Phúc hắc tổng tài, đừng ăn tôi-chương 064+065+066

Chương 64: Hải đảo mê tình( Nhất)

Edit: Lady

 

” Cô ấy mời em, cùng cô ấy nghỉ phép ở  Hawaii.”

Giang Trục Thủy mỉm cười hướng cô trừng mắt nhìn. (cái này nguyên văn nha)

Cô sửng sốt một chút:” Em cùng cô ấy quen biết chưa lâu, vì sao cô ấy muốn mời em?”

” Có lẽ cô ấy cảm thấy em tương đối có cảm giác thân thiết, ai biết được?” Hắn cười cười, sờ sờ cái mũi,” Bất quá anh cảm thấy việc này có chút kỳ quái, em phải cẩn thận.”

San San nghĩ:” Nếu có thể lấy được chứng cứ cho cha, mặc kệ nguy hiểm gì em cũng phải thử một lần!”

Giang Trục Thủy trầm tư thật lâu, thở dài,” Cô ấy nói tối nay lên máy bay, nếu em thật sự muốn đi, anh không ngăn cản em. Bất quá, nhớ đem thuốc đầy đủ, bên kia có thể không có bác sĩ.”

” Ừ, cám ơn anh.”

” Đừng cám ơn anh, đến đó em phải tự mình chiếu cố, tuy rằng nghiêm tiểu thư nói chỉ đi vài ngày, nhưng thân thể của em còn chư hồi phục, phải cẩn thận.” (Lady: Sao giống cha tiễn con đi xa thế nhỉ?)

” Vâng, em biết.” Cô gật gật đầu, cảm thấy trong lòng lại ấm áp.

Hắn nhìn cô, có chút bất an nói:” Nghiêm tiểu thư là vị hôn thê của anh ta, em thật sự phải cẩn thận một ít mới tốt.”

” Yên tâm , em là cầu thủ Taekwondo có đai mà!”

Hắn lắc lắc đầu:” Hay là cẩn thận thì hơn.”

Hắn khi nào trở nên dong dài như vậy? Bất quá hắn còn có thể giống như bạn bè mà cùng cô nói chuyện, điều này làm cho cô có cảm giác vui mừng sâu sắc

” Được rồi, đã biết rồi.” Cô thoải mái mà cười nói.

Hắn lại vẫn thở dài thở ngắn:” Đi thôi, anh cùng em đi mua vài bộ quần áo, ở cùng với Nghiêm tiểu thư, cũng không thể ăn mặc quá keo kiệt.”

Buổi tối bảy giờ, San San mang theo hành lý nhỏ vào sân bay, Nghiêm Thanh Du ở xa liền hướng cô ngoắc tay, bên người còn có vài tên vệ sĩ cùng bảo mẫu.

” San San, Cô đem nhiều đồ để làm gì? Mình đây cái gì cũng có, cái gì cũng không thiếu.” Nghiêm Thanh Du nắm tay San San, để bảo mẫu tiếp lấy hành lý của cô.

Trên máy bay rất yên tĩnh, nhìn xuyên qua cửa sổ có thể thấy bầu trời đêm xinh đẹp, thành thị phía dưới là một mảnh mơ hồ.

Cô bỗng nhiên cảm thấy rất mệt, vì thế dựa lưng vào ghế, dần dần tiến vào mộng đẹp……

Xuống máy bay, dừng lại trước một khách sạn.

San San đứng ở bên cửa sổ, nhìn bờ biển mê người, cây dừa xanh biếc, bờ cát màu vàng, mọi người mặc Bikini hưởng thụ mùa hè…… Thật là sung sướng a! Cô cũng nhịn không được muốn tiến ra ngoài biển kia.

Nghỉ ngơi một chút, Nghiêm Thanh Du liền lôi kéo cô cùng đi ngắm phong cảnh, xem biểu diễn, vũ hội gì đó vâng vâng. Đến buổi tối, nằm dưới ánh sao biển, gió biển nhẹ nhàng phất qua, thoải mái như muốn thiếp đi.

Bầu trpừo đem quả nhiên rất đẹp, bất quá cô không quên nhiệm vụ của mình, một khi có cơ hội lại hỏi qua chuyện của Nghiêm gia.

