Shock Tình - Chương 58-62

CHAP 58: NỖI ĐAU CỦA QUỶ NỮ.


Thu hết can đảm, Nim tiến tới, xả nước rửa mặt, rút tờ khăn giấy lau sạch và bước ra coi như không để ý tới sự có mặt của Nhã Trúc.

- Tôi đã phải sống như một con chó ngay từ khi biết mặt cuộc đời này…

Giọng nói của Nhã Trúc cất lên khiến Nim dừng bước.

- 5 tuổi tôi đã phải bương chải ngoài đời để bán từng chiếc bánh tráng kiếm tiền nuôi gia đình, 10 tuổi tôi đã phải đi phụ thợ hồ cùng ba mặc dù tôi là con gái, 14 tuổi tôi đã phải nếm cái gọi là chua chát của cuộc đời khi đi làm con ở cho nhà họ, bị người ta khinh rẻ, coi thường. Và cho đến bây giờ, mặc dù khoát trên mình một cái mác hào nhoáng là phu nhân của một tổng giám đốc nhưng tôi vẫn không được chính người chồng cũng như đứa con chồng yêu thương. Cô hiểu được nhưng nỗi đau đớn và nhục nhã mà tôi phải chịu đựng không??? Làm sao mà cô hiểu được chứ??? Mấy đứa con gái sinh ra trong nhung lụa như cô thì làm sao mà cảm nhận được! Ha ha… - và cô ta lại cười.

Nim quay đầu lại nhìn Nhã Trúc, không ngờ cô ấy cũng phải chịu đựng những nỗi đau như thế…

- Tôi gặp Devil trong một hoàn cảnh rất đặc biệt. Và đó là người đàn ông đầu tiên, cũng là người đàn ông duy nhất coi tôi là một con người, đúng hơn là một đứa con gái đúng nghĩa. – chị ta hạ giọng rồi quay lại nhìn Nim, ánh nhìn có cái gì đó như sự van xin, nài nỉ.

- Năm tôi 16 tuổi, một hôm trời mưa to tôi bị ông cha dượng đánh đập phải chạy trốn dưới gầm cầu. Và tôi đã gặp Devil, cậu ấy cũng bị đánh giống tôi, người toàn là vết thương. Khi nhìn thấy khuôn mặt ấy, tôi đã biết rằng đó là người con trai của cả cuộc đời mình. Chúng tôi không thuộc cùng một tầng lớp, địa vị, nhưng cậu ấy đã thích và yêu tôi. Cô không biết tôi hạnh phúc đến mức nào đâu! Tôi đã từng nghĩ, tôi sẽ chấp nhận hi sinh tất cả, thậm chí là cả cái chết để được mãi ở bên cậu ấy. Tôi đã rất tự tin vì nghĩ rằng cậu ấy cũng chỉ có mình tôi, vì Devil là một kẻ rất chung tình. Vậy mà….- Nhã Trúc trừng mắt lên nhìn Nim, cái nhìn muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đối diện.

- Cô đã cướp đi tình yêu của cả cuộc đời tôi! Tôi hận cô! Tôi muốn giết cô! – Nhã Trúc chỉ tay vào mặt Nim đay nghiến.

Rồi đột nhiên cô ta bật khóc. Khóc rất to, tiếng khóc tức tưởi cứ vang lên xoáy vào trái tim của Nim. Cô bé không ngờ mình đã gây ra một nỗi đau lớn như vậy cho Nhã Trúc…

- Hức hức…Cũng chỉ vì tiền mà tôi cắn răng phản bội Devil để bước lên xe hoa làm vợ kẻ đáng tuổi cha mình, cũng vì tiền mà tôi trở thành một con đàn bà bị người đời khinh rẻ, họ coi tôi là kẻ đào mỏ, là một đứa con gái không có nhân cách, nhưng tôi không chỉ sống cho riêng mình, sau tôi còn có 4 đứa em, tôi phải sống 4 cuộc đời, tôi phải lo cho chúng, người đời có quyền khinh thường tôi, căm ghét tôi nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ Devil lại có thể quay lưng với mình. Tôi đã chết đi từ cái ngày làm vợ ba của cậu ấy, nhưng cậu ấy không hiểu được nỗi đau khổ mà tôi phải chịu đựng, cậu ấy nghĩ rằng tôi yêu cậu ấy chỉ vì tiền. Hức hức…Cô có hiểu được cho tôi không????????? – cô ta càng khóc dữ dội hơn, Nim chỉ biết nín lặng.

