Hái sao

“Anh cười, nụ cười như ngôi sao băng vụt bay qua bầu trời đêm, khiến người ta không nắm bắt kịp.”

“Nếu đây là một vở kịch, vậy thì anh sẽ nhập vai.

Nếu đây là một lời nói dối vụng về, anh nguyện tin là thật.

Nếu đây là một giấc mộng, anh không muốn mình tỉnh lại.”

“Em đã yêu một người đàn ông không đơn giản, vậy thì em cũng chỉ có thể khiến cho mình trở nên không đơn giản.”

Trác Thiệu Hoa là thiếu tướng trẻ tuổi tài cao trong quân đội. Khi người vợ mới qua đời được hai tháng, anh đã dẫn cô gái trẻ Gia Hàng đang mang thai tám tháng đi đăng ký kết hôn, bất chấp sự phẫn nộ của cha mẹ, sự dè bỉu của dư luận, và chấp nhận mọi hình thức kỷ luật khắt khe của quân đội.

Nhưng sự khách sáo và xa cách giữa hai người khiến cho độc giả không thể hoài nghi: Giữa họ là mối quan hệ gì.

Gia Hàng là một cô gái trẻ thông minh, chính trực và rất có năng khiếu trong lĩnh vực công nghệ thông tin. Bạn của cô là Giai Tịch lén giấu chồng tìm người mang thai hộ mình nhưng gặp phải kẻ lừa đảo giả mang thai để lừa tiền của cô. Vì thương bạn, Gia Hàng đã giấu gia đình, mang thai hộ Giai Tịch. Không ngờ Giai Tịch lại qua đời đột ngột vì cơn đau tim dữ dội. Khi đọc được nhật ký của vợ, Trác Thiệu Hoa phát hiện ra bí mật và tìm đến Gia Hàng, lúc này đã mang thai được sáu tháng. Vì trách nhiệm, anh quyết định cưới cô gái đang mang trong mình giọt máu của anh. Nhưng dần dần, qua quá trình chung sống, tính cách hồn nhiên trong sáng của Gia Hàng đã khiến con tim anh rung động. Từ chỗ muốn giữ cô lại để con trai mình có một người mẹ, anh phát hiện ra rằng anh muốn giữ cô lại vì chính bản thân mình.

Không ngờ giông tố kéo đến đúng lúc Gia Hàng quyết định thú nhận với gia đình chuyện cô đã kết hôn và có con. Gia Hàng không ngờ rằng cô là con của chị gái mình (Gia Doanh) với dượng của Thiệu Hoa (Án Nam Phi - chồng của cô ruột), kết quả từ mối tình đầu của hai người cách đây 23 năm. Bố mẹ Gia Doanh nhận Gia Hàng là con mình để hai mẹ con Gia Doanh - Gia Hàng không phải sống trong sự dè bỉu và mỉa mai của dư luận.

Sự việc vỡ lở, mẹ Thiệu Hoa không chấp nhận Gia Hàng. Gia đình cô cũng quyết không chấp nhận con mình có sự liên quan gì với kẻ phụ bạc xưa kia.

Tất cả dường như sụp đổ trước mắt Gia Hàng khi cùng lúc đó, cô phát hiện ra Giai Tịch trước kia cố tình tiếp cận cô và lập kế hoạch để cô mang thai hộ. Việc bị kẻ lừa đảo lừa tiền chỉ là một màn kịch để đánh vào lòng trắc ẩn của cô…

Gia Hàng sẽ đi đâu về đâu khi cuộc đời của cô như một tấn bi kịch: bố mẹ giả, chị ruột giả, ngay cả người bạn mà cô yêu quý cũng dựng nên một màn kịch để giăng cô vào bẫy?!

Liệu tấm chân tình của Thiệu Hoa và ánh mắt mong mỏi của Phàm Phàm có khiến cô đủ can đảm tìm lại được niềm vui của cuộc sống?

