39 Manh Mối - Quyển 10 - Xông vào đấu trường - Chương 06

Chương 6

Hamilton Holt buông tay khỏi thằng nhóc – à, con nhóc – mà nó vừa lột mặt nạ. Hamilton nhanh chóng đứng dậy. Chộp lấy một cây gậy đập bóng bầu dục hay là khúc côn cầu lên, và mọi người bắt đầu nói mấy từ như lanh lợi nhanh nhẹn để diễn tả về nó. Trong cuộc Truy tìm Manh Mối, nó đã khám phá ra rằng, dưới áp lực, não của nó có thể khá lanh lợi và nhanh nhẹn đó.

Lần này thì khác.

Lúc này đây đôi mắt và đôi tai của nó đang nói với nó rằng đứa nhóc mà nó vừa buông tay chính là họ hàng xa của nó Sineal Starling. Nhưng bộ não của nó không theo kịp.

“Không!” nó quả quyết. “Mấy người nhà Starling – mấy người đã bị loại khỏi cuộc đua từ hồi ở Philadelphia. Ngày thứ nhì. Vụ nổ ở học viện Franlin… mấy người hẳn phải nằm viện cả năm trời ấy chớ!”

Hamilton có một chút nhức nhối vì cảm giác tội lỗi. Gia đình Hamilton đã gây ra thương tích cho bộ ba nhà Starling. Nhưng đó chỉ là tai nạn.

Bởi vì thực ra là bọn mình đã đang cố gắng để hại Amy và Dan, Hamilton cay đắng nghĩ. Nó lắc mạnh đầu, cố gắng loại bỏ các suy nghĩ. Chẳng ai biết cả, nó tự nhủ. Chẳng ai biết rằng bọn mình là thủ phạm.

Sinead cười mỉa mai với nó.

“Tụi tao là thiên tài, không nhớ à?” con nhỏ nói. “Ted và Ned và tao, nằm trên giường bệnh viện, tụi tao đã tìm ra một liệu pháp y học mới đẩy nhanh tốc độ hồi phục. Và” – con nhỏ cười giả dối – “tụi tao đã đọc về các manh mối, nên tụi tao đã hoàn toàn bắt kịp cuộc truy tìm manh mối. Có thể nói tụi tao có thể đã đi trước. Phải không, Ted?”

Hamilton vẫn còn gặp trục trặc trong việc chấp nhận rằng Sinead đang mặc bộ đồ chẽn ninja. Nó nheo mắt nhìn hai ninja kia, vẫn còn đang đeo mặt nạ trùm đen.

“Ted và Ned là mấy gã đần trong bộ trang phục đó?” nó hỏi. “Tao không hiểu.”

“Đồ não mông muội(1)” Sineal nói, đảo mắt. “Coi nào? Đó là cải trang tôn sùng đó. Rõ ràng mày chả biết gì về Shakespear.”

Hamilton không biết. Nhưng cuộc Truy tìm Manh Mối đã dạy cho nó rất nhiều về sự nguy hiểm, và nó có thể cảm nhận thấy điều đó quanh mình. Nếu nó đứng đây và nghe Sinead nói, Jonah có thể leo lên sân khấu lại, và tấn công tiếp. Hoặc là Isabel có thể bắt đầu khởi động mấy vài kế hoạch nguy hiểm. Hoặc…

Hoặc Dan có thể bị bắt đi.

Đó chính là điều đang xảy ra. Ngay cả trong lúc chuyện, Sinead đã ra ám hiệu cho anh em con nhỏ, và tụi nó đang khiêng Dan tới ban công.

“Cứu với!” Dan la lớn. “Amy! Hamilton! Ai đó ơi!”

“Đến đây!” Hamilton la lên, rượt theo tụi nó. Amy ở ngay sát phía sau. Romeo chặn đường tụi nó.

“Biến đi!” người diễn viên ra lệnh. “Tụi mày cút khỏi sân khấu của tụi tao đi! Để cho tụi tao hoàn tất vở diễn, đáp ứng số phận của tụi tao…”

Eisenhower Holt tông sầm vào Romeo như cỗ xe tăng.

“Số phận của mày vừa bị thay đổi, gã đần,” Hamilton lầm bầm.

Eisenhower túm lấy cổ áo Romeo và lẳng hắn về phía rìa sân khấu, nơi mà Isabel, Alistair, và Jonah đang cố gắng leo lên. Giống như là đang coi một tay chơi bowling lão làng lựa chọn một đường rẽ gần như bất khả thi: Khi Romeo ngã khỏi sân khấu, hắn đốn ngã cả ba người truy tìm Manh Mối rớt xuống đám đông.

“Romeo!” Juliet rít lên.

Cô nàng nhảy xuống ngay phía sau hắn.

Đám đông kích động la lớn hơn.

“Tập trung vào, nhà Hotl!” Eisenhower hét lớn như một huấn luyện viên trong lúc nói chuyện giữa giờ thi đấu. “Không được phân tâm! Không nghĩ về điều gì khác ngoài cuộc săn tìm manh mối!”

Hamilton rượt theo Dan. Đám nhóc nhà Starling đã cột nó vào ban công, vài bước chân nữa là ra khỏi sân khấu. Giờ thì tụi nó đang hướng về tờ giấy trong tay Dan. Dan đang cố hết sức để giữ nó cách xa khỏi tụi nó, ngay cả khi nó đang hốt hoảng và cố sức chống chọi lại đám dây thừng.

Amy đã xoay xở tránh được Romeo và Eisenhower và tới ban công trước Hamilton. Con bé kéo tay một trong mấy thằng nhóc nhà Starling, nhưng nó chỉ hất con bé đi.

“Thật thảm hại,”  Sinead thì thầm phía sau Hamilton. “Ai lại để mấy đứa thở hổn hển đó ở lại cuộc truy tìm manh mối lâu dữ chứ? Thật tốt là nhà Starling tụi tao đã trở lại vì cả lũ tụi mày là lũ thua cuộc!”

Lời của Eisenhower Holt vang vọng trong tâm trí Hamilton: “Không được phân tâm! Không nghĩ về điều gì khác ngoài cuộc săn tìm manh mối!

Thực tế thì, Hamilton chỉ cần túm lấy mảnh giấy của Dan và bỏ đi. Nhưng Hamilton thật sự bị phân tâm. Nó không thể không nhìn thấy nỗi  đau và sự sợ hãi trên mặt Amy và Dan – và niềm hy vọng hiện rõ mỗi khi tụi nó nhìn về phía Hamilton.

Hamilton xông về phía Ned và Ted rồi túm đầu hai đứa đập vào nhau. Rồi ném một trong hai đứa trượt qua sân khấu về phía Sinead – như một biến thể của kỹ thuật ném bowling-bằng-người của Bố mình.

Sinead ngã nhào xuống đúng hướng mà Hamilton có thể túm lấy con nhỏ kềm chặt lại. Nó túm lấy con nhỏ ngay phía sau cái quần chẽn cạnh bên Dan ngay ban công.

“Tỏ chút lòng tôn trọng bạn tao Dan-o,” Hamilton giảng giải với Sinead, mặt nó cách mặt con nhỏ vài phân. “Cả Amy nữa. Mày đã bỏ lỡ nhiều thứ trong cuộc truy tìm manh mối này, và nhiều thứ đã thay đỏi. Amy và Dan, tụi nó, tụi nó-” Nó cố nhớ từ mà huấn luyện viên bóng bầu dục ở nhà hay dùng. “Tụi nó là những đối thủ xứng đáng. Hiểu không?”

  “Ned!” Sinead khò khè. “Ted! Kế hoạch B!” Không quan tâm đến nhìn ngó, Hamilton vung nắm đấm sang hai bên – trúng một thằng nhóc Starling vào hàm bên phải và thằng kia vào bên trái. Cả hai ngã nhào xuống đất.

“Cảm ơn nha, Ham!” Dan bùng nổ. “Anh có phiền không?”

Hamilton khéo léo gỡ các nút thắt mà đám nhóc nhà Starling đã trói quanh Dan và hạ nó xuống sàn sân khấu.

“Được rồi, được rồi, tiếp tục nào!” Eisenhower la to, ngay cả khi hắn và những người còn lại của nhà Holt đứng gác quanh rìa sân khấu. Họ đẩy lùi tất cả những ai định trèo lên sân khấu lại. “Giờ thì túm lấy manh mối cho Đội Holt! Làm ngay!”

Tự động, Hamilton vòng tay quanh vai Dan. Dan chậm tay trong việc cố gắng chuyển tờ giấy sang tay khác, tránh xa khỏi tầm tay của Hamilton. Điều này vô ích: Hamilton đã túm lấy mảnh giấy rách. Nó giơ lên trong chiến thắng.

“Được rồi!” Eisenhower hét lên.

Cùng lúc đó, Dan ngơ ngác nhìn Hamilton đầy kinh ngạc.

“Ham ơi?” nó nói. Nghe như nó bị… phản bội. “Em nghĩ, ừ thì, khi tụi mình giúp đỡ nhau trước đây…”

Hamilton đông cứng. Nó nhìn qua lại giữa người cha hân hoan của mình và Dan tuyệt vọng.

“Ừm,” Hamilton đáp.

“Đối thủ xứng đáng thì vẫn là đối thủ!” Eisenhower nhạo báng. “Nhãi ranh!”

“Ồ, vậy ư? Và một vài đối thủ thậm chí còn chả có chút giá trị!” Sinead phản đối.

Con nhỏ giật bộ đồ ra khỏi ban công và nhảy lên túm lấy mảnh giấy trong tay Hamilton.

Hamilton đã có thể dịch chuyển. Nhưng bộ não nó làm nó chậm trở lại.

Đội Holt, nó nghĩ. Điều đó thực sự còn ý nghĩa nữa không? Đánh bại lũ trẻ - còn cách nào khác để chiến thắng không? Điều gì đang thực sự diễn ra ở đây vậy?

Sinead giựt lấy tờ giấy từ những ngón tay của nó.

Những người khác của nhà Holt rời khỏi rìa sân khấu và tấn công con nhỏ. Và rồi những người họ hàng khác cũng tràn lên, cả đám cắn xé, đấm đá, cào cấu, la hét. Alistair Oh nện cùi chỏ lên tai Isabel Kabra, tay của mụ thì nằm trong miệng Sinead Starling, và những ngón tay của Sinead thì đang túm lấy tóc Madison.

Và mảnh giấy bị xé thành từng mảnh vụn.

 

(1) Nguyên văn là Neanderthal - Là một chi người đã tuyệt chủng do nhiều nguyên do. Nhìn hình ảnh thì cũng giống chi người hiện đại (là chúng ta)

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3