- Tôi sẽ chết mất nếu không có Devil, vì thế cô làm ơn buông tha cho cậu ấy, làm ơn hãy quên đi cậu ấy, cô hạnh phúc hơn tôi rất nhiều rồi, hà cớ gì cô lại nhẫn tâm cướp đi lẽ sống cuối cùng của cuộc đời tôi???????????? 

Nim không biết phản ứng như thế nào… Nhã Trúc đúng là đã say thật rồi, rất say….nhưng chính lúc này mới là con người thật của cô ấy. Nim thấy lòng buồn vô hạn, có cái gì đó như là day dứt, có lỗi trỗi lên trong tim cô bé. Thích Devil, phải chăng là một sự không nên??????????

Nhã Trúc lấy tay lau nước mắt, thở mạnh một cái rồi lảo đảo bước ra. Nim vẫn đứng đó, trong im lặng. Một người đàn bà có niềm kiêu hãnh cực lớn như cô ta mà đã xuống nước năn nỉ Nim chứng tỏ Devil quan trọng với cô ấy đến mức nào. Còn Nim, cô bé chợt nhận ra giữa mình và Devil chưa có một cái gì chắc chắn trong chuyện tình cảm, chưa ai bộc lộ tấm lòng của mình, trông chờ vào một thứ không có điểm tựa liệu có quá mạo hiểm hay không?????????????

Suy nghĩ hồi lâu, Nim cũng rời khỏi nhà vệ sinh. Trong đầu tràn ngập những suy nghĩ rối bời….

Ra đến nơi, thấy Nhã Trúc đã nằm gục trên bàn, Angle và Devil vẫn ngồi đó. Nim lặng lẽ bước tới…

- Bạn làm gì trong ấy mà lâu dữ thế? Làm tụi tôi lo sốt vó! – Angle nhăn nhó trách cứ.

Nim thở dài nhìn sang Devil. Cậu nhóc vấn luôn thế, lạnh lùng nhưng thoáng chút âu lo. Vài giây sau, Nim cầm tay Angle kéo ra khỏi ghế ý muốn về. Thiên thần lúc đầu còn hơi ngỡ ngàng nhưng cũng nhanh chóng làm theo.

- Tôi đưa bạn ấy về! Chị ấy cũng say lắm rồi, cậu nên chở chị về sớm kẻo ba cậu mắng! – Angle đặt tay lên vai Devil “dặn dò”

Nim bước đi, không quay đầu lại. Có lẽ sẽ quên được Devil…có lẽ là như thế…

Nhưng không phải lúc nào điều ta muốn cũng được thỏa mãn…

Nim không thể bước đi được nữa…chỉ vì cái nắm tay giữ lại của Devil…

Cô bé quay lại nhìn ác quỷ, ánh mắt đầy thắc mắc và buồn bã…

Angle cũng dừng lại, ngước nhìn Devil….

CHAP 59: RÚT LUI TRONG NƯỚC MẮT

Nhưng Devil không nói gì, chỉ nắm chặt tay của Nim, và nhìn thẳng vào mắt cô bé. Lúc nào cũng thế, bao nhiêu điều Devil muốn nói với Nim đều được thể hiện qua ánh mắt, đã nhiều lần cô bé trốn tránh không muốn hiểu, nhưng cuối cùng vẫn không thể cưỡng lại sự tha thiết từ ánh mắt biết nói đó… Ước chừng bây giờ Nim có thể khóc và ôm chặt Devil... Nhưng không thể...

