Hạnh Phúc ngắn ngủi, đợi anh nhé! - Chương 03 - 04

” Thiếu gia ” mau dậy đi tới giờ đi học rồi ( vừa nói ông quản gia vừa gõ cửa )
-Đây đây , tôi dậy liền đây !
Làm vệ sinh cá nhân xong rồi hắn xuống dưới lầu ăn sáng , ăn xong thì xe tới cậu vừa đi vừa hát làm a lái xe cũng phải bật cười .
-Thiếu gia hôm nay vui vậy ? lại còn hát nữa chứ !
- ^^ lạ lắm sao , a có thích k ngày nào tôi cũng hát cho a nghe ( hắn cười đểu )
-Zạ thôi ạ ! Cảm ơn thiếu gia :) )=))
Tới trường ” lại nữa rồi hắn mặt buồn tiu nghỉu ” chắc tôi k sống nổi mất hắn nghĩ thầm
-Bạn đi ăn sáng vs mình nhé hay đi uống chút nước !
2 con nhỏ cùng lớp tranh nhau nói . làm hắn bực mình muốn chết !
-Thôi tôi có việc rồi tôi đi trước đây . Chào 2 cậu gặp lại ở lớp nhé ! hyhy
Hắn tung tăng lên lớp y như trẻ con mới đc mẹ mua kẹo cho vui mừng k siết . chạy lại chỗ nó !
-Cô ăn sáng chưa tôi mời cô ăn sáng nhé !
-Thôi tôi ăn vs má tôi rồi , cảm ơn anh ( nó cười nhạt )
-Vậy tí tôi chở cô về lấy đồ nghe !
-Nhưng con chiếc xe đạp của tôi thì sao ( nó ngơ ngác hỏi )
- Ờ thì tí tôi bảo người đến lấy dùm cô là đc rồi ( hắn nháy nháy mắt )
-Nó cười nhạt rồi đáp . Ừ vậy cũng đc !
Vèo 1 cái đã Tùng…Tùng…Tùng hết giờ tan học !
-Nào tôi trở cô về lấy đồ , hắn cầm tay nó lôi đi làm bao nhiêu ánh mắt hình viên đạn đang nhìn chằm chằm vào nó vs vẻ mặt tức tối !
Về tới nhà nó nhìn quay nhà thì bít mẹ nó chưa về . Nó dọn dẹp đồ đạc rồi viết lại 1 tờ giấy để trên bàn rồi đi sang nhà hắn .
Tại nhà hắn :
-Để tôi đưa cô lên phòng !
Nó ngơ ngác nhìn xung quanh ngôi nhà . Ôi đang nằm mơ hay sao vậy , cái nhà này to gấp 4 lần nhà nó , từ bàn ghế đến gạch lát sàn toàn đồ đắt tiền , nó ngạc nhiên ?
-Tsao nhà a nhiều người vậy rồi còn thuê tôi ?
Hắn ấp úng rồi trả lời nó
-Ừ thì , Ừ thì cô là người giúp việc riêng cho tôi , là người giúp việc đặc biệt đó ( hắn nháy nháy mặt đểu giả )
-Ừ gia vậy !
Hắn đưa nó lên phòng cái phòng sát ngay phòng của hắn , hắn mở cửa phòng ra làm nó bàng hoàng k tin nổi 1 căn phòng thật đẹp bên trong toàn màu hồng từ ” ga trải giường cho đến rèm cửa sơn tường , cả chiếc bàn học cũng mầu hồng luôn ” nó ngạc nhiên lắm định lên tiếng hỏi thì hắn nói :
-Đừng hỏi gì tôi gét nhất ai hỏi nhiều đó bít chưa !
Nó nghe rồi cũng gật đầu
-Vậy cô sắp xếp đồ đi , rồi nghỉ ngơi 1 lúc tí tôi gọi ăn cơm .
-Ừ rồi bít rồi ( nó trả lời bằng cái giọng mệt mỏi )
Nó sắp xếp đồ xong rồi ngủ thiếp đi lúc nào k bít , và nó nằm mơ ngày tận số đến vs nó , nó nằm trên giường bệnh và nhìn mẹ nó nước mắt của bà dàn dụa ước hết cái áo công nhân xanh và nó nhìn thấy ba nó đứng ngoài cửa và vẫy tay ra hiệu là đến lúc phải đi rồi rồi nó nói vs bà Linh
-Con yêu má nhiều lắm !
Rồi nó đi theo ba nó đi đến 1 nơi # rất xa rất xa cái nơi mà bố nó đã ở trong trong mười mấy năm qua , nhưng nó đau lòng lắm vì nó k muốn ***** nó ở lại 1 mình và rồi CỐC….CỐC….CỐC nó tỉnh sau cơn ác mộng mồ hôi đầm đìa vẻ mặt tái nhợt hắn bước vào
-Cô sao vậy ! tSao mới chỉ có 1 tiếng đồng hồ mà cô thành ra như vậy ( vẻ mặt lo lắng của hắn )
-À tôi kO sao tôi nằm mơ thấy ác mộng thôi ( nó cười nhạt )
-Ừ thế cô thay quần áo rửa mặt rồi xuống ăn cơm đi , tôi xuống trước đợi cô !
