Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm - Chương 81-82-83-84

Chương 81: Thân thể khỏe mạnh 1.

Edit: PT a.k.a Ring.

 “Bái ta làm thầy đúng là không có vấn đề, thế nhưng ta nhất định sẽ không vì đó là nhi tử của đệ đệ ta mà buông lỏng. Ta chắc chắn sẽ đặc biệt chiếu cố hắn.”Vũ vương đặt bàn tay khớp xương rõ ràng lên đầu Điền Thần Chích, biểu tình âm lãnh không gì sánh được.

Hủ Liên có chút hối hận giao Thần Chích cho tên biến thái này, nếu sau này Thần Chích cũng cổ quái i hệt hắn không phải là bi kịch sao. Đừng nhìn Thần Chích trong lòng sợ hãi, thế nhưng cậu bé vẫn kiên định nhìn thẳng Điền Triết Dực.

“Đã vậy, thời gian tới, Thần Chích xin nhờ Vương gia.” Nhìn biểu tình Điền Thần Chích cũng biết là cậu đã quyết tâm theo Điền Triết Dực.

“Nàng xuất môn bên ngoài cũng phải cẩn thận, dù sao ta cũng không thể theo nàng suốt, bất quá hiện tại có Hoàng thượng bảo hộ bên người cũng không tệ.”Điền Triết Dực thâm ý nhìn Hủ Liên, khi Hủ Liên đang bận tiêu hóa câu nói thì hắn đã rời đi.

“Chẳng lẽ người ra tay tương trợ chính là hắn?” Hủ Liên nhìn cửa sổ vẫn mở rộng, biểu tình có chút nghi hoặc. Nếu thực sự là như vậy, cũng khó trách tại sao sát thủ ngay cả thi thể cũng không còn.

Vì được Điền Triết Dực chấp nhận, cả buổi chiều Điền Thần Chích bị vây trong trạng thái hưng phấn. Hủ Liên cũng chỉ có thể lắc đầu, dù sao cũng chỉ là trẻ con, có thể có năng lực như Điền Thần Chích đã là vô cùng xuất sắc rồi.

Đối với giúp đỡ của Điền Triết Dực, Hủ Liên sẽ ghi nhớ. Tuy rằng Điền Triết Dực tính tình cổ quái, cũng không dễ ở chung, thế nhưng hắn cũng không phải loại tiểu nhân đánh lén, từ phía sau bổ cho người khác một đao. Mà đối với những lời nói trước đây của hắn, Hủ Liên cũng nghĩ hắn là vui đùa, không thật lòng.

Sau bữa tối, Hủ Liên như thường lệ tắm rửa. Đột nhiên nhớ tới lời Điền Triết Hiên nói buổi chiều, trên mặt Hủ Liên lộ ra bất đắc dĩ, thật không biết hắn lớn như vậy làm chi mà còn dính lấy cô.

“Hủ Liên?” Vừa nghe tiếng, trên mặt đã có cái gì đó nóng hầm hập dán lên, hiển nhiên cái nóng hầm hập đó chính là mõm lợn của Điền Triết Hiên.

(R: ta thề là ta k có thêm bớt j` hết ==”)

Trên trán Hủ Liên hơi nổi gân xanh, nhàn nhạt nói “Người tắm chưa?” Một tay cầm lấy khăn lụa lau chỗ nóng trên mặt.

“Hủ Liên nàng sao có thể ghét bỏ ta, được rồi không nói nhiều nữa, ta là đến thực hiện hứa hẹn buổi chiều.” Điền Triết Hiên vén tay áo ôm lấy Hủ Liên, đi về phía giường.

 

Chương 82: Thân thể khỏe mạnh 2.

Edit: PT a.k.a Ring.

 “Hủ Liên?” Nhìn Hủ Liên đưa lưng về phía hắn mà ngủ, trong lòng Điền Triết Hiên thầm nghĩ không lẽ giận rồi? Hắn nhẹ nhàng khoát tay lên vai Hủ Liên, không ngờ lại có thể thuận lợi xoay cô lại.

 Nghe hô hấp đều đều của Hủ Liên, Điền Triết Hiên biết cô đã ngủ. Ngay cả khí lực tắm rửa lại cũng không có, liền như vậy mà ngủ. Kỳ thực lúc nãy, hắn đã tắm rồi, chỉ là muốn dọa Hủ Liên ưa sạch sẽ mà thôi.

 Điền Triết Hiên kéo Hủ Liên đang ngủ say lại, trong lòng tràn ngập cảm giác tự hào. Có thể ôm nữ nhân mình thích như vậy, đối với hắn mà nói là một loại hạnh phúc. Một tháng ở cùng cô, loại cảm giác phong phú này so với khi ở cũng những phi tử lúc trước hoàn toàn không giống.