Nhìn sang Nhã Trúc, cô ta vẫn ngủ say như chết, cái gương mặt của một phụ nữ mới 18 tuổi nhưng đầy vẻ mệt mỏi. Nim quặn lòng…

Thôi thì…

Hãy một lần biết rút lui…

Để đôi bên hạnh phúc…

Nim rút nhẹ tay mình ra khỏi đôi bàn tay ấy…Lần đầu tiên Nim dám từ chối cái nắm tay của Devil… Cũng là lần đầu tiên Nim biết được cảm giác đau khổ khi phải từ bỏ tình yêu….Khi người ta lớn…người ta biết nhiều…. nhưng cũng sẽ đau nhiều…

Angle chứng kiến tất cả, sau khi Nim rút tay ra, cậu nhóc quay mặt lại rồi dẫn Nim đi thật nhanh. Devil nhíu mày lại, hàng mi dài thoáng chốc rung rung lên ngăn đi một tiếng thét từ cõi lòng…

………………………………………………….

Nếu có một lần xin tha thứ…
Hãy làm ơn cho em được giã từ…
Để quên đi bao đắng cay giận dữ…
Cho cuộc đời không có chữ “giá như”…
. ( Kawi)………………………………………………..

- Bạn không sao chứ? – Angle vừa lái xe vừa quay sang hỏi.

Nim lắc nhẹ đầu, tựa người vào thành cửa nhìn ra phía bên ngoài. Buồn. Cái buồn nuốt chửng không gian…

……………………………………………….

Thứ 2 đầu tuần.

Trong bộ áo dài, Nim tất tả chạy lên xe cùng Angle tới trường. 

- Nhìn bạn thế này trông đáng yêu lắm đấy! – cậu nhóc nháy mắt nhìn Nim.

Cô bé đỏ mặt quay sang hướng khác. Trước cái nhìn của Angle khi nào Nim cũng thấy “bất bình thường” trong người.

Xe dừng ngay trước cổng. Không giống như Devil, Angle chả ngại ngùng dư luận, ngang nhiên cùng Nim bước xuống xe đi vào trường. Thế là cái tin giật gân “ lộ diện con dâu tập đoàn IST” đã được củng cố thêm bằng chứng!

Vào đến cầu thang tầng 1, đột nhiên Nim thấy Tú Vân đang đứng trước mặt nhìn cô bé và Angle với vẻ không mấy thân thiện. Nim biết ý nên chạy ngay lên lớp, trước khi đi không quên nở một nụ cười chào ngày mới với cô bạn thân. 

- Chào bạn! – Angle cũng thân thiện không kém.

Và điều đó làm cho cô nàng 84kg hạnh phúc vô biên. Nhưng chắc Tú Vân cũng phải hiểu là Angle chào cô bé chỉ vì “ăn theo” Nim mà thôi, coi đó là một sự “nhân tiện” cũng không sai chút nào!

3 tiết học trôi qua với một sự nặng nề. Nhưng dần dần Nim cũng quen với cảm giác bị người ta soi mói và dòm ngó. Chuông báo ra chơi reo lên, mọi người rời chỗ ngồi đi kiếm cái gì đó ăn hoặc chạy xuống sân chơi đùa. Mấy bữa nay không thấy Tú Vân qua lớp chơi với Nim, trong lòng cô bé cũng đầy thắc mắc nhưng không dám hỏi bạn. Một mình trong lớp, Nim thấy chán nên cũng đứng dậy đi ra sân sau – cái nơi yên tĩnh, vắng vẻ mà cô bé vẫn hay tìm tới mỗi khi không vui.

Nim đi từng bước chậm rãi trên con đường đầy cát mềm ở sân sau, vừa đi vừa nhìn ra phía xa, nơi những chậu hoa thuỷ tiên đang nở rộ, rồi cô bé nhìn lên bầu trời, nghĩ ngợi xa xăm, về anh trai, về chính mình….

Chiếc ghế đá quen thuộc bị che khuất một phần bởi tán cây bàng đã lấp ló ở đằng trước. Nim bước nhanh hơn…

“Đi hoài rồi cũng mỏi chân….nên ngồi lại để biết mình đã đi đâu và nên đi tiếp những đâu….Cũng như trong tình cảm, yêu tha thiết rồi cũng có lúc mệt mỏi, nên dừng lại để biết mình đã yêu ra sao và tiếp tục yêu như thế nào…” ( Kawi)

Nhưng vừa bước tới gần, đôi chân của Nim khựng lại…

Devil đang ngồi đó, với hàng mi buồn lạnh giá ngước nhìn lên trời xa…Hai con người ở cách nhau chưa đầy 2 mét, nhưng cứ ngỡ như xa nhau đến tận cuối trời….

