Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 47-48

Chương 47:

Thứ tư, trò chơi theo lệ cập nhật.

Bản đồ ẩn lại đặt ra quy định mới, chẳng qua bên sản xuất lúc nào cũng muốn hại người ta, vẫn là câu nói cũ, tất cả đều nằm trong sự tìm tòi của bạn.

“Tìm tòi, tìm tòi cái đầu mấy người!” Mặc dù oán thán không thôi, nhưng vẫn có rất nhiều người chơi canh trước máy tính, không ngừng refresh máy chủ, hi vọng giành trước người khác, tìm được bí mật của địa đồ ẩn, từ đó tìm ra con đường phát tài hoặc vui thú trong trò chơi.

Tô Tiếu lúc lên lớp dùng điện thoại di động lướt diễn đàn xem qua nội dung cập nhật, cũng không có mấy hứng thú, dù gì bọn họ cũng không có chìa khóa bản đồ ẩn, không có quyền được vào bản đồ ẩn, với lại có thù hận sâu nặng với Thiên Nhai, căn bản không thể hòa giải, nên cũng không có cơ để vào, tự nhiên cũng không chú ý mấy.

Không ngờ khi cô về tới phòng ký túc, vừa lên oai oai, đã nghe người trong thế lực đang la hét điên cuồng!

“Quét tọa độ rồi, Phong Diệp Lâm, tây 422, nam 134!”

Gì vậy? Lẽ nào xuất hiện Boss mới?

“Hứa Hứa, mau lên nick đi.”

Loạn Đánh Tỳ Bà bật thông báo vào kênh thoại, nên vừa phát hiện Tô Tiếu tới, lập tức gào lên bảo cô vào game.

Tô Tiếu bĩu môi, nếu cô biết mình nên đăng nhập nick nào, sớm đã vào game rồi.

Lúc chờ trò chơi đọc dữ liệu, người trong thế lực ồn ào trên oai oai giới thiệu về nội dung mới trong game, tổng kết lại là chìa khóa bí cảnh đã thành vật phẩm có thể giao dịch và có thể rơi ra, không thể gửi bán, tọa độ của người giữ chìa cứ 30 phút sẽ được cập nhật và thông báo trên hệ thống, quan trọng nhất là người giữ chìa ở khu vực an toàn quá 15 phút sẽ bị tùy cơ truyền tống ra dã ngoại, hơn nữa trong vòng 10 phút không thể vào lại khu an toàn.

Nói cách khác, người giữ chìa cũng coi như ôm trong bao một quả bom hẹn giờ.

Chơi game online, là để vui vẻ, rất nhiều người chơi nhàn tản sẽ không vì anh là thế lực lớn mà không dám dây vào. Cho nên tuy Thiên Nhai và Bích Hải Triều Thanh Các đã liên minh, spam Thiên hạ tuyên bố quyền sở hữu chìa khóa, nhưng vẫn có không ít người chơi rục rịch chờ thời cơ, định nhân lúc loạn mà cướp đoạt.

“Bạo hoa cúc của Lam Điều!” (=)))

Hóa ra, chìa khóa đã không còn trong tay Trữ Lam nữa. Tô Tiếu âm thầm thở dài.

Khe Suối dùng cái giọng bỉ ổi gào lên trên oai oai.

Trong đầu Tô Tiếu tưởng tượng xem lý do của Cố Mặc sẽ là gì.

“Cậu yếu qúa, cho dù có nhiều người bảo vệ, cũng có khả năng bị cung tiễn thủ ám sát từ xa, chung quanh tuy đều là người của liên minh, nhưng đến lúc đó khẳng định sẽ tranh giành nhau, nếu bị người khác lấy mất, thì dù có khổ cũng không nói được gì, cậu cứ đưa chìa khóa cho mình, mình là chiến sĩ máu nhiều, không dễ chết, được không?”

Nghĩ tới đó, Tô Tiếu phì ra cười, tối qua Cố Mặc và Trữ Lam cùng đi uống trà sữa, có lẽ đã bàn tính xong xuôi.

..

Bên này Tô Tiếu vừa online, đã nhìn thấy thông báo của hệ thống.

【Hệ thống 】 Người nắm giữ chìa khóa bí cảnh Lam Điều xuất hiện tại Giang Nam Hà Điền Thôn (Tây 225, nam 130).

Tô Tiếu thấy tọa độ này thật quen mắt, vô thức nhìn cảnh vật chung quanh, liền phát hiện mình đã đứng ở trong đống người, cách Lam Điều có một người.

“Lam Điền ở Hà Điền Thôn, mau mau!” Trên oai oai Loạn Đánh Tỳ Bà hô.

【Gần 】 Khuynh Thành Tiếu: Có Phù Vân Các!

Tô Tiếu rơi lệ đầy mặt, cô vô tội mà.

Thừa lúc còn thời gian bảo hộ sau login, Tô Tiếu lao về phía điểm truyền tống, nhưng chỗ đó cách truyền tống thạch khá xa, bọn Lam Điều đương nhiên sẽ không ngồi chờ cạnh điểm truyền tống chờ người ta tới tấn công, nên Tô Tiếu chạy được nửa đường, bảo hộ của hệ thống biến mất, cô còn không kịp thêm cho mình một ngụm máu đã ôm hận mà chết.

【Gần 】 Bích Hải Lộng Triều Thanh: Rác rưởi Phù Vân Các đừng mơ tới kiếm lời.

Trên oai oai, Tô Tiếu nói. “Đừng tới nữa, ở đây có ít nhất 5 đoàn!”

Cả bản đồ chi chít là người chơi, còn kẹt hơn cả đánh thành chiến.

Loạn Đánh Tỳ Bà cân nhắc một chút, “Hôm nay mới là ngày đầu tiên, bọn họ có thể đoàn kết như thế, qua vài ngày nhất định sẽ không còn được vậy nữa, hơn nữa chúng ta thấy có mấy nhân vật đầu não của Bích Hải Triều Thanh Các lui thế lực, có lẽ định ngày sau cướp chìa khóa hạ độc thủ, chúng ta hôm nay làm con sóng dẫn đầu trong server, có lẽ vài ngày nữa, cả server sẽ rục rịch, hôm nay tới đây thôi, mọi người làm gì thì làm đi!”

Tô Tiếu đứng ở khu an toàn trong thành Cửu Lê nhìn một khối khoáng thạch nhỏ chưa phát triển xong ngẩn ra.

Sau đó đực mặt nhìn Bất Niệm Tình Thâm login xuất hiện ngay trước mắt cô, lúc này Tô Tiếu hơi sững ra, sau đó ngây ngốc thả chuột, dùng tay dụi dụi mắt.

Chàng thích khách tóc đen áo đen trước mặt đích thật là Bất Niệm Tình Thâm, thông báo login trên kênh thế lực cũng là minh chứng.

Tô Tiếu 囧 mạnh, hôm nay cô đã làm gì ác, đầu tiên là vừa lên liền xuất hiện ngay cạnh Lam Điều, giờ tùy tiện tìm một chỗ than xuân trách thu, còn trùng hợp đụng phải Bất Niệm Tình Thâm vừa lên, lẽ nào đây là nghiệt duyên trong truyền thuyết?

May nơi này là khu an toàn, bằng không không khéo Bất Niệm Tình Thâm lại nổi hứng, xoẹt xoẹt hai đao, băm cô thành đồ nhắm? Đến lúc đó thì cô phải làm sao? Cho vài con sâu róm vào cái áo còn chưa khô của Phát Thanh Viên? Hay là lấy kim chỉ khâu mấy đống phân lên tay áo của cậu ta?

Nay biết Bất Niệm Tình Thâm chính là Phát Thanh Viên, lòng Tô Tiếu như có năm vị lẫn lộn, tuy biết trước đây giết cô là để dạy cô biết vô tình cũng có thể thương tổn, nhưng trong tiềm thức, Tô Tiếu vẫn như cũ thấy, có lẽ bên trong Phát Thanh Viên thực chất là một tên giết người biến thái, đều nói từ game có thể thấy rõ bản tính của một người, như cô nhìn rõ được Cố Mặc, lần này, lại nghĩ bậy nghĩ bạ, sợ thấy rõ bản chất của Phát Thanh Viên.

Tô Tiếu dùng tay chống cằm, mắt chăm chăm vào màn hình, nặng nề thở dài.

Không thể phủ nhận, cô có thiện cảm với Phát Thanh Viên, nhưng khi Phát Thanh Viên hợp thể với Bất Niệm Tình Thâm, tựa hồ oán niệm lớn hơn thiện cảm, những lần chết chết sống sống trước kia phóng đại tới vô hạn, giờ này cô hận không thể đâm cậu ta vài cái cho hả giận.

Bất Niệm Tình Thâm login xong thì không thấy động đậy gì.

Cậu ta đứng trước mặt nhân vật Hứa Ngải Dĩ Thâm của Tô Tiếu, nhân vật game của hai người đứng đối mặt , bốn mắt nhìn nhau, bất động hồi lâu, bởi nhân vật trong lúc chờ đợi thỉnh thoảng sẽ có những động tác nhỏ, ví dụ như duỗi lưng hoặc quay đầu, khi Tô Tiếu chú ý tới cả hai nhân vật cùng lúc quay đầu, mặt kề sát vào nhau tựa như đang hôn môi, thì má cô đỏ bừng lên, bản năng muốn di chuột cho nhân vật tách ra, lại thấy có chút xấu hổ, chỉ đành tự nói với mình, bọn tôi đều F11 che người chơi, cậu ta không thấy tôi, tôi cũng không thấy cậu ta…

Hệ thống tàn nhẫn khinh thường hành vi lừa mình dối người của Tô Tiếu.

Hệ thống: Bạn và Bất Niệm Tình Thâm thâm tình nhìn nhau, trị tình nghĩa +1.

Hệ thống: Bạn và Bất Niệm Tình Thâm thâm tình nhìn nhau, trị cừu hận -1.

GM! Chết tiệt ngươi không chỗ nào là không chõ mõm vào!

Đã vậy, giả vờ không nhìn thấy là không được rồi, Tô Tiếu trực tiếp gõ chữ lên kênh gần.

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tổ đội chiến trường?

【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: Có lẽ là không có thời gian.

Có lẽ cái đầu nhà cậu, có lẽ cả nhà cậu!

【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tổ đội chiến trường các tình yêu ơi!

Hệ thống: Mặc Mặc Vô Ngữ mời bạn gia nhập đội ngũ.

Lúc Tô Tiếu vào, phát hiện trong đó đã có 4 người, chiến sĩ Thanh Thành Tuyết, thích khách Thanh Thiên Bạch Nhật Mãn Địa Hồng và thầy thuốc Hoa Vô Tình.

<Đội trưởng > Mặc Mặc Vô Ngữ: Lang băm không đáng tin.

Tô Tiếu đổ mồ hôi lạnh.

<Đội trưởng > Mặc Mặc Vô Ngữ: May mà cô tới.

“Té ra không phải nói tôi…” Tô Tiếu thở phào nhẹ nhõm.

<Đội > Hoa Vô Tình: Lão đây là độc y, là thâu xuất, hơn nữa lão đây lúc nào không sữa hả!

Hoa Vô Tình bắt đầu nổi bão, sau đó kiểu cãi nhau trong đội là thế này.

<Đội > Hoa Vô Tình: Đã giòn còn trách thầy thuốc, có quỷ mới cung đủ sữa cho ngươi!

<Đội trưởng> Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừ.

<Đội > Hoa Vô Tình: Thấy người thì chạy nhanh thế, sợ chết đừng đi chiến trường.

<Đội trưởng> Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừ.

<Đội > Hoa Vô Tình: Tổ cha nhà ngươi!

<Đội trưởng> Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừ.

<Đội > Hoa Vô Tình: MN…

<Đội trưởng> Mặc Mặc Vô Ngữ: Nói xong chưa?

<Đội > Hoa Vô Tình: Cái đầu ngươi ấy!

<Đội trưởng> Mặc Mặc Vô Ngữ: Chiến trường mở rồi.

Tô Tiếu:…

Đối với sự khuất phục của sư phụ Hoa Vô Tình, cô xem rất sung sướng, nhưng giờ nhìn cái cách hai người này chung đụng, cô rùng hết cả mình mẩy, Hoa Vô Tình là nhân yêu người địa cầu ai cũng biết, mà Mặc Mặc Vô Ngữ xem ra có vẻ rất hài hòa với hắn, lẽ nào có khả năng?

Phi…

Không nên xem thường tình hữu nghị giữa đàn ông với nhau!

Vừa vào chiến trường, Tô Tiếu liền phát hiện QQ của mình đang kêu, vì có 30 giây chuẩn bị, nên cô vẫn mở QQ, ICE đang hỏi thăm cô rất nhiệt tình.

“Có vào game không?”

“Không!”

Đối phương đáp lại một icon ngoáy mũi.

Tô Tiếu có cảm giác bị người ta lật tẩy, nên lúc đi chiến trường tâm thần không yên, đợi chiến trường kết thúc, cô trở lại giao diện đăng nhập, lên nick phụ Mặc Như Y.

Hệ thống: Bạn thêm Bất Niệm Tình Thâm làm hảo hữu, hãy đợi đối phương trả lời.

Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm đã từ chối lời mời hảo hữu của bạn.

Ta Tiếu: “MN…”

Chương 48:

Trên QQ, Tô Tiếu méo mặt nói với Phát Thanh Viên, “Cậu từ chối tôi thêm hảo hữu rồi.”

ICE: “Mặc Như Y lúc nãy á?”

Tô Tiếu: “Ừ!”

Đối phương im lặng khoảng 5 phút, Tô Tiếu chán, cho Mặc Như Y chạy rong khắp bản đồ làm nhiệm vụ.

5 phút sau.

ICE: “Tên khó nghe quá đi mất.”

Trong trò chơi, lời mời hảo hữu của Bất Niệm Tình Thâm cũng đã gửi qua, đối với cái nghiệp chướng mang tên Bất Niệm Tình Thâm này, Tô Tiếu hung hăng nhấp từ chối.

Lời mời hảo hữu của đối phương lại gửi qua, Tô Tiếu nghĩ một lát, đợi mấy giây sau, lại nhấn từ chối như trước.

Trên QQ, cô giả ngu, vờ ngây thơ, “Máy tính giật quá, có lẽ vì laptop mở cả Q, chuột di chậm rì rì, không cẩn thận nhấp sai rồi, cậu mời lại đi?”

ICE: “Ngày mai nếu có lên thư viện tự học, đem laptop theo, tôi giúp cậu xem thử.”

ICE: “Trước tắt QQ đi cũng được, tôi vào game M cậu.”

Giả ngu đến cuối luôn đi!

Tô Tiếu: “M? Là gì? Trong trò chơi ấn M xuất hiện bản đồ mà!”

Vừa gửi đi, Tô Tiếu lại hận không thể tát cho mình một cái, này chẳng phải vờ hơi quá rồi sao, không khéo lại lộ sơ hở?

Đối phương không đáp, Tô Tiếu mở cửa sổ game, phát hiện Phát Thanh Viên đã gửi mật ngữ cho cô.

<Người lạ > Bất Niệm Tình Thâm: Vào cài đặt hệ thống tắt hết các hiệu quả bối cảnh, kỹ năng, sẽ không bị giật thế nữa.

<Người lạ > Bất Niệm Tình Thâm: M= MI, mật ngữ hay cũng là tán gẫu riêng.

Bạn nói với Bất Niệm Tình Thâm:…Ha, tôi là đứa mù game, cậu phải chiếu cố tôi nha!

<Người lạ > Bất Niệm Tình Thâm: …

<Người lạ > Bất Niệm Tình Thâm: Được.

Thêm hảo hữu sau, Bất Niệm Tình Thâm mời Tô Tiếu tổ đội, hai người bắt đầu làm sạch nhiệm vụ.

Giờ phút này Tô Tiếu mới được thể hội lộ trình thăng cấp hồi đó của Lục Thấm Nhi, ngồi trên ngựa, không cần làm gì cả, nhiệm vụ đánh quái hoàn toàn là nhất kích tất sát, còn về những cái khác, cả hành trình có người giải thích chỉ dẫn, cả não của cô cũng không cần phải dùng, chỉ cần theo sau là mọi sự đại cát. Hơn nữa gặp được nhiệm vụ có kịch tình, còn có người đánh chữ trong đội giới thiệu bối cảnh trò chơi và câu chuyện xưa cảm động, thật sự là thầy tốt bạn hiền à nha.

Chẳng qua, Bất Niệm Tình Thâm cũng không yêu cầu cô bái sư.

Nếu cậu ta không yêu cầu, Tô Tiếu đương nhiên cũng sẽ không chủ động nói, cô với Bất Niệm Tình Thâm có thù sâu như vậy, nếu bái cậu ta làm thầy, trong lòng nhất định buồn bực chết mất.

<Đội trưởng > Bất Niệm Tình Thâm: Trò chơi này có rất nhiều câu chuyện cảm động. Có thể xem những nhân vật đó đối thoại.

<Đội > Mặc Như Y: Nhiệm vụ làm nhanh quá, không xem kịp.

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm: Vậy cậu lên oai oai, tôi nói cho cậu nghe.

Tô Tiếu lập tức ngây ra.

Giây sau, cô run run gõ ra một dòng chữ.

<Đội > Mặc Như Y: Oai Oai là gì?

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm: Là một công cụ để trò chuyện bằng thoại, Trần Vi có đó không? Bảo cậu ta bày cho.

<Đội > Mặc Như Y: Ồ, tôi đi down về đã.

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.

Tô Tiếu cho nhỏ cửa sổ game, sau đó chạy đi đăng ký một tài khoản khác, chờ mấy phút rồi mới trở lại game, sau đó cô thấy nhân vật của mình đang đứng nguyên tại chỗ, mà Bất Niệm Tình Thâm đứng bên cạnh, bộ quần áo màu đen vốn có đã đổi thành thời trang trong thương thành, áo trắng tung bay, tiên phong đạo cốt, không còn cái khí chất lưu manh hèn hạ của sát thủ.

Tô Tiếu đảo tròn mắt, rồi quên sạch chút kinh ngạc vừa nãy.

<Đội > Mặc Như Y: Cài rồi. Vào rồi. Trần Vi nói phải vào trong phòng, bảo tôi hỏi cậu phòng bao nhiêu?

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm: 20204X.

Vào kênh sau, nghe đinh một tiếng, Tô Tiếu bị kéo vào một phòng phía dưới, cô liếc tên kênh một cái, thấy chẳng sáng tạo gì cả, chỉ đặt tên là Q, có lẽ là viết tắt tên cậu ta, phòng bên dưới thì có một hàng, AZ và SX, lúc này, Phát Thanh Viên kéo cô vào phòng đầu S.

“Nhiệm vụ hiện tại…”

Giọng nói của Phát Thanh Viên mượt mà vang lên rồi ngừng, chỉ vẻn vẹn mấy tiếng đó, đã khiến mặt Tô Tiếu đỏ lên, vì tai nghe sát bên tai, giọng của Phát Thanh Viên ôn nhu lại có sức hấp dẫn, cất lên bên tai , khiến tai cô hơi nóng lên, lúc này cô lại nhớ tới câu nói vừa lúc nãy đã quên mất, “Vậy cậu lên oai oai, tôi nói cho cậu nghe.”

Cô nhớ hình như là, lâu lâu trước đây, Bất Niệm Tình Thâm đã từng nói, “Tôi chỉ nói cho người tôi thích nghe.”

Nhưng giờ cũng không thích hợp đa tình, lý do Phát Thanh Viên nói không hết câu là vì trong game gặp phải công kích.

Cửa sổ game Tô Tiếu cho nhỏ giờ nhấp nháy vài cái, đợi cô ngơ ngẩn xong mở lên, giật mình phát hiện Mặc Như Y cấp 53 yếu ớt nhu nhược đã thành một cái xác lạnh cóng nằm co quắp trên đất, mà Bất Niệm Tình Thâm thì đang chạy qua lại giữa một đống hồng danh, Tô Tiếu cảm thán, thao tác tốt đúng là trâu bò, một thích khách mặt đối mặt cũng kiên trì được lâu thế này, nếu là cô, sợ là vừa đối mặt đã bị miểu sát. Nhưng niềm cảm khái này cũng không kéo dài lâu, chỉ vài giây sau, Bất Niệm Tình Thâm hét thảm một tiếng, anh dũng hy sinh.

Kẻ ra tay là người của Bích Hải Triều Thanh Các.

Từ khi Thiên Nhai ôm đùi của Bích Hải Triều Thanh Các, Bích Hải Triều Thanh Các cũng trở thành đối địch với Phù Vân Các, ra dã ngoại cũng giết sướng tay cực kỳ, Tô Tiếu mắt thấy người của Bích Hải Triều Thanh Các tới càng ngày càng nhiều, đang định sống lại ở chỗ khác, lại thấy Bất Niệm Tình Thâm sống lại, vì hai người tổ đội, nên cô có thể thấy rõ cậu ta ẩn thân lén đi vào, đám người bên kia hình như không có Đạo sĩ và Cung tiễn thủ, nhưng có khả năng đã bị chơi ngầm mấy vố, nên có Thiên tiên phóng kỹ năng quần công ở chung quanh, Bất Niệm Tình Thâm ẩn thân một bên, dường như đang chờ thời cơ.

Tô Tiếu nghĩ xem một người mù game gặp phải cảnh này thì sẽ làm gì, sau đó cô bắt đầu gõ chữ lên kênh đội.

<Đội > Mặc Như Y: Ai nha, sao tôi chết vậy?

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm : Mở nhân vật quan hệ, xem mục kẻ thù, tên trên đó chính là người đã giết cậu.

Tô Tiếu thầm bĩu môi, kẻ thù lớn nhất của lão đây chính là ngài đấy ạ, thanh thiên đại lão gia.

Mở danh sách kẻ thù ra, ở trên chỉ có một danh tự — Suối Nước.

Nhìn ra chung quanh, Tô Tiếu phát hiện Suối Nước kia là một Thiên tiên. Đang phì phò phóng Thiên Phạt, chắc hẳn mình vừa không để ý bị quần chết. Nick nhỏ đáng thương, dưới công kích của nick lớn, hoàn toàn không có năng lực phản kháng. Nghĩ đến đó, Tô Tiếu vẫn lật lại chiến báo, định xem thử có phải vậy không, lại phát hiện trong chiến báo, có một hàng chữ nhỏ màu xám xuất hiện rất nhiều lần.

Đồng đội Bất Niệm Tình Thâm của bạn đã chết.

<Đội > Mặc Như Y: Báo thù? Tôi vừa lỡ mở ra chiến báo, thấy cậu chết rất nhiều lần.

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm: Giết cậu là ai?

<Đội > Mặc Như Y: Suối Nước.

<Đội > Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.

Qua chừng vài phút, đối phương thấy lâu không có động tĩnh gì cũng hơi thả lỏng, tụm năm tụm ba đi ra điểm truyền tống, có lẽ chuẩn bị chuyển trận địa, đúng lúc đó, Bất Niệm Tình Thâm lượn tới gần Suối Nước, sau đó thân mình hơi bay lên, một đôi cánh màu đen bao lấy thân thể, tiếp đó là oành một tiếng, cậu ta đã tự bạo.

Một chiêu tự bạo này, nổ chết bốn người trong đó có cả Suối Nước.

Đối phương ở kênh gần mắng chửi không ngừng, Bất Niệm Tình Thâm không phảng ứng gì, chỉ lên đội bảo Tô Tiếu sống lại ở chỗ khác. Trên oai oai, cậy ta vẫn nhỏ nhẹ thuyết minh, “Sống lại ở chỗ khác, chính là sau khi chết trên màn hình có một khung vuông thông báo màu đỏ máu, mở ra sẽ xuất hiện bản đồ, cậu chọn đại một chỗ là được.”

<Hệ thống > Người nắm giữ Chìa khóa bí cảnh Lam Điều xuất hiện ở Cửu Lê Hoang Thôn. Tọa độ (nam 110, bắc 150).

Thấy tin này, Tô Tiếu theo bản năng sống lại ở Cửu Lê Hoang Thôn.

Lát sau, Bất Niệm Tình Thâm cũng theo tới.

Lúc trước bọn Loạn Đánh Tỳ Bà nói hôm nay không đuổi theo nữa, ai ngờ Tô Tiếu vừa đứng vững, lại thấy một đám trong thế lực cũng truyền tống tới, chẳng là mỗi người đều không bỏ bảo hộ, ngồi xổm cạnh điểm truyền tống xem chừng.

Cũng có ít người chơi không thế lực truyền tống qua, mọi người nhộn nhịp vây quanh điểm truyền tống, xem chừng đều định bụng tới ngắm chơi thôi, thấy thế cục không ổn, sẽ chạy ngay.

Quanh Lam Điều vẫn như cũ có hơn 3 đoàn bảo hộ, hơn nữa có đủ các chức nghiệp, thích khách cũng không thể lén đi vào phòng tuyến, mọi người thấy trộm gà không được lại lục tục rút lui, Tô Tiếu cảm thấy cấp bậc của mình thấp không có áp lực gì, nên đứng nguyên tại chỗ không động, mà Tô Tiếu không đi, Bất Niệm Tình Thâm tự nhiên cũng không đi.

Đại quân bảo hộ của Lam Điều sáp lại gần thần thạch.

Sau đó lấy cái thế xe lu nghiền, công kích toàn bộ những người chơi không trong liên minh ở xung quanh. Phần lớn người chơi chịu được hỏa lực thì mở truyền tống mà chạy, còn Mặc Như Y của Tô Tiếu thì chịu không nổi một kích.

【Gần 】Khuynh Thành Tiếu: Thanh tràng, nếu ngộ thương thì xin lỗi.

Tô Tiếu định rời đi, nhưng không biết bị ai hôn mê tại chỗ, còn chưa phản kháng được gì đã nháy mắt ngã xuống, cùng lúc đó, một đạo thiên lôi ầm ầm đánh xuống, bổ xuống đất khói bụi nổi cuồn cuộn.

【Hệ thống 】 Lam Điều làm nhiều việc ác, cuối cùng bị trời giáng thần lôi đánh chết, thiên lý sáng tỏ, báo ứng xác đáng!

Chiến trường lặng đi trong chốc lát.

Một giây sau, lại ào lên như nồi nước sôi.

Những người chơi còn chưa đi bỗng chốc như hồng thủy mãnh thú được thả phanh, trong nháy mắt đã xông lên trước, cục diện đã không còn khống chế được.

【Gần 】 Lam Điều: Mẹ nó, ta chỉ vỗ một cái đã đánh chết hai nick nhỏ!

Mặc Như Y của Tô Tiếu là một trong số đó, mà một cái khác nằm trên mặt đất tên cũng rất quen, ấy là người lúc trước từng tổ đội làm nhiệm vụ – Nhị Bức Thanh Niên Hoan Nhạc Đa.

Tô Tiếu vui vẻ.

Người chơi hồng danh bị thiên lôi đánh chết vốn sẽ rớt trang bị, càng huống gì là vật dễ rơi như【Chìa khóa bí cảnh 】, đáng tiếc vừa nãy hệ thống đã thông báo vị trí của người nắm giữ rồi, cách lần thông báo sau còn gần 30 phút, những người chơi ở thế lực lớn spam ầm ầm trên kênh gần, kêu người nhặt được 【Chìa khóa bí cảnh 】mau giao ra đây, chẳng biết có phải là người trong liên minh nhặt rồi giấu đi mất không, điều duy nhất xác định là, Chìa khóa của Lam Điều đã rớt mất rồi.

<Đội trưởng > Bất Niệm Tình Thâm: 【Chìa khóa bí cảnh 】.

Tô Tiếu hít mạnh một hơi, sau đó đập bàn cười to, “MN, chìa khóa bí cảnh bị chúng ta bắt được rồi, ha ha ha ha!”

“Chìa khóa bí cảnh?” Trần Vi lập tức tiếp lời, “Ở chỗ bà?”

“Chỗ Phát Thanh Viên!”

<Đội> Mặc Như Y: Đây là gì? Chìa khóa mở bản đồ ẩn Uyên Ương Chức Cẩm ? Là gì vậy?

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm:…

<Đội trưởng> Bất Niệm Tình Thâm: Là chìa khóa.

Tô Tiếu: “…”

Giải thích như vậy, cũng quá là bằng thừa!