-Ừ tôi xuống liền !
Thay quần áo xong nó xuống lầu , thì đột nhiên điện tắt hết nó hơi sợ và nghĩ ko bít có chuyện gì xẩy ra nhưng vẫn cố đi tiếp thì đột nhiên ở đằng xa có cái gì đó sáng sáng nó tiến lại gần càng gần thì nó nhìn thấy hắn và hắn nói chào mừng cô tới nhà tôi trên tay cầm chiếc bánh gato với mấy cây nên ” lại đây thổi nến đi ” hắn nói ! Nó tiến lại gần thổi nên rồi bỗng hắn hôn lên môi nó ! Vài giây cứng đơ người mắt mở to trợn tròn nhìn hắn rồi BỐP
-A điên hả , nó ôm má rồi chạy lên phòng rồi khóc nức nở !
Hắn ngạc nhiên k hiểu vì sao mình làm vậy chắc tại hắn k thể nào cưỡng lại vẻ đẹp lạ lùng của nó ! hắn lũi thũi lên lầu gõ cửa phòng nó CỐC…CỐC hắn mở cửa vào thấy nó đang khóc nức nở k hiểu vì sao hắn thấy cảm giác tội lỗi đầy mình tiến lại gần nó
-Tôi xL . thực sự xL tôi sai rồi cô tha lỗi cho tôi nhé ( hắn nói 1 loạt ra rồi im lìm )
Vừa khóc vừa nhìn hắn rồi la lớn
-A có bít đấy là nụ bít đấy là nụ hôn đầu tiên của tôi k hả ? ( nói đến đấy nó càng khóc to hơn )
Hắn lắp ba lắp bắp
-Tôi … tôi xL , thực sự tôi k cố ý ! ( vẻ mặt có vẻ hối cải của hắn làm nó tha thứ )
-Ừ đc rồi , giờ tôi đang đói tôi muốn ăn cơm ( quẹt nước mắt vào nói )
Hắn cười tươi rồi dẫn nó xuống bếp 2 người ngồi vào bàn ăn k 1 tiếng nói không khí có vẻ hơi ảm đạm nhưng trong lòng ai đó lại đang vui vẻ như trúng số!

Chương 4

Chap 4: của nợ tìm tới !
Cốc…Cốc…Cốc : ” Thiếu gia ” dậy ăn sáng thôi Ò.ó giọng ông quản gia !
-Ừ tội dậy ngay đây !
Hắn mò dậy làm vsinh cá nhân thật nhanh rồi chạy sang phòng nó , CỐc…CỐC…CỐc
-Dậy đi xuống ăn sáng rồi còn đi học !
-Ừ ừ tôi dậy ngay đây ! nó ngáp ngắn ngáp dài rồi mò dậy 5p sau nó xuống lầu ngồi vào bàn nó lặng lẽ ăn thì bỗng Tùng…Zing…Zing…Tùng…Tùng…Zing…Zing ( cái nhạc chờ khủng khiếp của hắn )
-aLo , ai đó
-À My à e , có việc gì mà sáng sớm đã gọi a vậy rồi ?
-À k đc đâu a bận rồi để a bảo xe tới đón e nhé !
-Ừ vậy bye e !
-Ai vậy? nó hỏi !
-1 người bạn cô ăn đi đừng hỏi nhiều có nhớ lời tôi nói k hả ( hắn cáu )
-Ừ ừ nó cắm cũi ăn k 1 tiếng ho hoe !
Pim…Pim xe tới :
-Ăn xong chưa đi học thôi .
-Ừ a đi trước đi tôi đi xe đạp cũng đc !
-Cô điên sao mà đi xe đạp ! Xa lắm đó !
-Tôi đi quen rồi với lại tôi muốn đi xe đạp ( nó cười nhạt )
-Kệ cô , tôi đi trước đây , thật là bực mình!
Tùng…Tùng…Tùng tan học :
-Tối nay tôi bận cô ăn cơm trước k cần đợi tôi đâu !
Nói xong hắn đi mất hút để lại nó với vô số câu hỏi ! =.=”
Về tới nhà tắm rửa ăn cơm xong nó ngồi trên chiếc ghê sofa xem tivi nhìn lên đồng hồ đã 9h rồi mà chưa thấy hắn về nó bắt đầu thấy hơi lo ( dù sao hắn cũng là chủ của mình mà )
rồi 10h
11h vừa nó quyết định k chờ hắn nữa vừa tắt tivi thì thấy hắn về nhưng k phải mà còn có 1 cô gái nữa , 2 người khoác tay nhau trông rất tình cảm làm nó hơi bất ngờ rồi Bụp cả 2 ngã sỗng soài ra đấy nó chạy lại đỡ hắn vào ghế rồi chạy ra đỡ nốt cô gái đó nó nói :
-Trời , uống gì mà uống nhiều vậy? ( vẻ mặt khó chịu )
-Cô cô chưa ngủ sao hắn lè nhè nói !