CHAP 60: MÌNH SẼ XA NHAU...MÌNH SẼ RẤT ĐAU...NHƯNG CUỐI CÙNG MÌNH VẪN SẼ YÊU NHAU...

Nim lặng lẽ đứng nhìn đôi mắt ấy hồi lâu, cái đôi mắt đen láy với hàng mi rậm dài đã đi vào tận trong tiềm thức của Nim mỗi khi ngủ, cái đôi mắt ám ảnh suốt những lúc Nim thức, cái đôi mắt ngự trị trái tim Nim, đôi mắt cho Nim tình yêu và cũng cướp đi của Nim niềm hạnh phúc…

Và rồi Nim thở dài, một tiếng thở dài lén lút. Cô bé quay lưng đi, phải một lần biết nhẫn tâm để có thể quên đi tất cả…

- Nếu bạn bước thêm một bước, thì chúng ta sẽ phải dừng lại…mãi mãi… - Devil cất tiếng, đôi mắt hướng về phía Nim, long lanh, mênh mang, nồng nàn nhưng cũng đầy căm phẫn…

Nim cúi đầu, hai tay đan vào nhau. Đau thật… Tim cô bé thắt lại. Muốn quay đầu thật nhanh để đến với Devil, nhưng vẫn phải đứng yên như thế…Làm sao quay lại được khi người đầu tiên mà Devil yêu không phải là Nim? Làm sao quay lại được khi đối với Nhã Trúc, Devil là tất cả??? Làm sao quay lại được khi chính bản thân Nim còn không đủ niềm tin cho cuộc tình đầy giông tố này???????????? Tất cả mọi lý do đều để biện minh cho hai chữ “từ bỏ”……….

Nim dợm bước đi…

- Tôi căm ghét bạn! Cái ngày đầu tiên bạn xuất hiện trước mặt tôi thì tôi đã ghét bạn rồi. Vì bạn đã khiến tôi phải nhớ, phải yếu lòng, vì bạn đã khiến tôi phải suy nghĩ về cái gọi là tình cảm trong khi chẳng bao giờ tôi muốn nghĩ đến. Nhưng bây giờ, tôi không căm ghét, mà tôi hận! Tôi hận bạn! Tôi hận bạn đã bước vào cuộc đời tôi để làm nên sóng gió trong lòng tôi, tôi hận bạn đã buộc tôi phải sống như một thằng con trai 18 tuổi, biết yêu và biết ghen tuông vớ vẩn, tôi hận bạn vì bạn đã cho tôi một cảm giác được quan tâm, được hạnh phúc mà tôi ngỡ chẳng bao giờ tôi còn có thể nhận được. Đã bao lần tôi cố gắng quên bạn đi, nhưng càng cố quên lại càng nhớ da diết. Tôi đã thất bại một lần trong tình yêu, trái tim tôi cũng chết từ lúc đó. Nhưng ai bảo bạn lại khiến nó sống dậy. Để nó biết rung động và biết làm tôi đau. - Lời Devil nói đều đều, nhưng càng lúc giọng càng dữ dội như một lời trách móc. Nim nắm thật chặt tay để nén đi tiếng khóc. Ác quỷ của cô bé đang đau…rất đau mà chính Nim là nguyên nhân của nỗi đau đó.

Devil đứng dậy khỏi chiếc ghế đá, buông một tiếng thở dài đầy mệt mỏi….

- Tôi không thể chịu đựng được nữa. Cứ mãi thế này thì tôi sẽ không thể ác được nữa….

Nim nghe rõ tiếng bước chân của cậu nhóc….nghe như xa dần…xa dần…

- Thế đấy! Tôi ghét bạn! Tôi hận bạn! Nhưng tôi không hối hận khi đã yêu bạn!

