Bạch Hổ Khiêu Tình - chương 09 part 1
Chương 9
Trong đại sảnh Mạnh phủ tràn ngập một cỗ không khí nặng nề, bọn nha hoàn sau khi đưa trà nóng lên, liền thông minh thối lui, chỉ sợ vạ lây.
Chỉ thấy đại thiếu gia bình tĩnh sầm mặt, khoanh tay đứng ở hành lang dài ngoài đại sảnh, mặt hướng cửa lớn, không cần hỏi mọi người cũng biết đại thiếu gia nhất định là đang chờ Bùi cô nương về.
Qua không bao lâu,đại phu nhân nguyên bản vui vẻ xuất môn không bao lâu lại giận đùng đùng trở về, vừa thấy đại thiếu gia, đã nói có chuyện muốn nói. Tuy rằng mọi người đều thật sự tò mò, rốt cuộc có chuyện gì có thể làm cho đại phu nhân giận thành như vậy, lại không ai dám lưu lại.
Đại phu nhân đầu tiên là uống trà nóng, bình ổn tức giận dọc theo đường đi trở về, mới ngẩng đầu nhìn người ngồi đối diện, con lớn nhất hoàn toàn không nhìn bà tức giận.
“Ứng Hổ, con nói rõ ràng cho ta, con cùng Mẫu Đơn kia chẳng lẽ vẫn không chấm dứt sao? Vì sao để loại nữ tử này làm Lưu Ly giận bỏ đi?”
Đại phu nhân vừa mới đi một chuyến đến Áng Vân phường, người bên trong vừa thấy bà, liền nói cho bà nghe Lưu Ly giúp cái đại ân, làm cho xiêm y có thể đưa đi phủ Tôn tướng quân đúng hạn giao hàng. Nghe được tin chính vui vẻ, lại nghe đến tin Mẫu Đơn tới cửa ầm ĩ, làm Lưu Ly giận bỏ đi rồi.
Bà đầy bụng tức giận trở về, muốn chính tai nghe con lớn giải thích với bà như thế nào!
“Mẫu Đơn chính là đến Áng Vân phường làm xiêm y, trùng hợp gặp Lưu Ly thôi. Chuyện giữa con cùng nàng ta đã sớm kết thúc.”Ứng Hổ lãnh đạm nói, năm ngón tay gõ gõ, lãnh mâu thỉnh thoảng nhìn phía bên ngoài.
Lâu quá! Lưu Ly cùng Dư Yến ăn một chút cơm, có cần lâu như vậy không? Mới vừa rồi hai người đi quá nhanh, Tiểu Phượng không đuổi kịp, nếu không hắn sẽ không ở trong này chết khô đợi.
Nghe hắn nói như vậy, đại phu nhân hơi dịu lại, nhưng sắc mặt vẫn không hòa nhã.
“Con tính khi nào cùng Lưu Ly thành thân?”Hôn sự này vẫn là sớm xong xuôi tốt, để tránh ngày nào đó bà thấy con dâu bị tức đến bỏ đi, nàng dâu tốt như vậy tìm đâu ra.
“Con lúc nào cũng đều có thể, vấn đề không ở trên người con, con cũng không thể ép nàng thành thân được!”Tuy rằng hắn rất muốn làm như vậy, nhưng nàng đến bây giờ đối với hắn vẫn xa cách, nếu lại làm như vậy, không cần nói nàng không tha thứ hắn, chỉ sợ lúc này người Bùi gia cũng sẽ không hiền lành bỏ qua.
“Con ……”Đại phu nhân bất đắc dĩ thở dài. Tình huống hai người ở chung, bà cũng chính mắt nhìn thấy. Rõ ràng hai người đối với nhau có tình, một cái không muốn yếu thế, một cái tính tình ương ngạnh, kết quả liền cứng rắn, người ở một bên nhìn lòng thấp thỏm không thôi.
Đúng lúc này, một nha hoàn vội vàng đi vào đại sảnh, miệng còn kêu ầm ĩ:
“Đại thiếu gia! Bùi cô nương bị người ta bế trở về.”
Mạnh Ứng Hổ biến sắc. Thân ảnh cao lớn chợt lóe, chạy đi đại sảnh, trùng hợp nhìn thấy Kì Chân ôm Bùi Lưu Ly nghênh diện đi tới.
Mạnh Ứng Hổ sắc mặt âm trầm, tiến lên đem thiên hạ trong lòng Kì Chân bế trở về, một mùi rượu dày đặc nháy mắt từ người Bùi Lưu Ly xông vào.
“Chuyện gì đã xảy ra? Vì sao nàng say đến như vậy?”Mạnh Ứng Hổ lãnh mâu không hờn giận bắn về phía Mạnh Dư Yến, trách cứ nàng chưa đem người chiếu cố tốt.
“Đại ca, là Lưu Ly vừa đến khách sạn bỗng nhiên uống rượu, này nọ cũng không ăn, ta khuyên như thế nào cũng vô dụng.”Mạnh Dư Yến thấy đại ca nhìn chằm chằm ủy khuất nói.
“Kì Chân, vì sao ngươi ở cùng một chỗ với các nàng?”Mạnh Ứng Hổ lãnh mâu hồ nghi nhìn chăm chú vào hắn.
“Hổ gia, ta vừa vặn đến khách sạn mua một ít đồ ăn, muốn đi tìm Khai Vân, mới có thể gặp gỡ các nàng, cũng trùng hợp cứu Bùi cô nương.”Kì Chân thấy hắn nhìn chăm chú, thấy có một cỗ áp lực vô hình nghênh diện mà đến, nói nhanh một hơi.
“Nói cho rõ ràng.”Mạnh Ứng Hổ mày kiếm hơi nhíu, trừng mắt nhìn thiên hạ ngủ say trong lòng, còn không biết chết sống nói những lời say, còn muốn đòi uống rượu.
Kì Chân đem sự tình mơ hồ nói qua một lần, bàn chân tùy thời muốn chạy ra ngoài.
“Lần này đa tạ ngươi cứu giúp, ta nợ ngươi một lần.”Mạnh Ứng Hổ sau khi nghe xong khuôn mặt tuấn tú hung ác nham hiểm, ôm thiên hạ trong lòng nhanh rời đi.
“Kì Chân, phiền toái cậu vào đây ngồi một chút, ta có lời muốn hỏi.”
Đại phu nhân theo sau đi ra, sớm đem đối thoại của ba người nghe được nhất thanh nhị sở, khách khí thỉnh hắn tiến vào đại sảnh.
Kì Chân mắt thấy đi không được, cũng chỉ nghe mệnh đi vào đại sảnh, đem chuyện tình lại kể rõ một lần.
Mạnh Ứng Hổ ôm Bùi Lưu Ly say rượu một đường hồi Hổ Gầm Các, sau khi nha hoàn đem nước ấm lên, phân phó bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào quấy rầy.
Nhìn Bùi Lưu Ly ở trên giường say rối tinh rối mù, còn thì thào nói, Mạnh Ứng Hổ bất đắc dĩ thở dài, đem khăn vải thấm qua nước nóng rồi vắt, chà lau khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Bùi Lưu Ly say, không hờn giận chụp bàn tay đang chải tóc nàng, miệng than thờ,”ta còn muốn uống, đem một bầu rượu nữa.”
Mạnh Ứng Hổ thấy vậy, cắn răng nói,”Ta còn không biết, nguyên lai nàng là tửu quỷ.”
“Ngươi là ai?”Bùi Lưu Ly đột nhiên ngồi dậy, khuôn mặt đỏ hồng nhỏ nhắn kề sát vào hắn đang ngồi trên giường, mùi rượu dày đặc lại làm Mạnh Ứng Hổ sắc mặt khó coi,”Ngươi vì sao vẫn nhích tới nhích lui, không cần lại cử động nữa.”Nàng nấc một cái, oán giận nói.
