[Thơ] Cuộc sống không chỉ là hai mặt của đồng xu
Khi người ta mong muốn sự bình yên
Là khi người ta đã trải qua những đảo điên trong cuộc sống
Nhưng khi sự bình yên đó trở thành cơn ác mộng
Người ta lại mong mỏi sống với những sóng gió của cuộc đời...
Khi người ta biết trân trọng những nụ cười
Là khi người ta đã rơi quá nhiều nước mắt
Khi người ta muốn khóc một cách chân thật
Là khi người ta mệt mỏi với những nụ cười giả tạo của cuộc đời...
Khi người ta muốn nghỉ ngơi sau những ngày tháng phiêu bạt chốn dặm trường
Là khi người ta thêm yêu ngôi nhà với ánh hoàng hôn buông lặng lẽ...
Nhưng khi người ta quá mệt mỏi với ngôi nhà và những sự bình yên như thế
Người ta muốn được đi thật xa để thêm yêu những giây phút khi trở về...
Nụ cười của người này có thể là nước mắt của người kia
Và cuộc sống bình thường của người kia có thể là ước mơ của một người nào đó
Đến một ngày tất cả sẽ trở thành những cơn gió
Vậy nên hãy trân trọng những gì mình đang có trong tay...