Và Nim giật mình, tim ngừng đập khi thấy Devil quàng cánh tay rắn chắc ôm chặt mình từ phía sau. Ác quỷ cúi đầu sát mặt Nim, mắt nhắm lại. Một giọt nước mắt làm ướt vai cô bé như thiêu đốt cả người Nim. Đó là giọt nước mắt đau thương mà Devil đã nén lại từ rất lâu, nhưng giờ đây không thể nào cầm được nữa…

Nim đau đớn khi thấy người con trai của mình như thế…Không giống Devil một chút nào. Yếu đuối và tha thiết… Trong vòng tay của cậu ấy, Nim thấy mình thật nhỏ bé, càng lúc Nim càng hận bản thân khi đã khiến cho một Devil lạnh lùng, mạnh mẽ ngày nào trở nên tan nát như bây giờ. Devil nói đúng, đáng lẽ không nên bước chân vào đời nhau để khỏi làm cho nhau đau khổ… 

Nim rụt rè đưa tay mình lên, rồi nghẹn ngào nắm lấy cánh tay Devil. Nước mắt rơi từng giọt dài….

“18 tuổi. Người ta chưa hẳn là trưởng thành….nhưng cũng không còn ngây ngô….18 tuổi….người ta có thể chưa biết nhiều….nhưng khi biết thì sẽ yêu rất nhiều….” ( Kawi).

“ Tôi sẽ chết mất nếu không có Devil, vì thế cô làm ơn buông tha cho cậu ấy, làm ơn hãy quên đi cậu ấy, cô hạnh phúc hơn tôi rất nhiều rồi, hà cớ gì cô lại nhẫn tâm cướp đi lẽ sống cuối cùng của cuộc đời tôi???????????? “ 

Những lời nói của Nhã Trúc lại dội lên trong lòng cô bé. Như thế cánh tay huyền bí nào đó đang cố kéo Nim rời xa Devil… Đã có lần Nim nghe Angle nói: “ yêu Devil là một nỗi bất hạnh, bao quanh cậu ta là rất nhiều thứ mà bạn không thể biết hết và hiểu hết được,nếu không đủ can đảm thì đừng nên tiến thêm bước nữa, vì rồi có lúc bạn sẽ rất đau!” Hoá ra là thế. Đau! Phải! Nim đang đau lắm…Và không muốn Devil đau hơn nữa…Hai người…là hai thế giới, không thể hợp được nhau…Cô bé không đủ cam đảm để chắc chắn mình sẽ thay thế được Nhã Trúc trong lòng Devil, cũng không đủ tự tin để có thể yêu cậu ấy - một đại công tử, một ác quỷ, một dấu chấm hỏi còn rất lớn với mình…

Thôi thì….

Hãy một lần biết nhẫn tâm….

Để yêu trong im lặng…

Nim cầm chặt cánh tay Devil….và hất nó ra. Không quá mạnh nhưng cũng đủ đâm thẳng vào tim Devil một nhát dao tuyệt vọng….

Và Nim bước đi thật nhanh, nhanh hết mức có thể. Để không phải hối hận cho cái quyết định mạo hiểm này….Có thể Nim sẽ chết vì đau đớn…nhưng còn hơn để Devil cứ giẫy giụa mãi trong cái thứ tình cảm chông chênh này…

Nim không còn nhìn thấy Devil nữa…đơn giản vì cậu ấy đang đứng sau lưng cô bé…thẫn thờ…ánh mắt lại ánh lên những tia sắc lẻm…rồi một nụ cười mỉm xuất hiện trên môi Devil….cười cho cái gọi là tình yêu mà cậu nhóc đang quy luỵ trong vòng xoáy của nó… Lần thứ 2…người con gái mà cậu yêu thương…lại để cậu ở đằng sau và bước đi một mình….

“ Yêu là chết ở trong lòng một ít…
Vì mấy khi yêu mà lại được yêu…”
. ( Xuân Diệu)……………………………………………………

“ Tình yêu có thể thiếu đi tất cả…nhưng không thể thiếu đi xa cách…không thể thiếu đi nỗi đau…vì có xa cách đớn đau….con người ta mới nhận ra mình đã yêu nhau thật nhiều….” ( Kw).
Nim và Devil cũng vậy, cả hai rồi sẽ xa nhau, rồi sẽ đau khổ, nhưng mãi mãi sẽ là của nhau…Vì một sự thật đơn giản…Họ đã yêu nhau…

CHAP 61: KẺ CẮP GẶP BÀ GIÀ

…………………………………………………..

