yêu không đúng thực tế như vậy, coi như là một tâm hồn thiếu nữ đã vì hắn dao động cũng thế!
“Ngươi còn có 2 phút 40 giây, nhắc nhở ngươi, ta nói được thì làm được.” Tương hạo ân cực kỳ bá đạo nói.
Tương hạo ân không muốn nghiên cứu lý do làm sao, khoảng thời gian này gặp được bạch thư dư, hắn phát hiện bản thân đối với nàng khát vọng không giảm mà tăng lên. Trong đêm khuya, khuôn mặt mềm mại của nàng đều không tự chủ được mà hiện lên trong đầu óc hắn, tấm hình kia cũng không khiến nữ nhân theo không gian xuất hiện bóng dáng của nàng. Nữ nhân này làm hắn không khống chế được.
” Ngươi… Ép buộc.” Bạch thư dư chán nản nói.
Hắn làm sao dễ dàng đem nàng trở thành một người có thể trở thành con cờ điều khiển! Ở trong lòng hắn, nàng rốt cuộc được xem là cái gì? Một trò chơi cho hết thời gian? Hay là đồ chơi gọi thì đến, đuổi thì đi?
” Nếu như ta là ngươi, ta sẽ không làm người chết giãy dụa, ngươi là một người thông minh… Ta nghĩ ngươi biết làm sao phân biệt thị phi, cứ như vậy ra phải cúp máy.” Nói xong, tương hạo ân không cho nàng cơ hội nói liền cúp điện thoại.
Bạch thư dư nhìn chằm chằm cái điện thoại một hồi lâu mới cầm đồ vật tùy thân của mình chạy xuống lầu.
Hắn luôn luôn là một nam nhân nói được thì làm được, bạch thư dư không muốn quan hệ của bọn họ được công khai, đặc biệt là trong [ Diêm hải tập đoàn], điều này chỉ làm cho tương hạo ân và Diêm tử thông trở thành trò hề! Huống chi… Nàng cũng rất nhớ nam nhân xấu xa kia.
Dùng tốc độ cực nhanh, bạch thư dư đón thang máy xuống đến lầu một.
*********************
Vừa ra khỏi cửa tập đoàn , nàng nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu đen đang đậu ven đường, chủ nhân của chiếc xe thì thoải mái mà tựa vào cửa xe nhìn về phía nàng.
Nàng nhìn không thấy biểu cảm rõ ràng trên mặt tương hạo ân, nhưng nàng biết hắn đang cười.
Một cái uy hiếp nho nhỏ lại có thể đem thế giới của nàng thay đổi hoàn toàn, bạch thư dư thực sự không biết tương hạo ân đùa giỡn nàng như vậy tóm lại là có ý nghĩa gì!
” Ngươi đến muộn hai phút.” Đôi mắt lớn của tương hạo ân nhìn thăng vào bạch thư dư vẫn còn thở hổn hển, khóe miệng xuất hiện một nụ cười ngông cuồng nói.
” Ngươi cũng không lên lầu.” Bạch thư dư không chút suy nghĩ thốt ra.
” Bởi vì ta biết ngươi sẽ xuống lầu.” Hắn vô cùng khẳng định bạch thư dư trốn không thoát lòng bàn tay của hắn, đưa ra một thời gian chỉ là muốn nhìn thấy dáng vẻ nàng hốt hoảng sốt ruột mà thôi.
” Ngươi… Buồn chán.” Hóa ra nàng bị đùa giỡn rồi! Bạch thư dư mắt trắng dã nhìn tương hạo ân nói.
Không nghĩ tới hắn một đại nam nhân lại có hành vi giống như trẻ con!
Tương hạo ân nhún nhún vai, một dáng vẻ ngươi có thể làm khó dễ được ta.
” Đùa giỡn một người như vậy, ngươi không cảm thấy rất quá đáng sao?” Bạch thư dư nắm chặt hai tay, thái độ không thèm để ý của tương hạo ân làm nàng tức giận.
” Ta không có ý đùa giỡn ngươi, huống hồ dưới góc độ khác, ta ngược lại nghĩ người bị đùa giỡn là ta.” Tương hạo ân đem bạch thư dư giả dối xuống tiểu nhân, híp mắt xem kỹ nữ nhân ban đêm nhiều lần xuất hiện trong đầu óc này.
“Ta cho tới bây giờ không có đùa giỡn ngươi cái gì….” Bạch thư dư cứng cỏi vì bản thân giải thích rõ nhưng lời vừa ra khỏi miệng nàng hiểu tương hạo ân chỉ là chuyện gì. Vì vậy nàng lập tức tiếp tục nói: ” Ta không phải đã nói rồi, trước kia cùng ngươi không thoải mái là một sự hiểu lầm!”
“Không thoải mái? Ta không cảm thụ được bất luận cái gì không thoải mái, trên thực tế, ta còn rất thoả mãn sự phục vụ của ngươi.” Bạch thư dư càng thanh minh, tương hạo ân càng muốn cùng nàng làm ngược lại, đột nhiên hắn phát hiện bản thân yêu cái vẻ mặt hoảng sợ bức bách lúng túng trên mặt nàng, dáng vẻ ngũ quan nhíu chặt cùng một thể kia cực kỳ đáng yêu.
“Ngươi… Thật hạ lưu!” Bạch thư dư tránh tương hạo ân dùng thế lực bắt ép, nhịn không được mắng.
“Ngươi cùng một ngày mắng ta hai lần hạ lưu, điều này không phải đang chờ mong ta có biểu hiện hạ lưu sao?” Thân thể Tương hạo ân lại lần nữa tiếp xúc bạch thư dư, bạc môi khêu gợi dán bên tai của nàng lời nói nhỏ nhẹ.
Nghe thấy hắn nói những lời mờ ám mà lại trắng trợn như vậy, khuôn mặt của bạch thư dư lập tức đỏ ửng ngay cả lỗ tai cũng đỏ.
“Lên xe! Chẵng lẽ ngươi muốn trên đường lớn thân mật cho người qua đường xem? Hay là ngươi muốn mọi người trong [ Diêm hải tập đoàn] biết ngươi là nữ nhân của tương hạo ân ta?” Hắn vươn đầu lưỡi trên vành tai nàng khẽ liếm một cái, dùng âm thanh từ tính nói.
Một câu “Nữ nhân của tương hạo ân” tầng tầng lớp lớp kuuw vào trong tâm khảm của bạch thư dư, một câu nói có dục vọng chiếm giữ như vậy khiến bạch thư dư cảm động muốn khóc, hắn thẳng thắng thừa nhận nàng là nữ nhân của hắn? Không phải là đồ chơi? Bạch thư dư muốn mở miệng hỏi cho rõ ràng nhưng lại không có dũng khí, nàng sợ hãi đó chỉ là lời nói nhất thòi hắn lỡ lời.
Giống như bị thôi miên, bạch thư dư theo lời của hắn ngồi vào trong xe, cho đến khi ngồi vào xe nàng mới sâu sắc cảm nhận được mình đã cho hắn cơ hội thứ hai phạm tội, nhưng mà nàng không còn con đường hối hận, bởi vì chiếc xe đã vững chãi chạy trên đường. Vì vậy nàng vội vàng nói: “Phiền ngươi đưa ta về nhà.”
Tương hạo ân đang lái xe liếc mắt nhìn bạch thư dư, khóe môi nhếch lên một nụ cười khinh thường, nói: “Đây là lần thứ hai ngươi đem ta trở thành tài xế, ngươi biết giá phải trả là bao nhiêu không?”