Mà Nghiêm tiểu thư tựa hồ cũng đối cô cảm thấy hứng thú, hỏi chuyện nhà cô, cô đành phải nói mình là cô nhi, không dám nói chuyện của cha nuôi.

Cuối cùng cũng hỏi tới vấn đề tình cảm.

” San San cùng Giang luật sư quen biết lâu chưa? Các người lúc nào xác định quan hệ?”

“…… Chúng tôi quen biết cũng không bao lâu, xác định quan hệ…… cũng là vài ngày trước.” San San mặt đỏ nói, cô nghĩ nói dối là không tốt, cho nên liền mạnh miệng nói thời điểm đó.

Nghiêm Thanh Du có chút đăm chiêu nói:” Nga…… Mới bắt đầu tình cảm, đúng là mỗi ngày đều thấy hai người ở chung! Thật xin lỗi, tôi bắt cô đi theo tôi, có phải hay không đã quấy rầy hai người?”

San san liền xua tay: ” Không có, kỳ thật anh ấy công việc cũng rất việc, tôi cũng không muốn suốt ngày quấn lấy anh ấy.”

Mặt của cô lại đỏ, chao ôi, làm sao bây giờ? Cô da mặt luôn mỏng như vậy, nếu cứ tiếp tục như vậy cô sẽ làm lộ chuyện mất!

Nhưng Nghiêm Thanh Du lại truy vấn không tha, đều là chuyện tình cảm, làm cho San San thống khổ không thôi.

” Thanh Du, tôi buồn ngủ quá, tôi muốn đi ngủ.”

Cô chật vật trốn trở về phòng, vụng trộm gọi cho Giang Trục Thủy:” Làm sao bây giờ? Cô ấy hỏi chuyện của chúng ta, em sắp chống đỡ không được rồi.”

” Đừng có gấp, cho dù cô ấy hoài nghi quan hệ của chúng ta, cũng không thể bắt em được.”

” Nhưng em…… Em thật sự không biết nên trả lời như thế nào về vấn đề này.”

Bên kia điện thoại trầm mặc thật lâu, truyền đến tiếng anh thở dài bất đắc dĩ:” Em chẳng lẽ không biết thêu dệt sao?”

“……”

” Quên đi, anh dạy cho em một phương pháp, lần sau cô ấy hỏi lại em, em có thể hóa bị động vì chủ động, hỏi chuyện cô ấy cùng Luật Hạo Thiên, dời đi chú ý của cô ấy, như vậy cô sẽ quên chuyện của chúng ta.”

” Nga.” San San bừng tỉnh đại ngộ, khen:” Không hổ là luật sư, anh thật sự là quá thông minh.”

Hắn cười cười, khen anh thong mình không chỉ mình cô, nhưng từ trong miệng cô nói ra, nhưng cũng làm cho hắn cảm thấy vui vẻ không nói nên lời.

” Được rồi, đã khuya, em ngủ đây!”

Nghe được bên kia thanh âm đã tắt, hắn sửng sốt vài giây, sau đó sâu kín thở dài.

Cô bé này, luôn làm cho người ta không yên lòng, hắn có nên đi theo cô không? Nhưng hai ngày cũng là một khoảng thời gian……

Ngày hôm sau, San San cùng Thanh Du ngồi trên du thuyền, đi dạo chung quanh.

San San nghe xong ý của Giang Trục Thủy, vừa lên đến liền hỏi chuyện của Thanh Du cùng Luật Hạo Thiên.

” Các người là do trfưởng bối đính hôn, nhưng cũng phải có cảm tình chứ?”

Thanh Du sắc mặt ảm đạm ” Tôi không biết…… Tôi thích anh ấy, nhưng anh ấy không thích tôi.”

Sau đó liền một mình ngồi qua một bên, không nói. San San muốn nói chút an ủi, lại không biết nên nói như thế nào.

Thời điểm giữa trưa, San San nằm trên tàu phơi nắng, mơ mơ màng màng thiếp đi.

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên cảm thấy trên cổ cảm thấy lạnh lẽo, cô ừ trong giấc mộng tỉnh lại, phát hiện trên cổ của mình có một thanh dao gọt trái cây!