Những ngày sau đó, Nim như bị mất hồn. Dù đã cố kiềm chế nhưng không phút giây nào mà cô bé không nghĩ tới Devil…nghĩ tới cái ánh mắt đầy ám ảnh đó…

- Mấy ngày nay nhìn bạn sao sao ấy! Bạn đừng có làm tôi sợ chứ! – Angle nâng mặt Nim lên nhìn chăm chú.

Nim vội lắc đầu. 

- Hay sắp đến kì thi Đại học, bạn học nhiều quá nên bị ốm???? – Angle sốt sắng.

Nim vẫn lắc đầu.

Angle biết Nim đang không vui nên cũng không hỏi nữa, đứng dậy đi vào trong bếp nói cái gì đó với bác Lan. Nim ngồi lại một mình, và lại vùi đầu vào học. Theo cô bé, cách tốt nhất để quên đi tất cả là học, học và học. Không có ý định đoạt ngôi thủ khoa trong kì thi Đại học, nhưng với cái đà học hành miệt mài như thế này, khó ai có thể cướp từ tay Nim cái danh vị đó.

Tú Vân lâu nay cũng không thấy liên lạc gì với Nim, những lúc như thế này cô bé cần lắm một người để tâm sự, vậy mà Tú Vân lại tránh mặt. Nim cũng lờ mờ hiểu ra là vì Angle nên cô bạn thân của mình mới thay đổi như thế, nhưng cô bé vấn thấy buồn buồn trong lòng… Tình bạn….nó cũng dễ dàng thay đổi như thế sao???

- Thôi không học nữa! Tôi đưa bạn đi hóng gió! – Angle chạy lại lôi phắt Nim đứng lên.

……………………………………

Xe dừng lại tại…rạp chiếu phim.

Bỏ mặt Nim đứng một mình trong đại sảnh, Angle chạy lại quầy mua vé. Đây là lần đầu tiên cô bé đi coi phim rạp. Không phải vì không có điều kiện mà là vì anh trai Nim cực kì ghét xem phim nên cũng chả bao giờ dẫn Nim đi.

Nim đứng nép vào góc tường bên phải, mấy chỗ đông đúc thế này thường không được an toàn. 

Đang ngó trước ngó sau, chợt Nim loạng choạng khi thấy ai đó chạy xẹt qua mặt mình, mọi chuyện diễn ra qúa nhanh khiến Nim không định hình kịp, chỉ thấy hơi đau đau ở cổ… Hoảng hốt nhìn lại, cô bé tá hỏa khi thấy chiếc dây chuyền bạch kim anh trai mua tặng đã không cánh mà bay! Nhìn lên phía trước thì thấy một gã thanh niên đầu đội mũ lưỡi trai màu nâu đang chạy như bay về phía cổng thoát hiểm. Không còn nghi ngờ gì cả, sợi dây chuyền đang nằm trong tay hắn… Nim tím mặt…

Cùng lúc đó Angle cũng mua vé xong, cậu nhóc chứng kiến tất cả nhưng vẫn bình chân như vại…

- Bạn không sao chứ?????????? - Cậu nhóc vỗ vai Nim trấn an. 

Cô bé im lặng không nói gì. Sợi dây chuyền đó….không thể mẩt được! Không những trị giá nó rất lớn ( 100 USD) mà còn là món quà tinh thần vô giá của anh trai dành cho Nim. Không thể mất được…

Như hiểu được Nim đang nghĩ. Angle cười tươi:

- Yên tâm đi! 

Nim ngơ ngác nhìn lên Angle. Cậu ta đang nói cái gì thế nhỉ???

Ngay lúc đó, một đám người ăn mặc áo quần của vệ sĩ đùng đùng tiến tới phía Nim. Cô bé trố mắt nhìn…Hai người đi trước đang xách theo một người nữa. Đó chính là kẻ cướp giật hồi nãy! 

- Nó đâu? Đưa đây! – Angle giọng lạnh lùng.

Tên ăn cắp líu ríu rút từ trong túi quần ra sợi dây chuyền. Cậu nhóc cầm lấy, nhìn mấy người vệ sĩ đứng xung quanh, cười nhẹ một cái rồi ôn tồn:

- Mấy anh làm việc khá đấy! Tuy có hơi chậm nhưng không sao! Tôi sẽ nói với ông chủ tăng lương tháng này cho mấy anh! Còn giờ thì đem nó đi xử đi! Nhớ là phải xử “đẹp” nhé! 

Họ cúi đầu tuân lệnh rồi nhanh chóng lôi tên cướp xấu số nhất thế gian đi về phía sau của rạp. Nim nhìn theo ngơ ngác. 

- Đừng có thắc mắc mấy chuyện không đâu! Đây là rạp hát thuộc tập đoàn giải trí của gia đình tôi. Nói một cách đơn giản, họ là người của tôi! Bạn hiểu chứ? – Angle vòng hai tay tỏ vẻ bất bình trước thái độ ngây ngô của Nim.

Sau vài phút bình tâm, Nim mỉm cười. Angle xoa xoa đầu cô bé rồi cầm sợi dây đeo lại vào cổ cho Nim. 

Cô bé mân mê chiếc tượng hình một nửa trái tim của sợi dây chuyền. May thật, nó đã không bỏ Nim mà đi! 

Angle thấy Nim vui thì cũng cười, rồi nhanh chóng cầm tay Nim dẫn vào bên trong. 

Tất cả đều không ngờ rằng, toàn bộ sự việc vừa rồi lại được chứng kiến bằng đôi mắt của một kẻ thứ 3! Một kẻ mà chỉ ít giờ nữa thôi….sẽ là con dao đâm vào tim cô bé! .

CHAP 62: CỨ NGỠ LÀ CÓ...HÓA RA LẠI KHÔNG...

Không biết cố ý hay vô tình mà Angle cho Nim xem phim…ma!

Lúc màn hình của rạp sáng lên, nhìn thấy cái tựa đề “ Oan hồn” Nim thoáng giật mình. Angle nhìn sang rồi cười thầm. Cậu nhóc nắm chặt tay Nim hơn nữa rồi cố gắng “an ủi”:

- Xin lỗi bạn! Tôi mua nhầm vé rồi! Đáng lẽ tôi định chọn phim “ Những chú chó không nghe lời” nhưng không hiểu sao lại mua nhầm phim này! Bạn coi phim ma được chứ???

Nim không cười, nhưng cũng không lắc đầu. Cậu bạn này thật quá đáng, dẫn vô trong này rồi mà còn xin lỗi, đằng nào cũng có đi ra được đâu. 

Angle tựa người vào thành ghế tủm tỉm cười. Ý định của cậu nhóc rất chi là ngốc xít. Là rằng, Nim sẽ sợ tái mặt và ôm chầm lấy mình ( Không ngờ một đại công tử, một mỹ nam như Angle của chúng ta mà cũng phải dùng cách này để…gần bạn gái! Tội lỗi! Tội lỗi!)

Nhưng như tác giả vẫn thường khẳng định: Những việc ta cho rằng nó sẽ xảy ra thì đừng mong nó sẽ xảy ra!.

Phim đang ở phút thứ 15.

Hầu hết các khán giả xung quanh chỗ ngồi của Nim đều che mặt lại, một số đông thì hét lên. Cũng phải thôi, những gì đang diễn ra trên phim đủ cho một người bình thường phải bị ám ảnh hay mơ thấy ác mộng ít nhất là vài ngày. 

Ở chỗ Nim đang ngồi, cũng xảy ra hiện tượng tương tự. Nhưng không phải là cô bé, mà chính là Angle – thiên thần của chúng ta.

Cậu nhóc không đến nỗi phải ôm mặt như mấy cô nàng xung quanh, nhưng đã phải … nhắm mắt không dám nhìn lên màn hình. Sợ mà không dám cho người khác biết mình đang sợ thì đúng là một…cực hình!

Còn Nim thì khoái chí vừa coi phim vừa ăn bắp rang. Càng lúc Angle càng “khiếp” Nim. Cô bé luôn có những khả năng bất ngờ mà chẳng ai có thể đoán trước được.

- Bạn không…sợ sao? - Angle hỏi nhỏ.

Nim quay lại nhìn cậu nhóc, cười tươi một cái rồi lắc đầu, không quên đưa tay làm hình trái tim chứng minh là mình…rất thích!

Angle trợn tròn mắt kinh hãi. Những đoạn đáng sợ nhất trên phim lại là những đoạn Nim coi chăm chú nhất! ( Thế này thì mới hợp được với Ác quỷ của chúng ta chứ!) 

Bước ra khỏi rạp với dáng đi lảo đảo. Angle vẫn chưa thể bình tâm lại được sau khi coi mấy cái hình ảnh ghê rơn đó. Vì sĩ diện của một thằng con trai “đầu đội đất, chân đạp trời” mà Angle đành bấm bụng mở mắt coi để không mất mặt trước Nim. Và hậu quả là thế này đây!.

Nim thấy sự bất bình thường của Angle thì lo lắng, ghi vội vài dòng trên tờ giấy sticker rồi đưa cho cậu nhóc:

( Bạn vẫn ổn chứ??? Bạn bị đau ở chỗ nào à?)

- À ờ! Mình không…không sao! Chỉ hơi choáng tí thôi! Chắc tại cả ngày chưa ăn gì nhiều! - Cậu nhóc bao biện, mặt vẫn tái mét.

Nim hiểu chuyện gì đang xảy ra nên tủm tỉm cười. Angle sợ cũng là chuyện hoàn toàn bình thường cho dù cậu ấy có mạnh mẽ bao nhiêu đi chăng nữa. Ngay cả anh trai cô bé lúc coi mấy cái phim kinh dị này cũng phải ái ngại mấy phần. Còn Nim thì thấy cực kì cực kì thích thú với thể loại này. Âu cũng là một khả năng “đặc biệt” nữa của Nim mà không ai có thể lý giải được!

Cần phải chấn chỉnh lại hình ảnh nên Angle bảo Nim chờ ở ngoài để mình vào nhà vệ sinh rửa mặt. Tội nghiệp anh chàng si tình của chúng ta…

Đang nhìn quanh quất, chợt Nim thấy có một em bé níu tay mình lí nhí:

- Chị gì ơi! Có anh nào đó nhờ em tặng cho chị cái này! 

Và em bé chìa ra trước mặt Nim một bó hoa hồng to kèm theo một chiếc thiệp xong rồi chạy biến đi. Nim giật mình nhìn theo nhưng bóng dáng em bé ấy đã biến mất trong dòng người đông đúc trước mặt.

Nim nhìn xuống bó hoa, trông nó rất đẹp. Cô bé mỉm cười, kẹp bó hoa vào một bên tay rồi mở chiếc thiệp ra, trong đầu vẫn thắc mắc không hiểu ai đã làm việc này….

“ Em gái thân yêu của anh! Anh đã về rồi đây! Anh đang ở cổng sau của rạp hát, ra gặp anh liền nhé! Yêu em! 
Đỗ Quốc”

Nim thả tuột bó hoa trên tay, chạy như bay về phía cổng sau… Ôi anh trai đã về! Anh đã trở về với cô bé sau hơn 3 tháng biến mất! Nim vừa chạy vừa thấy hồi hộp trong lòng, vui sướng kèm theo lo lắng. Sao anh lại biết Nim ở đây, sao anh trở về mà không báo trước cho cô bé một tiếng. Nhưng đây là chữ của anh ấy mà, không thể sai được! 

Vậy là Nim tức tốc chạy đi, hân hoan với những niềm vui khôn tả….

Vài phút sau, Nim đã có mặt ở cổng sau. Ở đây khá vắng, rải rác chỉ có vài bóng người quét dọn. Nim bần thần nhìn xung quanh….

Chợt có tiếng bước chân ở đằng sau. Anh trai! Nim cười tươi quay đầu lại…

Đừng quá tin nhau...
Để ngàn đời phải đau....
(kw)
Mắt cô bé tối đi. Không phải là anh trai…mà là một nhóm người lạ mặt….

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3