 “Hủ Liên, vì sao nàng vẫn luôn cự tuyệt ta rất xa vậy?”Vỗ về tóc đen dài mượt mà của Hủ Liên, ngửi hương thơm thoang thoảng trên người cô, Điền Triết Hiên thở dài một hơi.

 Có phải vì hậu cung hắn nhiều nữ nhân, cho nên Hủ Liên không muốn đem tâm của mình giao cho hắn? Nếu là như vậy, hắn có thể giải tán hậu cung, bất quá chí ít phải đợi giải quyết xong chuyện này, như vậy những nữ nhân ấy cũng có thể cho về nhà.

 “Hoàng thượng, người tắm rửa chưa?” Hủ Liên chậm rãi mở mắt, có chút căm tức nhìn kẻ gây chuyện.

 “Nếu nàng muốn tắm, ta có thể ôm nàng đi.” Nhìn bộ dạng buồn ngủ của Hủ Liên, Điền Triết Hiên yêu thương hôn lên trán cô.

 “Vậy làm phiền Hoàng thượng rồi.” Hủ Liên ngay cả khí lực cử động cũng không có, cho nên cũng chỉ có thể để tên đại hôi lang này làm.

 Bồn tắm sau bình phong đã sớm được đổi thành bồn tắm có thể chứa hai người. Điền Triết Hiên thử độ nóng, sau đó ôm Hủ Liên đặt vào trong, chính mình cũng kích động nhảy vào.

 Nhất thời bọt nước văng khắp nơi, Hủ Liên nhíu mày, để Điền Triết Hiên chà lau thân thể của mình. Cô tựa vào ngực hắn, ngâm trong nước nóng, đau nhức trên thân thể cũng giảm bớt.

 “Hủ Liên, nàng lần này đã biết cơ thể ta không có vấn đề gì rồi chứ?” Điền Triết Hiên lấy lòng vuốt ve bờ vai Hủ Liên, mỹ sắc trước mặt hắn cũng không dám có động tác gì. Dù sao, nếu làm thêm một lần, vân vân, Hủ Liên sẽ đá hắn xuống giường.

 “Ngươi nếu còn dám có ý đồ gì, ta khiến ngươi chỉ có Thần Chích là con một.”

 Đừng hỏi s lúc thì bạn HL gọi bạn ĐTH là ‘người’, lúc thì là ‘ngươi’. Đúng ra là ‘ngươi’ nhưng mà mấy câu có chữ ‘Hoàng thượng’ gọi ‘ngươi’ ta thấy nó cứ Nguyễn Văn Trỗi thế nào ấy.

Chương 83: Hoàng thượng ngủ ghế.

Edit: PT a.k.a Ring.

 Mấy ngày nay Hủ Liên vẫn chưa cho Điền Triết Hiên sắc mặt hòa nhã, mà Điền Triết Hiên lại sợ chính mình nóng vội sẽ phản tác dụng cho nên hắn cũng chỉ mỗi ngày mặt dày lượn quanh cô.

Hủ Liên biết gần đây Điền Triết Hiên đối với cô đã thay đổi, thế nhưng cô vẫn như cũ không thể mở lòng, cho nên cũng chỉ có thể hờ hững với hắn. Trừ phi thảo luận chính sự, nếu không tuyệt không nói câu nào với Điền Triết Hiên.

“Hủ Liên, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đến sơn trang nghỉ hè, ta nhất định sẽ không xằng bậy, nàng để ta lên đi.” Điền Triết Hiên ôm gối đầu ai oán nhìn Hủ Liên nằm trên giường.

Hủ Liên không lên tiếng, chỉ là mang đệm chăn đã chuẩn bị từ trước xếp chồng lên hai bên, giống như chiến hào.

“Hủ Liên, ta đây chỉ có thể ngủ trên ghế, cái ghế này thực cứng a.” Điền Triết Hiên nhu nhu cái cổ, hy vọng Hủ Liên sẽ thương cảm cho hắn một chút, hắn sẽ không phải ngủ trên cái ghế cứng ngắc này.

Không trả lời, chỉ là từ trong đống đệm chăn ném cho hắn một cái gối. Điền Triết Hiên như lấy được bảo bối nhìn đống chăn mền, chí ít trong lòng Hủ Liên cũng có hắn.

Tự động sắp xếp chỗ nằm, Điền Triết Hiên ngả lưng xuống, tuy mấy ngày nay chỉ có thể ngủ trên ghế, nhưng trong lòng hắn thật ra rất vui.

“Hủ Liên, chờ sau khi nội loạn lần này lắng xuống, ta đem hậu cung giải tán, nàng thấy sao?” Điền Triết Hiên lẩm bẩm nói, bất quá lực chú ý tất cả đều đặt ở thính giác, hắn biết Hủ Liên sẽ không trả lời hắn, thế nhưng hắn vẫn muốn cảm thụ xem hơi thở của nàng có thay đổi không.