“Ta không hề cử động, là nàng cử động.”Mạnh Ứng Hổ một tay đỡ lấy eo nhỏ của nàng, chỉ sợ nàng ngã xuống giường. Vì sao hắn muốn ngồi chỗ này cùng một con ma men nói chuyện? Nếu đổi thành người khác, hắn sẽ trực tiếp cho một quyền, để tên đó hoàn toàn ngất luôn cho rồi.
“Ta nhìn ngươi rõ ràng là tên đáng giận Mạnh Ứng Hổ.”Hai tay nhỏ bé bắt được vạt áo của hắn, mình tiến vào trong lòng hắn, nhíu mắt trừng hắn.”Người khác sợ Hổ gia, ta không sợ. Ngươi là đồ háo sắc, đã có Mẫu Đơn, sao còn bắt ta đến!”Sau khi kích động rủa xong, lại nấc cái ách.
Mạnh Ứng Hổ khuôn mặt tuấn tú âm trầm trừng mắt nhìn thiên hạ say rượu phát điên trong lòng, nhẫn nại nhắm mắt lại, lại mở mắt ra, muốn giải thích với con ma men.
“Chuyện ta cùng Mẫu Đơn là quá khứ.”Hắn lại nhắc lại
“Ta chỉ nghĩ đến hai người các ngươi ở Hái Hoa Lâu mây mưa thất thường, liền không thể không tức giận.”Vừa nói vừa dùng hai tay nhỏ bé đánh vào ngực hắn phát tiết tức giận.
Đối với chuyện này, Mạnh Ứng Hổ quả thật là không lời nào để nói,khuôn mặt lạnh lùng hiếm khi toát ra vẻ thất bại, đáng tiếc nàng xem không rõ lắm. Ai kêu cách hai người quen biết không giống người thương, đến nỗi không nên xem cũng xem, toàn làm cho nàng xem, cũng biết, hai tay ôm eo nhỏ của nàng, chỉ có thể cúi đầu nhẹ dỗ dành.
“Loại chuyện này về sau sẽ không xảy ra, đừng tức giận nữa.”
“Mẫu Đơn nói ngươi bao hạ nàng, không cho phép nàng đi tìm nam nhân khác, này có nghĩa là gì? Lúc ấy nàng có một vị trí đặc biệt trong lòng ngươi sao?”Bùi Lưu Ly say mắt lờ đờ, lại nhéo vạt áo hắn, cũng không quên lời Mẫu Đơn đã nói qua.
“Đương nhiên không phải. Ta chỉ là sợ bẩn, không muốn cùng nam nhân khác dùng chung một nữ nhân thôi.”Mạnh Ứng Hổ đau đầu nghĩ tới nếu là bình thường, hắn thực vui vẻ xem bộ dáng nàng ghen, nhưng giờ phút này nàng căn bản say đến nói không rõ.
“Ngươi cùng nàng ở Hái Hoa Lâu, ngươi đối với nàng như thế nào?”Bùi Lưu Ly xoay mình không hề phòng bị đem hắn đẩy xuống giường, thân mình mềm mại đè lên trên hắn.
Mạnh Ứng Hổ lãnh mâu kinh ngạc trợn to, lập tức cúi đầu nở nụ cười, nhìn thiên hạ ở trên người hắn, vì say rượu mà nhiễm một tầng màu hồng kiều diễm, giờ phút này say đến tức giận bừng bừng chất vấn hắn, cùng vẻ bình tĩnh ngày thường tựa như hai người.
Hắn nghĩ, về sau sẽ thường xuyên chuốc nàng quá chén, dù sao nàng khi say rượu so với bình thường thành thực hơn. Nhưng điều kiện tiên quyết là, phải có hắn làm bạn mới được.
“Ngươi cười cái gì!”Bùi Lưu Ly lại dùng hai tay đánh ngực hắn
“Lưu Ly, nàng muốn biết ta ở Hái Hoa Lâu đối với Mẫu Đơn như thế nào không?”Mạnh Ứng Hổ mắt bốc hỏa, tay khẽ vuốt ve hai gò má nàng, dụ hoặc cười khẽ, quăng ra một cái mồi câu, chờ nàng mắc bẫy.
Quả nhiên, nàng ngây ngốc nói: “Ta muốn biết.”
“Vậy nàng cũng đừng hối hận.”
Vừa mới nói xong, hai người nháy mắt thay đổi vị trí, lửa nóng quặc trụ phấn môi của nàng, trằn trọc hút, đầu lưỡi dẫn dụ cái lưỡi mê người của nàng, kịch liệt dây dưa, hai tay ở thên thể mềm mại của nàng du di..
Bùi Lưu Ly cảm thấy thần trí càng thêm hoa mắt, không thể ức chế thở gấp liên tục, xiêm y trên người tùy ý kiện kiện bị bong ra từng mảng.
“Lưu Ly, ta là ai?”Mạnh Ứng Hổ hạ xuống bên tai nàng hôn, thở hỗn hển hỏi, hai tay càng không ngừng ở trên thân thể dần dần trần trụi du di, nhìn thiên hạ trên người chỉ còn cái yếm, hai mắt cực nóng.
“…… Mạnh…… Ứng…… Hổ……”
Bùi Lưu Ly nhịn không được yêu kiều ra tiếng, chỉ cảm thấy trên người tựa hồ càng nóng, ở dưới thân hắn không an phận mấp máy.
Mạnh Ứng Hổ thở hỗn hển, xé cái yếm trên người nàng, hai thân mình trần trụi kịch liệt dây dưa, âm thanh hỗn hển cùng với yêu kiều đan vào, trong phòng xuân ý dạt dào.
Lông mi dài nhẹ nhàng cử động, ngay sau đó, vừa đau khổ nhắm mắt lại.
Quả nhiên, liều lĩnh uống rượu, kết cục chính là đau đầu không thôi. Đợi chút! Tựa hồ có chỗ nào không thích hợp….vì sao nàng trừ bỏ đau đầu, còn cảm thấy tứ chi bủn rủn, vô lực nhúc nhích, lại mở mắt ra.
Dọa! Nghẹn họng nhìn trân trối ngực bóng loáng trần trụi trước mắt, nhịn không được kêu ra tiếng. Lại cúi đầu nhìn chính mình cũng đồng dạng trần trụi, hơn nữa rõ ràng cảm nhận được hai thân mình dây dưa cùng một chỗ trong chăn ấm, một chân của hắn cắm vào giữa hai chân nàng, còn có một đôi tay to đang vuốt ve eo nhỏ của nàng, nàng kinh ngạc ngẩng đầu, lập tức chống lại một đôi mắt nóng rực.
“Sớm a!”Mạnh Ứng Hổ mỉm cười nhìn vẻ mặt khiếp sợ của nàng, cảm thấy thú vị
“Ngươi ngươi ngươi……”khuôn mặt tuyệt mỹ trắng bệch, bộ dáng chịu đả kích lớn, trong khoảng thời gian ngắn nói không ra lời.
Mạnh Ứng Hổ khóe môi gợi lên một chút cười,dường như phải giúp nàng khôi phục trí nhớ, lửa nóng lại quặc trụ môi của nàng, thân thể cao lớn trần trụi lại đè lên thân thể mềm mại, hai tay lưu luyến âu yếm toàn thân nàng.
“Nhớ ra chưa? Là nàng chủ động ngã lên ta, nam nhân không tha người khơi mào.”Lời lẽ dao động bên tai nàng, cùng với không ngừng hạ xuống dưới hôn thân thể mềm mại ở dưới là hắn tha thiết mơ ước, tạo thành chuyện trước cũng tốt, xem nàng làm sao bỏ chạy.
“Ngươi…..”Bùi Lưu Ly bị hai tay hắn đùa giỡn khắp nơi làm thở gấp liên tục, căn bàn vô lực hỏi
“Lưu Ly…… Ta lại muốn nàng.”Chưa dứt lời, đã hôn lên ngực rất tròn của nàng, Bùi Lưu Ly không khống chế được yêu kiều, để mặc hắn chủ đạo tình dục triền miên lại hoàn toàn đảo điên thần trí của nàng.