Một lần nữa, với lối viết sở trường tác động sâu sắc đến tình cảm, tác giả của Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi lại khiến con tim bạn ngừng đập, cùng khóc, cùng cười, cùng tranh đấu… để có được tình yêu đích thực của đời mình, bởi suy cho cùng, trong cuộc đời này, chỉ có tình yêu là vĩnh cửu… Và bạn cần phải biết cách biến ước vọng của mình thành hiện thực, như những ngôi sao xa xôi trên bầu trời kia, nếu muốn, bạn có thể chinh phục nó, và hái nó cho riêng mình…

Thông tin tác giả

Lâm Địch Nhi là nhà văn trẻ mới nổi ở Trung Quốc, tác phẩm của cô được độc giả đánh giá cao bởi sự đằm thắm, nhẹ nhàng, xúc động, trong đó nhiều tác phẩm viết về chủ đề hôn nhân thu hút sự chú ý đông đảo của độc giả nữ châu Á.

Một số tác phẩm tiêu biểu:

- Hoa hồng giấy

- Hoa hồng sớm mai

- Cuộc chiến hoa hồng

- Hái sao

- Có mối tình nào là không đau

- Vượt biển để yêu em.

Thông tin Ebook

Chụp pic: cavangboi

Type

xiao_long: 1-5

heomapu: 6-10

pekutelam: 11-15

bobo_chacha: 16-20

hazinth: 21-24

trangsunshine: 25 - hết

Beta: Tiểu Phương Phương

Làm ebook: Dâu Lê

Nguồn ebook: http://www.luv-ebook.com

Tóm tắt theo chương

Chương 1: Gặp người quân tử lòng vui (1)

Bốn vị viên chức sững sờ trợn mắt nhìn hai người đang bước vào cửa – người phụ nữ có thai điệu bộ lúng túng vác theo chiếc bụng to tướng, cùng người đàn ông tuấn tú với chiếc má còn hằn năm vết ngón tay, hơn thế tuổi tác có vẻ như cách biệt chẳng ít.

Chương 2: Gặp người quân tử lòng vui (2)

Anh rất kinh ngạc, thật vậy, cô gái nhỏ bé 23 tuổi đầu, chính xác là 21 tuổi lẻ mấy tháng, lại cố sức dang rộng đôi tay mảnh dẻ để che mưa chắn nắng cho anh.

Chương 3: Ngày xuân vô tận chẳng xui mà bừng (1)

Khoảng cách mười tuổi, có lẽ là một hồ sâu không tài nào bước qua được. Bọn họ cùng hít thở dưới một vòm trời, nhưng lại thuộc về hai thế giới. Dù năm tháng có xoay vần thế nào, cũng không bao giờ cùng chung một quỹ đạo.

Chương 4: Ngày xuân vô tận chẳng xui mà bừng (2)

Anh… bỗng khát khao một lời hứa nơi cô, một lời hứa vĩnh hằng.

Chương 5: Ưng nhạn tung cánh vô chừng (1)

Vì sự có mặt của Tiểu Phàm Phàm, hai đường thẳng song song bọn họ lại thắt thành một cái nút. Hôm trước, khi xách túi ra khỏi khu nhà quân khu, cô tưởng cô đã gỡ cái nút này ra. Giờ đây, anh lại thắt nó lại.

Chương 6: Ưng nhạn tung cánh vô chừng (2)

Chu Văn Cẩn không phải là Tây Môn Xuy Tuyết, cô cũng không phải là Diệp Cô Thành. Cô và anh chỉ là những con người bình thường, nhưng khi cô hoàn toàn mất hứng thú với máy tính, sự xuất hiện của anh khiến cô tìm được mục tiêu mới. Chiến thắng anh, là niềm vui của cô.