———————–

Ha ha, đến đọan gay cấn a, nhưng mừ Lady chuẩn bị đi chơi rồi, nên chương mời không biết chừng nào nha * khửa khửa*

 

Chương 65: Hải đảo mê tình ( Nhị)

Edit: Lady


” Lão gia, đến phiên ngài.”

Giang Trục Thủy ở biệt thự Lâm gia bồi lão gia tử chơi cờ, lão gia tử tựa hồ không yên lòng.

” Ai, không được.”

” Lão gia có gì phiền lòng sao?”

Lâm Bạc lắc lắc đầu:” Gần nhất cảm giác được, giống như có chuyện gì sắp phát sinh…… Ta gọi là cậu điều tra Luật Hạo Thiên, cậu tra thế nào?”

” Anh ta làm việc rất cẩn thận, tôi không tra được gì cả, làm việc đều sạch sẽ.”

” Luật Hạo Thiên này, làm như không làm, làm như làm đại, nó sẽ không cam tâm chịu khuất phục. Ta lần này kêu A Tường trở về, muốn thử dò xét nó, nếu nó đối ta là nhị tâm (không trung thực, hai lòng) , nhất định sẽ không chịu nổi ra tay!”

” Lão gia định ra hôn sự hai nhà Lâm Nghiêm, cũng là muốn thử anh ta sao?”

” Nghiêm gia không được, Nghiêm lão Nhị muốn đem con gáigả vào Lâm gia, muốn mượn lực của ta, mà ta cũng muốn nhân cơ hội này đem Nghiêm thị thu về tay mình. Chuyện này, nếu Hạo Thiên có thể làm tốt, ta đây liền đem Lâm thị giao cho nó quản lý, coi như là thành gia lập nghiệp, ta là không có bạc đãi nó.”

” Hy vọng anh ta có thể hiểu được khổ tâm của lão gia.”

” Chỉ sợ nó dã tâm quá lớn, ta cho nó lại nhiều, nó cũng sẽ không thỏa mãn.” Lâm Bạc thở dài:” Trục Thủy, ta già rồi, có một số việc, cũng không có sức mà đi quản, ta thật hy vọng có thể có một người có thể thay ta quản lý sự nghiệp này, còn có, chiếu cố con gái Tư Tư của ta. Đối với cậu biết, người này tuyệt đối sẽ không phải là Luật Hạo Thiên.”

” Lão gia vì sao luôn hoài nghi anh ta?”

” Ta sống đến như vậy, có đôi khi xem người liếc mắt một cái có thể nhìn thấu bản chất của họ. Luật Hạo Thiên người này, rất khó làm cho người ta có thể hiểu được, nguyên nhân cho ta nhìn không thấu nó, cho nên ta biết rõ Tư Tư thích nó, cũng không dám dung túng cho bọn họ hai người ở chung.”

Lão gia tử nhìn Giang Trục Thủy, thành khẩn nói:” Trục Thủy, mấy năm nay cậu âm thầm giúp ta không ít việc, ta biết, cậu cùng cha cậu giống nhau, đều không phải là người truy danh trục lợi, nếu không, bằng năng lực của nó, chỉ sợ sớm đã ở trên ta. Năng lực cùng nhân phẩm của cậu ta điều hiểu. Nếu đem Tư Tư giao cho cậu, ta cũng an tâm.”

” Lão gia, hảo ý của ngài tôi xin nhận, nhưng thật ra bằng năng lực của địa thiếu gia, những việc này cũng có thể làm được.”

” Tiểu tử thối, coi như hết! Nếu không có người phụ nó (ý nói Lâm Tường), ta chỉ sợ sau khi ta mất, nhà này cũng bị nó hủy.”

” Lão gia đừng lo lắng, ngài thân mình cường tráng như vậy, sống đến một trăm tuổi cũng không có vấn đề gì.”

” Tốt lắm không nói cái này, đúng rồi, hôm nay như thế nào không mang bạn gái của cậu cùng nhau đến?”

” Cô ấy cùng với Nghiêm tiểu thư đi Hawaii rồi.” Giang Trục Thủy nghĩ nghĩ, hỏi:” Luật thiếu gia vì sao không đưa Nghiêm tiểu thư cùng đi?”

” Nga, Hạo Thiên đi Vancouver bàn chuyện làm ăn.”

Giang Trục Thủy sửng sốt:” Anh ta đi một người?”

” Đúng vậy, Vancouver bên kia vẫn đều giao cho nó xử lý.” Lão gia tử hỏi:” Có vấn đề gì sao?”

” Không có gì, tôi phải trở về. Lão gia bảo trọng.” Hắn đứng dậy cáo từ.

Lão gia tử gật gật đầu:” Trục Thủy , có rảnh thì gặp Tư Tư được không, con bé dạo gần đây đều thay đổi, không nói chuyện, người cũng gầy, ta thật lo lắng.”

” Lão gia yên tâm, tôi rảnh nhất định sẽ gặp Tư Tư tiểu thư.”

Vội vàng rời khỏi biệt thự Lâm gia, Giang Trục Thủy lập tức gọi điện thoại cho San San.

Không ai nghe máy, lúc hắn chuẩn bị tắt điện thoại, bỗng nhiên có người bắt.

“Alo, xin chào.”

Thanh âm này không phải của San San, mà là Nghiêm Thanh Du.

” Nghiêm tiểu thư?” Hắn nghi hoặc nói:” Như thế nào là cô? San San đâu?”

” San San đang tắm, nếu cần thì tôi sẽ đua cho cô ấy?”

” Nga, không cần. Cám ơn.”

” Anh có chuyện gì sao? Tôi có thể nhắn lại.”

” Không cần, tôi không có chuyện gì, chúc hai người đi vui vẻ.”

Buông điện thoại, Giang Trục Thủy nhẹ nhàng thở ra, ai, là hắn suy nghĩ nhiều sao? Luật Hạo Thiên làm sao có thể làm chuyện hoang đường này?

——————————————

San San nhìn con dao gọt hoa quả trên cổ mình, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, lóe ra ánh sáng lạnh lùng.

Cô chỉ một thoáng buồn ngủ một chút, ngẩng đầu vừa thấy, đáy lòng lập tức lạnh lẽo.

Luật Hạo Thiên !

Anh ta làm sao có thể ở trong này? Anh ta làm sao có thể xuất hiện trên thuyền của cô?

Đôi mắt thâm thúy tối tăm, cho dù mặt trời đã khuất cũng làm cho người ta cảm thấy rét lạnh, mà trong tay anh lại nắm lấy con dao lại làm cho cô cnàng thêm tuyệt vọng.

Anh thật sự muốn giết cô sao?

Thân thể của cô co lại một chút, hô:” Thanh Du, Thanh Du!”

” Không cần gọi, cô ấy không ở trên thuyềncô ấy cùng vệ sĩ, người hầu, dã ngồi thuyền khác rời khỏi rồi.”

Anh tà mị cười:” Hiện tại, trên thuyền này, cũng chỉ có hai người chúng ta.”

San San thân thể hơi hơi run, chỉ có bọn họ, vậy anhn giết cô chẳng phải là dễ dàng sao, sau khi giết ném cô xuống biển, hủy hết dấu vất ……

Trời ạ, cô không dám nghĩ, cô phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy để anh ta chém giết?

Dao của anh dọc theo đường cong xinh đẹp của cô hạ xuống, thấp giọng nói:” Yên tâm, tôi sẽ không giết em, tôi chỉ là…… Muốn em gọt táo thôi.”

Sau đó, cô kinh ngạc nhìn từ phía sau cầm lấy một đĩa táo, cắt một mảnh đặt trên miệng cô.

Thanh âm mị hoặc nói:” Ăn đi.”

Mở môi cô, đem miếng táo bỏ vào miệng, sau đó đem hai tay cô cố định trên đầu.

Dao gọt hoa quả lạnh lẽo lướt qua da thịt trắng nõn xinh đẹp của cô, cuối cùng dừng lại ở cúc áo sơmi thứ nhất.

Cô cả người vặn vẹo, hoảng sợ nhìn anh, ác ma này, anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì?

 Chương 66: Hải đảo mê tình( Tam)

Edit: ChipBong

Beta: Lady

Ác ma này, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?

Cô vặn vẹo thân hình, tưởng thoát khỏi khống chế của anh, lại nghe thấy thanh âm trầm tháp của anh:” Đừng nhúc nhích, em bị thương tôi cũng không chịu trách nhiệm.”

Cô không dám cử động, trơ mắt nhìn anh nắm dao gọt hoa quả, nhẹ nhàng cắt áo cúc áo của cô, một viên đứt ra.

Cổ áo nhất thời lộ ra nội y màu đen cùng da thịt trắng nõn, sâu thẳm mê người……

Anh tạm dừng, thưởng thức một chút, sau đó tiếp tục xuống phía dưới, dao phong chậm rãi lại chuyển qua cúc áo tiếp theo, cô cả kinh nói:” Anh muốn làm gì? Mau dừng tay!”

” Giả bộ làm thánh nữ, thân thể em có phần nào tôi chưa thấy qua?” Anh nói xong không chút do dự lại cắt cúc áo thứ hai.

Cô cắn môi, nhìn bàn tay tà ác kia dùng dao gọt hoa quả, đem cúc áo cô cắt từng nút từng nút, thân thể cùng nội y màu đen ôm vòng một đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh…… thân thể này, làm cho anh trầm luân.

Sống dao nhẹ nhàng lướt qua bụng cô làm cô run nhè nhẹ, rồi vung mạnh lên, cô sợ tới mức thân thể căng thẳng. Ngay sau đó, anh cắt cạp váy của cô.

Váy hoa hóa thành từng mảnh từng mảnh giống như hồ điệp bay múa, bay xuống biển.

Không được, cô không muốn quần áo bị lột bỏ rồi chuyện gì sẽ xảy ra, việc này khó có thể tưởng tượng được.

Cô không thể ngồi chờ chết, vì thế cắn chặt răng, nhấc mạnh chân, đá hướng bộ vị của anh.

Anh nghiêng người tránh, cô thoát khỏi kiềm chế lấy hết sức nhảy xuống biển.

Dưới biển, nước biển rất tĩnh lặng, nhưng cũng có thể cảm giác được sóng ngầm, vừa tiếp xúc với sóng biển, cô liền bị uống mấy ngụm nước.

Cô bơi rất kém, chỉ biết đơn giản khua loạn xạ, nhưng cô nghe nói nước biển sức nổi rất lớn, cho nên mới dám yên tâm mà nhảy xuống.

Nhưng nhảy xuống cô mới phát hiện không phải, thời điểm này cô phải áp chế đi sự sợ hãi, hơn nữa cô phát hiện chính mình giữa đại dương mênh mông căn bản không rõ phương hướng.

Đáng giận! Bờ rốt cuộc ở đâu?

Cô đành phải liều mạng, nhận thức một phương hướng liều mạng tiến về phía trước, trong lòng nghĩ, lúc này đây, không bao giờ như vậy … nữa yếu đuối bị anh khi dễ.

Không biết qua bao lâu, cô cảm giác được không còn là chính mình, tay chân cũng không còn khí lực. Bốn phía đều là nước biển mặn mặn, đè ép cô, giống như đang cắn nuốt.

Cô dần dần về phía trầm xuống, cảm giác được thần chết đang đến gần cảm thấy sợ hãi……

Bỗng nhiên một bàn tay bắt được chân của cô, theo sau nâng thân thể của cô lên, ôm lấy cô, lấy tốc độ kinh người đến du thuyền.

Rất nhanh, Hạo Thiên mang theo cô lên du thuyền, đỡ cô lên boong tàu.

Cô ho khan vài cái, phun ra mấy ngụm nước, thần trí có chút thật khó chịu.

Mở mắt ra nhìn anh cả người ướt đẫm, quần áo ướt sũng dán trên người, dáng người hoàn mỹ làm cho người ta phun máu.

Ngày thường mặc bộ đồ tây giày da anh có vẻ thực gầy gò, không nghĩ tới anh không gầy, cơ bắp từng khối từng khối góc cạnh rõ ràng.

Trên người trên mặt đều là nước biển, tóc dán trên trán, giờ khắc này, anh tuấn mỹ cùng lãnh khốc giống như biển lớn bình thường cuồng dã, xơ xác tiêu điều!

Tuy rằng đối với anh hận thấu xương, nhưng không thể không thừa nhận, cô quả thật bị anh làm cho thần trí điên đảo.

Hạo Thiên không cởi bỏ y phục ẩm ướt, cứ như vậy chậm rãi đi đến trước mặt cô, ngồi xổm xuống.

” Về sau xem em còn dám chạy trốn không.” Anh nói xong, mất đi tính nhẫn nại bình thường, cầm lấy dao gọt hoa quả cắt đứt áo ngực và quần lót của cô.

Thân thể thiếu nữ như son như ngọc mềm mại hoàn toàn lộ ra, hai đỉnh điểm khéo léo linh lung rơi run rẩy, giữa hai chân như đang trỗ mã, nhưng gọt nước như viên ngọc trân châu vây quanh thân thể xinh đẹp, làm cho cô giờ khắc này như một bức tranh.

Anh vươn tay ướt chạm vào cơ thể mềm mại của cô, cô không có sức giãy dụa, thậm chí ngay cả vặn vẹo một chút khí lực đều không có. Chỉ có thể như vậy để tay anh dò xét, tùy ý cặp mắt anh ta tà ác nhìn ngắm thân thể cô.

” Ân……”

Khó nhịn rên rỉ rốt cuộc ức chế không được tràn ra, cô đỏ bừng mặt, hận chính mình làm sao có thể để ác ma vuốt ve lại phát ra loại thanh âm hưởng thụ này?

Chẳng lẽ cô thật sự bị anh ta bắt làm tù binh? Thân thể đầu hàng, cho nên tâm linh cũng khuất phục cho anh ta?

Vì sao, cô làm sao có thể hạ lưu như vậy, một lần lại một lần bị anh giữ lấy, lại không biết phản kháng, lúc này đây cư nhiên cam tâm tình nguyện bị anh đùa bỡn! Thật sự đáng xấu hổ! Nhưng, cô thật sự vô lực đi khống chế loại cảm giác này……

Cô nhắm hai mắt lại, nước mắt chậm rãi chảy qua hai má.

Anh cúi đầu, hôn lên mặt của cô mặn mặn nước mắt cùng nước biển, ôn nhu nói:” Vì sao khóc? Là không muốn làm nữ nhân của tôi sao?”

Cô nhắm chặt hai mắt không trả lời.

Anh tiếp tục ôn nhu nói: ” Đừng vọng tưởng, Giang Trục Thủy căn bản bảo hộ không được em. Một ngày nào đó, anh sẽ làm cho hắn biến mất khỏi thế giới này.”

Ngữ khí của anh là như vậy, lời nói ôn nhu, nhưng ý thật là tàn nhẫn.

” Không cần!” Cô cả kinh mở mắt ra:”Anh là ác ma, anh ấy với anh không cừu không oán, vì sao muốn nhằm vào anh ấy?”

” Không cừu không oán?” Anh nở nụ cười,” Em đến văn phòng của anh ta xem, máy tính của anh ta chứa đựng bao nhiêu tư liệu của anh!”

” Sao lại thế?”

“Em không hiểu, thế giới hắc ám này, chỉ là dựa vào cố gắng không có khả năng thành công, phải xem còn có đủ ngoan độc……”

Đôi mắt của anh tối đen lại, nắm đùi thon dài của cô, kéo về bên hông mình, sau đó, kéo khóa quần ra……

Cô cảm thụ được anh thong thả mà mềm nhẹ đánh sâu vào, lúc này đây, anh thật sự ôn nhu, sự ôn nhu này, làm cho cô có một loại cảm giác kỳ quái, khoái cảm dần dần kéo lên cao.

Anh vùi đầu ở gần cổ cô, hôn cô khéo léo thì thầm tai cô nói:” Anh nghĩ sẽ giết em, nhưng anh luyến tiếc, cho nên, theo anh cùng ở một chỗ, chỉ có anh có thể bảo hộ em. Của anh hết thảy đều có thể chia sẻ với em, cũng chỉ có thể với chia sẻ em.”