-Tôi chưa đợi a đó !
-Ửa vậy sao , khỏi cần rồi hắn lê lết lên phòng !
Còn cô gái kia thì ngủ luôn trên ghế sofa ! nó cũng mặc kệ vì sức yếu sao đỡ nổi lên lầu ! nó lên lầu đi qua phòng hắn thấy hắn đang nằm dưới đất nôn đầy nhà nó thở dài rồi vào dọn dẹp đống đó , xong 1 hồi dọn dẹp nó mệt quá ngồi xuống dưới hắn nghỉ 1 chút thì quay ra nhìn hắn , nó nghĩ ” nhìn hắn cũng đẹp zai đó chứ ” lần đầu tiên trong đời nhìn thấy con zai làm nó đỏ mặt cắt ngang dòng suy nghĩ nó lại nghĩ về căn bệnh của mình mặt ỉu sìu rồi lặng lẽ về phòng , 1 ngày mệt mỏi nó cũng chìm vào giấc ngủ ! Sáng hôm sau : Nó thức dậy sao 1 giấc ngủ thoải mái người cảm thấy khỏe khoắn hơn hẳn !
Xuống lầu đã chuyển bị hết thức ăn nó lại gần cô gái tối hqa lay nhẹ người .
-Chị ơi , chị ơi dậy ăn sáng !
Cô ta mở mắt ra rồi đứng dậy thì RẦM 1 cú ngã hết sức ấn tượng làm ai nấy từ bác quản gia tới người làm lăn ra cười làm cô ả ngại thở ra = tai và chạy ngay lên phòng của hắn ta! Nước mắt cá sấu
-Huhu a Đức ơi dậy đi mấy người dưới nhà bắt nạt e con nhỏ bắt đầu nước mắt đầm đìa !
Làm hắn rối bời mới mở mắt mở mắt ra đã gặp phải cô ả !
-Ừ đc rồi ngoan k khóc nữa e xuống trước đi đợi a 1 xíu a xuống xem ai bắt nạt e ! ( hắn cười ngượng ngịu )
-Vâng a mau xuống đấy ( cô hả nhõng nhõe )
-Ừ đc rồi mà e xuống trước đi , a thương ! ( nhưng thực lòng hắn muốn cho cô ả mấy ) rồi nghĩ cái con đỉa đói này mãi k chịu buông tha cho mình !
10p sau hắn bước xuống với 1 bộ mặt rất chi là hình sự thôn !
-Tất cả lại đây ( hắn nghiêm nghị nói )
Tất cả mọi người tiến lại chỗ hắn đang ngồi đứng thành hàng y như kiểu tập hợp trong quân đội !
-Thiếu gia gọi chúng tôi ( ông quản gia lên tiếng )
-Phải , ai vừa bắt nạt bé My thì đứng lên trước tôi còn tha cho nếu k để tôi tìm ra thì đừng trách ( hắn nói mà mặt k chút biến sắc )
-Zạ thưa thiếu gia chúng tôi đâu có bắt nạt cô My đâu ạ ( ông quản gia nhẹ nhàng đáp )
-Thế sao bé My bảo mọi người bắt nạt cô ý !
Từ nãy đến h nó im lặng giờ mới lên tiếng !
-Này a nói gì vậy hả? a có ở đây có tại nghe mắt nhìn thấy chúng tôi bắt nạt cô ấy đâu mà a dám nói vậy ! ( nó nói giọng có vẻ bực bội )
Mà k bít đang có người dòm nó từ nãy đến h vs ánh mặt hình viên đạn !
-Thì thì tôi thấy bé My khóc chạy lên nói vs tôi như vậy ( hắn lúng túng nói )
-K nghe k thấy đừng có ăn nói hàm hồ ( nó quát lớn ) trong đầu nó nghĩ thực bực mình vs cái con nhỏ đó vừa điêu ngoa vừa chảnh!
Bấy giờ nhỏ My mới lên tiếng :
-Này con nhỏ kia mày là ai mà dám sía vào chuyện của tao , rồi cô ả quay sang chỗ Đức , a À ( cại giọng nũng nịu ) con nhỏ đó là ai vậy?
-À à , người giúp việc đặc biệt của a !
-Cô ả quay ra **** xa xả vào mặt nó , này con kia mày chỉ là 1 con giúp việc mà mày dám lên tiếng ở đây hả , con nhà quê k bít lớn bé gì cả mày mà con thế nữa đừng trách tao , đừng hỏi vì sao mất việc nghe chưa ! ( cô ả hùng hổ nói )
Nó tức đến tím tái mặt từ bé đến h chưa gặp 1 ng nào vô liêm sỉ như cô ả , nó k nói gì chạy ngay lên phòng rồi đóng RẦM của lại ngồi vào góc tường khóc thút thít ( làm người giúp việc là khổ thế đấy ) Còn hắn thì đang hú hí vs con nhỏ dưới nhà 1 chốc lại cười rú lên như bầy thú hoang vậy! Mặc cho nó khóc đến lụt nhà trên lầu hắn k thèm ngó ngàng !