Chương 7: Sắt cầm hòa hợp, thêm mừng thêm vui (1)

Cô là một dạng khác hoàn toàn khác với những người anh đã quen suốt hai mươi ba năm qua. Nếu dùng hình dạng để hình dung những người anh quen, thì bọn họ là hình vuông. Thành Công là hình tròn, còn cô lại chẳng theo quy tắc nào hết, thích vuông thì vuông, thích tròn thì tròn, thậm chí còn có thể trở thành thành hình tam giác.

Chương 8: Sắt cầm hòa hợp, thêm mừng thêm vui (2)

Nhìn thấy anh khiến tôi bất ngờ, nhưng tôi thật sự không thể nặn ra thứ cảm xúc nào khác. Xin đừng lật lại những trang nhật ký trước đây, chúng ta đã bước vào tuổi trung niên rồi. Thời trẻ dại làm những chuyện ngốc nghếch thì có thể hiểu được, không ai coi là thật. Hiểu không có nghĩa là muốn ôn lại, chúng ta không còn ở cái tuổi muốn làm gì tùy thích nữa, cho nên vừa rồi anh tới như thế nào, bây giờ hãy ra đi như thế.

Chương 9: Phút giây này tình cờ gặp gỡ (1)

Anh không có gì phải biện bạch, tất cả mọi bất ngờ, tự nhiên hay vô lí, hết thảy anh đều chấp nhận. Tiểu Phàm Phàm sung sướng cười khanh khách. Anh ngoái đầu lại, anh giờ đây đã được bù đắp.

Chương 10: Phút giây này tình cờ gặp gỡ (2)

Ông Án Nam Phi cứ chăm chú nhìn Gia Hàng, ánh mắt ấy vừa sâu xa vừa day dứt, như người đã lang thang rất lâu trên sa mạc, vừa đói vừa khát, bỗng bắt gặp ốc đảo xanh rì cỏ cây hoa trái, ông muốn hái nhưng lại không dám, tâm trạng ấy, rất phức tạp.

Chương 11: Nét phù vân thanh tú tươi xinh (1)

Gia Hàng không hiểu lắm sự nhiệt tình khác thường mà mỹ nhân dành cho mình, nếu không phải mỹ nhân đã có chồng, cô thật sự nghi ngờ liệu mỹ nhân có phải là les.

Chương 12 Nét phù vân thanh tú tươi xinh (2)

Thành Công thật muốn phát điên, anh ta đã nghe qua bao chuyện li kỳ về việc mang thai hộ, kể cả chuyện ở Mỹ có một bà mẹ mang thai hộ con gái mình, nhưng chẳng có chuyện nào lại quá mức tưởng tưởng như câu chuyện này, hơn nữa người này vẫn tỏ vẻ trong sáng cao thượng.

Chương 13: Bãi lau sương mắc trắng tinh (1)

Bộ phim hôm nay nói về cái gì, anh chẳng hề có chút ấn tượng, anh chỉ nhớ được một câu nói đau đớn của Cát Ưu: Ai động lòng trước người đó tiêu tùng.

Chương 14: Bãi lau sương mắc trắng tinh (2)

Ác cảm bắt đầu nảy mầm từ đó, cô không tài nào có thể đối xử với anh bằng tâm trạng như trước. Thực ra cũng không bỏ ra bao nhiêu, nhưng vẫn bị tổn thương, vẫn bị lạc đường.

Chương 15: Bóng người như họa chút tình chẳng mang (1)

Nếu đây là một vở kịch, vậy thì anh sẽ nhập vai.

Nếu đây là một lời nói dối vụng về, anh nguyện tin là thật.

Nếu đây là một giấc mộng, anh không muốn mình tỉnh lại.

Chương 16: Bóng người như họa chút tình chẳng mang (2)

Cuối cùng cô cũng đã nhớ ngôi nhà này rồi, tốt biết bao!

Chương 17: Ánh trăng sáng bóng cao lồng lộng (1)

~ Gia Hàng, đúng thế, anh và Phàm Phàm tới để tạt nước. ~ Vẻ mặt anh bỗng trở nên rất nghiêm túc.