Cô ngây ngẩn cả người, suy nghĩ bỗng dưng trở lại mười năm trước, thiếu niên áo trắng ôm cô ôn nhu nói, về sau anh đều đã bảo vệ em, tuyệt không để cho người khác khi dễ em!

Trong nháy mắt, Hạo Thiên trước mặt cô mơ hồ biến thành thiếu niên kia, cô run run vươn tay, xoa hai má anh lạnh như băng:” Đằng Hải……”

Động tác của anh dừng lại, thật lâu sau, anh cắn răng, lại lâm vào mãnh công.

Anh không muốn cô nhắc tới tên này, bởi vì anh rốt cuộc không còn là Đằng Hải.

Này, vì sao qua lâu như vậy, vẫn là không thể quên đi cái tên kia?

” Đằng Hải, anh chính là Đằng Hải đúng hay không?” Cô khóc hỏi.

Anh ôm chặt cô:” Không được gọi, tên người kia.”

” Vì sao? Vì sao anh không chịu thừa nhận?” Cô hiện tại rốt cục hiểu được, anh chính là Đằng Hải, cho nên cô mới có thể như vậy hận anh, lại nhịn không được, đối anh có một loại khát vọng kỳ quái.

Chính là cô vẫn không thể tin được, như vậy ác ma chính là Đằng Hải của cô.

Anh cắn răng, ánh mắt âm ngoan nhìn cô:” Bởi vì Đằng Hải là tên ngu ngốc, cho nên mới bị lừa, cho nên mới bị thương tổn, nhưng Luật Hạo Thiên sẽ không, bởi vì Luật Hạo Thiên không có nhân tính!”

” Không! Không phải…… Anh ấy không phải ngu ngốc, tôi không cho phép anh vũ nhục anh ấy…… Đằng hải, anh trở về được không? Trở lại bên em được không? Tiết San San cần anh bảo vệ……”

Cô chậm rãi ôm lấy anh, nhưng quần áo anh ướt sũng dán thân thể của cô làm cho cô rất khó chịu. Vì thế cô sờ soạng tìm được của nút thắt, muốn cởi bỏ.

Anh lại giữ tay cô nói:” Không nên nhìn.”

Cô ngạc nhiên nhìn anh, vì sao không thể nhìn?

Vì sao anh luôn không chịu cởi quần áo? Chẳng sợ cả người ướt đẫm như vậy khó chịu cũng không chịu bỏ đi quần áo? Trên người anh có cái gì không thể nhìn co cái gì bí mật sao?

Mười năm này rốt cục đã xảy ra cái gì? Vì sao anh trở thành quái dị như vậy? Trong lòng anh đang cất giấu bí mật gì? Vì sao không chịu nói cho cô biết?

” Đằng Hải……”

” Đừng kêu tên người kia nữa, anh ta căn bản không bảo vệ được cô, có thể bảo vệ em, chỉ có tôi, Luật Hạo Thiên!”

Đúng vậy, chỉ có anh, anh muốn trong lòng cô chỉ có anh, anh muốn cô hoàn  toàn thuộc về anh!

” Tiết San San, em là của anh, đời này, em mơ tưởng rời đi khỏi anh.”

Trên biển bỗng nhiên nổi gió, gió cuốn sóng to, rít gào, quay cuồng……

——————

Bộ truyện này cuối cùng cũng đi được một nữa chặng đường, không biết các nhân vật sẽ đi về đâu.

Luật Hạo Thiên là một ác ma, hay là một thiên sứ đeo mặt nạ, che đậy bản thân.

Tiết San San, cô sẽ chọn Luật Hạo Thiên hay là chọn Giang Giang Trục Thủy.

Giang Trục Thủy, một nhân vật mà Lady cảm thấy cũng hyền bí chẳng khác gì LHT. Liệu anh sẽ đoạt lấy SS hay nhường lại cho LHT.

Còn có các nhân vật khác nữa trong truyện, họ cũng sẽ như thế nào?

Cái chết của cha SS liệu có liên quan đến LHT, vậy thì các bạn hãy đoán đọc những chương tiếp theo,…

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3