Thật lâu sau, Bùi Lưu Ly mỏi mệt mê man, Mạnh Ứng Hổ yêu thương khẽ hôn lên môi nàng mới đứng dậy rời đi. Thay nàng kéo cái chăn phủ ấm, xuống giường mặc quần áo, khi rời đi tẩm phòng, Giang Uy đã canh giữ ngoài cửa.
“Từ giờ trở đi, theo bên cạnh nàng, nếu nàng có gì sơ xuất, ta hỏi ngươi.”
Là hắn gần như khinh thường nguy hiểm của nàng, cũng may là lần này có Kì Chân kịp thời xuất hiện cứu nàng, hắn tuyệt không cho phép sự việc như vậy lại phát sinh.
“Dạ!”Giang Uy vuốt cằm lĩnh mệnh.
“Còn có, không cho phép bất luận kẻ nào đi vào ầm ỹ nàng. Một lúc lâu sau, kêu Tiểu Phượng đem bể nước ấm đổ đầy, ở tiểu sảnh chờ nàng tỉnh.”Mạnh Ứng Hổ dặn dò xong liền đi.
Khi Bùi Lưu Ly tỉnh lại, đã là chuyện của một lúc sau. Nhìn thân thể mềm mại che kín xanh tím, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi hé ra nét khổ sở.
Mạnh Ứng Hổ đem nàng thành đồ ăn mà cắn sao? Xuống tay không thể nào nhẹ một chút?
Trong đầu xẹt qua một màn hai người dây dưa, Bùi Lưu Ly xấu hổ túng quẫn than nhẹ ra tiếng, chỉ cảm thấy đầu càng đau. Uống rượu quả nhiên là hỏng việc, nhìn xem nàng đã làm chuyện tốt gì!
Canh giữ ở ngoài phòng khách Tiểu Phượng nghe được trong phòng truyền đến tiếng vang, vội vàng đi đến, cách màn giường nói với bên trong.
“Bùi cô nương, đại thiếu gia có dặn, sau khi cô tỉnh hầu hạ cô tắm rửa, nước ấm trong bồn đã chuẩn bị tốt, thỉnh Bùi cô nương đi tắm.”
Nghe vậy, Bùi Lưu Ly càng thêm khốn quẫn. Toàn Mạnh phủ sợ không biết đang nói hai người làm cái chuyện tốt gì. Hai người cùng nhau bỏ qua bữa sáng người Mạnh gia coi trọng, mà hắn lại lệnh Tiểu Phượng chờ nàng tỉnh lại……Vô lực vùi đầu vào giữa hai tay, nàng thật sự không còn mặt mũi gặp người, nếu là để nương biết, nàng có thể sẽ bị..
“Bùi cô nương?”Tiểu Phượng thật lâu không có nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm, chần chờ lại thấp giọng hỏi
“Làm sao vậy?”
Mạnh Ứng Hổ không tiếng động bước vào trong phòng, liền thấy Tiểu Phượng tham đầu tham não nhìn màn giường
Tiểu Phượng kinh hách vỗ về ngực, vội vàng khom người nhất phúc hồi báo:”Đại thiếu gia, ta rõ ràng chợt nghe đến bên trong truyền đến thanh âm, tưởng Bùi cô nương tỉnh, nhưng hình như không phải.”
Mạnh Ứng Hổ khóe môi gợi lên một chút cười, biết giờ phút này thiên hạ bên trong sợ là xấu hổ đến không mặt mũi gặp người. Vẫy tay ý bảo Tiểu Phượng đi trước lui ra, thế mới tiến lên vạch màn giường ra
Lãnh mâu mỉm cười chống lại một đôi mắt sáng xấu hổ, bực tức, trên gương mặt lạnh lùng có chút ôn nhu, đem chăn gấm tơ lụa phủ lên thiên hạ lõa lồ kéo ra, trên hai cánh tay trắng còn có vết xanh tím che kín, không cần đoán cũng biết kia đúng là kiệt tác của hắn, không chạy đi đâu được.