“Chờ sau khi giải tán hậu cung, cũng chỉ có một mình nàng cùng ta. Linh Lung ta sẽ phong làm công chúa, dù sao ta vẫn xem nàng ấy như muội muội, Mẫu hậu cũng rất thích nàng ấy.” Hô hấp của Hủ Liên vẫn bình ổn như trước, không có một chút phập phồng.

“Đến lúc đó ta, nàng, Mẫu hậu và Chích nhi chúng ta một nhà bốn người ở cùng một chỗ rất tốt đúng không?” Điền Triết Hiên trở mình, nhìn về giường ngủ của Hủ Liên.

Điền Triết Hiên thở dài, Hủ Liên vẫn không có phản ứng gì, toàn bộ tẩm cung chỉ có thanh âm của hắn. Lẽ nào cô không muốn như vậy sao? Điền Triết Hiên nhất thời không biết nên nói gì, chỉ có thể trầm mặc nhìn đống chăn nệm cản trở tầm nhìn.

Trong bóng tối, Hủ Liên nhàn nhạt nở nụ cười, cô thực sự có thể cùng nam nhân này có một gia đình hạnh phúc sao? Cô là cô nhi, vẫn luôn muốn có một gia đình ấm áp, hạnh phúc mỹ mãn, hắn có thể cho ư?

 Chương 84: Hành trình đến sơn trang mùa hè 1.

Edit: PT a.k.a Ring.

 Sáng sớm hôm sau Hủ Liên đã thức dậy chuẩn bị, thấy Điền Triết Hiên nằm trên ghế, cô lộ ra tươi cười có chút hả hê.

Gọi cung nữ yên lặng đem cung phục chính thức tới, y phục tầng tầng lớp lớp được đem tới làm Hủ Liên đổ mồ hôi lạnh. So với y phục lúc trước cô tiến cung, thật đúng là chỉ có hơn chứ không kém. Một cung nữ cầm khay tiến đến, đi cùng y phục còn có một bộ trang sức thích hợp.

Hủ Liên thở dài, cởi quần áo trên người ta, đem y phục kia từng lớp mặc vào. Đúng lúc này cô cảm nhận được một ánh mắt nóng rực, không cần nói cũng biết chính là tên sói kia.

“Hoàng thượng nếu đã tỉnh thì cũng nên chuẩn bị nhanh một chút đi.” Sau khi quần áo đã chỉnh tề, Hủ Liên ngồi trước gương đồng chải mái tóc dài. Thuần thục đem từng cây trâm cài tóc cùng đồ trang sức lóa mắt cài lên tóc. Mày vẽ tinh tế, sau đó nhẹ nhàng mím môi, một mạt đỏ bừng liền in lên bờ môi nàng.

Sau khi đến cổ đại cô nhàn rỗi không có việc gì làm cũng có tìm hiểu trang phục ở đây, tuy rằng không đa dạng như ở hiện đại, nhưng dù sao nơi này cũng không có nhiều hoa công*. Bất quá đối với sở thích bôi lên mặt một tầng lại một tầng phấn của nữ tử ở đây, cô thực sự không dám gật bừa.

(R: chắc có thể hiểu như người thiết kế)

“Hủ Liên, nàng không mặc trang phục như vầy mới là đẹp nhất.” Điền Triết Hiên đứng sau lưng cô, đem toàn bộ nhất cử nhất động của Hủ Liên xem vào mắt.

“Hoàng thượng người hẳn là rõ ràng ta xuất cung lần này không phải vì mục đích cá nhân, làm Hoàng hậu của người, nếu không thể có dáng vẻ trang trọng đối mặt bách tính, như vậy không phải làm xấu mặt hoàng thất sao.” Hủ Liên nhàn nhạt nói, dù sao cũng là trước mặt mọi người, cô cho dù không thích trang phục này thì vẫn phải mặc.

“Nếu bên cạnh ta không phải là nàng, ta nên làm cái gì bây giờ?” Điền Triết Hiên lộ ra một nụ cười vui vẻ. Bất luận là lúc nào, Hủ Liên vẫn luôn lấy lợi ích của hắn làm trọng. Coi như là báo ân như cô nói, Điền Triết Hiên cũng cảm thấy thật may mắn khi có cô bên cạnh.

Đội ngũ sắp xếp chỉnh tề, đi đầu tiên chính là Điền Triết Lỗi. Đã lâu không gặp, Vương gia này vẫn ‘ốm yếu’ như vậy. Sau đó là Điền Triết Hiên và Hủ Liên, bọn họ vững vàng ngồi trong kiệu rộng thênh thang, sa mỏng hơi lay động, loáng thoáng có thể thấy được phong cảnh bên ngoài.

Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.” Hai bên đường quỳ đầy bá tính, không một ai có can đảm ngẩng đầu, vì có quá nhiều người cho nên những thị vệ cũng đặc biệt cảnh giác.