Chương 18: Ánh trăng sáng bóng cao lồng lộng (2)

Cú nghe thấy tiếng trái tim anh đập mạnh, thình thịch, thình thịch… liên tiếp. Cứ nghĩ tới Từ Chí Ma, nhưng không thể nói cho anh biết.

Chương 19: Đêm chưa tàn, nến cháy lắt lay (1)

Ông không còn mặt mũi nào hỏi chị tại sao lại lấy người chồng kém cỏi kia. Nếu nói Lạc Gia Lương không xứng, vậy thì ông xứng với chị ở chỗ nào?

Chương 20: Đêm chưa tàn, nến cháy lắt lay (2)

Anh như vì sao trên trời cao, nếu có rơi xuống đất, thì vẫn là kim cương. Cô chỉ là một con heo, đã ai nhìn thấy một con heo đeo kim cương bao giờ chưa?

Chương 21: Lòng riêng vương những đắng cay

Anh cảm thấy mình giống như một con bạc đang say máu, đặt cược toàn bộ gia sản cho một ván cuối cùng, được ăn cả, ngã về không.

Chương 22: Áo xanh mãi nhớ mãi bay trong lòng

Từ xưa tới nay, tình yêu chân thành có thể vượt qua tất cả, dòng dõi thì có đáng là gì, cho dù có chuyện gì, Trác Thiệu Hoa cũng có khả năng dẹp yên. Gia Doanh thấy nhẹ nhõm, tâm trạng cũng thả lỏng.

Chương 23: Ngày không gặp ba thu dồn nén (1)

Pháp luật và dây thừng không thể nào ràng buộc một người, chỉ có… tình yêu mới có thể làm được.

Chương 24: Ngày không gặp ba thu dồn nén (2)

Gia Hàng lặng lẽ nghịch ngón tay, Chu sư huynh, em đã cho anh ba cơ hội, lần sau em sẽ không giúp anh nữa, hơn nữa em cũng sẽ chính thức tiếp chiêu.

Chương 25: Nỗi sầu thương biết trút nơi nào

Bố mẹ là giả, chị gái là giả, bạn bè cũng là giả nốt. Cô muốn rũ bỏ tất cả, cô muốn quên hết mọi thứ, cô muốn làm một con heo vui vẻ như trước kia.

Chương 26: Chim tung cánh, cá vượt ao

Hơi nước mù mịt bốc lên tận trần nhà, người cô mềm nhũn, yếu ớt dựa vào lòng anh, nhớ rõ chỉ có yêu, mới có thể làm ra những chuyện âu yếm như vậy. Bởi vì trong tình cảm, cô và thủ trưởng đều là những người biết tiết chế.

Chương 27: Đường về mưa tuyết ào ào tung bay

Nhưng nhờ những câu nói này, mây đen trong lòng đã hoàn toàn tan biến. Lẽ ra anh nên nghĩ tới từ sớm, cô là con heo biết bay, không phải là bông hoa mong manh trong lồng kính.

Chương 28: Người ta nhớ ở vùng nước biếc

Em đã yêu một người đàn ông không đơn giản, vậy thì em cũngchỉ có thể khiến cho mình trở nên không đơn giản.

Chương 29: Nắm tay nhau bước trọn cuộc đời.

Bố hỏi con bé muốn có một cuộc hôn nhân hạnh phúc trọn đời, hay là cảm giác thành công của thắng lợi nhất thời, nó nói chỉ cần tương lai có thể ở bên con và Phàm Phàm, nó có thể chịu đựng được nỗi cô đơn hiện tại.

Thực hiện bởi

nhóm Biên tập viên Gác Sách:

freezeheart_6200 – Du Ca – thao1011

(Tìm - Chỉnh sửa - Đăng)

Đọc trực tuyến: