Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 008
Chương 8: LạhDc Trầkn Tiên Tử.
Nhóm dịfNch: Tepga
Đảvl Tự: BảDXUo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu TầTRhm by 4vn.eu
Lý Phong vừa thấXRRy ngườQJi tới đwgtúng là LạRfc tiên tử mình đzAcang nói đoến. thầSBnn sắrroc trên mặt không khỏi liên tục biến hóa vài lầRswn. Khuôn mặt cũng lúc đxỏ lúc trắhlng, trong mắhjTt lóe ra thân sắuqvc kinh nghi, tứkkc giận.
Có thểRsw nói. trong vài giây ngắPEn ngủi. Lý Phong giống như một thẳng hề biến sắUdQc mặt. muốn khó coi bao nhiêu thì có bấzAcy nhiều.
Ngườxi tới điSiúng là LạoRc tiên tử tiếng tăm lừng lẫy khắRfp Phương Vân Sơn. tình nhân trong mộng của vô số nam tu sĩBUz trên Phương Vân Sơn tha thiết ước mơ. nữTRh đBZệ tử nội môn có thiên phú nhấUkot của Tiên Vân Tông - LạhDc Ngưng Tuyết.
Cho dù là cuồng vọng như hạBUzng Lý Phong, ở trước mặt tiên tử có thiên phú. tư sắzAcc nhấiSit Phương Vân Sơn trong vài trăm năm gầen đgoây cũng có phầRfn thấkky xấuqvu hổ.
Một khuôn mặt như thiên sứshB đkkủ đkểuqv mê hoặc chúng sinh, trắqgng nõn hoàn mỹ như ngọc, lạtvi như đSBnồ sứtv tuyết trắUUrng tinh xảrLo nhấfNt trong thiên hạl. Làm cho ngườTRhi ta sinh lòng thương tiếc yêu mến. lạoi sinh ra cảQJm giác cao không thểUUr với tới.
Lạtvc Ngưng Tuyết cứg như vậy đQJứrrong ở trên dảRfi lụa màu sắcec sặc sở. bộ cung trang Tuyết trắong như sa mỏng làm nổi bật đDườXRRng cong uyểgn chuyểzAcn của nàng trước mặt ngườuqvi đkờQJi. Dáng ngườUdQi tuyệt mỹ giống như hoa sen gầoRn bùn mà chẳng hỏi tanh mùi bùn. Sự xuấOjt hiện của nàng giống như tiên tử hạkk phàm, hết thảUkoy mọi vật bốn phía bấPEt luận là trờRfi xanh mây trắeng, hay là Trương HằBUzng cùng Lý Phong cách đgoó không xa đshBều lập tứhjTc lộ vẻ ảNm đAoạxm thấPEt sắQJc.
LầjLfn đkầNu gặp LạXRRc tiên tử của Phương Vân Sơn này. Trương HằDXUng thiếu chút nữshBa thì tâm thầUdQn thấBZt thủ. suýt nữAADa quên khống chế linh khí dưới chân.
Tuy rằtvng từ trong trí nhớ của Đườeng Phong đhDã biết đvlược LạrLc tiên tử này khí chấet phi phàm như thế nào. lạPEi xinh đXRRẹp tuyệt luân như thế nào. Nhưng khi chân chính gặp nàng mới biết đOjược cái gì gọi là rung đrFộng.
So với vịk LạUkoc tiên tử trước mắft này. nhữLng nữUko minh tinh trên đnuhịcea cầhlu kia chẳng là gì cảgo. nếu so về dung mạhDo. Yến Vũ Tình lúc trước có lẽ không thểPE kém nàng bao nhiêu, nhưng là khí chấrrot thì xa xa không BằRPOng.
Một ngườhli là hiệp nữdv thế giới phàm nhân, một ngườxi là nữg tu theo đhDuổi đDXUạUUri đBUzạXRRo trườXRRng sinh. Chênh, lệch giữka hai ngườoxi này đAADích xác không phảki là nhỏ.
Vừa có dung mạwgto nghiêng nước nghiêng thành, lạfi có khí chấrLt siêu phàm thoát tục. Nữe nhân tuyệt thế như vậy. chỉrro sợ chỉk có Tu Tiên giới mới có.
Lạhlc Ngưng Tuyết chỉe là tùy ý nhìn thoáng qua khiến cho Trương HằzAcng cùng Lý Phong hồn bay phách lạDXUc. đkkáy lòng đRfều không tự chủ điSiược sinh, ra ý niệm tự thấTRhy xấiSiu hổ.
Rấtvt hiểuqvn nhiên, với tu vi Luyện Khí trung kỳ của LạUUrc Ngưng Tuyết. nhữrFng lờshBi Lý Phong vừa nói khẳng đshBịUUrnh nàng đRswều nghe đuqvược. Không khó tưởng tượng, từ nay về sau. Lý Phong sẽ đPEểBUz lạAoi ấkn tượng như thế nào trong lòng vịg LạhDc Trầgon Tiên Tử này. Chỉe sợ Lý Phong sẽ trực tiếp bịzAc gạDXUt bỏ ngay từ đdvầOju trong danh sách phầSBnn đoRông ngườiSii theo đUkouổi Lạgc tiên tử ớ Phương Vân Sơn này.
Cho nên trong lúc nhấBUzt thờBUzi, sắxc mặt Lý Phong liên tục biến đhlôi. vô hình trung rơi vào loạxi tình huống xấrrou hồ này.
Trong lòng Trương HằNng lạRfi mơ hồ có chút lo lắnuhng. Lý Phong này có thểjLf nào Bởi vì chuyện này mà giận chó đNánh mèo mình hay không? Lý Phong ở Phương Vân Sơn đceiên cuồng có tiếng, thậm chí có một số đvlệ tử ngầSBnm gọi hắdvn là Lý phong tử (Kẻ đoRiên họ Lý).
LạhjTc Ngưng Tuyết chỉwgt vẻn vẹn liếc nhìn hai ngườwgti Lý Phong cùng Trương Hằtvng một cái.
liền phi hành qua bên cạuqvnh, dườiSing như căn bảwgtn không có coi lờgoi nói của Lý Phong ra gì. Có lẽ đjLfám ngườrroi Lý Phong cùng Trương Hằeng ở trong mắRft nàng cân bảfNn là nhân vật nhỏ bé không đOjáng kểshB. ngay cảUko tư cách khiến nàng tứgc giận cũng không có.
Mang theo một mùi thơm như u lan, Lạcec Ngưng Tuyết cùng không nhìn hai ngườfi chút nào nữAADa, khống chế dảhDi lụa rực rỡ dưới Thân thểUUr thầrron tiên bay về phía xa.
Nhìn theo nàng này đshBi qua bên cạrronh, trong lúc nhấjLft thờUUri trong lòng Trương Hằgng không ngờPE sinh, ra một loạki cảDm giác mấdvt mát. Nhưng chỉg trong nháy mắgt hắwgtn lạjLfi thấRswy buồn cườAoi, chính hắRfn chẳng qua là một tu sĩXRR Luyện Khí KỲ linh căn bình thườRswng mà thôi, nếu không có NghịSBnch Thiên công pháp biến thái như vậy chỉRf sợ cảce đrFờNi đxều không thểAo tiến vào Trúc Cơ KỲ.
Cũng như công tử ăn chơi ĐườfNng Phong lúc trước, hắUdQn dưới sự tăng bốc của đwgtám đkkệ tử ngoạBUzi môn. một bộ dạgng hoàn toàn có thểrL cầUkom tù trái tim LạXRRc tiên tử. nhưng là đrroáy lòng căn bảgon không ôm hy vọng gì. Phương Vân Sơn Tuy nhỏ. nhưng là tuổi trẻ tài cao nơi này lạDi không ít. ĐườXRRng Phong hắhDn căn bảNn không có thứjLf hạwgtng, nhiều nhấtvt chỉUUr là nói miệng mà thôi.
Trương HằoRng cũng hiểrFu đgoược, mình lúc này cùng thiên chi kiêu nữwgt như LạRPOc Ngưng Tuyết hoàn toàn không phảoxi ngườoi cùng một thế giới. Cũng giống như lúc ở đjLfịxa câu. sự chênh lệch giữshBa một trạBZch nam cùng một vịQJ mình tinh thế giới vậy.
Mà chỗ dựa duy nhấhjTt của Trương HằTRhng giờhD phút này chỉL còn lạrFi công pháp tu chân biến thái đfNi theo hắln tới điSiây. Trong lòng hắAon hiểwgtu đdvược, có thểD thay đrFổi vận mệnh của mình chỉUko còn lạBUzi có nó thôi.
Nhìn dáng ngườei như tiên của Lạvlc Ngưng Tuyết dầAon khuấkkt dạDXUng ở phương xa, trong mắRswt Lý Phong lập tứwgtc hiện lên vài phầrron lửa giận cùng lo lắRfng.
Cũng giống Trương HằrLng, Lý Phong cảrLm giác mình hoàn toàn bịPE đlối phương khinh thịAAD. lòng tự trọng bịL đLảUUr kích rấDt lớn. đoRiều này làm cho hắTRhn không thểfN chịgou đDXUựng đzAcược.
Trương Hằuqvng chỉPE là một tu sĩg không có bao nhiêu tiền đzAcồ. mà Lý Phong ngược lạcei là một đRPOệ tử nội môn có đgược thiên phú linh căn. tiền đoRồ vô lượng. Bình thườnuhng hắiSin chính là thiên chi kiêu tử cao cao tạkki thượng, cảjLf Phương Vân Sơn. trong lớp đeệ tử cùng thế hệ cơ hồ không có bao nhiêu ngườgoi có thểSBn sánh ngang với hắfNn. HắshBn là một ngườjLfi cuồng vọng đSBnã lâu. lòng tự tôn của hắtvn cũng rấrLt mạhjTnh, chịiSiu đhjTảrL kích lớn như vậy. khiến hắoxn cơ hồ phát đrLiên.
- Ngươi đRPOứNng đBUzó cho ta. ta có lờDXUi muốn nói.
Lý Phong lớn tiếng hét ngăn LạhjTc tiên tử đnuhang đDXUi về phương xa, trong mắDXUt không chút nào che giấQJu vẻ đOjiên cuồng cùng tứfc giận.
Trương Hằceng ở bên cạPEnh không khỏi thở đeài một hơi. Lý Phong này không hổ là Lý phong tử. phỏng chừng lạjLfi bắgt đDXUầQJu muốn phát đliên rồi.
Tuy nhiên, hắAon thật sự có thểkk hiểUdQu đDXUược tâm tình Lý Phong giờBZ phút này. Thân là ngườiSii nổi bật trong đdvệ tử nội môn của Tiên Vân Tông, cùng giống như nhữDXUng học sinh, ưu tú trong ban thực nghiệm trườoRng cao đrroẳng ở đshBịBZa cầLu. Bình thườfNng đfược vô số vầong hào quang chói mắNt vây quanh, lòng tự trọng rấNt mạSBnnh, năng lực chịnuhu đBUzựng tâm lý lạdvi cực kém.
Thế giới khác nhau nhưng lạXRRi có ngườnuhi và sự vật giống nhau. Trong lòng Trương HằzAcng có thêm vài phầBUzn hiểwgtu đkkược, chỉrF vẻn vẹn xuyên qua thế giới này một ngày, trong lòng hắfn đgoã xảTRhy ra chuyểfn biến rấiSit lớn. Nghĩvl đAADến. cho dù đRswổi thành bấrFt kỳ trạqgch nam đrFịga cầQJu nào gặp phảoRi biến cố này. tâm lý cũng sẽ phát sinh, biến hóa rấcet lớn.
- Ngươi còn có cái gì đUdQểQJ nói.
LạAoc tiên tử nhẹ nhàng xoay ngườLi một cái. đRfôi mắRswt như u lan nở rộ nhìn phía Trương HằPEng cùng Lý Phong. Giọng nói như suối róc rách như âm thanh của tự nhiên truyền đXRRến.
LầBZn này. Trương Hằfng nhìn thấTRhy khuôn mặt chính diện của Lạoc tiên tử. cho dù hắon đdvã nhanh chóng giữSBn vữqgng linh đrLài cũng khó chống đtvỡ đrLược cái loạwgti vẻ đQJẹp xuấhlt trầcen tự nhiên kia. Đôi mắSBnt u tĩoxnh khiến ngườRswi không dám nhìn thẳng, thanh âm thánh thót dễ nghe làm cho trong lòng ngườoRi ta thoảvli mái cùng trầhlm mê.
Lý Phong tuy rằkkng đnuhầiSiy lửa giận cùng không cam lòng, nhưng là chân chính đeối mặt với đUdQôi mắgt thanh tĩUkonh như nước hồ thu cùng với dung nhan tuyệt thế không thuộc về phàm trầqgn kia, trong lòng hắBUzn không khỏi có ý rút lui.
Trương HằRswng ổn đjLfịfNnh tâm thầhDn, lầkkn đfầUkou tiên dùng ánh mắwgtt thưởng thứRPOc cái đOjẹp đxánh giá vịRsw Lạxc TrầUdQn Tiên Tử của Tiên Vân Tông này. không khỏi so sánh nàng cùng với Yến Vũ Tình từng cùng hắnuhn có quan hệ về xác thịfNt.
Hai má trong suốt nõn nà, mũi dọc dừa tinh xảhDo cao vút, bờqg môi đRPOỏ thắhlm ướt át. mi mắkt như trăng lưỡi liềm, con ngươi đshBiềm đnuhạBZm trong sáng... Còn có dáng ngườki uyểon chuyểuqvn hoàn mỹ, đOjườBUzng cong lung linh trước ngực.
Nếu có thểhjT cùng nữvl nhân như tiên tử này lên giườSBnng, cho dù giảhjTm thọ mườhDi năm... Không, giảBUzm thọ nửa đrroờli ngườhDi đPEều đNáng giá. Cái gọi là chết dưới hoa mẫu đUkoơn. thành quỷ cũng phong lưu. Trương Hằnuhng rốt cục hiểjLfu ra hàm nghĩRfa trong nhữXRRng lờBZi này. NghĩTRh nghĩQJ, bảgon chấAADt trạhjTch nam đAoịNa cầhlu của Trương HằfNng liền bộc lộ ra Đánh giá nguyên bảhDn là thưởng thứhlc cái đuqvẹp liền biến thành một loạNi tiết đfNộc cùng Ý dâm trắRPOng trợn (tự sướng).
Cũng may, ý tưởng trong lòng tuy rằlng thật xấdvu xa, nhưng là “đfồng chí” Trương HằRfng của chúng ta lạshBi có thểce làm đqgược mặt không đnuhổi sắdvc. đlôi mắwgtt vẫn là “Chính trực” và “ThuầRfn khiết” như cũ. cũng không lộ ra đSBniềm xấtvu nào.
Nhưng đshBôi mắXRRt của LạAADc tiên tử đrroột nhiên xoay chuyểnuhn liếc Trương HằTRhng một cái. hai mắfNt trong khoảdvnh khắjLfc đfNỏ lên không thểfN phát hiện.
Trương Hằeng hoảjLfng sợ, bịBZ LạPEc tiên tử tùy ý liếc mắiSit một cái. không ngờvl hắen sinh ra một loạfi cảfm giác bịBZ nhìn thấzAcu. Không phảLi Bởi vì tu vi bịx nhìn thấBUzu, bởi vì tu vi hắAon căn bảRPOn vừa nhìn là hiểLu rõ. mà là hắshBn cảUUrm giác đXRRủ loạrLi ý tưởng vừa rồi của mình bịrro đxối phương nhìn thấrFu. (@_@ quá tuyệt)
Thật là đkkáng sợ. Trương Hằkng toát mồ hôi lạcenh toàn thân, trong lòng hắcen không khỏi sinh ra vài phầkn sợ hãi đgoối với vịAAD LạUkoc tiên tử trước mắjLft. cũng đXRRưa nàng vào danh sách “Phi nhân” (Không phảoRi ngườfi).
- Ngươi đeã không có lờDi đfNểgo nói vậy ta đvli đxây.
LạUdQc Ngưng Tuyết khống chế dảRswi lụa rực rỡ bay về hướng xa. trong mắRswt mang theo vẻ chán ghét không hề che giấBZu nhìn Trương Hằdvng cùng Lý Phong một cái.
Nói chính xác. loạQJi ánh mắwgtt này của nàng là nhằkkm vào Trương HằrFng. LoạNi ngườxi như Trương HằhDng đeứoxng ở trước mặt nàng còn có thểhl Ý dâm trắgng trợn mà mặt không đoổi sắNc. vẫn là lầiSin đDXUầceu nhìn thấrroy. Cho dù là tên đRPOiên như Lý Phong này cũng không làm ra hành vi như vậy. Không thểPE không nói, da mặt của Trương HằSBnng đrroã dày tới mứOjc “đBZao thương bấgt nhập”.
Nhưng ánh mắOjt như vậy của LạSBnc tiên tử bịwgt Lý Phong nhìn vào trong mắRPOt. liền biến thành hoàn toàn nhằtvm vào một mình hắRfn. Trong lúc nhấDXUt thờvli, tâm tinh vốn tứuqvc giận lập tứLc bùng cháy. lạBZi biến về trạRPOng thái Lý phong tử.
- Ngươi tính là cái mẹ gì? Lão tử hôm nay không giáo huấrFn cái gọi là tiên tử như ngươi một chút không xong.
Lý Phong hoàn toàn tiến vào trạiSing thái đAADiên cuồng, tay rấrrot nhanh bấhDm linh quyết. Một vòng lửa nóng cháy lập tứqgc hình thành trong không trung, đqgánh về phía Lạwgtc tiên tử cách đoó không xa.
Trương Hằrrong không khỏi kinh ngạrFc. Lý Phong này không ngờo lập tứfc trở mặt xuống tay với LạfNc tiên tử!